← Ch.1004 | Ch.1006 → |
Bắc Kinh, cố cung.
-Đây là đại bình diệu châu khắc hoa mai, còn có Lam Long hồ!
Nơi này còn có một bộ Long Tuyền dùng trong thư phòng!
-Này, đây là đồ sứ quan diêu đời tống, chỉ cái bát này cần phải bao nhiêu tiền!
Đang sắp xếp lại, nhóm người làm việc văn hóa khảo cổ này tạm thời phân loại một ít bảo bối không ngừng phát ra âm thanh tấm tắc khen ngợi, nhóm bảo bối đầu tiên của Lý Dương đã được đưa đến Bắc Kinh, đang gửi ở cố cung.
Trước mắt cả Bắc Kinh, nơi thích hợp thay Lý Dương bảo quản những bảo bối này, lại có năng lực cũng chỉ có nơi này, lão gia tử, Hoàng viện trưởng tất cả đều ra nghiêm lệnh, cần phải đảm bảo nhóm bảo bối này được an toàn, đầy đủ, xảy ra vấn đề mỗi người đều phải chịu trách nhiệm.
Mặt khác, ngoài ra lão gia tử còn âm thầm phái người âm thầm giám sát ở bên ngoài, còn có người cục tình báo quốc gia âm thầm coi chừng, nhóm bảo bối này tuyệt đối sẽ không giống như một số bảo bối trước đây cố cung cất giữ, không có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Đương nhiên, cố cung cũng chỉ là tạm thời bảo quản, tất nhiên Lý Dương sẽ trả tiền phí bảo quản, nhưng tuyệt đối sẽ không hiến tặng những bảo bối này cho cố cung, nhà bảo tàng của hắn hiện tại thiếu nhất chính là bảo bối triển lãm.
-Nhiều như vậy, nói thật ta cũng đỏ mắt!
Đường Xuân Minh của Vinh Bảo Trai cũng ở đây, nhìn thấy nhiều bảo bối như vậy, cũng bất đắc dĩ gật đầu, nhóm đầu tiên đưa tới kỳ thật cũng không tính là nhiếu, chỉ có mấy ngàn văn kiện, nhưng đều là thứ rất quan trọng, đương nhiên làm người ta đỏ mắt.
-Nghe nói ở Macao còn có rất nhiều chưa có đưa tới, ngoài ra còn không ít người đang mang theo rất nhiều đồ như vậy chuẩn bị tìm Lý Dương đánh cược, nếu Lý Dương có thể thắng toàn bộ trở về, đoàn chừng sẽ càng làm cho người ta sợ hãi!
Người đứng bên cạnh Đường Xuân Minh chính là Liễu lão, hắn là tạm thời là người chịu trách nhiệm ở cố cung.
-Đều thắng trở về, Lý Dương nhất định là người sưu tầm tư nhân đệ nhất!
Chu lão cũng thở ra một hơi dài, hôm nay là ngày nhóm bảo bối đầu tiên của Lý Dương về đến nơi đây, bọn hắn đều chạy tới đây.
Những người này lúc trước cũng có qua Macao, biết bên kia điên cuồng, chính là bởi vì biết, mới có thể cảm thán như vậy, hơn mười vạn bảo bối, mấy con số này nghĩ lại cũng làm cho người ta rung động.
Thời điểm bên này người cố cung đang cảm thán, không khí phòng đánh bạc bên kia lại biến thành khẩn trương.
-Ta không đồng ý kiểm tra, đây là vũ nhục ta!
Balen giữ chặt bài, vô luận người chia bài nói như thế nào cũng không đồng ý lấy bài ra, động tác của hắn cũng làm cho Hà Vinh có hoài nghi, tự mình đi tới.
-Hà Vinh tiên sinh, bài là của các ngươi, lúc ta tiến vào cũng đã bị kiểm tra toàn thân, ngài hiện tại làm như vậy, rất khó làm cho ta tâm phục!
Lời nói của Hà Vinh cũng không có tác dụng, Balen vẫn như cũ không đồng ý cho kiểm tra bài.
Tình huống của mình bản thân hắn rõ ràng nhất, lá bài tẩy này thật sự bị hắn động tay chân, hắn không biết Lý Dương có phải thật sự nhìn thấy điều gì xảy ra hay không, nhưng hắn tuyệt đối không giám lấy cái này đi mạo hiểm.
Một khi bị phát hiện, hắn có thể bị xong đời.
Bên này trên bàn đánh bạc có chút giằng co, bên kia người đứng ngoài quan sát đều sôi nổi nghị luận, Hà Vinh cũng đang cau mày lại, không biết đang suy nghĩ gì.
-Kháng nghị, chúng tôi nghiêm trọng kháng nghị!
Đang giằng co, Thanh Mộc Vị Ương cũng mang theo vài người đi tới, bọn hắn chưa đi đến bàn đánh bạc bên kia, tại vòng biên liền ngừng lại, trước khi ván bài ở trên bàn đánh bạc chưa có chấm dứt, người ngoài cũng không thể tới gần.
Hà Vinh là người trong ban tổ chúc, là người quản lý nơi này, cho nên mới có thể lại đây.
-Hà tiên sinh, đối với yêu cầu vô lý của Lý tiên sinh chúng tôi rất lấy làm tiếc, chúng tôi không cho phép bọn họ là đế quốc lớn kỳ thị chúng tôi, quyết không cho phép, nếu không chúng tôi sẽ hướng quý quốc kháng nghị, hơn nữa nghi ngờ tính công bằng của ván bài này!
Một người lùn đứng ở bên cạnh Thanh Mộc Vị Ương, trực tiếp nói với Hà Vinh nói một câu.
-Đây vốn là công việc của người quản lý, Lý Dương tiên sinh tuyệt đối không có ý kỳ thị đối với quý quốc.
Hà Vinh nhíu mày, người lùn này xem ra dung mạo xấu xí, lại không thể khinh thường, hắn ở tại tổng lãnh sự Hồng Kông, xem như là người ở bộ ngoại giao.
Hắn ra mặt, rất có thể đem vấn đề này tăng lên trình độ quốc gia, sẽ càng làm hắn nổi lên nghi ngờ người thua lúc trước, việc này chỉ sợ bất cứ người nào đều không thể gánh vác.
Sau khi Thanh Mộc Vị Ưng bọn hắn ra mặt, tinh thần Balen lập tức được khôi phục không ít, đứng ở nơi đó, lạnh lùng nhìn lên Lý Dương.
Mặc dù hắn có chút chột dạ, nhưng tuyệt đối sẽ không biểu hiện ra ngoài, lúc này hắn phải giữ vững lập trường áp đảo Lý Dương.
-Lý Dương tiên sinh?
Hà Vinh nhíu mày, quay đầu mắt nhìn Lý Dương, hắn không nghĩ tới mấy người này tất cả đều ra mặt, đối diện với mấy người này, Hà Vinh cũng chịu áp lực không nhỏ.
-Ta không tự mình kiểm tra, nhưng ta muốn yêu cầu, ủy ban trọng tài tiến hành kiểm tra đối với lá bài tẩy này!
Lý Dương nhìn đối mặt với Balen, nhẹ nhàng nói một câu, ngay sau đó chậm rãi ngồi xuống.
Lá bài tẩy này đúng là có cổ quái, dưới năng lực đặc thú hắn đã thấy rất rõ ràng, lá bài này lúc trước là con 7 màu đen, sau khi bị Balen nhanh tay phủ một tầng plastic mỏng, liền biến thanh con K màu đỏ.
Do tốc độ của Balen thật nhanh, trước đó Lý Dương lại không coi trọng lớp plastic này, thật đúng là để cho hắn biến thành.
Cứ như vậy, bài Balen liền biến thành Fuhr Hans, mà bản thân mình lại là tam điều, mặt bài có khả năng thắng liền thua.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Dương ở trên bàn đánh bạc bị người tráo bài thành công, nghiêm khắc mà nói là thành công một nửa, còn chưa có thành công hoàn toàn, điều này cũng làm cho trong lòng Lý Dương thập phần cảm thán, các loại thủ đoạn chơi xấu trên bàn đánh bạc thật sự là đa dạng.
Dưới tình huống nhiều người như vậy ở trong phòng, còn có thể làm cho đối thủ ra tay tráo bài, thật sự là khó lòng phòng bị, nếu không phải sử dụng năng lực đặc thù, sợ rằng lần này thật sự là phải thua.
-Uỷ ban trọng tài, ngươi xác định sao?
Hà Vinh thoáng sửng sốt, lập tức hỏi lại Lý Dương một câu.
Uỷ ban trọng tài, thật ra chính là ghế trọng tài sòng bạc, rất nhiều ván bài cỡ lớn đều có sắp xếp trọng tài, nhưng nhiều khi trọng tài chính là bù nhìn, cũng không có tác dụng thực tế.
Những việc này dựa vào trọng tài đi kiểm tra chơi bẩn, còn không bằng dựa vào người chia bài trên bàn đánh bạc đâu.
Nhưng cũng không thể coi thường những người này, thời điểm trên bàn đánh bạc xuất hiện tranh cãi hoặc là tranh luận, uy lực những người này liền hiện ra, bọn hắn có thể tạm thời phong bế ván bài, đồng thời đối với tranh luận tiến hành biểu quyết.
Thông thường tranh luận, chính là ý kiến của song phương bất đồng, vậy còn dễ thương lượng giải quyết, còn giống như loại này của Lý Dương, trực tiếp nghi ngờ đối thủ đưa ra tranh cãi, phán quyết cuối cùng chính là rất nghiêm trọng.
Lý Dương đưa ra yêu cầu kiểm tra bài, chẳng khác nào nghi ngờ Balen động tay động chân, lần này kiểm tra, nếu là đối phương không có gian lận, nếu lá bài là bình thường, vậy Lý Dương phải gánh vác hành động vu cáo xin lỗi ngược lại.
Hiện tại nhiều người như vậy nhìn vào, lại có truyền hình trực tiếp tại hiện trường, chẳng sợ những người trọng tài này đều là người của bọn họ, cũng không giám có hành động bao che đối với Lý Dương.
Đây mới là điều làm Hà Vinh do dự, lại hướng về Lý Dương khẳng định nguyên nhân.
-Ta khẳng định, nếu lá bài tẩy này không có vấn đề, ta nhận thua!
Lý Dương gật đầu nhiều lần, Hà Vinh đột nhiên sửng sốt, lại châm rãi lộ ra một nụ cười khổ, quay đầu lại đi mời nhóm người trọng tài đi qua đây.
Mà nhóm người đến xem ván bài, lúc này đã om sòm muốn lật trời, chẳng ai ngờ rằng sự việc sẽ phát triển đến nước này, thế nhưng Lý Dương lấy lý do nhận thua để đưa ra yêu cầu kiểm tra lá bài tẩy này.
Ván bài này, lật bài đã không còn quan trọng, ngược lại tranh cãi về lá bài K màu đỏ mới là quan trọng, cũng có thể nói, một lá bài này có thể quyết định thắng thua.
-Lão đại đây là làm sao vậy, chẳng lẽ lá bài tẩy này thật sự có vấn đề?
Lý Xán ngơ ngác nhìn về phía trước, trên bàn đánh bạc ngoài những thứ khác ra bài đã bị người ta dùng lồng thủy tinh đậy lại, phòng ngừa có người động tay động chân, mà mấy người hội viên trọng tài kia, vẻ mặt đều nghiêm túc đi về phía bàn đánh bài.
Ánh mắt Balen dần dần có chút không bình tĩnh, mấy người Thanh Mộc Vị Ương đều có chút sững sờ.
Lúc này lòng của bọn họ cũng có chút lo lắng.
Lý Dương đưa ra yêu cầu kiểm tra bài, bọn hắn còn có thể phản đối, bởi vì Lý Dương lá đối thủ, bọn hắn hoàn toàn có thể cự tuyệt, nhưng lúc này người tới kiểm tra bài là trọng tài, bọn hắn cũng không thể tránh được.
Huống chi Lý Dương đã nói, nếu bài không có vấn đề, hắn liền nhận thua, dưới loại tình huống này bọn hắn càng không có khả năng phản đối, một khi phản đối, bất luận người nào cũng đều sẽ rõ ràng bọn hắn chột dạ, bọn hắn có vấn đề.
Nhưng để cho người ta kiểm tra, lúc này bọn hắn thật sự sợ hãi.
Hành động của Balen thật sự đã xác định, hắn thật sự dùng tới thủ đoạn cuối cùng, chỉ là thật sự không rõ tại sao Lý Dương lại phát hiện, hơn nữa còn khẳng định như vậy.
Lúc này, Balen cho dù ngu ngốc, cũng hiểu được động tác của hắn đã bị Lý Dương nhìn thấu, bằng không Lý Dương tuyệt đối sẽ không khẳng định như vậy để cho nhóm trọng tài nhúng tay vào.
-Balen tiên sinh, thật xin lỗi!
Một vị trọng tài hơn sáu mươi tuổi nhẹ giọng nói với Balen một câu, ván bài này ủy ban trọng tài có năm người, Hà Vinh chính là một trong số đó, bốn người còn lại đều đi tới trước bàn đánh bài.
-Mời!
Biết không thể tránh được, Balen chỉ có thể tránh ra khỏi vị trí, để cho nhóm trọng tài tới kiểm tra lá bài tẩy này.
Hắn hiện tại, cũng chỉ có thể cầu nguyện kỹ thuật hoàn hảo, có thể làm không chê vào đâu được, làm cho bất luận người nào cũng đều không nhìn ra sơ hở, nếu không mà nói, tên tuổi một đời anh hùng của hắn liền kết thúc toàn bộ.
Giờ khắc này, hắn thậm chí còn có chút hối hận, không nên làm ra hành động tráo bài.
Nếu không tráo bài, hắn nhiều nhất cũng chỉ thua ván bài này, nếu thua hắn còn có thể thu vào hai ngàn vạn đồngro, chỉ là hơi có ảnh hưởng đến danh tiếng của hắn, nhưng Phỉ Nhĩ Đặc cũng bại trong tay Lý Dương, hắn coi như thua một ván quan hệ cũng không lớn.
Hiện tại thì tốt rồi, chỉ cần xảy ra vấn đề, đừng nói trả thù lao, hắn có thể toàn thân trở ra hay không mới là vấn đề lớn.
Hà Vinh, ngoài ra còn có bốn lão nhân vây lại với nhau, camera cũng cũng nhắm ngay bọn hắn.
Trước TV rất nhiều người đều trừng to mắt lên nhìn, chẳng ai ngờ rằng ván bài sẽ xuất hiện một màn như vậy, một màn này cũng làm lòng hiếu kỳ dày vò bọn hắn, muốn biết cuối cùng Balen có tráo bài hay không, hay là Lý Dương cố ý vu cáo.
-A Long, Balen hắn thật sự tráo bài sao?
Trước TV, Cao Ngũ hướng về phía Dịch Long hỏi một câu, vẻ mặt đầy nghi ngờ.
-Ta không rõ lắm, nhưng Lý Dương yêu cầu ủy ban trọng tài kiểm tra ván bài kia, ta nghĩ hẳn là vậy, ngươi chờ, ta đi kêu sư phụ!
Dịch Long gật đầu, rất nhanh đứng dậy rời đi, ván bài phát triển vượt qua dự liệu của bọn họ, cho dù là Đỗ Thần cũng không biết sẽ biến thành như vậy, hắn cần phải kêu sư phụ của mình đến, để cho sư phụ nhìn một cái, sau đó lại nghe một chút phán đoán của của sư phụ.
Dịch Long cương quyết rời đi, Hà Vinh cùng bốn lão nhân kia đều ngẩng đầu lên, sắc mặt mỗi người cũng đều có vẻ đặc biệt ngiêm túc.
-Lý Dương, lá bài tẩy này, không giống như là có vấn đề gì?
Hà Vinh chỉ vào lá bài, chậm rãi nói, cũng làm cho người quan sát ở hội trường cùng trước TV nhất thời sôi trào lên.
← Ch. 1004 | Ch. 1006 → |