Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0505

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0505: Cam đoan đổ tăng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hơn trăm người xung quanh đều tập trung nhìn Lý Dương, lúc này Lý Dương đã bắt đầu cắt.

-Không xem, cũng không phác họa, hắn cứ như vậy trực tiếp cắt?

-Một khối lớn như vậy, quý như vậy mà không chuẩn bị gì cứ thế trực tiêp cắt?

-Đây là khối nguyên thạch trị giá 700 vạnro chứ không phải 700.

Mọi người xung quanh tiếp tục nghị luận, một ít người còn lớn tiếng nói lên sự nghi ngờ của mình. Rất nhiều người của công ty châu báo đều lắc lắc đầu, Lý Dương cắt như vậy quả thật rất kỳ quái, không chuẩn bị cũng không phân tích, cứ vậy mà trực tiếp hạ đao, việc này làm cho mọi người có cảm giác đang bị đùa giỡn.

Đừng nói là khối nguyên thạch quý trọng như vậy, cho dù là khối nguyên thạch bình thường thì ít nhất cũng phải xem xét qua mới cắt.

Tiếng động chói tai vang lên, khối nguyên thạch được đăt cố định trên một tấm ván, đây là máy chuyên dùng để giải những khối nguyên thạch lớn.

Ở hai bên khối nguyên thạch còn có hai sợi dây thừng dùng để phòng ngừa thiết đao cắt xong phần bị cắt rơi xuống, Lý Dương bắt đầu cắt ngay giữa khối nguyên thạch, chia đều khối lượng của khối nguyên thạch này ra, không dùng dây thừng là không được.

Đặc biệt là người hiện đang giải thạch chính là Lý Dương, với vấn đề an toàn của Lý Dương bọn họ không có chút nào dám qua loa.

Mặc kệ xung quanh nhị luận thế nào, Lý Dương vẫn giữ vững tốc độ tiếp tục cắt, một lát sau, âm thanh nghị luận đã nhỏ xuống, tất cả mọi người đều muốn biết kết quả của nó rốt cuộc là như thế nào.

Thiệu Ngọc Cường cũng đang đứng trong đám người, hắn cúi đầu xuống không biết là đang suy nghĩ cái gì

Cắt khối nguyên thạch lớn thế này lâu hơn cắt khối nhỏ nhiều, cho dù thanh đao được mạ một lớp kim cương thì nửa giờ mới chỉ cắt được hơn một nữa, nếu muốn cắt hết thì cũng phải tốn ít nhất một giờ.

Một giờ đủ để giải một khối nguyên thạch nhỏ, nhưng thời gian này chỉ đủ để cắt một đao.

Thời gian từ từ trôi qua, người xung quanh càng ngày càng nhiều, buổi chiều có không ít người tới trung tâm châu báo, một ít người nghe nói có người giải khối nguyên thạch lớn trị giá 700 vạnro ngày hôm qua nên cũng hiếu kỳ tới xem.

Ngay cả người quản lý đại hội cũng chạy tới nơi này để duy trì trật tự và mang camera theo quay lại chuẩn bị tuyên truyền.

Khối nguyên thạch này nếu như không có gì bọn họ sẽ ngay lập tức cắt bỏ đoạn phim hoặc là niêm phong lại, có điều nếu đổ tăng thì đây sẽ là một lần tuyên truyền không tệ. Hiện tại chính phủ Myanmar không khinh suất như mấy chục năm trước, bọn họ biết cái gì mới có lợi cho mình.

Hơn 50 phút sau, thiết đao đã sắp cắt xuyên qua. Khối nguyên thạch này là nguyên thạch thượng đẳng, một khối nguyên thạch thượng đẳng là lớn như thế rất là hiếm thấy.

Có điều nguyên thạch càng lớn thì tính phiêu lưu càng lớn, trước kia cũng có khối nguyên thạch còn to hơn khối này xuất hiện vài lần, cuối cùng có thể đổ tăng vẫn rất ít. Khối nguyên thạch này có biểu hiện cũng không tốt lắm, nếu không nó không phải chỉ có giá khởi điểm là 120 vạnro.

Giá khởi điểm là thế, nhưng giá thành giao làm cho mọi người rất giật mình, mọi người càng thêm hiếu kỳ về khối nguyên thạch này.

"Rè rè "

Thiết đao đã suyên qua phần dá cưới cùng, khối nguyên thạch thì không chút vặn vẹo mà vẫn nằm ở chỗ củ, Lý Dương lui lại phía sau, đám người Triệu Khuê tiến lên dùng cần cẩu tách 2 phần ra, Thường Thịnh và Lâm Lang thì mang theo chậu nước lớn tới chuẩn bị rửa bề mặt vết cắt.

-Rỗng, thật sự không có gì.

Bề mặt còn chưa có tẩy sạch thì rất nhiều người đã kêu lớn, âm thanh của những người này còn có chút kích động

Nụ cười trên mặt Lâm Lang và Thường Thịnh từ từ biến mất, hai người rất nhanh rửa sạch mặt vết cắt, bề mặt lộ ra một tầng màu đen, một chút Phỉ Thúy cũng không thấy.

Dựa theo biểu hiện mà nói thì một đao này đã thất bại.

Ánh mắt Lâm Lang không ngừng chuyển động, một lát sau lại lộ ra nụ cười, mà Thường Thịnh thì sắc mặt rất khó coi, một đao này và khối nguyên thạch trước đó hắn giải giống nhau, đều không thấy được gì.

-Thật đáng tiếc, 7000 vạn cứ như vậy trôi mất.

-Bắc Thánh cũng không gì hơn cái này.

-Cũng không nhất định, đây chỉ mới là đao thứ nhất, khối nguyên thạch này rất lớn, chỉ cần giải ra Phỉ Thúy thì có thể lấy lại vốn, nếu như giải ra Thủy Tinh Chủng thì sẽ phát tài.

Rất nhiều người nghị luận, cuối cùng có người sờ sờ đầu phản bác người bên cạnh một câu, lời người này vừa nói ra đem lại một tràng cười nhạo.

-Thủy Tinh Chủng, nằm mơ đi.

-Tôi thấy là hoàn toàn trống rỗng, một chút Phỉ Thúy cũng không có.

-Đúng vậy, khẳng định là không có gì, nếu không tôi và anh đánh cược, tôi nói là khối nguyên thạch này không có gì, muốn đánh cuộc cái gì tùy anh chọn.

Vài người phản bác làm cho mặt người này đỏ bừng, nhưng là không thể nề hà, đánh cược thì hắn không dám bởi vì chính hắn cũng không xem trọng Lý Dương.

-Đặt nữa khối bên phải qua một bên, chúng ta giải khối này trước.

Có vài lời Lý Dương nghe được, nhưng hắn chỉ cười nhẹ mà không dể ý tới những người này, hắn không cần đánh giá từ bên ngoài, hắn tiếp tục chuẩn bị giải tiếp.

Khối nguyên tạch bị tách ra làm hai nên đã nhỏ đi không ít, mỗi khối nặng hơn nghìn kg nên vẫn cần cần cẩu hỗ trợ, người bình thường rất khó nâng nó lên, hơn nữa rất có thể sẽ gặp chuyện không may.

Dưới sự trợ giúp của cần cẩu, khối nguyên thạch rất nhanh đã được cố định, cẩn thận nhìn thoáng qua một chút, hắn bắt đầu giải thạch.

Khối Phù Dung Chủng hơn 200 kg đang nằm trong này, nó chiếm diện tích gần 1/3, một đao này sẽ cắt tới Phỉ Thúy bên trong, sau đó từ từ mài ra.

-Lý tiên sinh.

Thường Thịnh đột nhiên nói một câu, lúc nói hắn còn có chút do dự.

-Thường tổng, anh làm sao thế?

Lý Dương quay đầu lại nhìn hắn một cái, trên mặt còn mang theo chút kinh ngạc.

-Ngài có lẽ nên đổi người trợ giúp đi thôi.

Thường Thịnh cắn chặt răng rồi nói ra lời trong lòng mình

Lúc này hắn không còn tin tưởng vào bản thân nữa, khối nguyên thạch này trị giá 7000 vạn NDT, nếu như không giải ra cái gì, nói Lý Duong không trách hắn là chuyện không thể nào. Đổi thành hắn, hắn sẽ đổi trợ thủ ngay.

-Ha ha, Thường tổng dù sao cũng là nhân sĩ thành công, khi nào biến thành mê tín như vậy?

Lý Dương cười to một tiếng, nói xong hắn không để ý tới Thường Thịnh nữa mà trực tiếp hạ đao, tiếp tục cắt khối nguyên thạch trước mặt. Thời gian cắt một đao này ngắn hơn lúc trước nhiều, nhưng cũng không ít, không nắm chặt thời gian thì chưa chắc có hể hoàn toàn giải hết khối nguyên thạch này.

Thường Thịnh yên lặng đứng đó, một lát sau mới phản ứng lại, trong lòng hắn cảm thấy có chút xấu hổ.

Lý Dương không để ý, ngược lại hắn mới là người để ý, nếu Lý Dương không thèm để ý thì hắn để ý làm gì, hỗ trợ việc giải thạch mới là việc hắn nên làm lúc này.

Thiết đao chậm rãi đẩy mạnhxung quanh càng ngày càng nhiều người, những người bên ngoài mới tới còn mang theo dụng cụ dùng để đứng lên hoặc là quan sát từ xa.

-Hoàng lão, Ngài thấy thế nào?

An Văn Quân có chút lo lắng, cô lặng lẽ hỏi Hoàng lão một câu, cô cảm thấy khối nguyên thạch này không tốt, ở giữa khối lại là một tầng đá, xung quanh rất khó có thể xuất hiện Phỉ Túy.

-Chờ một chút mới biết được, khối nguyên thạch này lớn như thế, nói không chừng sẽ có thay đổi.

Hoàng lão nhỏ giọng nói, tuy là ông nói rất tốt, nhưng sự lo lắng của ông không thua gì An Văn Quân, ông cũng không xem trọng khối Phỉ Thúy này.

-Cũng chỉ có thể như vậy.

An Văn Quân khe khẽ thở dài, trong lòng còn có chút phức tạp.

Nếu khối nguyên thạch này mà thua lỗ thì danh dự của Lý Dương sẽ bị đã kích lớn, danh hiệu Bắc Thánh cũng sẽ bị người khác nghi ngờ.

Điểm tốt là sức ảnh hưởng của công ty với Lý Dương nói không chừng sẽ khôi phục lại một ít, chỗ tệ là những tên trong hội đồng quản trị sẽ một lần nữa càu nhàu, việc này quả thật là đau đầu.

An Văn Quân chỉ nghĩ sức ảnh hưởng của Lý Dương sẽ giảm đi chứ không hề nghi ngờ về năng lực của Lý Dương, trong lòng cô đã sớm tán thành thực lực của Lý Dương rồi.

Đương nhiên, An Văn Quân cũng không biết Phỉ Thúy Vương từng cạnh tranh khối nguyên thạch này, cuối cùng chênh lệch với Lý Dương một ít nên mới thua, nếu biết điểm này thì cô khẳng định sẽ không nghĩ như thế.

Khối nguyên thạch mà Nam Vương Bắc Thánh đều để ý thì không thể không đổ tăng được.

Bên ngoài, trong đám người, sắc mặt Thiệu Ngọc Cường càng thêm nghiêm túc.

Bề mặt vết cắt hắn thấy được, không có xuất hiện Phỉ Thúy, điều này làm cho suy nghĩ của hắn càng thêm vững chắc, nhưng tin tưởng khẳng định của mình tức là nghi ngờ thầy hắn, việc này làm cho hắn rất đau khổ.

Ngoài ra, Thiệu Ngọc Cường còn cảm thấy có chút không đúng, sắc mặt của Lý Dương rất kỳ lạ.

Thiệu Ngọc Cường luôn chú ý tới sắc mặt của Lý Dương, nhưng làm cho hắn thất vọng là cho dù lúc đầu hay là bây giờ, nguyên thạch có biến háo thế nào đi nữa thì sắc mặt của Lý Dương vẫn như vậy chẳng chút thay đổi nào.

Có điều Thiệu Ngọc Cường nhìn ra sắc mặt này của Lý Dương không phải là không thèm để ý mà là có tuyệt đối tự tin, Thiệu Ngọc Cường không biết sự tự tin của Lý Dương có từ đâu nữa.

-Mở ra.

Hơn 40 phút sau, trong đám người có một người hô lên, đao thứ hai rốt cuộc cũng đã cắt xong, hai nữa khối từ từ rớt ra, Lâm Lang và Thường Thịnh tiến lên rửa bề mặt vết cắt.

-Có màu xanh, ra rồi, mọi người nhìn kìa, có màu rồi.

Nước còn chưa vẫy lên thì bên dưới đã có người điên cuồng hô lên, bề mặt vết cắt rất lớn, nhưng phần đá không nhiều, xuyên qua lớp bột mịn có thể mơ hồ thấy được màu xanh, không chỉ có hắn mà còn rất nhiều người thấy được.

-Có màu xanh, thật sự đã có màu xanh.

Thường Thịnh và Lâm lang nhìn thoáng qua nhau, trên mặt hai người đều là nụ cười kích động, tương ứng mà nói Thường Thịnh kích động nhiều hơn, áp lực trên người hắn cũng đã giảm đi hơn một nữa.

Mỗi người phụ trách một khối, hai chậu nước đầy đã rửa sạch bề mặt vết cắt.

-Phỉ Thúy thật lớn.

-Đây là Phù Dung Chủng Phỉ Thúy.

-Ông trời của tôi ơi, chỉ mới bề mặt mà đã lớn như vậy, thế viên Phỉ Thúy bên trong rốt cuộc lớn bao nhiêu?

Đámngười lại huyên náo hẵng lên, vừa rồi là cười nhạo, bây giờ là than thở sợ hãi.

Hai khối nguyên thạch đều dài rộng hơn nữa thước, bề mặt vết cắt ngoài một chút tầng đá ra, phần còn lại là Phỉ Thúy sáng bóng, một khối Phỉ Thúy lớn như vậy, lại là loại cao cấp-Phù Dung Chủng thì càng hiếm thấy.

*****

Một đao này cắt xong thì những người vừa rồi cười nhạo đều câm miệng lại, không dám nói những lời tương tự khi nãy nữa.

Không có gì đã là chuyện không thể xảy ra, đổ tăng cũng có thể, hiện tại chỉ bề mặt hai vết cắt thôi cũng đã tạo thành cái giá 2000 vạn cho khối nguyên thạch này, tuy là còn có chút chênh lệch với giá mua, nhưng đây chỉ mới là đao đầu tiên gặp Phỉ Thúy, nó cũng chỉ mới là biểu hiện trước mắt, nếu tiếp tục thì Lý Dương không phải là không có khả năng hồi vốn và kiếm thêm tiền lời.

-Hoàng lão.

An Văn Quân quay đầu lại từ từ nhìn về phía chuyên gia của An Thị, hiện giờ Hoàng lão đang mở to hai mắt, vẻ mặt không tin nhìn hai mặt cắt kia.

-Sao có thể, làm sao có thể có một viên Phù Dung Chủng lớn như thế?

Hoàng lão cứng ngắc quay đầu lại, ông ngơ ngác nhìn An Văn Quân, hiện giờ ông đã bị một màng này dọa sợ. Trước đó ông đã phân tích đánh giá qua, khối nguyên thạch này cho dù có Phỉ Túy thì cũng sẽ phân tán hoặc là phẩm chất không cao, khối nguyên thạch như thế này rất ít khi ra cao cấp Phỉ Thúy, Phỉ Thúy sinh ra cũng không dễ dàng, khối nguyên thạch càng lớn thì càng khó có Phỉ Thúy cao cấp.

Việc này giống như là một tên mập mà còn muốn đẹp trai vậy, chuyện này rất khó xảy ra.

-Tôi không biết.

Chu lão đột nhiên nói một câu, không ai hỏi ông, lời này của ông là hoàn toàn xuất phát từ tận đáy lòng.

Lúc này trên mặt ông chỉ toàn sự khiếp sợ, ông đánh giá rất tệ về khối nguyên thạch này, thậm chí ngay cả giá quy định cũng chưa để ý tới, kết quả hiện tại đã tuyên bố phán đoán trước đó của ông hoàn toàn là một sai lầm.

Bên chỗ quãn lý hiện nay đang rất hưng phấn, camera đối không ngừng quay lại cảnh viên Phỉ Thúy, nếu khối nguyên thạch này mà đổ tăng thì quả thật là một tuyên truyền rất tốt cho đại hội.

-Lý Dương, tăng, tăng rồi.

Tư Mã Lâm hưng phấn vỗ một bả vai.

Hai khối của Tư Mã Lâm, một khối giải ra Kim Ti Chủng, một khối thì có chút lỗ vốn, thu hoạch tổng thể của hắn hôm nay rất không tệ. Khối Kim Ti Chủng chính là do Lý Dương tham mưu cho hắn, khi nãy thấy Lý Dương giải ra một khối nguyên thạch không có gì thì hắn đã có chút khó chịu, hiện giờ đã có cơ hội phát tiết.

-Được rồi, Tư Mã ca, nhẹ một chút.

Lý Dương bất đắc dĩ xoa xoa cái mũi, Tư Mã Lâm ra tay cũng không nhẹ, dưới sự hưng phấn nên hắn không khống chế được sức lực làm cho bả vai của Lý Dương lúc này có chút đau.

-Ha ha, tốt, tôi sẽ chú ý.

Tư Mã Lâm cười lớn một tiếng rồi chạy tới xem hai khối nguyên thạch, bề mặt xuất hiện Phỉ Thúy lớn như vậy hắn chưa từng thấy qua nên hắn muốn xem cho kỹ một chút.

Lâm Lang quay đầu lại nhìn Lý Dương rồi cười hỏi:-Lý tiên sinh, tiếp theo giải như thế nào?

-Trước giải khối nhỏ sau đó giải khối lớn.

Lý Dương suy nghĩ một chút rồi nói, khói nhỏ nặng khoảng 300 cân, bên trong có một viên Phỉ Thúy nặng khoảng 145 cân, trên cơ bản Phỉ Thúy đã chiếm một nữa.

Khối nguyên thạch này cũng dễ giải hơn, đây mới nguyên nhân mà Lý Dương muốn giải nó trước, lúc này đã là 3 giờ chiều, giải khối này trước sẽ tiết kiệm được thời gian.

"Tốt "

Lâm Lang gật đầu rồi hướng dẫn người dùng cần cẩu nâng khối nhỏ lên, khối nhỏ chỉ có 300 cân, chỉ cần vài người khiêng là có thể đặt lên, nhưng để chắc ăn nên hắn quyết định dùng cần cẩu.

Khối nguyên thạch một lần nữa được đặt cố định trong khi mọi người xung quanh vẫn còn đang nghị luận, Lý Dương tìm kiếm vị trí tốt rồi từ từ hạ đao.

Âm thanh chói tai vang lên, người xung quanh thì càng ngày càng nhiều, những máy giải thạch khác cũng đã ngừng hoạt động, hiện tại lực chú ý của mọi người đều tập turng về khối nguyên thạch đang giải.

Đặc biệt là sau khi cắt tăng thì số người hứng thú đã tăng lên rất nhiều.

Trong đám người, sắc mặt của Thiệu Ngọc Cường chuyển thành phức tạp.

Trong ánh mắt của hắn mơ hồ có chút thoải máy, lại mang theo sự không phục, khối nguyên thạch lúc này đã tăng, hơn nữa xu thế còn rất tốt, một khối Phù Dung Chủng lớn như vậy thì giá trị rất có thể vượt qua 7000 vạn, thậm chí là càng nhiều hơn, việc này chứng mình thầy của hắn phán đoán không hề sai.

Như vậy thì hình tượng Phỉ Thúy Vương trong lòng hắn không có gì thay đổi.

Nhưng mà khối nguyên thạch này là của Lý Dương, Phỉ Thúy có giá trị càng cao chứng minh Lý Dương càng lợi hại hơn hắn, điều này làm cho Thiệu Ngọc Cường rất không phục.

Thiết đao từ từ đẩy mạnh, mọi người xung quanh đều hận không thể đẩy một cái để cho thiết đao cắt xuyên qua để họ biết được kết quả.

Đổ thạch nếu chưa tới lúc cuối cùng thì không ai dám cam đoan, hiện tại tình thế rất không tệ nhưng vẫn chưa có được kết quả cuối cùng, hiện tại tăng giá nhưng chưa chắc cuối cùng đã tăng. Chuyện lúc đầu tăng giá, lúc sau thua lỗ không phải là chưa xảy ra cho nên tất cả mọi người đều muốn giải nhanh hơn để biết kết quả cuối cùng rốt cuộc là như thế nào.

Dưới ánh mắt chờ đợi của mọi người, một đao này chỉ cần 20 phút đã cắt xong.

Thường Thịnh vội vàng tẩy sạch bề mặt vết cái, nhìn về phía Phỉ Thúy xanh biết, Thường Thịnh liền nhếch miệng cười.

Một đao này vẫn là tăng, diện tích của Phỉ Thúy cũng không nhỏ, từ đây có thể thấy bên trong có một viên Phỉ Thúy siêu lớn.

-Phù Dung Chủng, hơn nữa còn không nhỏ, xem ra tỉ lệ hồi lại vốn là khá cao.

Tư Mã Lâm nhếch miệng cười, năng lực đổ thạch của hắn rất bình thường, nhưng trình độ xem Phỉ Thúy vẫn có, kỳ thật hiện tại chỉ cần là người biết đổ thạch thì sẽ biết xu thế tăng giá của khối Phỉ Thúy này là rất không tệ.

Người của công ty châu báo xung quanh đều âm thầm chú ý, có vài người định mua, nhưng không ai ra giá đầu tiên. Khối nguyên thạch này mua với giá 7000 vạn NDT, biểu hiện trước mắt còn chưa tới con số 7000 vạn, ra giá nhiều thì bọn họ không dám chắc nên mọi người đều âm thầm chờ đợi.

-Tôi thấy không chỉ thu hồi phí tổn mà Lý tiên sinh còn lời không ít nữa.

Lâm Lang quay đầu lại chăm chú nhìn Lý Dương rồi nói, tâm trạng của hắn hiện tại rất tốt, tuy rằng khối nguyên thạch này không phải của hắn, nhưng khối này đã đổ tăng chứng minh nhãn lực của hắn không giảm, tình trạng của khối nguyên thạch này không khác nhiều lắm với suy đoán của hắn.

-Đúng, đúng, nhất định là có thể kiếm không ít.

Tư Mã Lâm thoáng sửng sốt, lập tức gật đầu đồng ý, hắn cũng hy vọng Lý Dương có thể kiếm nhiều một ít.

Lý Dương chỉ khẽ cười mà không nói gì, một lần nữa dứng trước máy giải thạch, hắn tiếp tục cắt.

Thời gian một đao này còn nhanh hơn, không đến hai mươi phút đã cắt xong, nơi này khá sát mép, có điều cũng là nơi có tầng đá dày nhất, một đao này đả cắt đi phần lớn lớp đá.

-Tăng, lại tăng, tôi đoán Phỉ Thúy bên trong ít nhất cũng mấy chục kg?

Có một người hô lên

Người này vừa nói xong liền bị phản bác:-Mấy chục cân, tuyệt đối chỉ như vậy, ít nhất cũng lên tới trăm kg, khối Phù Dung Chủng lớn như vậy quả thật là khó gặp.

Phù Dung Chủng nặng tới trăm kg quả thật là rất hiếm gặp.

Đặc biệt là biểu hiện của khối Phỉ Thúy này rất tốt, lại là khối Phỉ Thúy lớn như vậy, thứ này có thể gia công được rất nhiều thứ, Phỉ Thúy như vậy mỗi cân có gia 20 vạn, nếu trên trăm cân thì nó sẽ có giá hơn 2000 vạn, hơn nữa đây chỉ mới là suy đoán sơ bộ mà thôi

Rất nhiều người đều bắt đầu có cái nhìn lạc quan với khối Phỉ Thúy này.

Vứt bỏ phần đá bên ngoài, Lý Dương tiếp tục cắt.

Hiện tại đả giải thạch được hơn 2 giờ, Lý Dương cũng cảm giác có chút mệt mỏi, có điều khối nguyên thạch này chưa có giải hết nên hắn chỉ có thể kiên trì mà thôi.

Đao thứ 3, đao thứ tư rồi đao thứ 5.

Liên tục cắt ba đao, hình dáng của Phỉ Thúy đã xuất hiện, Lý Dương cũng thở dài một hơi, Vương Giai Giai ở bên cạnh không ngừng giúp hắn lau mồ hôi, liên tục giải thạch đã làm cho hắn tiêu hao không ít thể lực.

-Lý lão đệ, nếu không thì tiếp theo để tôi giúp cho?

Tư Mã Lâm có chút do dự, cuối cùng vẫn đi tới bên cạnh Lý Dương rồi hỏi một câu, Lâm Lang và Thường Thịnh đều quay đầu lại nhìn Lý Dương.

Kỳ thật hai người bọn họ cũng có suy nghĩ như vậy nhưng bọn họ không dám nói ra, có vài người rát kiêng kỵ việc đang giải thạch thì đổi người, họ sợ sẽ ảnh hưởng tới biểu hiện của Phỉ Thúy, Tư Mã Lâm và Lý Dương rất quen thuộc, hắn biết Lý Dương không để ý việc này nên mới nói ra.

Cho dù như vậy, Tư Mã Lâm cũng chỉ muôn giúp Lý Dương cắt phần Phỉ Thúy đã thành hình chứ không phải muốn giúp Lý Dương giải nữa khối lớn còn lại.

-Tốt, làm phiền anh rồi Tư Mã ca.

Lý Dương không hề nghĩ ngợi lập tức đáp ứng, hắn quả thật cần nghỉ ngơi, thể lực tiêu hao quá nhiều làm cho hắn mệt tới mức thở hổn hển.

Tư Mã Lâm dưng trước mặt máy giải thạch chuẩn bị cắt, Thường Thịnh thì đứng một bên hâm mộ nhìn hắn, Lý Dương đồng ý cho Tư Mã Lâm giúp hắn chứng minh quan hệ của hai người rất tốt, tuyệt đối phải là tốt hơn quan hệ của hắn và Lý Dương nhiều.

Tư Mã Lâm giải thạch rất điêu luyện, với một khối đã giải sắp xong nên hắn cũng không tốt bao nhiêu thời gian để cắt.

Hơn nữa Lý Dương trước đó còn cắt rất chuẩn, rất đúng chỗ nên đã tiết kiệm không ít thời gian cho Tư Mã lâm, không đến nữa giờ, khối Phỉ Thúy nặng khẳng 150 cân xuất hiện trước mắt mọi người.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1111)