Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0147

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0147: Lại bị Lý Dương đã kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Lazada


-Tốt, vậy thì giữa trưa nghiên cứu một lần nữa

Hai vị chuyên gia của Thượng Hải vừa định hỏi thì Liễu lão đã đáp ứng nên hai người đành phải thôi, chờ giữa trưa lại đến xem kết quả. Hai vị chuyên gia này đã quyết định chờ tới giữa trưa xem Lý Dương giải thích như thế nào, nếu như giải thích không được thì bọn họ sẽ bắt đầu nghi ngờ những nhận định của chuyên gia viện bảo tàng Cố Cung.

Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi nhanh chóng chấm dứt, mấy vị chuyên gia tiếp tục xem xét ngọc thạch, phẩm chất ngọc của những công ty khác cũng không tệ, không hề có thứ nào bị làm giảviệc này làm cho hắn rất vui, ít nhất thì cũng chứng minh được một việc là hàng phản cổ không phải chỗ nào cũng có.

Ngẫm lại thì cũng thấy đúng, dù sao thì cũng chỉ có một người là vòng phản cổ mà thôi, hơn nữa làm một món hàng giả không phải chỉ nói là được, nó cần có rất nhiều sức lực và thời gian, nếu không thì hàng phản cổ từ sớm đã xuất hiện tràn lan rồi.

Đến giữa trưa, mọi người đã xem xét hơn sáu mươi món ngọc cổ, tổng cộng cũng chỉ có tám mươi khối ngọc của Thượng Hải cần xem xét, nhưng mà ngoài Thượng Hải ra thì còn hơn ba mươi món ngọc cổ từ Nam Kinh và Hàng Châu gửi đến nhờ xem xét nên muốn kiểm tra hết thì cũng phải cần cả ngày.

Hoạt động kiểm tra buổi sáng vừa mới kết thúc, Liễu lão và Chu lão liền kéo Lý Dương đi tới phòng nghỉ, Triệu lão và Trần lão cũng bám sát theo, tổng tài của công ty bán đấu giá Hộ Hoa cũng đi tới phòng nghỉ.

-Lý chuyên gia, hiện tại cậu có thể nói rồi đó

Vào phòng nghỉ, người nói đầu tiên là Triệu lão, vị này là chú của tổng tài công ty Hộ Hoa-Triệu Cường nên khó trách ông lại gâp gáp như vậy, ngọc cổ của công ty cháu mình xuất hiện vấn đề, ông không gấp thì mới là lạ.

Triệu Cường đột nhiên kinh hãi, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào Lý Dương.

Lý Dương cẩn thận suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói: "Khối tượng phật kia không phải là một chỉnh thể mà là bị người dùng một phương pháp nào đó dán lại, tôi nghi ngờ có người đã động tay động chân"

-Không có khả năng

Triệu Cường kêu lên, khi thấy mấy vị chuyên gia có chút giật mình thì hắn vội vàng giải thích:

-Tượng phật kia chúng tôi đã cẩn thận xem qua, toàn bộ khối ngọc đều không hề có chút vết tích nào, sao có thể dược ghép lại chứ, hơn nữa nếu có dán lại thì chung tôi đã nhìn thấy chỗ tiếp nối rồi

Liễu lão nhớ lại biểu hiện của khối ngọc rồi nhịn không được có chút gật đầu, ông nhìn Lý Dương hỏi:

-Tiểu Lý, cậu có nhìn lầm không?

-Tôi có thể xác định mình không nhìn nhầm, như thế này đi Triệu tổng, ông đem khối ngọc lại đây tôi chỉ cho mọi người xem chỗ tiếp nối

Lý Dương lắc đầu, cho dù mắt hắn nhìn không chính xác nhưng khi nhìn trong hình ảnh lập thể thì không thể nào sai được, hai khối tượng phật Di Lặc từ sớm đã hiện ra trong đầu hắn.

-Tốt, tôi sẽ cho người đem vào

Triệu Cường lập tức gật đầu, ngay từ đầu hắn tưởng rằng đây là hàng phản cổ, hiện tại biết là không phải nên hắn cũng yên tâm, về phần bị hợp lại theo lời Lý Dương nói hắn hoàn toàn không tin tưởng.

Một lát sau trong phòng nghỉ nhiều ra một người, người này không ngờ là Âu Dương Lượng, Âu Dương Lượng chính là mang theo bức tượng phật Di Lặc tới rồi để lên bàn, mình thì đứng sang một bên mà không có đi ra ngoài.

Triệu Cường cũng không có để ý, Âu Dương Lượng là nhân tài mà hắn bồi dưỡng, để cho hắn ở lại nhìn một chút cũng tốt.

Lý Dương cầm tức tượng phật lên rồi chỉ vào bên dưới bức tượng phật, nói:

-Nơi tiếp hợp chính là ở chỗ này, nói cách khác thì khối ngọc này không phải là một khối hoàn chỉnh điêu khắc thành, hơn nữa tôi nghi ngờ bên trong bức tượng có cái gì đó

Tình huống bên trong bức tượng Lý Dương đã sớm biết, bức tượng phật này quả thật là dùng Dương Chi Ngọc điêu khắc, nhưng mà không phải tất cả đều là Dương Chi Ngọc mà chỉ là một tầng rất mỏng bên ngoài mà thôi, bên trong chỉ là một khối ngọc bình thường. Hơn nữa khối ngọc bình thường và lớp Dương Chi Ngọc dung hợp với nhau hoàn toàn nên bàn tay không thể nào cảm giác được.

Chỉ tiếc là việc này Lý Dương không thể nói ra, chỗ tiếp nối Lý Dương còn có biện pháp giải thích chứ nếu như nói khối ngọc này phần lớn là ngọc xanh trắng bình thường thì hắn không có cách nào giải thích được. Cho dù là Lý Dương có thể nhìn thấy nơi tiếp giáp thì cũng không thể thấy được bên trong có gì, từ đó sẽ làm cho mọi người nghi ngờ.

-Lý chuyên gia, ngài xác định nơi này là chỗ tiếp nối sao?

Nhìn thấy chỗ Lý Dương chỉ Triệu Cường ngược lại nở nụ cười. Chỗ Lý Dương chỉ là bên cạnh góc áo, nơi này có một dấu ấn rất dài, không ngờ Lý Dương lại có thể phạm sai lầm đơn giản như vậy, lúc này Triệu Cường đã có chút nghi ngờ thân phận chuyên gia của Lý Dương.

-Tôi xác định

Lý Dương gật mạnh dầu, torng lòng thì đang rất buồn bực, thời cổ đại cũng không phải như thời hiện dại. Khi đó Dương Chi Bạch Ngọc tuy rằng quý, nhưng cũng chỉ đắt một cách có hạn mà thôi, lúc đó cũng không cần phải dùng nó để làm nhái, hơn nữa cũng không cần phải đem chỗ tiếp xúc giấu kỹ như vậy.

Triệu lão và Trần lão đều lắc lắc đầu rồi nhìn về phía Liễu lão và Chu lão, Liễu lão thì rất nghiêm túc đánh giá bức tượng phật Di Lặc, bọn họ biết thực lực của Lý Dương, cũng biết được Lý Dương sẽ không nói giỡn trên phương diện này, nếu Lý Dương nói nơi này là chỗ tiếp hợp thì rất có thể như vậy.

Chu lão cũng nghiên đầu nhìn qua, hai người cẩn thận nhìn, cuối cùng lại cùng nhau lắc đầu.

Không phải bọn họ nhìn không ra vấn đề mà là chỗ này rất tự nhiên, bọn họ căn bản là nhìn không ra dấu vết.

-Liễu lão, hai người thấy thế nào?

Triệu lão cũng không hỏi Lý Dương mà hỏi Liễu lão một câu, hắn hiện tại không tin Lý Dương nhưng hắn tin hai người Liễu lão.

Liễu lão nhíu mày lắc lắc đầu, ông không có trả lời Triệu lão mà nhìn Lý Duong nói:

-Tiểu Lý, tôi thật sự không nhìn ra chỗ tiếp hợp, cậu có biện pháp nào cho chúng tôi nhìn thấy không

-Có, tôi cần một ít nước muối

Lý Dương dâng lên một tia cảm động trong lòng, Liễu lão nói như vậy chứng minh ông tin tưởng hắn, mặc kệ vì cái gì, Liễu lão có thể duy trì tin tưởng với hắn quả thật là không dễ dàng.

-Nước muối à, không có vấn đề

Chu lão vội vàng cho người đi chuẩn bị, kỳ thật Lý Dương cũng có chút do dự, đem chỗ tiếp xúc kia hiện ra không khó, nhưng mà như vậy thì sẽ ảnh hưởng tới khối ngọc, nếu không phải muốn cho mọi người tin tưởng thì Lý Dương cũng sẽ không làm vậy.

Chỉ một lát sau nước muối đã được mang tới, Lý Dương lại ngẩng đầu lên rồi nhìn Triệu Cường nói:

-Triệu tổng, kỳ thật thứ này chỉnh thể cũng không tệ, nếu ngài không muốn tôi làm hiện ra chỗ tiếp nối thì hãy nói một tiếng

-Không cần, Lý tiên sinh nếu có thể tìm được thì cứ cho mọi người thấy

Triệu Cường cười lạnh một tiếng, xưng hô cũng đã sửa lại, hiển nhiên hắn đã không xem Lý Dương là chuyên gia nữa. Nhìn thấy một màn này Âu Dương Lượng ở một bên âm thầm vui sướng.

-Vậy được rồi

Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, trước kia là kiện Tử Cương ngọc giả, bây giờ thì là bức tượng phật Di Lặc, lúc đó và lúc này tình cảnh không có gì khác nhau. Mặc kệ, bây giờ mà không chứng minh được thì chữ ký của Lý Dương và sự bảo đảm của Hà lão sẽ bị ảnh hưởng.

Nếu như Lý Dương không ký tên đảm bảo thì chuyện này sẽ gặp bế tắc, Lý Dương cũng chỉ có thể vạch trần sự thật mà thôi.

Ở thời cổ đại muốn ghép hai vật lại với nhau thì người ta thường dùng vôi và gạo nếp, những thứ này chỉ cần nước muối tưới vào thì sẽ bị hòa tan ngay, đến lúc đó thì chỗ tiếp nối sẽ bị lộ ra không thể nghi ngờ.

Lý Dương cũng không có bỏ cả bức tượng phật Di Lặc và mà giống như Chu lão dùng khăn mặt lau chùi, tượng phật Di Lặc dù sao cũng là Dương Chi Ngọc thật sự, nêu như bị hao tồn thì thật đáng tiếc.

Triệu Cường lúc đầu vẫn cười lạnh nhưng chỉ vài phút sau thì hắn liền há hốc mồm, không dám tin nhìn bức tượng phật Di Lặc, Triệu lão và Trần lão thì giống như là gặp quỷ vậy, Liễu lão và Chu lão thì kinh hãi nhìn thoáng qua nhai, cuối cùng hai người cùng nhau cười khổ một tiếng.

Bọn họ lại bị Lý Dương đả kích, tiểu tử này tuyệt đối là quái thai, thật không biết như thế nào mà hắn lại nhìn ra dấu vết này nữa.

Dưới sự tiếp xúc của nước muối, nơi tiếp hợp có chút nới lỏng, chỉ cần có một chút nơi lỏng như thế thì cũng đủ để lộ ra dấu vết, tuy rằng dấu vết nài đối với những người bình thường thì không có gì lạ nhưng đối với vài vị chuyên gia này thì cũng đủ để nhìn ra sự khác thường rồi.

Quả đúng là bị dán lại, nói như vậy thì giá trị của khối ngọc này sẽ giảm mạnh.

-Không có khả năng, không thể nào

Triệu Cường có chút ngơ ngác nhìn dấu vết kia, lúc này hắn vẫn không tin đây là sự thật, nếu không phải Lý Dương ở trước mặt hắn làm lộ ra dấu vết thì hắn thậm chí là nghi ngờ có phải là Lý Dương đã dánh tráo nó hay không nữa.

-Triệu lão, xem ra chúng tôi đều quá vụng về rồi, thứ này chúng tôi không nên trực tiếp ký tên

Liễu lão thở dài, Triệu lão yên lặng gật gật đầu, sắc mặt của ông cũng không tốt.

Nếu như thứ này không phải là một chỉnh thể thì bọn họ không nên ký tên. Nếu dúng như lời Lý Dương nói là bên trong có cái gì đó thì bọn họ càng không thể nào ký tên được.

-Triệu tổng, nếu như ngài còn muốn tiếp tục xem bên trong có gì thì chúng ta sẽ tiếp tục mở ra, nếu như bên trong không có gì mà chỉ hư hao bình thường thì chúng ta sẽ dùng khoa học kỹ thuật phục hồi lại như cũ, đến lúc đó chúng tôi sẽ viết cho ngài một tấm giấy xác nhận

Chu lão thở dài rồi bước lên nhẹ giọng nói với Triệu Cường, lời này hiện tại chỉ có mình hắn là thích hợp nói, Lý Dương hiện tại không thể nào nói câu này.

-Không cần, chuyện tiếp theo tôi cần phải hỏi chủ nhân của nó mới có thể tiếp tục được

Triệu Cường cười khổ một tiếng, cái này xem như là xong rồi, trong thời gian ngắn mà muốn tìm một khối như thế này là chuyện không thể nào, ngay cả Triệu Cường cũng không ngờ là bọn họ không có tìm được hàng giả mà lại tìm được một khối ngọc cổ có vấn đề, không biết đây là may mắn hay là bất hạnh nữa


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1111)