← Ch.0793 | Ch.0795 → |
Thầy Mã có mối quan hệ rất tốt với nhà bảo tàng Vân Nam, lần này cũng là các nhà chuyên gia duy trì tốt nhất hoạt động của bọn họ, .. , ít nhất có hơn hai mươi chuyên gia, đều là của thấy Mã gián tiếp mời đến, chính là đám người Bạch Minh, Bạch Minh và thấy Mã cùng ở bảo tàng Khai Bác Bắc Kinh, mối quan hệ giữa bọn họ cũng rất tốt.
Ngoại trừ sư phụ Mã ra, cục di sản văn hóa tỉnh Vân Nam, các chuyên gia của viện bảng tàng cũng đến sân bay rồi, đặc biệt nghênh đoán Lý Dương và Hoắc Tư tiên sinh, hai người đáng được bọn họ làm như vậy.
- Lý tiên sinh, Hoắc Tư tiên sinh, mời!
Thầy Mã chìa tay ra, làm tư thế mời, sân bay rất nhiều người, nhiều người xung quanh như vậy cũng không tiện.
Vì để đoán Lý Dương và Hoắc Tư, tổ chức chuẩn bị hai chiếc xe hơi sang trọng, đám người Bạch Minh cảm thấy hơi tủi phận một chút, bọn họ cùng ngồi chiếc CMB tới.
Triển lãm văn hóa cổ quốc tế lần này là lần đầu tiên tổ chức ở Vân Nam, trước mắt đã xác định toàn thế giới có hơn hai trăm đoàn đại bảo chuyên gia sẽ tới tham gia hoạt động.
Những đoàn đại biểu chuyên gia này, vẫn là lấy trong nước làm chính, hơn tám mươi phần trăm đều là các chuyên gia các nơi trên khắp đất nước đến cổ vũ.
Hồng Kông, các quốc gia Đông Nam Á cũng có một bộ phận đến tham gia, người từ các nơi khác đến cũng rất ít, cả châu Âu chỉ có sáu người đến cổ vũ, cũng đều là các chuyên gia có tên tuổi cũng bình thường.
Lần này đích thân Hoắc Tư đến tham gia hoạt động, làm ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ hoạt động.
Đều này cũng là cho phía tổ chức có lòng tin hơn, bọn họ là lần đầu tiên tổ chức, ảnh hưởng không lớn không sao, tin rằng theo sự phát triển của thời gian, hoạt động này sau này sẽ tổ chức nhiều hơn, tóm lại sẽ có một ngày có tính ảnh hưởng rất lớn, trở thành một chiêu bài.
Bất luận là nói thế nào, trước mắt hoạt động này trong nước rất ít, Vân Nam cũng được xem là nơi khai mở.
Phía tổ chức lần này cũng là phía rất lớn, các bộ chính phủ cũng khá hỗ trợ, đặc biệt cố ý cho các chuyên gia bọn họ ở khách sạn năm sao, tuy không phải là phuồng tổng thống, nhưng điều kiện vô cùng tốt.
Khách sạn này ở bên cạnh trung tâm hội triển lãm quốc tế Côn Minh, đi bộ không tới mười phút, hoạt động lần này chính là cử hành ở đó.
Buổi chiều Lý Dương mới đến Côn Minh, sẽ ở khách sạn nghĩ ngơi, buổi tối lại cùng bọn Bạch Minh ăn tối, bữa tối rất thịnh soạn, Hoắc Tư cũng uống mấy li rượu, đọc mấy câu thơ đường chẳng ra sao cả, cuối cùng không thắng nỗi rượu nên sớm đã về phòng nghỉ ngơi.
Sau bữa tối, Bạch Minh, thầy Thái, đám người lão Mao đều tụ tập lại phòng Lý Dương.
Trần Vô Cực trở thành tông sư, chiếc vòng tay Hắc Long ở tông sư chứng kiến thần tích xuất hiện trên đại hội, mỗi người bọn họ đều nghe nói qua, hơn nữa còn đều biết, chiếc vòng tay Hắc Long xuất hiện thần tích tất cả cũng là vì Lý Dương.
Đó là vật của Lý Dương, bây giờ rất có thể nằm trong người Lý Dương.
Vài người chạy tới chỗ này, cũng muốn thấy thần kỳ của chiếc vòng tay Hắc Long, gần một trăm năm nay trong tất cả các ngành nghề tông sư có thành tựu là rất hiếm thấy, e rằng những người như Tề Bạch Thạch cũng chỉ là đỉnh cao của bậc thầy, không trở thành tông sư thật sự.
Trần Vô Cực, có thể nói là vị tông sư đầu tiên trong vòng một trăm năm nay trong tất cả các ngành nghề nhất chỉ có một tông sư xuất hiện.
Mà chiếc vòng đeo tay Hắc Long đó, cũng là tác phẩm duy nhất của tông sư Nhiễm.
Vật như vậy, cũng có sức hấp dẫn rất lớn đối với Bạch Minh, mặc dù không phải là đồ cổ, nhưng món bảo bối này không thể so sánh với những món vài trăm năm, thậm chí còn kém hơn bảo bối mấy ngàn năm.
Cuối cùng mấy người bọn họ cũng không thất vọng, cuối cùng cũng nhìn thấy được một món thần khí quốc bảo được sinh ra, tác phẩm của tông sư.
Vòng tay Hắc Long vẫn ở trong người Lý Dương, chiếc vòng tay Hắc Long này có công hiệu đông ấm hạ lạnh, hơn nữa mang nó còn có tác dụng nâng cao tinh thần, lúc Lý Dương đeo vòng tay học chạm ngọc mới phát hiện đều kỳ lạ này.
Lấy chiếc vòng đeo tay ra, bọn người Bạch Minh đều nhìn thẳng vào.
Chờ Hắc Long đó xuất hiện, sau khi hiện rõ trong suốt trước mắt mọi người, mấy người càng mở trừng mắt choáng váng, nhìn ngây người Hắc Long trước mặt, khoảng cách gần, trong căn phòng quan sát Hắc Long này, thân rồng phát ra uy phát càng rõ hơn.
Thần khí, hoàn toàn xứng là thần khí quốc bảo.
Bọn người Bạch Minh, lão Mao, lão Thái đều hết lời khen ngợi, Lý Dương vẫn mỉm cười không nói, chiếc vòng tay này tại sao có Hắc Long, sao lại phát ra hiệu quả thần kỳ như thế này, đối với hắn mà nói thật sự là một câu đó
Nhưng Lý Dương tin, sẽ có một ngày, hắn của thể giải đáp được câu đó này, chỉ là bây giờ hắn làm không được.
Nhưng làm sao để Hắc Long xuất hiện, mấy ngày trước lúc Lý Dương ở Bình Chầu đã nguyên cứu ra rồi.
Vuốt vuốt lên cái vòng đeo tay, vuốt nhiều lần ở một vị trí, sau khi sản sinh ra nhiệt lượng, Hắc Long sẽ từ chỗ đó thoát ra ngoài, dừng lại ở bên ngoài khoảng ba phút, sau đó tự động rút về chỗ cũ.
Cái này giống như thần đèn Alibaba, vuốt vuốt một chút thì sẽ xuất hiện Hắc Long, đáng tiếc chiếc Hắc Long này không có thần lực của Alibaba, không thể giống người khác thực hiện nguyện vọng.
Để cho mọi người nhìn rõ qua chiếc vòng tay này, sau khi làm cho Hắc Long xuất hiện ba lần, Lý Dương mới thu vòng tay lại, bọn người Bạch Minh vẫn còn ngồi ở đó tấm tắc khen ngợi, Trần Vô Cực không hổ là tông sư mới tấn chức.
Nhất đại tông sư, quả nhiên là không giống bình thường.
Trò chuyện một hồi, mấy người mới từ từ bỏ đi, mấy người vừa đi, Hà Kiệt và Hà San San lại chạy tới, lần này để Hàn Kiệt cùng tới xem Vân Nam là Lý Dương ra sức mời.
Hà Kiệt không đi theo, một mình hắn quản không nổi Hàn San San, không chừa nha đầu đó lại làm ra chuyện rợn cả người.
Có Hà Kiệt đi theo, ít nhất trong nhà Hà Kiệt còn có chút uy nghiêm, Hà San San không quá vượt quá thân phận, có thể nói là tránh đi một chút phiền phức.
Hai người tới chỗ Lý Dương, là bàn bạc chuyện ngày mai đi chơi.
Tiết mục triển lãm văn hóa cổ lần này còn hai ngày nữa mới cử hành, hơn nữa ngày đầu tiên là nghi thức khai mạc, Lý Dương chỉ cần nói mấy câu đơn giản ở đó, sau đó mới chính thức bắt đầu.
Ngoại trừ triển lãm văn hóa cổ ra, lần này còn có hội mua bán ngọc thạch Phỉ Thúy và đặc sản Vân Nam khác, mấy ngày này có thể nói là mấy ngày náo nhiệt nhất của trung tâm hội triển lãm.
Sau khi hẹn nhau, bên phía Lý Dương cuối cũng được tẩy rửa, Lý Dương ngủ không được, nên quyết định dẫn Vương Giai Giai ra ngoài ban công.
Phía tổ chức sắp xếp cho Lý Dương một căn phòng cao cấp, phòng cao cấp có ban công ngắm cẳm rất rộng và đẹp, tầng trệt của bọn họ lại cao, lúc này ngồi trên ban công trò chuyện một mình, quả thật là vô cùng lãng mạn.
Tiết trời của Côn Minh rất đẹp, ban đêm gió thổi vào mặt, làm cho người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Có người nói Côn Minh chính là một thành xuân, bốn mùa đều là mùa xuân, ở Côn Minh ngoại trừ chợ và một số nơi công cộng ra, trong nhà của người bình thường vốn không có máy điều hòa, bởi vì căn bản không nhất thiết phải có.
Đối với những cái này, trước đây Lý Dương cũng chỉ nghe nói qua, sau khi tới Côn Minh mới phát hiện, những đồn đại này quả thật không sai, thời tiết ở Côn Minh quả thật rất dễ chịu.
Thậm chí so với Bình Châu và Quãng Châu phải tốt hơn nhiều, cũng tốt hơn rất nhiều so với Minh Dương.
Sáng sớm hai ngày sau, căn phòng của bọn Lý Dương vang lên reng reng.
Lý Dương mắt ngáy ngủ, kéo gối đè lên đầu, Vương Giai Giai đến đánh thức cười khẽ nhìn hắn, người cài chuông báo thức không cần đoán cũng biết là ai
Cũng chỉ có Hà San San a đầu đó mới có thoái quen này, luôn phá cửa, cũng không bấm chuông.
Sáng sớm, bị đánh thức dậy, mặt của Lý Dương và Hà Kiệt có chút khó coi, nhưng cũng may không phải là lần đầu tiên hai người được hưởng thụ đãi ngộ này, đợi ăn xong buổi sáng, cơn tức của hai người cũng mất đi không ít.
Đúng tám giờ, mấy người cùng rời khỏi khách sạn.
Lần này Lý Dương không có gọi Hoắc Tư tiên sinh và bọn người Bạch Minh, hắn đơn thuần là muốn người trong nhà cùng đi chơi, đối với Lý Dương mà nói, Vương Giai Giai, Hà Kiệt và Hàn San San đều là người nhà của mình.
Bên cạnh khách sạn chính là trung tâm hội triển lãm, bên ngoài trung tâm hội triển lãm có một cái sân rộng rất lớn, không bao lâu, mấy người đã tới chỗ cái sân rộng đó.
Xung quanh cái sân, có mấy con đường nhỏ, bên trong bán những đặc sản của Vân Nam, còn có những ngọc khí và trang phục dân tộc.
Vân Nam gần với Myanmar, kinh doanh Phỉ Thúy ở đây rất phát đạt, Côn Minh cũng giống như vậy.
Dạo qua mấy cái phố, trên mặt Lý Dương vẫn nở nụ cười, trong lòng lại âm thầm thở dài.
Nhớ ngày đó, lúc hắn vừa có được năng lực đặc biệt còn muốn tới Vân Nam đổ thạch, may mắn không tới, tới Vân Nam đổ thạch không phải là tìm đến địa điểm thích hợp.
Phỉ Thúy bán trên mấy con phố này, cũng có một số tiệm nhỏ nguyên thạch Phỉ Thúy, đáng tiếc đồ thật quả thật rất ít.
Phỉ Thúy phần lớn là hàng loại B, có một số là hàng loại C kém hơn một chút, nguyên thạch cũng là nguyên thạch kém chất lượng, không phải mở qua cửa sổ, dùng thuốc hóa học nhuộm màu, thậm chí có những cái là làm giả toàn bộ, hoàn toàn không phải là đổ thạch, lấy đổ thạch lắp ở bên ngoài làm ngụy trang.
Nguyên thạch như vậy, hoàn toàn không thể mài ra Phỉ Thủy tốt được.
Đi một vòng, trên người Hà San San và Vương Giai Giai đều mang không ít đồ, ngọc thạch ở đây giả rất nhiều, nhưng đồ khác lại rất tốt, ít nhất vẽ bên ngoài những đặc sản dân tộc đó cũng rất tốt.
Đối với những cái này, Lý Dương bây giờ cũng không đặc biệt chú ý.
Khu du lịch ở đây, muốn mua một món đồ tốt và thật cũng không dễ, ở Vân Nam còn có những nơi bán Phỉ Thúy tốt thật, ở đâu còn có rất nhiều nhà sản xuất ngọc thạch, mua được Phỉ Thúy tốt cũng không khó, nhưng tuyệt đối không phải ở chỗ này.
- Giai Giai, chúng ta tới bên đó xem đi!
Đi dạo một vòng, lại quay về chỗ sân rộng của trung tâm triển lãm, bên kia của cái sân rộng, trên phố bày ra không ít vỉa hè, Hàn San San tinh mắt nhất, kéo Vương Giai Giai theo đi thẳng tới chỗ vỉa hè đó.
Lý Dương và Hà Kiệt cùng liếc nhìn qua, cùng lắc đầu, cũng phải đi theo.
Mấy người bọn Lưu Cương phải quan sát gắt gao hơn, còn có Triệu Vĩnh âm thầm quanh sát tình hình xung quanh, ai cũng không Lý Dương gặp bất lợi, thật không phải là chuyện dễ dàng như vậy, bộ hộ đặc chủng này quả thật rất nghiêm mật.
- Phố đồ cổ?
Vừa đi tới đầu phố, Hà San San lại thất kinh la lên, hay bên đường bán rất nhiều đặc sản khác nhau, nhưng hàng bày trên phố toàn là đồ cổ, có phật tháp, sách cổ, còn có rất nhiều đồ sứ và tiền cổ, rất nhiều kiểu dáng, hàng vỉa hè rất nhiều, rất phong phú.
- Lý Dương, các anh nhanh lên!
Hà San San quay lại phía sau gọi, cô ấy tỏ ra rất phấn khởi, đồ cổ cô ấy không hiểu nhiều lắm, nhưng bên cạnh lại có chuyên gia cấp đỉnh.
Có chuyên gia thì không phải lo, xem thử có thể chọn được món bảo bối tốt nào không.
Kiểm tra chống dột, bất cứ ai gặp phải chuyện như thế này tâm tình cũng rất vui, Hà Kiệt theo Lý Dương cùng kiểm tra chống dột khắc sơn Vĩnh Lạc hơn ngàn vạn lần tồi, làm cho Hà Kiệt cũng đã từng kêu ngạo, cũng là cho Hà San San tức đỏ mắt một trận.
← Ch. 0793 | Ch. 0795 → |