← Ch.0039 | Ch.0041 → |
Trong lĩnh vực cược thạch thì số người thích cược màu sắc là nhiều nhất, bình thường sau khi cắt thạch đều muốn xem có ra màu lục hay không, nếu xuất hiện màu lục thì nhất định là đổ tăng, còn tăng nhiều hay tăng ít còn cần phải quan sát tiếp.
Đương nhiên dù có xuất sắc đến đâu chăng nữa thì đánh cược cũng không phải chỉ có lãi, lỗ cũng có khả năng như thường, chủ yếu là do Chủng khác nhau. Trong mắt những chuyên gia thì Chủng so với Sắc còn quan trọng hơn nhiều cho nên mới có dạng cược Chủng vừa nói.
Tiếp theo chính là cược Vân, có nhiều người có sở thích cược Vân (Vân ở đây là hoa văn). Mọi việc đều có hai mặt, nếu xuất hiện Vân có thể sẽ gặp xui xẻo, nhưng lại có khả năng trở thành loại rất tốt. Trong các dạng cược Vân thì người ta thích nhất chính là Bạch Vân (vân màu trắng). Xuất hiện Vân trắng thì tỷ lệ thắng cược sẽ càng cao.
Ngoại trừ Vân trắng còn có Vân vàng, Vân đen và Vân đỏ. Mỗi loại vân đều có thể cược, biểu hiện càng xấu thì giá tiền càng thấp, thành phẩm mua vào lại càng thấp hơn.
Đương nhiên thành phẩm giá thấp thì khả năng cược thạch đó bị lỗ chắc chắn sẽ lớn hơn, mạo hiểm và thành công luôn luôn tỉ lệ với nhau.
Ngoài cược Vân còn có một loại cược gọi là cược Lữu. Lữu là chỉ những vết nứt nhỏ, xem xét quan sát những vết nứt sau đó phân tích tính chất của cược thạch rồi sẽ ra quyết định.
Người mới vào nghề đều như nhau chủ yếu là cược Sắc, một thời gian sau số ít người có kinh nghiệm và đủ dũng khí cũng bước vào con đường cược Vân, còn những người có gan cược Lữu cơ bản đều là cao thủ, muốn từ một vết nứt con con nhìn được ra bên trong cược thạch có ẩn giấu Phỉ Thúy hay không thì không phải ai cũng có khả năng làm được. Tương truyền năm đó Vân Nam có một người được xưng là "Phỉ Thúy Vương", trong đời cược thạch cơ bản chưa từng thất thủ lần nào, ông ta có tuyệt chiêu xem Lữu, nhất khán nhất chuẩn (xem một lần là chính xác).
Cược Lữu và cược Vân không sai biệt lắm Vân hoặc Lữu càng có tính chất xui xẻo thì giá trị càng thấp, nhưng biểu hiện xui xẻo không có nghĩa là không có tính may rủi, chỉ cần là cược thạch thì sẽ có khả năng đổ tăng, giống như Lý Dương lần trước chiếm được khối cược thạch mặt ngoài có Vân lại có vết nứt hình đuôi ngựa, được coi như loại cược thạch không có chút giá trị gì, vứt ra đường cũng không ai thèm nhặt cho nên bị đem dùng làm đá kê chân, ai cũng không ngờ được bên trong lại có thể xuất hiện Phỉ Thúy chủng Đế Vương Lục giá trị cực phẩm.
Bất quá cái loại đá kê chân cực phẩm đó cũng chỉ là số ít, phải cả ngàn năm may ra mới gặp được một lần, cho nên đối với rất nhiều người mà nói bọn họ cũng không muốn cược Lữu, đặc biệt là một số Lữu có quy tắc.
Lúc này Kê Trảo Lữu chính là một loại Lữu quy tắc, Kê Trảo Lữu cũng không thể nói là không tốt bởi vì người cược thạch chân chính thích nhất chính là cược thạch có Kê Trảo Lữu. Chỉ cần Kê Trảo Lữu xuất hiện trên mặt thì giải thạch ra không sai biệt lắm rất có khả năng xuất hiện Phỉ Thúy.
Nhưng muốn xem Kê Trảo Lữu có phải xuất hiện trên mặt cược thạch hay không đòi hỏi công phu rất cao, ít nhất Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều không có khả năng này. Lý Dương cũng đồng dạng không có bất qua hắn đã rõ ràng cấu tạo bên trong thì có hay không cái khả năng này cũng không còn quan trọng.
Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm nhìn nhau lắc đầu sau đó cùng quay sang trừng mắt liếc chủ cửa hàng.
Dấu vết Kê Trảo Lữu trên khối cược thạch này rõ ràng có dấu vết bị đem che đi giống như là sợ người khác nhìn ra vậy. Nếu không quan sát cẩn thận bỏ qua vết Kê Trảo Lữu này hoặc coi nó chỉ là vết Lữu bình thường vậy là lỗ lớn. Vạn nhất Kê Trảo Lữu này ăn sâu vào tận bên trong khối cược thạch thì cho dù giải ra được Phỉ Thúy loại tốt giá trị cũng bị giảm xuống rất nhiều, Kê Trảo Lữu sẽ cắt Phỉ Thúy bên trong là làm bốn năm mảnh, có khi còn không giữ lại được chút giá trị nào.
Có vết tích Kê Trảo Lữu lại còn đặc biệt đem che dấu đi thì sợ rằng bất cứ người chơi cược thạch nào cũng không dám bỏ tiền ra mua khối cược thạch này. Huống hồ vết tích này bị đem che dấu đi có thể nói lên rất nhiều vấn đề, rất có khả năng khối cược thạch này đã bị cao thủ nhìn thấu sau đó không thể tiếp tục tiêu thụ được mới đem vận chuyển sang địa phương khác ý muốn thử xem có thể dấu diếm bán đi không.
Chủ cửa hàng xấu hổ cười cười, khối cược thạch này quả thật là cố tình bị đem che đi, nhưng vết tích này cũng không phải là giả tạo nên ngoại trừ chửi mắng chủ quán một hồi cũng không có biện pháp gì đối phó hắn.
- Lý lão đệ, cậu thật giỏi đó, nếu không có cậu nhắc nhở chỉ sợ tôi lại bị lừa lần nữa rồi!
Trịnh Khải Đạt rất kinh ngạc nói, ông ta thật sự rất bội phục Lý Dương, vết Kê Trảo Lữu này quả thật rất không tốt, nếu không phải Lý Dương chỉ ra chỉ sợ ông ta cũng không thể phát hiện đc, đồng thời đối với khối cược thạch này ông ta cũng cảm thấy khá ưa thích rồi.
- Cũng là do may mắn thôi. Em nhìn thấy khối cược thạch này bề mặt màu sắc có chút gì đó lạ lạ, cảm giác có chút không đúng nhân tiện kiểm tra mới phát hiện ra.
- Lý Dương lắc đầu cười cười, không có năng lực đặc thù hỗ trợ hắn căn bản không thể phát hiện vết Kê Trảo Lữu bên trong, chính vì phát hiện ra vết Kê Trảo Lữu này nên hắn mới lên tiếng nhắc nhở Trịnh Khải Đạt, nếu không thì hắn cũng không thể nói rõ khối cược thạch này có chỗ nào không tốt.
- Không cần khiêm nhường, tôi bây giờ phát hiện ra rồi, vận may của cậu cũng không phải tự nhiên mà xuất hiện, không nghĩ tới cậu vẫn còn trẻ như vậy mà tạo nghệ trong ngành cược thạch lại cao như vậy.
Tư Mã Lâm khẽ cười một tiếng nhìn Lý Dương rất bội phục, trước kia ông ta chỉ cảm thấy Lý Dương vận khí rất tốt, bây giờ rốt cuộc cũng phát hiện ra khả năng cược thạch của Lý Dương cũng không hề kém so với ông ta, thậm chí có thể nói là cao hơn một chút.
Đối với lời khen ngợi của Tư Mã Lâm Lý Dương cũng không phủ nhận, để bọn họ hiểu nhầm là trình độ cược thạch của mình khá cao nhân tiện có thể che dấu một phần rung động mang đến từ vận may đối với hắn cũng không có gì là không tốt.
Lý Dương về mặt tâm lý cũng không còn lo lắng về khối cược thạch Bạch Nham Sa Bì này rồi, trải qua sự nhắc nhở của hắn khẳng định Trịnh Khải Đạt cũng sẽ không mua về. Lý Dương bây giờ đang tập trung suy nghĩ về một khối cược thạch khác trên gian hàng.
Vừa rồi lúc phát động năng lực đặc thù Lý Dương đã quan sát toàn bộ cược thạch trong phạm vi hai gian hàng xung quanh, trong đó phát hiện ra không ít cược thạch có chứa Phỉ Thúy, nhưng chính thức được coi là Phỉ Thúy cao cấp cũng không có mấy, ngoại trừ gian hàng bên cạnh có một khối cược thạch có chứa một viên Phỉ Thúy không nhỏ thuộc chủng Kiền Thanh cũng chỉ có một khối cược thạch ở gian hàng trước mặt này.
Khối cược thạch này đồng dạng cũng không lớn lắm, chỉ lớn cỡ chiếc đèn pha ô tô, hình dạng cũng không theo quy tắc gì, bề mặt vốn là màu xanh xám bình thường, cũng không có Vân hoặc Tùng Hoa gì cả, lại còn có vài vết nứt không theo quy tắc gì, cũng may là những vết nứt này cũng không sâu.
Khối cược thạch này bên ngoài nhìn vào thì không có gì đặc biệt cả, thế nhưng bên trong lại chứa một khối Phỉ Thúy Phù Dung. Khối Phỉ Thúy này màu xanh lục là chủ yếu, đồng thời pha một chút màu xanh lam, so với khối Phỉ Thúy hôm qua của Tư Mã Lâm thì màu xanh của khối Phỉ Thúy này trông còn đẹp mắt hơn.
Phỉ Thúy Phù Dung được xem như một loại Phỉ Thúy xa hoa có phẩm chất tốt nhất, lại có chứa màu xanh lam, khối cược thạch bên trong có khoảng hơn 2kg Phỉ Thúy, nhưng so với khối mười mấy kg hôm qua Tư Mã Lâm giải ra thì giá trị chỉ có cao hơn chú không hề kém.
Khối cược thạch này cũng là khối tốt nhất trong tầm quan sát của Lý Dương, phẩm chất so với khối Phỉ Thúy chủng Kim Ti ngày hôm qua của Lý Dương còn tốt hơn, tiếc nuối chính là phân lượng có chút nhỏ, không được xem như là một khối Phỉ Thúy lớn.
- Lý lão đệ, cậu xem cái này thế nào?
Biểu hiện vừa rồi của Lý Dương đã hoàn toàn làm cho Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm tin phục, Trịnh Khải Đạt lại cầm một khối cược thạch hỏi Lý Dương, lần này Lý Dương có chút sửng sốt, hắn không nghĩ tới Trịnh Khải Đạt cầm lên chính là khối cược thạch mà hắn vừa nhìn trúng vốn là khối cược thạch bên trong có chứa viên Phỉ Thúy chủng Phù Dung.
"Nói thế nào bây giờ?" Tâm lý Lý Dương lúc này có chút lay động.
Suy nghĩ của hắn vốn là chính mình sẽ mua khối cược thạch này sau đó mua thêm một số cược thạch không tốt trở về chính mình giải ra rồi tìm cơ hội bán lại cho Trương Ưng. Nhưng bây giờ Trịnh Khải Đạt lại coi trọng khối cược thạch này thật đúng là phá hỏng kế hoạch của hắn.
Nếu nói là không tốt rồi sau đó chính mình lại đi mua lại khẳng định sẽ làm Trịnh Khải Đạt hoài nghi, nhưng nếu nói khối cược thạch này tốt thì Trịnh Khải Đạt khẳng định sẽ đem mua vào đồng thời chắc chắn sẽ giúp ông ta đạt được đổ tăng, nhưng nếu như vậy thì khối Phỉ Thúy chủng Phù Dung này lại không thuộc về mình.
"Khối thạch này mình không thể dễ dàng buông tha, thôi thì đành nhận xét qua loa, không nói là tốt cũng không nói là phá thạch".
Suy nghĩ một chút Lý Dương cuối cũng quyết định không nói ra khối cược thạch này là loại tốt nhưng cũng không nói là phá thạch, tất cả để ông trời quyết định đi, nếu Trịnh Khải Đạt cuối cùng vẫn mua khối cược thạch này thì là do vận khí của ông ta tốt, chỉ có thể trách mình chậm chân chứ không thể trách người khác được.
-o0o-
← Ch. 0039 | Ch. 0041 → |