Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0646

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0646: Hoàn mỹ Phỉ Thúy Long Thạch Chủng (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Khối nguyên liệu thủy thạch này cũng không lớn, vị trí Lý Dương lựa chọn cũng không phải là chính giữa, năm sáu phút sau, lần cắt này đã xong.

- Bộp...

Lâm Lang giúp Lý Dương tách nguyên liệu ra, hai mặt cắt đều lộ ra.

Trần Hoa vội vàng hất một chậu nước lên mặt cắt, Trần Xung lão nhân tuy nói là giúp một tay, nhưng việc ông có thể làm có hạn, công việc hất nước này ông lại không thể làm được, chỉ có thể để Trần Hoa tới giúp.

- Tầng màu sương trắng này biểu hiện không tệ, có thể lại tăng mạnh!

- Tôi khẳng định tăng mạnh, vừa rồi tôi nghe nói, người trẻ tuổi này tên là Lý Dương, chính là người lần này chiến thắng cả Phỉ Thúy vương trong giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, bây giờ được xưng là người dẫn đầu trong giới cược thạch!

- Thì ra là cậu ta, chẳng trách lợi hại như vậy, liên tiếp giải ra Thủy Tinh Chủng!

Người chung quanh không ngừng nghị luận, thân phận Lý Dương đã bị người ta phát hiện, chính là Lý Xán miệng rộng nói ra, người khác thấy hắn và Lý Dương là bạn, liền cố ý tới hỏi thăm, người ta vừa hỏi, hắn liền chủ động giới thiệu Lý Dương.

Hắn còn sợ người khác không biết, liền kể ra cả những chiến tích huy hoàng của Lý Dương, nói ra còn có vẻ vô cùng tự hào, dường như những thành tích là chính hắn đạt được vậy.

Biết được thân phận Lý Dương, lúc này lại nói ra trước mặt mọi người, tỏ ra là kiến thức của hắn uyên bác.

Không lâu sau, những người chung quanh cũng biết thân phận Lý Dương.

Người chung quanh cơ hồ cũng là từ các xưởng chế tác ngọc trên phố ra xem, bọn họ có thể không chơi cược thạch, nhưng vô cùng hiểu rõ về Phỉ Thúy vương, giao dịch Phỉ Thúy Myanmar tạo ra mấy kỷ lục, đặc biệt là thành tích của Lý Dương ở đó đều khiến mọi người chú ý.

Lúc này bọn họ biết người liên tục giải ra Thủy Tinh Chủng chính là Lý Dương, khiến cho bọn họ càng thêm bội phục Lý Dương.

Người trên phố nghị luận không nhỏ, Tam Tỉnh Khang cũng cúi đầu, hắn ngẩng đầu thật đúng là sợ người khác thấy ánh mắt ghen tỵ phát đỏ lên của hắn.

Lúc này ánh mắt của Tam Tỉnh Kết Y còn đỏ hơn mắt Tam Tỉnh Khang, hai khối Phỉ Thúy giá trị có thể hơn ức đô la Mỹ, trong lòng hắn không ngừng phẫn nộ, tại sao hai khối Phỉ Thúy này không phải của hắn?

Không thể không nói, tính di truyền rất quan trọng, lúc này ý tưởng của Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y cơ hồ cũng giống nhau.

Lý Dương ném một mảnh nguyên liệu nhỏ sang một bên, cẩn thận nhìn một góc mặt cắt lộ ra trước mặt, sau một lát mới lần nữa cố định nguyên liệu.

Cố định nguyên liệu xong, Lý Dương tiếp tục hạ đao, cũng không mài tầng sương trắng kia như mọi khi, lấy được khối Phỉ Thúy bên trong ra rồi hãy nói.

Lâm Lang há miệng, cuối cùng lại lắc đầu. Mỗi người đều có thói quen giải thạch riêng, Lâm Lang rất muốn mau chóng biết được tình trạng trong khối thủy thạch này, nhưng hắn sẽ không can thiệp quá trình Lý Dương giải thạch.

Cho tới bây giờ, Lâm Lang vẫn rất tin vào khối nguyên liệu này.

Khối nguyên liệu này có giá cao gấp đôi hai khối vừa giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy ban nãy, hơn nữa còn là khối nguyên liệu mà cả Trần Xung lão nhân và Lý Dương đều coi trọng.

Lý Dương không coi trọng, cũng sẽ không bỏ ra số tiền lớn như vậy đi mua.

Trong lòng Lâm Lang, đã xếp Phỉ Thúy mà khối nguyên liệu này giải ra vào hàng cao cấp, thậm chí là Thủy Tinh Chủng, Lâm Lang có cảm giác đến tám phần trở lên, hơn nữa khối nguyên liệu này còn có có là khối Phỉ Thúy cao cấp nhất.

Nhưng kết quả cuối cùng, còn phải chờ khối nguyên liệu này hoàn toàn giải ra mới có thể biết.

Khi Lý Dương giải thạch, trong lòng Lâm Lang mơ hồ còn có một loại cảm giác khác.

Hắn cảm giác, khối nguyên liệu này có lẽ sẽ cho hắn một niềm vui không tưởng tượng nổi.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, ngay cả Lâm Lang cũng cảm thấy buồn cười, Phỉ Thúy cao cấp nhất xuất hiện có cái gì đáng vui mừng? Cùng lắm thì lại là một khối Phỉ Thúy cao cấp thật lớn, thật như vậy cũng tốt, hắn có thể mua từ Lý Dương một khối Phỉ Thúy lớn.

Đến lúc đó làm mặt dày cũng phải mua, giải ra hai khối Phỉ Thúy cao cấp, Lý Dương cũng nên nhường cho hắn một khối.

- Rè ....

Tiếng cắt thạch lại vang lên, lần này Lý Dương lại chọn vị trí lằn ranh, nhìn dáng vẻ tựa như cắt một lớp nhỏ bên ngoài.

Mấy phút sau một đao kia liền cắt xong, tách ra làm hai, kết quả không khác đao vừa rồi.

Một mảnh vỏ ngoài nữa, nguyên liệu lộ ra tầng sương trắng dày hơn.

- Tầng màu sương này rất dày đấy!

- Đúng vậy, tầng này dày như vậy, giải ra Phỉ Thúy có thể không lớn lắm, đoán chừng không sánh bằng khối Phỉ Thúy đỉnh cấp vừa mới giải ra rồi.

Người chung quanh nhỏ giọng nghị luận, đặc biệt là người hiểu một chút về cược thạch, lúc này đều giống như là chuyên gia, giới thiệu về cược thạch cho người bên cạnh.

Nhưng bọn họ cũng bỏ quên điểm trọng yếu nhất, đó chính là tính cá cược đặc thù của cược thạch.

Khi chưa tới một khắc cuối cùng, ai cũng không dám bảo đảm bên trong rốt cuộc ra sao. Cũng bởi vì như thế, nhiều khối đá đơn thuần mới được gọi là nguyên liệu cược thạch.

Đao thứ hai cắt xong, Lý Dương tiếp tục cố định nguyên liệu, vẫn chưa tính mài nguyên liệu.

Đao thứ ba, thứ tư.

Vỏ ngoìa của khối nguyên liệu dã bị Lý Dương cắt đi ba phần tư, chỉ nguyên lớp vỏ cũng đã cắt đi mấy kg, lúc này biểu hiện phía trên vẫn là tầng máu sương trắng, một chút màu sắc khác cũng không thấy.

Lúc này Tam Tỉnh Kết Y ngẩng đầu lên, trên mặt còn lộ ra nụ cười.

Hắn không hiểu cược thạch, nhưng lại biết mấy đao này của Lý Dương đều không lộ ra Phỉ Thúy, nếu bên trong khối nguyên liệu không có Phỉ Thúy, vậy thì tương đương với một tảng đá, không có bất kỳ giá trị.

Không có giá trị, chính là cược thua, nghĩ tới Lý Dương cược thua, Ba Tỉnh Kết Y còn vui hơn cả bản thân kiếm được tiền.

- Lý Dương!

Lâm Lang nhỏ giọng kêu tên Lý Dương, khi gọi Lý Dương, hắn lại nhìn một chút Trần Xung lão nhân, khối nguyên liệu này là trần khối mà Trần Xung lão nhân quý nhất, phía dưới lại vẫn là lớp màu sương.

Lớp màu sương dầy như vậy, nói cách khác ít nhất còn mấy kg phế liệu, nếu như vậy, đã có thể xác định một nửa khối nguyên liệu này vô ích, nghiêm chỉnh mà nói, khối nguyên liệu này trước mắt cũng không có cái biểu hiện gì tốt.

Khối nguyên liệu lớn đã đành, nhưng khối nguyên liệu này cũng không lớn, chỉ có chừng 10 kg, khối nguyên liệu không lớn lại mất đi một nửa, coi như là người lạc quan thì lúc này cũng có chút thất vọng.

- A Lang, con không giữ được bình tĩnh, điểm này tốt hơn là con hãy học tập Lý Dương một chút đi!

Lý Dương còn chưa nói, Trần Xung lão nhân đã lên tiếng trước, Lâm Lang cười khổ gật đầu, không ngừng tỏ ra đồng ý.

Hắn lớn tuổi hơn Lý Dương, nhưng chỉ bàn về cược thạch, hắn quả thật không sánh bằng Lý Dương, điểm này hắn đã tâm phục khẩu phục.

Lý Dương cười lắc đầu, lại cố định lại nguyên liệu lần nữa, lần này Lý Dương không dùng đao cắt nữa, mà là đổi sang máy mài.

Rốt cục Lý Dương đã bắt đầu mài thạch, lúc này Lý Dương hít một hơi thật sâu, từ từ mài trên tầng sương trắng.

Tầng nàyquả thật rất dầy, ma xát liền mấy phút, phía dưới vẫn không có bất kỳ biến hóa, tất cả đều là màu trắng.

Điều này làm cho tiếng nghị luận người chung quanh càng nhiều, những người dân phố này cho dù hiểu cược thạch thì cũng hiểu không nhiều lắm, tựa như người yêu thích cược thạch, thấy biểu hiện không tốt, cũng cảm giác sẽ cược thua, thấy biểu hiện tốt, liền cho là nhất định có thể cược trướng.

Vừa cắt ra thì khối nguyên liệu biểu hiện cũng rất tốt, cho nên tất cả mọi người coi trọng, không ai nói không tốt, nhưng lúc này nguyên liệu biểu hiện cũng không tốt, rất nhiều người liền bắt đầu nhận định, khối nguyên liệu này nhất định là cược thua.

Mọi người càng không coi trọng, nụ cười trên mặt Tam Tỉnh Kết Y lại càng lớn, Lý Xán vô tình thấy được nụ cười của Tam Tỉnh Kết Y, tức giận trợn mắt nhìn hắn.

Liễu Tuấn đứng bên cạnh có chút bất đắc dĩ, bình thời hắn và Lý Xán đánh cuộc phần lớn là hắn thắng, lần này không ngờ lại thua tới hai lần.

Lúc này, ngay cả Liễu Tuấn cũng không coi trọng khối nguyên liệu này, cho là nó không thể nào hơn được khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân mới vừa giải ra.

Tiếng nghị luận chung quanh không có ảnh hưởng đến Lý Dương. Lý Dương tiếp tục chuyên chú mài tầng sương trắng, Trần Xung lão nhân cầm ống nước, đang tưới nước cho Lý Dương.

Nhìn dáng vẻ chuyên chú của Lý Dương, Trần Xung lão nhân lại mỉm cười gật đầu.

Người tuổi trẻ này không kiêu không nóng nảy, làm việc chững chạc, không bị ngoại giới làm ảnh hưởng, nhãn lực càng thêm không thể chê, là một mầm non tốt. Nếu là mấy thập niên trước gặp được người trẻ tuổi này, Trần Xung lão nhân nhất định muốn thu nạp hắn về với mình, đáng tiếc bây giờ tuổi quá lớn, không còn đủ nhiệt huyết.

Nhưng điều này không ảnh hưởng, trong đầu Trần Xung lão nhân còn có kinh nghiệm nhiều năm như vậy để dành, chỉ cần Lý Dương muốn, những thứ này cũng có thể truyền cho Lý Dương.

- Có màu lục rồi, có màu lục!

Một người đột nhiên hét to một tiếng, cơ hồ mọi người trong nháy mắt cũng chuyển hướng nhìn về phía Lý Dương đang mài thạch, vừa rồi vẫn luôn là sương trắng, sự chú ý của mọi người cũng không nhiều.

- Thật sự có màu lục, màu sắc còn rất thuần chủng, phải là màu cao cấp, không biết có thể đạt tới Đế Vương Lục hay không!

Một vị lớn tuổi gật gật đầu, lớn tiếng kêu lên.

Lúc này chỉ có thể nhìn xuyên thấu qua tầng màu sương đó thấy một chút xíu màu lục như vậy, không nhìn kỹ còn không nhìn ra, nhưng lúc này nếu là nói trước, màu lục nhất định là có.

Lý Dương ngẩng đầu lên, tay đặt trên máy mài hơi ngừng lại, Vương Giai Giai vội vàng đi giúp Lý Dương lau mồ hôi trán.

Liên tục giải thạch, khiến trên người Lý Dương đã nóng hầm hập.

- Nếu thật giải ra Đế Vương Lục, người tuổi trẻ này cũng quá lợi hại!

Có người còn nói thêm một câu.

Hắn vừa nói xong, bên cạnh có người phản bác:

- Theo tôi, không chỉ có thể xuất Đế Vương Lục, còn là Thủy Tinh Chủng, hắn là ngọc thánh, dĩ nhiên lợi hại!

Người phản bác tuổi không lớn lắm, nhưng có vẻ rất là sùng bái Lý Dương, lúc nói lời này còn vẫn đang nhìn Lý Dương.

Trên mặt Lâm Lang từ từ cũng lộ ra nụ cười, màu lục thế này, lấy kinh nghiệm của hắn mà xét, cho dù không đạt tới Đế Vương Lục cũng sẽ là Tổ Mẫu Lục, đây đúng là biểu hiện cao cấp.

Khói Phỉ Thúy này có thể giải ra màu lục là tốt rồi, chứng minh Trần Xung lão nhân không có nhìn lầm, tốt nhất là Đế Vương Lục, hay là Thủy Tinh Chủng cao cấp, lúc này Lâm Lang cũng mong là có thể giải ra được Phỉ Thúy cao cấp.

Nghỉ ngơi một chút, Lý Dương tiếp tục mài thạch, màu lục trên mặt càng mài càng lộ ra rõ ràng.

Mấy phút sau, cuối cùng một lhối Phỉ Thúy bằng ngón tay cái lộ ra, lúc này, Lý Dương càng thêm cẩn thận, so với vừa rồi giải ra Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân còn cẩn thận hơn.

- Đế Vương Lục, thật sự là Đế Vương Lục, còn là Thủy Tinh Chủng!

Lâm Lang nhếch miệng cười lớn, Phỉ Thúy đã cơ bản lộ ra, màu sắc cũng vô cùng rõ ràng, Lâm Lang đứng gần Lý Dương nhất, là người phát hiện phẩm chất Phỉ Thúy trước nhất.

- Không đúng, đây không phải là Thủy Tinh Chủng!

Trần Xung lão nhân đột nhiên kêu một tiếng, ánh mắt trừng thật to.

Trần Xung lão nhân muốn đứng lên, Trần Hoa vội đỡ ông lão, lúc này Lâm Lang mới phát hiện, cũng không phải là ông lão thật đứng lên, vừa rồi thuần túy là ông dùng cánh tay chống thân lên!

*****

- Không phải là Thủy Tinh Chủng?

Lâm Lang lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng đi tới đỡ Trần Xung lão nhân ngồi xuống ghế. Nửa người dưới Trần Xung lão nhân căn bản hoàn toàn tê liệt, không còn chút tri giác, đứng lên tuyệt đối là không tưởng. Khi đỡ Trần Xung lão nhân ngồi xuống, Lâm Lang còn quay đầu lại nhìn. Bây giờ khối Phỉ Thúy lộ ra mới bằng ngón cái kia quả thục cực kỳ thuần chánh, điều này biểu hiện cũng chứng minh đây là một khối Phỉ Thúy cao cấp nhất, vô luận nhìn như thế nào, đây cũng là một khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đỉnh cấp.

Lúc này Lâm Lang còn tưởng rằng Trần Xung lão nhân nói khối này không tốt bằng Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy.

- Ông ngồi lại đi.

Lâm Lang chầm chậm nói với Trần Xung lão nhân, cũng không có đặc biệt để ý lời ông nói. Dù sao Trần Xung lão nhân tuổi quá lớn, ông lão chín mươi lăm tuổi, cho dù trước kia năng lực cược thạch rất mạnh, lúc này cũng kém xa không bằng ai.

- Đây không phải là Thủy Tinh Chủng, đây là Long Thạch Chủng.

Trần Xung lão nhân đột nhiên kia ngồi thẳng người, nặng nề nói, lúc nói mắt của hắn còn lóe ra một tia tinh quang. Lý Dương ngẩng đầu lên, rất kinh ngạc nhìn ông lão một cái, Long Thạch Chủng đúng là tên của khối Phỉ Thúy hoàn mỹ này. Nó đúng là Phỉ Thúy Long Thạch Chủng hoàn mỹ.

Đây cũng là cái tên Trác lão ở Myanmar nhắc đến một lần: Phỉ Thúy Long Thạch Chủng hoàn mỹ - nhưng gây cho hắn ấn tượng cũng là cả đời khó có thể quên. Long Thạch Chủng, cái tên này chính xác mà nói là người Trung Quốc đã lấy con vật biểu tượng của sự cao quý nhất đặt tên cho nó.

Nguyên liệu giải ra Phỉ Thúy Long Thạch Chủng ở cổ đại cũng có cách gọi là hòn đá rồng, vô luận nói thế nào thì rồng cũng là tượng trưng cho hoàng giả, vua chúa. Nhưng vì sự biến mất của Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, đối với rất nhiều người yêu thích cược thạch hoặc là người yêu thích Phỉ Thúy, đây là cái tên xa lạ. Phỉ Thúy Long Thạch Chủng y cũng có thể nói là Phỉ Thúy trăm năm khó thấy 1 lần. Nếu so với Thủy Tinh Chủng thì hiếm hơn nhiều. Trong lịch sử số lần Long Thạch Chủng xuất hiện cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Chính bởi vậy bây giờ người biết nó không nhiều lắm. Trong lịch sử, Phỉ Thúy Long Thạch Chủng còn có rất nhiều tên: Long Hoàng Chủng, Hoàng Giả... cũng được dùng để gọi tên Phỉ Thúy Long Thạch Chủng. Bất kỳ một cái tên nào cũng đại biểu sự cao quý vô song. Mà Long Thạch Chủng cũng được các đại sư cược thạch công nhận là vua trong các loại Phỉ Thúy. Rất nhiều người yêu thích cược thạch, bao gồm Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt, thậm chí cả Trương Vĩ cũng chưa từng nghe nói về Long Thạch Chủng. Đây là một loại Phỉ Thúy hết sức lâu đời. Trước đây thật lâu Long Thạch Chủng bao nhiêu năm không xuất hiện một lần. Đặc điểm lớn nhất chính là loại Phỉ Thúy này được giải từ nguyên liệu thủy thạch. Sau này nguyên liệu thủy thạch hiếm dần và không tìm được nguyên liệu thủy thạch tốt nưa, loại Phỉ Thúy này cũng liền không xuất hiện. Hơn bốn mươi năm không xuất hiện, cũng có thể nói là Phỉ Thúy loại này tuyệt chủng hơn bốn mươi năm. Hôm nay, loại Phỉ Thúy quý tộc này rốt cục lần nữa lần nữa xuất hiện trên thế gian.

- Long Thạch Chủng?

Lâm Lang đột nhiên đứng thẳng người, quay đầu lại vô cùng khiếp sợ nhìn vào mặt cắt trên khối nguyên liệu, bây giờ Phỉ Thúy vẫn chỉ là một khối nho nhỏ bằng ngón tay cái. Màu lục giống như có sức sống, tinh nghịch ló ra trên mặt.

Lần này nhìn kỹ màu sắc lại hoàn toàn không giống với Phỉ Thúy, làm cho người ta không nhịn được cũng muốn đưa tay đi sờ một cái. Ánh mắt từ từ biến đổi. Cho tới nay, quan trọng nhất chính là phẩm chất và màu sắc của Phỉ Thúy.

Màu sắc và chủng loại Phỉ Thúy cũng giống như huynh đệ ruột thịt, có tương đồng nhưng cũng có điểm phân biệt rất rõ ràng.

Không nhận ra Chủng loại thì có thể đánh giá màu sắc trước. Có nhiều loại Phỉ Thúy không xứng với chủng loại. Vô luận người nào giải ra Phỉ Thúy rồi cũng phải chú ý hai điểm này, nhìn màu sắc trước rồi nhìn ra chủng loại hoặc là thấy chủng loại rồi trở lại phân biệt màu sắc, hai vấn đề này chưa bao giờ lẫn lộn. Nhưng khối Phỉ Thúy mà Lý Dương vừa giải ra này, màu sắc thực sự khó phân biệt được. Nhận biết được màu sắc tự nhiên sẽ nghĩ tới chủng loại, nhưng khối Phỉ Thúy này màu sắc và chủng loại có cảm giác bị dung nhập vào nhau. Giờ khắc này Lâm Lang cũng nhớ đến một truyền thuyết. Trong truyền thuyết có một loại Phỉ Thúy mà màu sắc và Chủng loại kết hợp hoàn mỹ, loại Phỉ Thúy này là tiên giới trong các loại ngọc, là bảo ngọc chân chính. Loại Phỉ Thúy này đúng là có tên Long Thạch Chủng. Phỉ Thúy Long Thạch Chủng vốn là không tồn tại trong nhân gian, nhưng lại đang xuất hiện, lúc này khối Phỉ Thúy mới bằng ngón tay cái này khiến miệng Lâm Lang không ngậm lại được.

- Ông... Ông nói đây là Long Thạch Chủng?

Lâm Lang ngẩng đầu nhìn Trần Xung lão nhân, lúc nói chuyện miệng còn hơi lắp bắp. Hắn vô cùng hiểu giá trị khối Phỉ Thúy này. Hắn biết cũng đã hơn bốn mươi năm, toàn thế giới chưa từng xuất hiện Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, hôm này sao lại xuất hiện ở đây.

- Long Thạch Chủng ... Cái gì là Long Thạch Chủng?

- Đây không phải là Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục sao?

- Tôi đã nghe qua hình như có cái loại Long Thạch Chủng, nhưng lúc này không nghĩ ra.

Người xung quanh cũng đều lớn tiếng nghị luận, đối với rất nhiều người mà nói Long Thạch Chủng chính là một danh từ mới. trong thâm tâm rất nhiều người, Thủy Tinh Chủng đã là Phỉ Thúy cao cấp nhất, cũng là biểu hiện cực phẩm nhất, chẳng ai nghĩ tới còn có chủng loại tốt hơn so với Thủy Tinh Chủng. Lâm Lang chưa bình tâm trở lại, lúc này ánh mắt hắn vẫn mở thật to, dáng vẻ ngây ngô.

Lâm Bá Văn lo lắng nhìn Lâm Lang, hắn phất phất tay về phía Lâm Lang, lại ngây ngô nhìn Phỉ Thúy lộ ra trên mặt cắt mới chỉ có ngón tay cái. Long Thạch Chủng là cái tên hắn chưa nghe qua, chứ đừng nói đã từng thấy.

Phỉ Thúy như vậy ngay cả người được xưng là vua cược thạch như Trần Xung lão nhân cũng chưa thấy nhiều lần. Người có ảnh hưởng rất cao trong giới cược thạch là Phỉ Thúy vương - Mã lão tiên sinh cũng mới thấy một lần, Phỉ Thúy như vậy quả là còn chưa bao giờ đích thân giải ra.

Bây giờ Lý Dương giải ra được Long Thạch Chủng thì thật sự là không người nào có thể so sánh được.

- Ông, ông... chắc chắn chứ?

Lâm Lang khẩn thiết nhìn Trần Xung lão nhân, Lý Dương quay đầu lại nhìn Trần Xung lão nhân, cũng không nói lời nào, quay đầu tiếp tục mài tầng sương trắng trên mặt.

Trần Xung lão nhân nhìn Lý Dương, trên mặt cũng lộ ra kinh ngạc sau nụ cười càng tăng lên.

Thấy Long Thạch Chủng như vậy, Lý Dương vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh, không nóng nảy như vậy thật chững chạc, điểm này đã không thể hình dung. Đây là tư cách một người đại sư chân chính, thậm chí là Tông Sư. Trần Xung lão nhân vốn cho là mình đánh giá quá cao Lý Dương, lúc này mới phát hiện ông vẫn đánh giá thấp Lý Dương.

Nếu nói Lý Dương không biết Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, Trần Xung lão nhân căn bản không tin được, có thể lấy được thành tựu cao như vậy, cho dù là người không có thầy hướng dẫn cũng sẽ biết đến loại Phỉ Thúy hoàn mỹ này. Huống chi vẻ mặt Lý Dương đã nói rõ hết thảy. Lý Dương đã biết giá trị khối Phỉ Thúy này. Duy nhất có thể giải thích chính là Lý Dương căn bản là không bị ngoại giới ảnh hưởng, hết thảy đều theo như ý nguyện của mình, để làm được chuyện này thật khiến người ta ngạc nhiên. Trần Xung lão nhân nhìn Lý Dương, còn chưa trả lời Lâm Lang, nụ cười càng tăng lên.

Hôm nay biểu hiện của Lý Dương từ khi bắt đầu vẫn để Trần Xung xông lão nhân rất hài lòng, lúc này đã vượt quá dự liệu của hắn.

Đối mặt một khối Phỉ Thúy như vậy, ngay cả Trần Xung lão nhân cũng không dám nói mình có thể yên tâm tiếp tục giải thạch, sợ rằng lúc này chính mình cũng phải thở bình thường để lấy bình tĩnh mới có thể tiếp tục giải.

Lý Dương lại có thể khôi phục nhanh như vậy, có thể nói còn mạnh hơn so với hắn.

- Rè ...

Tiếng máy mài thạch ma sát vào khối nguyên liệu vang lên, lúc này người chung quanh không còn nghị luận. Long Thạch Chủng là Phỉ Thúy như thế nào bọn họ căn bản không biết, bây giờ cũng mờ mịt nhìn Lâm Lang và Trần Xung lão nhân.

Phỉ Thúy lộ ra càng ngày càng nhiều, mặt Lý Dương mài cũng càng lúc càng lớn. Chỉ trong chốc lát Phỉ Thúy gần phân nửa bàn tay cũng lộ ra, màu sắc Phỉ Thúy sáng ngời giống như tơ lụa bóng loáng hấp dẫn con mắt mỗi người. Ngay cả Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cũng không tạo ra được cảm giác mềm mại này.

Thành phẩm có thể làm được đồ trang sức đeo tay hoặc có thể làm tốt hơn nhưng một khối nguyên liệu sáng bóng giống như tơ lụa còn có vẻ phản quang mê người thế này đã vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Ngay cả Lý Dương cũng chưa từng thấy qua.

- Đây chính là Phỉ Thúy còn tốt hơn Thủy Tinh Chủng sao?

Có người lại nói một câu, bọn họ không biết Long Thạch Chủng đại biểu ý nghĩa gì nhưng cũng biết đây là một loại Phỉ Thúy tốt hơn Thủy Tinh Chủng, cũng được xưng là Phỉ Thúy hoàn mỹ. Điều này vừa rồi Trần Xung lão nhân đã giải thích qua. Phỉ Thúy hoàn mỹ là thứ mà Thủy Tinh Chủng cũng không được xếp chung nhưng Long Thạch Chủng hoàn toàn có thể. Đây là một loại Phỉ Thúy mà màu sắc và chủng loại hoàn toàn dung hợp ở chung một chỗ.

Lý Dương mài xuất Phỉ Thúy càng lúc càng lớn, ánh mắt Trần Xung lão nhân cũng càng ngày càng sáng. Khối nguyên liệu này được hắn trân trọng gìn giữ mấy chục năm, cuối cùng giải ra Phỉ Thúy thật không để cho hắn thất vọng. Cho dù thế nào, Trần Xung lão nhân đời này cũng chỉ thấy Long Thạch Chủng có hai lần.

Lần đầu tiên nhìn thấy chính là hắn giải ra Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, nhưng khối Phỉ Thúy lại bị chính phủ cướp đoạt, cũng vì chuyện lần đó mới khiến cho hắn phải cách xa Myanmar đi tới Canada.

Thời gian từ từ trôi qua, chung quanh lại rất an tĩnh. Mặt Lâm Lang mang xuất hiện một vẻ khổ sở, lúc này hắn thật hối hận vì dẫn Lý Dương tới nơi này, hối hận để cho Trần Xung lão nhân nhìn thấy Lý Dương.

*****

Lý Dương tiếp tục mài nguyên liệu.

Tầng sương trắng vẫn còn khá dầy, đây cũng là lần đầu tiên Lý Dương cắt ra tầng sương trắng dày như vậy, tầng này dày như vậy thuần túy là vì bảo vệ Phỉ Thúy bên trong. Nếu ở trên tay Lý Dương gây ra tổn thương nào sẽ khiến cho Lý Dương cảm giác mình mang tội. Bây giừo Lý Dương cũng đã có thể hoàn toàn xác định. Long Thạch Chủng đúng là Long Thạch Chủng hoàn mỹ nhất, thần bí nhất mà Trác lão đã từng nói với hắn khi ở Myanmar. Có lời của Trác lão mới khiến cho Lý Dương nghĩ tới sự tồn tại của Phỉ Thúy được xưng là hoàn mỹ này trước tiên. Lúc này, trong lòng Lý Dương càng thêm cảm kích đối với Trác lão. Lần này nếu không có Trác lão nói cho hắn biết thì với kiến thức bình thường tự học được của hắn, sợ rằng còn có thể xếp khối Phỉ Thúy này thành Phỉ Thúy biến dị mà không biết được giá trị chân chính của khối Phỉ Thúy.

Thời gian từ từ trôi, ánh mắt Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y đỏ hơn, cơ hồ không thấy được con ngươi màu đen.

Ngay cả mấy người Nhật bên cạnh bọn họ cũng như những người chung quanh đang không ngừng nghị luận giá trị khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng trăm năm khó thấy 1 lần, đã tuyệt tích hơn bốn mươi năm.

- Năm ngàn vạn, tôi đoán khối này thấp nhất cũng phải năm ngàn vạn.

- Không thể nào, khối Phỉ Thúy đỉnh cấp vừa rồi kia cũng vượt qua năm ngàn vạn, khối này tôi nghĩ ít nhất phải tám ngàn vạn.

- Tám ngàn vạn cũng không đúng, tôi nghĩ trị giá một ức.

Tiếng của mấy người trò chuyện với nhau, giá trị khối Phỉ Thúy vẫn không ngừng tăng lên, từ một ức đến sáu ức. Lâm Lang quay đầu lại nhìn mấy người trong khu phố, cười khổ lắc đầu. Nếu một ức, chỉ cần Lý Dương muốn bán, hắn lập tức lấy được một ức chuyển vào trong tài khoản của Lý Dương. Mua được Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, Lâm Lang sẽ không bán ra mà lưu lại làm bảo bối cho công ty châu báu của hắn. Có được Phỉ Thúy Long Thạch Chủng châu báu Lâm Thị lập tức có thể ngăn chận ảnh hưởng của rất nhiều công ty châu báu lớn.

Đây chính là ma lực của Phỉ Thúy hoàn mỹ. Nhưng Lý Dương có bán không? Lúc này trong lòng Lâm Lang không một chút để tâm khối Huyết Mỹ Nhân vừa rồi giải ra nữa, đầu óc hắn chỉ nghĩ đến khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng này.

Phỉ Thúy được Lý Dương giải ra khỏang một nửa, tự nhiên tản ra màu sắc mê người, ngay cả những người không hiểu chút nào về Phỉ Thúy, lúc này cũng hoàn toàn bị mê họăc. Lúc này mọi người còn chưa ý thức được bọn họ được chứng kiến quá trình ra đời một khối Phỉ Thúy có ảnh hưởng đến thế nào.

Đến khi tin tức khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng xuất thế truyền đi, đời sau các nơi trên thế giới đến biết cái phố ngọc này, hàng ngày có đến mười mấy người đến tìm hiểu. Trong đó có một người thông minh chụp hình khối Phỉ Thúy lại, rửa ra, bán với giá mười đồng Canada một tấm, kết quả hắn mỗi ngày chỉ bán hình đã có thể được gần 1vạn đồng lời lãi. Sau đó, người dân phố lại đua nhau mở cửa hàng bán tranh Phỉ Thúy Long Thạch Chủng làm kỉ niệm, tạo nên một ngành kinh doanh mới trên phố này.

Thật lâu sau khi mọi người nhắc tới con phố này cũng sẽ nói đến Long Thạch Chủng, cái tên của con phhó rồi ũng sẽ gắn liến với Long Thạch Chủng. Thật lâu sau Long Thạch Chủng không xuất hiện nữa thì con phố này mới trở lại ới cái tên chính. Chính là Lý Dương cũng không ngờ Long Thạch Chủng sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy. Một lát sau, Lý Dương lại nhẹ nhàng để khối nguyên liệu xuống bàn giải thạch, thở phào một cái.

Tầng màu sương trắng dày vừa được cắt đi hết. Toàn bộ khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng quả thật không lớn, chỉ khoảng 1kg, nhưng đã là một khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng lớn nhất trong lịch sử..

Vương Giai Giai lại nhè nhẹ giúp Lý Dương lau mồ hôi, để bảo đảm không bị tổn thất nào cho khối Phỉ Thúy, khi giải thạch Lý Dương vẫn luôn dốc toàn lực chú ý và tinh thần, có thể nói là vẫn luôn tập trung cao độ. Công việc như vậy quả thật mệt chết.

Lý Dương lần nữa nhấc máy cắt lên, sau khi mài xong chỉ còn cắt một mảnh vỏ rất nhỏ nữa là có thể đưa khối Phỉ Thúy hoàn mỹ này lộ ra trước mặt.

- Rè ...

Tiếng máy cắt vang lên, đao từ từ đẩy vào bên trong nguyên liệu, sự chú ý của mọi người cũng đều tập trung vào bàn giải thạch.

- A Hoa hãy đi mua chút pháo về đây!

Trần Xung lão nhân phất phất tay sau lưng, chờ Trần Hoa cúi đầu mới nhỏ giọng nói một câu, Trần Hoa hơi sững sờ, lập tức gật đầu một cái, liền kéo Lâm Bá Văn chạy đi ra ngoài. Phỉ Thúy cao cấp nhất đáng để đốt pháo ăn mừng, Phỉ Thúy hoàn mỹ lại càng đáng giá hơn. Lâm Bá Văn vừa rồi hưng phấn đốt pháo, lúc này chỉ có thể lần nữa đi mua. Chỉ trong chốc lát, Lâm Bá Văn phải chạy đi hai chuyến để đi mua pháo khiến cho hắn cũng cảm giác hơi khó chịu, nhưng nghĩ lại biểu hiện của khối Phỉ Thúy, hắn chạy còn nhanh hơn Trần Hoa. Hơn mười phút sau, hai người cũng đều trở lại, lần này trực tiếp có người đem hai tràng pháo lớn đến. Sau khi trở về, Trần Hoa và Lâm Lang chỉ lên tiếng một chút rồi thật nhanh chạy về trước máy giải thạch, khối nguyên liệu chỉ còn một phần tầng sương trắng cuối cùng, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, Phỉ Thúy thậm chí còn tản mát ra một loại ánh sáng bảy màu, giống như Phỉ Thúy là một thứ chỉ có ở tiên giới, làm cho người ta cảm giác căn bản cũng không cũng tồn tại ở nhân gian. Rất nhiều người cũng không nhịn được nuốt nước miếng một cái, Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y cũng không ngoại lệ.

Cũng may lúc này sự chú ý của mọi người đều tập trung vào Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, không ai để ý hai người bọn họ, hai người bọn họ nhìn chằm chằm, đỏ mắt tiếc hận, như là quỷ không được ăn thịt người, vẻ mặt thật đúng là rất là kinh khủng.

- Phù phù...

Lý Dương tháo giá cố định Phỉ Thúy, nhẹ nhàng thổi mấy hơi, khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng này cuối cùng đã được Lý Dương giải xong.

- Nổ pháo đi!

Trần Hoa đột nhiên hét to một tiếng, bên kia sớm đã có người chờ nghe được tiếng nói của Trần Hoa lập tức châm vào pháo.

Mấy tràng pháo và mấy thùng pháo hoa cùng nhau đốt lên, đã kinh động đến các ban ngành chính phủ, vì thế sau chuyện này Lâm Lang còn phải nộp năm ngàn đô tiền phạt, hơn nữa phụ trách vệ sinh dọn dẹp toàn bộ cho sạch sẽ. Không còn cách nào khác, ai bảo hắn và Trần Hoa quan hệ tốt, không phải là hắn đứng ra người ta sợ rằng còn có thể bắt Trần Hoa đi. Tiếng pháo nổ và pháo hoa không ngừng nỡ rộ trên không trung thu hút chú ý của mọi người, nhưng trong chốc lát họlại quay đầu lại liếc mắt nhìn khối Phỉ Thúy trong tay Lý Dương. Pháo hoa rất đẹp nhưng còn không sánh bằng khối Phỉ Thúy này.

- Lý Dương, ta có thể xem một chút không?

Trần Xung lão nhân nhìn Lý Dương, đầu ngón tay chỉ vào khối Phỉ Thúy vừa giải ra, Lý Dương vội vàng đem Phỉ Thúy giao cho Trần Xung lão nhân, yên lặng đứng ở bên cạnh. Trần Xung lão nhân không ngừng vuốt ve Phỉ Thúy, trên mặt còn có sự hoài niệm, không ai biết rốt cuộc ông nhớ ra cái gì. Hai phút sau, Trần Xung lão nhân mới đưa phỉ thúy trả lại cho Lý Dương. Lý Dương vẫn luôn chú ý ánh mắt ông lão, bất luận là khi cầm Phỉ Thúy hay khi giao lại cho mình, ông lão chỉ có thưởng thức mà không có bất kỳ ý muốn đoạt lấy. Điểm này để cho Lý Dương bội phục, nếu hắn nhìn thấy người khác giải ra khối Phỉ Thúy tốt như vậy, chắc chắn sẽ nghĩ như thế nào có thể mua lại giống như Lâm Lang vậy.

Lý Dương nghĩ tới đây, bên tai liền truyền đến giọng nói của Lâm Lang:

- Lý tiên sinh, cũng cho tôi xem một chút được không?

Lâm Lang có vẻ căng thẳng, hối tiếc thậm chí còn có vẻ ghen tỵ, nên vẻ mặt hắn có thể nói là cực kỳ phức tạp.

Lý Dương mỉm cười vươn tay đưa Phỉ Thúy vào tay Lâm Lang. Bất kể nói thế nào, Lý Dương có thể có được khối Phỉ Thúy này cũng là có công lao thật lớn của Lâm Lang, chỉ là xem một chút khối Phỉ Thúy thì Lý Dương không thể không đồng ý, như vậy thì quá cạn tình cạn nghĩa.

Huống chi hắn bây giờ còn đang trong địa bàn của người ta.

- Thật là đẹp!

Cầm Phỉ Thúy trong tay, Lâm Lang cẩn thận nhìn, không nhịn được liên tục khen ngợi.

Phỉ Thúy nằm trong tay thật ấm, đây là khối Phỉ Thúy có đặc điểm mùa đông ấm, mùa hạ mát, khi chạm vào còn có cảm giác ấm áp, mềm mại như đôi bồng đào người con gái, nhẹ nhàng xoa bóp cảm thấy vô cùng thích thú.

Mặt ngoài khối Phỉ Thúy cũng có vẻ bóng dị thường, sờ lên không có bất kỳ cảm kó chịu nơi tay. Điểm này càng rõ thêm đặc thù của khối Phỉ Thúy, đây chính là khối Phỉ Thúy còn chưa trải qua bất kỳ phương pháp gia công nào, ngay cả Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cao cấp nhất vừa giải ra cũng không thể tạo được cảm giác đó, sờ vào tựa như vuốt nhẹ vào tơ lụa mềm nhẵn vậy.

Lâm Lang giơ Phỉ Thúy lên, mấy người chung quanh cũng không nhịn được phải nhắm mắt.

Phỉ Thúy phản xạ ánh mặt trời toàn thân chói sáng, giống như vô số bích ngọc hội tụ, luác này lần nữa cho thấy nhiều dải ánh sáng, đây cũng là một đặc chủng của Long Thạch Chủng. Long Thạch Chủng còn hàm chứa những màu sắc kỳ diệu khác, đây mới thực là biểu hiện của Phỉ Thúy hoàn mỹ. Lâm Lang đang cầm Phỉ Thúy trên hai tay, trở nên si ngốc, khi nhìn Phỉ Thúy trong tay hắn còn tản ra một huỳnh quang chút nhàn nhạt, Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cũng có ánh sáng huỳnh quang nhưng lại không rõ ràng như vậy. Còn Long Thạch Chủng lại có thể phát ra ánh sáng huỳnh quang dưới ánh mặt trời một cách rõ ràng.

- Tuyệt ... thật tuyệt!

Lâm Lang lại mỹ lắc đầu, trong mắt càng thấy tiếc nhiều hơn. Lâm Lang khó khăn ngẩng đầu lên, lúc này hắn thật không muốn rời mắt khỏi khối Phỉ Thúy, đáng tiếc không thể, chủ nhân khối Phỉ Thúy cũng không phải là hắn.

- Lý tiên sinh, khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng này tôi nguyện đưa cho cậu một trăm năm mươi triệu tiền Canada, cậu thấy thế nào?

Lâm Lang từ từ nói, lúc nói chuyện vẫn không nhìn Lý Dương, hai mắt Lâm Bá Văn lại sáng lên nhìn khối Phỉ Thúy trên tay Lâm Lang, hận không thể nói đồng ý giúp Lý Dương. Một trăm năm mươi triệu. Người chung quanh cũng đều nhỏ giọng nghị luận, thật đúng là khối Phỉ Thúy thiên giá, số tiền này trên căn bản đã sáng lập một kỷ lục mới, một trăm năm mươi triệu tiền Canada cũng tương đương một tỷ nhân dân tệ.

Ban đầu Lâm Lang ra giá năm trăm triệu nhân dân tệ với bát Trường Sinh, thì khối Phỉ Thúy này đã có giá bằng một đôi bát Trường Sinh.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1111)