Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0194

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0194: Cuộc đấu giá Minh Tiêu (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Tôi không có"

Tư Mã Lâm lắc lắc đầu, hắn và Trịnh Khải Đạt chỉ tới đây góp vui nên không mang cái gì theo cả.

"Anh Lý, em có nè, cho anh"

An Văn Bình vươn cánh tay trắng noãn mang theo một cây bút bi xinh xắn và một quyển vở tinh xảo qua.

"Cám ơn "

Lý Dương nhận lấy quyển vở và cây bút rồi cảm kích nhìn Lý Dương, xưng hô của An Văn Bình với hắn hắn không có để ý nhưng Ngô Hiểu Lỵ ở một bên lại có chút nhíu mày.

Có giấy bút thì mọi chuyện dễ làm hơn, Lý Dương viết gần năm mươi dãy số, mỗi người được phân năm sáu cái, mặt sau mỗi tờ giấy đều ghi một mốc giá, chỉ cần không vượt qua giá được ghi thì bọn họ có thể thoải mái ra giá.

Năm mươi dãy số này phần lớn đều là những khối có Phỉ Thúy, còn lại đều là những khối mà Lý Dương dùng để đánh lừa người khác, cho dù có chút thua lỗ cũng không sao, vấn đề mấu chốt là có thể làm cho khối số 605 không bị người khác chú ý nữa.

Thời gian tới lúc kết thúc đấu giá còn lại mười phút, Lý Dương lập tức nhỏ giọng nói với mọi người: "Hiện tại bắt đầu đi"

Tư Mã Lâm, Trương Vĩ bọn gật gật đầu, có đánh số, có mốc giá nên việc cạnh tranh trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, mỗi người bắt đầu không ngừng ra giá, bảng báo giá ngay lập tức có không ít thay đổi.

Ngay cả An Văn Bình cũng được chia vài dãy số, lúc này cô đang không ngừng ra giá, chỉ cần có người ra giá cao hơn cô thì cô lập tức nâng giá, giá quy định mà Lý Dương đưa cũng không thấp, cô có thể so với người khác một hồi.

Tám người đều động, Lý Dương thì nhìn chằm chằm vào khối đánh số 605.

"Ai a, sớm như vậy mà đã bắt đầu nổi điên?"

Phía trước đột nhiên có người hô to rồi dáo dác nhìn xung quanh, tám người bọn Tư Mã Lâm ra giá làm cho không khí nóng lên không ít.

Trong những dãy số mà Lý Dương đưa cho bọn họ có không ít hàng tốt, những khối này từ sớm đã có người nhìn chằm chằm vào, hiện tại bọn người Tư Mã Lâm ra giá làm cho bọn họ căn thẳng thần kinh, ngay cả Thiệu Ngọc Cường cũng không nhịn được nhíu nhíu mày.

Biến hóa lớn nhất là khối 366, Lý Dương cho Vương Hạo Dân báo giá khối số 366, giá quy định là 880 vạn, chỉ một lát Vương Hạo Dân đã kéo nó lên giá 500 vạn làm cho những người chú ý tới khối này không nhịn được thầm mắng không biết người quấy rối là ai.

Số 366 là khối thay đổi nhiều nhất, mỗi lần đều dùng vạn để thay đổi, khối số 605 bị Lý Dương nhìn trúng đã rơi xuống hạng 200, cũng không ai chú ý tới nó nữa.

Lý Dương nhẹ nhàng nhếch miệng cười cười, hiện tại có rất nhiều người đã không nhịn được mà mắng người, mọi người đều không ngừng ra giá, có người thì không ngừng nhìn thời gian rồi cau mày nhìn bản báo giá đang không ngừng thay đổi.

An Văn Quân nhịn không được quay đầu nhìn lại, An Văn Quân có trực giác là việc biến hóa này có liên quan tới Lý Dương.

"Văn Quân, làm sao bây giờ?"

Cao lão nghi hoặc hỏi, bình thường thì năm phút cuối cùng mọi người mới bắt đầu điên cuồng đấu giá, một phút cuối mới là thời gian kịch liệt nhất, bây giờ còn tới tám phút mà phong vân đã nổi lên, việc này quả thật là không bình thường.

"Chờ một chút xem "

An Văn Quân cười khổ lắc đầu, những công ty lớn như bọn họ coi trọng những khối nguyên thạch này nhất, lần này An Thị không phải chỉ có hai người bọn họ đi vào mà còn có mười mấy người đại biểu cho An Thị, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể điên cuồng ra giá khi công ty cần.

Thiệu Ngọc Cường cũng cau mày, Thiệu Thị cũng mang không ít người tới nhưng những người đó đã được Thiệu Ngọc Cường dặn dò tới lúc cuối mới ra sức.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua An Văn Quân, Thiệu Ngọc Cường lắc đầu nhìn những người xin chỉ thị, hiện tại làm loạn chỉ mới là những công ty nhỏ và những người ham mê đổ thạch, những công ty lớn thì vẫn ngồi im bất động.

"Sáu trăm vạn, tưởng lão tử không dám thêm ư, 800 vạn"

Vương Hạo Dân hung hăng kêu một câu nhưng mà giọng cũng không lớn, ngoại trừ Trương Vĩ và Lưu Cương bên cạnh thì không ai nghe được.

Sau khi nói xong Vương Hạo Dân liền báo giá khối số 366 là 800 vạn, giá này vừa ra trong nháy mắt làm cho mọi người kêu lên, nhựng công ty châu báu lớn cũng đã đứng ngồi không yên, họ ngơ ngac nhìn bảng báo giá phía trên.

Số 366 cũng là khối mà bọn họ nhìn trùng, hiện tại bọn họ còn chưa ra tay thì giá đã sắp tới cực hạn của bọn họ, mọi người đều nhìn xung quanh tìm kiếm tên điên đã ra giá.

"Hắc hắc, không ai tăng giá nữa thì tôi tăng những khối khác "

Vương Hạo Dân cúi đầu cười gian một tiếng rồi tiếp tục ra giá với những khối khác, số 366 sau khi bị Vương Hạo Dân trực tiếp thêm 200 vạn thì không còn ai ra giá nữa, một lát sau nó đã biến mất trong màn hình lớn.

Năm phút cuối cùng của buổi đấu giá đã đến, màn hình lớn lúc này không những không yên tĩnh lại mà còn có xu hướng càng ngày càng biến đổi nhanh, việc này từ trước tới nay chưa từng xảy ra.

"Ha ha, tranh với lão tử à, đến đây đi"

Trịnh Khải Đạt nhỏ giọng nói một câu, Lý Dương biết giá trị của mỗi khối Phỉ Thúy cho nên giá mà hắn đưa cho mọi người rất cao để cho mọi người kêu giá miễn sao không bồi tiền là được, mục đích chính của hắn là khối có đánh số 605 kia.

Tư Mã Lâm, Trương Vĩ và Cố lão đều tươi cười, đấu giá không có áp lực như thế nay bọn họ mói gặp lần đầu, nhìn bảng báo giá càng ngày càng tăng, bọn họ thấy rất vui vẻ.

Ngay cả Ngô Hiểu Lỵ và Lưu Cương cũng đầy nụ cười trên mặt, bọn họ không ngừng đấu giá làm cho bảng báo giá càng ngày càng loạn.

"Ra tay "

Thiệu Ngọc Cường cau mày nói, hắn không thể đợi được nữa, , nếu đợi nữa thì không biết tình trạng sẽ biến thành cái gì nữa.

"Ra giá đi "

An Văn Quân cũng vô lực phất phất tay, mườ mấy nhân viên của An Thị lập tức bắt đầu báo giá.

Những công ty châu báu khác cũng bắt đầu xuống tay, bảng báo giá biến đổi càng ngày càng nhanh, giá của những khối đứng đầu biến đổi theo tần số mỗi giây một lần.

Lý Dương nhìn chằm chằm vào màng hình, khối số 605 hiện ra trên bảng 2 lần, giá hiện tại là tám mươi vạn, điều này chứng minh khối số 605 không phải là có nhiều người chú ý lắm, hơn nữa cho dù có người ra giá thì giá cũng không cao.

Khối có số lần ra giá nhiều nhất là khối số 366, Vương Hạo Dân sau khi ra giá 800 vạn thì không để ý tơi nó nữa, không bao lâu sau khối này đã có giá hơn 900 vạn, nhưng mà việc này không có quan hệ gì với hắn, hắn đã báo ra giá mà Lý Dương đưa ra nên sẽ không tiếp tục cạnh tranh nữa.

Trên tay mỗi người đều có bốn năm tấm giấy ghi giá, nếu lần này không chơi thì Vương Hạo Dân không xứng là một người ham mê đổ thạch nữa, chỉ chốc lát mọi người đều mở miệng mắng to rồi nhìn bảng báo giá.

"Ha ha, đều điên rồi, tôi không chơi với các người nữa"

Trịnh Khải Đạt hưng phấn nở nụ cười, khối của hắn đã vượt qua giá mà Lý Dương quy định nên hắn lập tức buông tha khối nguyên thạch này rồi tiếp tục nâng giá khối khác, chỉ cần thấy có người nâng giá là hắn lập tức tăng giá ngay.

"Sao, định không cho người ta sống nữa à"

Ở giữa có một người phẫn nộ kêu lên rối quay đầu đi ra ngoài, đó là ông chủ của một công ty nhỏ, sáu khối nguyên thạch mà hắn coi trọng hiện nay đã bị báo giá vượt qua mức giá trong lòng hắn rất xa làn cho hắn tức giận mà đi khỏi.

Không chỉ mình hắn mà ngay cả một số công ty châu báu lớn cũng vậy, những khối nguyên thạch mà bọn họ thích đã vượt qua giá mà bọn họ có thể chấp nhận, bọn họ không thể làm gì khác ngoài việc chờ lãnh đạo công ty an bài.

"Số 366 tăng thêm 200 vạn, số 507 tăng thêm 100 vạn..."

Thiệu Ngọc Cường nhỏ giọng phân phó nhân viên, thời gian còn một phút cuối cùng, Thiệu Ngọc Cường bắt đầu tăng giá, cho dù là thế nào thì hôm nay hắn cũng phải mua được vài khối chứ không thể nào tay không ra về được.

"Số 408 tăng giá thêm 50 vạn, số 218 tăng thêm sáu mươi vạn..."

An Văn Quân cũng cắn răng phân phó cấp dưới của mình, lần này làm quá lớn rồi, cho dù là bọn họ mua được thì cũng phải nhả ra một nghìn thậm chí là mười nghìn vạn, việc này làm cho cô và những công ty châu báu lớn hận tới mức nghiến răng.

Không chỉ hai công ty của bọn họ mà những công ty khác cũng vậy, sắp tới thời khắc cuối cùng, nếu không nắm chắc thì sẽ chẳng có được gì hơn nữa còn lãng phí thời gian.

"Lý lão đệ, những khối của tôi đều đã vượt qua mốc giá đã đưa, làm sao bây giờ?"

Vương Hạo Dân áp sát người Lý Dương rồi hỏi, Lý Dương hơi sửng sốt rồi ngơ ngác nhìn Vương Hạo Dân, hắn có chút không thể tin được.

"Tất cả đều vượt qua?"

Lý Dương lại hỏi một câu, những dãy số mà hắn đưa cho Vương Hạo Dân có một nữa là tùy tiện viết, ai biết vậy mà cũng có người trả giá, vậy mà cũng có người nâng giá cao tới như vậy.

"Đúng vậy, tất cả đều đã vượt mức, có muốn tiếp tục nâng giá hay không?"

Vương Hạo Dân hưng phấn gật đầu, lần này hắn chơi chưa đã ghiền, hắn vẫn muốn tiếp tục chơi nữa.

"Số 366 lên tới một nghìn hai trăm vạn, những khối khác không tăng nữa"

Lý Dương suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói, Vương Hạo Dân lập tức ngẩng đầu nhìn màn hình lớn, số 366 hiện tại mới một nghìn không trăm ba mươi vạn, vẫn còn đủ để hắn tiếp tục chơi.

"Tốt, tôi tiếp tục báo giá"

Vương Hạo Dân cười nói, hắn tiếp tục báo giá, Lý Dương thì chăm chú nhìn lên màn hình.

An Văn Bình nói đúng, cũng may là từ đầu hắn không có báo giá, trong này quả thật là có không ít người tới góp vui, ngay cả một khối tùy tiện chọn cũng vượt qua giá quy định của hắn.

Thời gian từ từ trôi qua, màn hình lớn cuối cùng cũng xuất hiện màu đỏ, cuối cùng cũng đã tới thời gian kịch liệt nhất.

-o0o-

*****

- Lý lão đệ, cậu xem những khối của tôi còn cần tăng giá hay không?

Trịnh Khải Đạt lén lút lại gần Lý Dương, sáu khối nguyên thạch hắn được phân đều đã vượt giá đưa ra, Lý Dương cười khổ lắc đầu rồi chỉ cho hắn một khối rồi cho hắn tăng giá thêm hai trăm vạn nữa, khối nguyên thạch này là một khối Băng Chủng, cho dù tăng thêm 200 vạn nữa thì vẫn có lời.

Màn hình càng ngày càng đỏ, những khối nguyên thạch thay đổi giá càng ngày càng nhanh, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường khẩn trương nhìn màn hình lớn, thỉnh thoảng lại phân phối cho cấp dưới vài câu.

Bốn mươi giây cuối cùng, khối số 605 một lần nữa tăng giá làm cho Lý Dương đột nhiên căng thẳng.

Lần này bị thêm giá không ít, khối số 605 bị tăng lên tới giá hai mươi lăm vạn, tăng nhiều hơn giá cũ tới 10 vạn.

Lý Dương do dự một chút cuối cùng vẫn quyết định không trả giá, còn tới bốn giây, chưa tới thời khắc cuối cùng thì không thể ra giá, nếu để người khác phát hiện thì sẽ phiền toái.

Lý Dương không sợ tăng giá nhưng hắn sợ lúc cuối cùng bị người khác điên cuồng tăng giá làm cho hắn không kịp ra giá, lúc đó thì mất nhiều hơn được.

Ba mươi giây cuối cùng, khối số 605 lại biến mất trên màn hình, khối số 366 vẫn đứng đầu bảng, giá của nó bây giờ cũng đã gần 1200 vạn rồi.

Số 408, số 507 cũng đang dẫn đầu, khối số 507 có thể giải ra một khối Băng Chủng, hiện tại Trịnh Khải Đạt đang kịch liệt cạnh tranh khối này.

Khối 507 có giá khởi điểm một trăm sáu mươi vạn, lúc này giá của nó đã vượt qua bảy trăm vạn và còn đang liên tục tăng giá, Lý Dương lúc trước đưa ra mức giá là sáu trăm sáu mươi vạn, tăng thêm 200 nữa là 860 vạn, vẫn còn đủ để Trịnh Khải Đạt chơi một hồi.

Hai mươi giây cuối cúng, số 366 vượt qua mức 1200 vạn làm mọi người điên cuồng thảo luận, Vương Hạo Dân ngừng việc đấu giá lại, việc sau đó không còn liên quan tới hắn nữa.

Lý Dương chuẩn bị báo giá cho khối số 605, hắn định thêm 80 vạn nhưng lo lắng suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn quyết định tăng giá khối số 605 lên thêm vài lần.

Mười giây cuối cùng, khối số 605 lại hiện lên màn hình lớn, lúc này giá cả đã biến thành ba mươi lăm vạn, hiện tại xem ra quả thật là có người đang nhìn chằm chằm nó.

Thiệu Ngọc Cường đang chuẩn bị báo giá, khối số 605 cũng là khối mà hắn chú ý.

Khối số 605 tuy rằng xấu xí nhưng mà nó không hề có ảnh hưởng gì tới Phỉ Thúy bên trong, căn cứ biểu hiện của nó, Thiệu Ngọc Cường đoán rằng khối này có thể giải ra cao cấp Phỉ Thúy.

Hai mươi lăm vạn và ba mươi lăm vạn đều là giá mà Thiệu Ngọc Cường báo, hắn muốn nhìn xem có ai có hứng thú với khối này hay không, nếu là có thì sẽ không nhịn được sự khiêu khích của hắn mà báo giá, nhưng mà tới mười giây cuối cùng đều không có biến hóa gì làm cho Thiệu Ngọc Cường buông lỏng không ít.

Nếu nói người có thể nhìn ra khối nguyên thạch này có thể giải ra cao cấp Phỉ Thúy thì Lý Dương đứng hàng thứ nhất trong danh sách, nhưng khi nghĩ tới việc Lý Dương chỉ mới tới Minh Tiêu thời gian quá ngắn nên Thiệu Ngọc Cường gật gật đầu rồi ra giá 100 vạn cho khối số 605, không có người cạnh tranh thì ra giá một trăm vạn là an toàn rồi.

Năm giây cuối cùng, Lý Dương gắt gao nhìn màn hình lớn, giá hắn đã chuẩn bị xong, chỉ cần báo giá nữa là ok.

Ba giây cuối cùng, Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường cùng lúc trả giá, ngay lú này có không ít người giống bọn họ. Ba, hai, một, giá cả trên màn hình dừng lại.

Đại hội giao dịch nguyên thạch lần thứ chín ở Bình Châu đã kết thúc.

Khối số 605 một lần nữa hiện lên trên màn hình, nó có vị trí thứ bốn mươi ba với giá 166 vạn, việc này làm cho Lý Dương thở dài một hơi, cuối cùng thì nó cũng đã tới tay.

Cạnh tranh kịch liệt nhất là khối số 366, lúc này nó đang đứng hàng thứ 19, giá cuối cùng là 1490 vạn, chỉ thiếu mười vạn nữa là đã lên tới giá 1500 vạn rồi, không cần phải nói, khối nguyên thạch này nhất định sẽ trở thành tiêu điểm của ngày hôm nay.

Nhìn tới giá cả này, Lý Dương nhịn không được lắc lắc đầu, giá trị của khối Phỉ Thúy bên trong số 366 có giá trị 1300 vạn, người mua khối nguyên thạch này cho dù tự mình gia công thì cũng phải bù lỗ một ít.

Tiếng hưng phấn và tiếng tức giận vang lên khắp nơi trong nhà đấu giá, một ít người bắt đầu đứng dậy rời đi.

Người hưng phấn thì ít mà người tức giận thì nhiều, đại bộ phận công ty châu báu đều lộ ra vẻ buồn rầu. Bọn họ đều mua được nguyên thạch, nhưng mà giá cả so với dự tính của bọn họ cao hơn nhiều. An Thị phải chi tiêu hơn số tiền dự tính tới hai nghìn vạn, Thiệu Thị cũng đổ thêm vào khoảng hai nghìn vạn, mọi việc đều là do một tay Lý Dương mang đến, tất nhiên là bây giờ bọn họ vẫn chưa biết việc này.

- Lý lão đệ, tôi mua được hai khối.

Tư Mã Lâm cười nói, mười phút cuối cùng quả thật là quá đã ghiền.

- Lý tiên sinh, tôi mua được hai khối.

Cố lão nói. Cố lão không có điên cuồng như Vương Hạo Dân và Trịnh Khải Đạt nhưng ông cũng đã ra giá hơn mười lần, có thể làm cho Thiệu Thị và An Thị xuất ra nhiều tài chính như vậy cũng có một phần công sức của ông.

- Lý ca, xin lỗi, tôi ba khối.

Lưu Cương cười nói, Ngô Hiểu Lỵ và Trương Vĩ đều tấm giấy của mình trả lại cho Lý Dương.

Ngô Hiểu Lỵ và Trương Vĩ mua được một khối, Trịnh Khải Đạt, Vương Hạo Dân và An Văn Bình vì chơi quá sớm nên không còn khối nào cả.

- Để tôi xem.

Lý Dương thở ra một hơi rồi nói.

Bọn họ tổng cộng mua được chín khối, trong đó có bốn khối là nguyên thạch rất tốt, năm khối kia thì Lý Dương không biết, nhưng trên cơ bản là không có bị thua lỗ, dùng bốn khối này bù cho năm khối kia Lý Dương vẫn còn lời khá nhiều.

- Chúng ta đi thôi, đúng rồi, Tư Mã ca, giao tiền chỗ nào vậy?

Lý Dương nói, lần này hắn mua tổng cộng mười khối, bọn người Tư Mã lâm chỉ hỗ trợ mà thôi, người tra tiền vẫn là hắn.

- Hình như là ở bên ngoài thì phải.

Tư Mã Lâm gãi gãi đầu rồi nhìn thoáng qua Trương Vĩ, Trương Vĩ cũng lắc lắc đầu, bọn họ đã lâu chưa tham gia qua hội đấu giá Minh Tiêu nên không biết bây giờ giao dịch ở đâu nữa.

- Em biết, anh Lý, em mang anh đi.

An Văn Bình nói, Lý Dương lập tức gật gật đầu, An Văn Bình là người của An Thị nên khẳng định là cô không phải chỉ mới tham gia buổi đấu giá thế này lần đầu, cô biết nơi giao dịch ở đâu cũng là việc bình thường thôi.

Một hàng người đi ra ngoài, An Văn Quân cười tủm tỉm dẫn Lý Dương đi, trên mặt không còn chút sầu lo nào.

Thiệu Ngọc Cường đi ở con đường bên kia, hắn liếc mắt nhìn Lý Dương rồi đi ra ngoài.

Người trẻ tuổi kia thì mang theo bốn bảo vệ nghênh ngang rời khỏi đại sảnh.

- Lý cố vấn, lần này thu hoạch thế nào?

An Văn Quân mỉm cười hỏi Lý Dương, tuy An Thị tốn không ít tiền nhưng cuối cùng vẫn mua được những khối mà bọn họ chú ý, với bọn họ thì nguyên liệu mới là mấu chốt.

- Cũng tàm tạm!

Lý Dương nhếch miệng cười nói.

- Xem bộ dáng của Lý cố vấn thì lần này chắc là đã lời không ít tiền rồi.

An Văn Quân cười gật gật đầu rồi nhìn An Văn Bình ý bảo An Văn Bình đến bên cô, An Văn Quân muốn hỏi một chút xem chuyện hỗn loạn này có liên quan gì tới Lý Dương hay không nhưng An Văn Bình vẫn tiếp tục đi với Lý Dương.

- Chị ba, Lý cố vấn mua được mười khối, chúng ta cùng đi nhận đi.

An Văn Bình dường như không thấy ám chỉ của An Văn Quân nên không những không qua mà còn nói một câu, An Văn Quân có chút sững sốt rồi lập tức gật đầu.

Lúc đi ra bên ngoài, An Văn Quân nghi ngờ nhìn Lý Dương, Lý Dương chỉ một mình mà có thể mua được mười khối hay sao?

Nơi nhận nguyên thạch nằm ở khu A, nhưng mà trước hết thì phải giao tiền, An Thị lần này mua nguyên thạch hết 4000 nghìn vạn, so với dự tính tốn gấp đôi, khó trách An Văn Quân không thoải mái máy trong lòng.

Khối số 366 là do An Thị mua được, An Thị mua khối này cũng không thua lỗ nhiều lắm, nhưng muốn lời thì không có khả năng.

Mười khối Phỉ Thúy của Lý Dương tổng cộng dùng hơn bảy trăm vạn, chia đều mỗi khối hơn bảy mươi vạn. Minh Tiêu quả thật không phải là nơi để người ham mê đổ thạch bình thường tới, khối nguyên thạch chỉ cần có biểu hiện hơi tốt một chút thì giá cuối cùng đều rất cao, nằm ngoài năng lực của những người này.

Nơi thanh toán có không ít người, Lý Dương và An Văn Quân đều đứng ở mặt sau, An Văn Quân có người ra mặt làm giúp nên cô không cần ra mặt, Lý Dương thì có Lưu Cương chủ động nhận việc nên Lý Dương chỉ cần đứng một bên chờ là được.

- Hôm nay cuối cùng mở rộng tầm mắt, không ngờ bán đấu giá nguyên thạch cũng kịch liệt như vậy.

Lý Dương nhìn những người xếp hàng rồi cười nói, tâm trạng của Lý Dương đang rất tốt, khối nguyên thạch số 605 cuối cùng cũng lọt vào tay hắn.

- Lý cố vấn, kỳ thật nơi này bán nguyên thạch không nhiều lắm, ở Myanma mới thật sự là nơi giao dịch nguyên thạch lớn.

An Văn Quân cười nói, người tham gia hoạt động mua bán nguyên thạch ở Myanma đều là tỷ phú, những khối nguyên thạch trị gí nghìn vạn hoặc là cả ức cũng không khó thấy. Không giống như Bình Châu, nơi này giá cả chỉ có nghìn vạn thì đã là cao nhất rồi.

- Giao dịch nguyên thạch ở Myanma, quả thật là chờ mong.

Lý Dương gật đầu, trong đôi mắt hắn hiện ra một tia mong đợi, An Văn Bình nói vậy làm cho hắn rất hứng thú với nơi này.

- Lý cố vấn không cần lo lắng, An Thị khẳng định là sẽ tham gia lần giao dịch ở Myanma. Ngài là cố vấn đổ thạch của An Thị nên khẳng định là sẽ được thiệp mời.

An Văn Quân cười khẽ lắc lắc đầu, cô nói tới lần giao dịch ở Myanma kỳ thật là để thu hút sự chú ý của Lý Dương. Lý Dương dù sao cũng không phải là chuyên gia của công ty, công ty không có quyền lợi ra lệnh cho hắn. Nhưng mà chỉ cần Lý Dương có hứng thú thì muốn nhờ Lý Dương đi hỗ trợ cũng không phải là việc khó.

-o0o-

Crypto.com Exchange

Chương (1-1111)