← Ch.0131 | Ch.0133 → |
Lý Dương rất nhanh đưa ra số chi phiếu một trăm bốn mươi lăm nghìn, ông chủ Ngưu nhận chi phiếu nhìn một cách cẩn thận, sau đó gật đầu.
Chi phiếu không vấn đề gì, người làm ăn tiếp xúc nhiều với những thứ này, chỉ cần nhìn cái là biết ngay thật hay giả.
Những người xung quanh tự động nhường đường cho bọn Lý Dương, Lý Dương dẫn Trịnh Khải Đạt hướng Giải Thạch Cơ đi, Tần Dũng và Triệu Dân do dự một lúc rồi đi cùng.
-Tiểu huynh đệ, nửa khối nguyên thạch này là của cậu, cậu định xử lý thế nào?
Ông chủ Ngưu đưa cho Lý Dương nửa khối nguyên thạch, tiện hỏi một câu, những người khác đều nhìn thấy Lý Dương, đa phần bọn họ đều là ông chủ của những tiệm đồ ngọc gần đây, cũng có mấy khách hàng thường đến.
Những người này đang nhìn Lý Dương với ánh mắt mong chờ, trong lòng họ đương nhiên muốn Lý Dương ở lại đây giải thạch, việc đổ thạch giải được một nửa rồi không giải nữa giống như xem một bộ phim được một nửa thì hết, cảm giác rất khó chịu.
Lý Dương cúi đầu nghĩ một lát, lại nhìn bọn Trịnh Khải Đạt, mới gật đầu nói:
-Vậy giải ở đây đi, mang đi tôi cũng không biết đặt ở đâu
Ý của ông chủ Ngưu Lý Dương hiểu, chỉ sợ là bản thân ông chủ Ngưu cũng muốn Lý Dương ở lại giải quyết nửa khối nguyên thạch còn thừa này, kể cả tăng hay giảm ông vẫn biết được kết quả, nếu Lý Dương đem đi họ sẽ rất khó để biết được kết quả của việc giải nửa khối nguyên thạch này.
Lý Dương không phải là không nghĩ tới việc mang đi chỉ là hiện tại anh đang ở Bắc Kinh trong khoảng thời gian ngắn như vậy hắn không thể quay về Minh Dương được, mang theo một khối nguyên thạch thuần túy như vậy thực sự là phiền toái, chi bằng giải luôn ở đây, việc giải một khối nguyên thạch như vậy ít nhất có thể cho Lý Dương một khoản tiền mấy trăm nghìn.
Lý Dương vừa nói đến giải thạch người hưng phấn nhất chính là Trịnh Khải Đạt, hiện giờ Trịnh Khải Đạt về phương diện đổ thạch đối với Lý Dương có một sự tín nhiệm mơ hồ, dù sao chỉ cần Lý Dương xem trọng việc đổ thạch Trịnh Khải Đạt tin tưởng nó sẽ tăng, đi theo Lý Dương còn có thể làm cho anh có thêm nhiều vận may.
Tần Dũng và Triệu Dân nhìn nhau một cái, hai người trong mắt đều lộ ra tia vui sướng, tin đồn về việc đổ thạch của Lý Dương bọn họ đều đã nghe qua, có thể thấy việc một nhân vật nổi tiếng giải thạch ở đây nếu nói không vui thì đó là nói dối.
Tần Dũng tiến lên giúp Lý Dương cố định thạch, đồng thời đem thạch để lên trước máy cắt, Triệu Dân lại đứng ở một bên, thỉnh thoảng lại giúp Tần Dũng sửa lại vị trí cho thẳng, hai người từ nhỏ lớn lên ở đồng ruộng, ít tiếp xúc với ngọc thạch, giải thạch lại càng là một chuyện hiếm gặp vô cùng.
Lý Dương ngạc nhiên nhìn Tần Dũng, Tần Dũng sắp xếp những khối thạch rất thẳng, rất vừa có thể cắt một đoạn thạch xác từ nửa khối nguyên thạch kia, quan trọng nhất là, nếu cắt như vậy sẽ không làm tổn thương một chút nào tới ngọc bên trong, còn có thể phơi bày ngọc ở bên trong cho mọi người xem.
Không hổ là người thường xuyên chơi với ngọc, chỉ từ phương diện giải thạch mà nói, Tần Dũng chắc chắn còn hơn Lý Dương, Trịnh Khải Đạt, những người ở Minh Dương cũng không bì được với anh ta.
Lý Dương đeo kính vào, nâng máy cắt lên một cách thành thục, nhìn động tác của mấy người bọn họ ông chủ Ngưu gật gật đầu, động tác của những người này đều rất điêu luyện, nhìn là biết họ đều là những chuyên gia chơi ngọc chân chính.
"Rè rè"
Tiếng máy cắt cất lên, những mảnh đá vụn không ngừng rơi xuống, những xác đá không đến 2mm bên ngoài dần dần được tách ra, đợi khi tiếng máy cắt biến thành âm thanh không thì những tầng xác đá đó sẽ được cắt ra hoàn toàn.
Trịnh Khải Đạt lấy nước rửa sạch, màu xanh biếc lập tức hiện ra trước mặt mọi người.
"Tăng, lại tăng rồi"
Người chung quanh đều bàn tán sôi nổi, ông chủ Ngưu lộ lên ánh mắt hết sức kinh ngạc, lại có chút phức tạp, cuối cùng những người tranh giá cùng Lý Dương đành lắc đầu, con dao sắt đã cắt đứt rồi, hiện tại mặt màu xanh lộ ra rất lớn.
Khối đổ thạch nguyên thạch này đã lộ ra hai mặt ngọc, khả năng việc đổ lại tăng không ít, lộ ra một mặt ngọc và lộ ra hai mặt ngọc trong việc đổ thạch tuyệt đối không phải là chung một khái niệm, không phải đơn giản là một thêm một.
Nếu chỉ lộ ra một mặt, nhiều nhất chỉ có thể nói là nửa khối nguyên thạch đẹp, giống nửa khối ban nãy cũng là lộ ra một mặt, khả năng có thể vượt qua là rất cao.
Lộ ra hai mặt đã có thể không giống nhau, bất luận lộ ra hai mặt nào, khả năng khối nguyên thạch kia có thể tăng lên đã vượt qua năm phần rồi, nếu mặt cắt đẹp, khả năng đổ lên sẽ rất cao, nếu bây giờ Lý Dương không tiếp tục giải nửa khối đổ thạch nguyên thạch này chuyển sang bán, về cơ bản cũng có thể kiếm được gần trăm nghìn.
-Lý lão đệ, tôi biết sẽ tăng.
Trịnh Khải Đạt nhếch miệng cười một cách sung sướng, hắn nói một cách thật lòng, đi theo Lý Dương, Lý Dương chưa từng làm cho bọn họ thất vọng.
Nhưng nghe bên tai có chút càn rỡ, những người này cũng không biết thân phận của họ, đặc biệt là ông chủ Ngưu và những người tranh giá sau này, đều có cảm giác Trịnh Khải Đạt đang châm chọc bọn họ.
- Khối đổ thạch này không tồi, có thể tăng
Lý Dương cười cười, kết quả việc đổ thạch lần này hắn đã biết, đương nhiên còn có thể tiếp tục tăng, nếu xuống Lý Dương đã không tranh mua.
-Nói phét, ngươi nói tăng thì nhất định sẽ tăng?
Trong đám đông đột nhiên có một người tuổi còn trẻ lên tiếng, Lý Dương và Trịnh Khải Đạt đều kinh ngạc đích quay đầu lại, người đó nhìn bọn họ với vẻ mặt không phục, người thanh niên này chính là người vừa rồi ở cửa hô to tăng rồi.
Ông chủ Ngưu biến sắc, lập tức khiển trách:
-Nhị Căn, nói bậy bạ gì vậy, ra ngoài cho ta.
Ông chủ Ngưu quay lại xin lỗi Lý Dương:
-Tiểu huynh đệ, ngại quá, tên tiểu tử này mới lớn, nói chuyện không có suy nghĩ, lại còn hay nói đùa ngươi đừng để bụng.
-Không sao, tôi không hề để bụng.
Lý Dương cười lắc đầu, ông chủ Ngưu nói người này mới lớn, Lý Dương còn so đo làm gì. nhưng Lý Dương đối với người thanh niên đó có chút ngại, nếu đổi thành người khác đã có thể khác rồi. những điều cấm kỵ trong Đổ thạch cũng rất nhiều, trong quá trình giải thạch nói những lời như vậy thì giống như phiến nhân miệng, nếu cuối cùng Lý Dương giải xuống, hoàn toàn có thể quay lại trách người thanh niên này, thậm chí có thể bắt đền.
Vẫn là Tần Dũng hỗ trợ sắp xếp đổ thạch, vị trí lần này đúng vừa đẹp, Lý Dương đã hiểu được, Tần Dũng về phương diện giải thạch tuyệt đối thuộc loại chuyên nghiệp, không giống những người yêu thích nghiệp dư như bọn họ.
Có Tần Dũng hỗ trợ sắp xếp đổ thạch, Lý Dương căn bản không cần phải chỉnh sửa, trực tiếp hạ đao là được rồi, khi hạ dao lần nữa cắt hàng len dạ, Lý Dương thậm chí có một cảm giác ngọt như cá gặp nước, người giải thạch chuyên nghiệp và người nghiệp dư thì không hề giống nhau.
Có kinh nghiệm cắt lần thứ nhất, cắt lần thứ hai Lý Dương cắt rất nhanh, sau khi mặt cắt lộ ra, người chung quanh nhất thời đều bàn tán, mặt thứ ba lại tăng rồi, nửa khối nguyên thạch tất cả đều có khả năng ngọc bích rất lớn, bây giờ thanh niên này chắc chắn kiếm được rồi, hơn nữa còn kiếm được không ít.
Ông chủ Ngưu trên mặt lại lộ ra một vẻ phức tạp, dường như đối với việc vừa rồi không có thể kiên trì có chút hối hận, mà người cuối cùng tranh giá thì lắc đầu cười một cách khổ sở, ông cũng không thể cứ tiếp tục kiên trì.
Sau hai lần cắt, nửa khối nguyên thạch dễ giải hơn rồi, dưới sự giúp đỡ của Tần Dũng, những tầng thạch chung quanh rất nhanh được giải ra toàn bộ, lộ ra một tầng ngọc mờ mờ bên trong.
-Tần tiên sinh, ông có thể lau giúp phần bên ngoài còn thừa không?
Lý Dương thở nhẹ một cái, mỉm cười nói với Tần Dũng, Tần Dũng hơi ngạc nhiên, vội vàng lắc đầu:
-Lý tiên sinh, nếu muốn lau thạch có thể để Triệu Dân làm, hắn chuyên lau thạch ở chỗ chúng tôi.
-Triệu tiên sinh? Vậy Triệu tiên sinh có thể giúp một tay không?
Lý Dương hơi ngạc nhiên nhìn Triệu Dân, nghe Lý Dương nói như vậy Triệu Dân vội vàng gật đầu, nhìn từ nãy tới giờ tay hắn cũng thấy ngứa ngáy rồi, cơ hội đây rồi đương nhiên sẽ không bỏ qua, vẻ mặt lộ rõ trước mặt Lý Dương.
Lý Dương nhường chỗ cho Triệu Dân, Triệu Dân rất nhanh liền lau thạch, lau một cách cẩn thận những lớp đá còn bám trên ngọc, sau khi lớp đá này được lau xong, miếng ngọc sẽ hiện ra một cách toàn diện trước mặt mọi người.
Ông chủ Ngưu hết sức kinh ngạc, Triệu Dân lau thạch một cách rất thuần thục, bọn họ không thể làm được như vậy, ông chủ Ngưu không ngờ mấy người trước mắt mình lại là những cao thủ giải thạch chuyên nghiệp đến như vậy.
Triệu Dân lau thạch, ít nhất nhanh hơn Lý Dương một nửa, chờ Triệu Dân có được mặt ngọc đẹp giao cho Lý Dương, Lý Dương cũng nhịn không được tán thưởng một câu, hắn khen tốc độ và thủ pháp lau thạch của Triệu Dân.
-Tiểu huynh đệ, thật may mắn, không ngờ trong nửa khối nguyên thạch còn lại này lại đều là ngọc, sự cẩn thận của chúng ta thật không uổng.
Ông chủ Ngưu thở dài một cái, nhìn ngọc trên tay Lý Dương có chút ngưỡng mộ, bây giờ ngọc đã hiện rất rõ, kết quả của việc đổ thạch lần này như thế nào tất cả mọi người đã rõ ràng, chính là cuộc đổ thạch tăng rồi.
-Tiểu huynh đệ, sản phẩm này ngươi giữ lại cho mình hay là chuẩn bị bán?
Trong đám đông đột nhiên có người hỏi, hắn này vừa hỏi thì hội ông chủ Ngưu đều nhìn chằm chằm vào Lý Dương, vừa rồi nhìn thấy kỹ thuật lau thạch chuyên nghiệp của Triệu Dân, mấy người đều hỏi vấn đề này, vô thức đều coi bọn họ trở thành người đồng hành.
Nhưng bây giờ tiện có người hỏi vấn đề này, bọn họ cũng muốn biết Lý Dương rốt cuộc tính toán xử lý khối ngọc này như thế nào.
-Nếu giá thích hợp ta sẽ bán, giá không thích hợp ta sẽ mang đi
Suy nghĩ một chút, Lý Dương mới chậm rãi nói, hắn với An Thị đã ký hợp đồng có cố vấn, giải ra ngọc rồi phải nói cho An Thị trước, để bọn họ có quyền ưu tiên ra giá, nhưng chỉ giới hạn trong loại cao băng và loại thủy tinh, còn loại can thanh này thì không hạn chế, có thông qua An Thị hay không đều không vấn đề gì.
-Tiểu huynh đệ, ta đưa ngươi năm trăm nghìn, khối nguyên thạch đưa cho ta đi
Lý Dương còn chưa dứt lời, ông chủ Ngưu đã ra giá rồi, ánh mắt của những người xung quanh đều chuyển động, không đến một phút đồng hồ, trong đám đông lại vang lên:
-Năm trăm mốt
Ông chủ Ngưu trừng mắt nhìn về phía người thanh niên tên Nhị Căn kia, ông chủ ra giá lần này lại bị chính tên Nhị Căn kia trả giá lại, hắn lại còn bĩu môi, ngồi lên khối thạch trên tường.
-Năm trăm hai
Người mà lần trước tranh giá đổ thạch nguyên thạch cùng Lý Dương cũng ra giá, đổ thạch nguyên thạch hắn không dám cùng Lý Dương tranh giá, nhưng miếng ngọc này không có gì đáng lo, khối can thanh này có màu xanh táo rất đẹp, đối với tiệm ngọc quy cách của họ mà nói đó là thứ hàng hoá không tồi.
← Ch. 0131 | Ch. 0133 → |