Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0077

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0077: Lật ngược tình thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


- Tham gia họp, nói như vậy thì cậu là thành viên của Hiệp Hội Ngọc bích?

Giọng của người bán hàng không phải nhỏ, vừa nghe nói Lý Dương là thành viên của Hiệp hội Ngọc bích, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. (Gần đây trên trang Baidu các công cụ tìm kiếm với từ khoá là thành viên Hiệp Hội Ngọc bích cho kết quả thường là Hiệp hội Ngọc Bích tỉnh Hà Nam, người thuộc Hiệp hội Ngọc bích các tỉnh khác thường hiếm khi để lộ thân phận.

- Vâng, tôi là người của Hiệp Hội Ngọc bích Minh Dương.

Lý Dương nở nụ cười, may mà hắn đã quen với việc bị người ta chú ý, và cũng không bối dối khi nói chuyện như ban đầu.

- Minh Dương, à, anh là người của Châu báu An Thị Minh Dương.

Người bán hàng nhẹ nhàng gật đầu, sắc mặt đột nhiên thay đổi, và rất ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lý Dương, từ từ nói:

- Lý lão đệ, hôm qua trong Hội nghị ngọc bích đã tiếp xúc với ngọc Tử Cương giả đó à?

Người bán không nói thêm, nhưng ý của hắn đã rất rõ ràng.

- Vâng, đó là tôi.

Lý Dương mỉm cười một lần nữa, những gì xảy ra ngày hôm qua thực sự truyền đi quá nhanh chóng, bây giờ ngay cả những người bán nguyên liệu cũng biết.

- Đúng là cậu, cậu Lý, cái đó ngay cả những chuyên gia cũng nhìn lầm mà cậu lại nhìn ra, cậu thực sự, thực sự, rất cừ.

Mắt người bán hàng ngay lập tức mở to, lớn tiếng kêu lên, những người xung quanh nghe giọng người bán hàng thay đổi quá nhanh. Chỉ là tò mò, bây giờ là ngạc nhiên khi nhận ra người ngày hôm qua phát hiện ra vụ làm Ngọc giả mà hầu hết mọi người đã nghe nói. Chỉ cần là người biết về ngọc đều Tử Cương Đại sư, và cũng không lạ gì ngọc Tử Cương.

- Có gì đâu, chỉ là may mắn thôi, ông anh, khối nguyên liệu này bao nhiêu tiền tôi mua.

Lý Dương vội hỏi giá của khối nguyên liệu, kêu người bán, người tụ tập xung quanh họ lại nhiều thêm, đến nhìn Lý Dương.

- Khối này...

Người bán gật đầu, và sau đó từ từ ngẩng đầu lên:

- Nếu cậu muốn thì mười vạn.

Mười vạn, giá cả rất hợp lý, đây là một khối nguyên liệu Hắc Bì có bề mặt đẹp, những khối như thế này giờ cũng hiếm.

- OK, anh muốn tiền mặt hay dùng thẻ tín dụng.

Lý Dương nghĩ một chút liền đồng ý, người bán là người quen, đưa một mức giá rất thực, mặc cả cũng không thêm được bao nhiêu.

- Này, Lý lão đệ có chi phiếu thì tốt, dùng chi phiếu đi.

Người bán cười, lần trước Lý Dương mua cho hắn một khối giá một vạn đã phải suy nghĩ khá lâu. Bây giờ bỏ ra mười vạn để mua khối nguyên liệu mà không do dự, thay đổi thực sự là rất tốt.

- Được.

Lý Dương ngay lập tức lấy ra một tờ chi phiếu mười triệu rồi ký và đưa cho người bán hàng, chi phiếu này là Lý Dương nhờ Trương Ưng làm giúp, định năm sau mới dùng, bây giờ liền dùng rồi.

- Được, Lý lão đệ, khối này là của cậu, cậu muốn giải ở đây hay mang về?

Người bán hài lòng cầm chi phiếu, làm dân thương mại như bọn họ rất quen với kiểchi phiếu này, thường cũng hay giao dịch bằng chi phiếu.

- Đem về, anh luôn mang lại cho tôi những may mắn, tôi tin rằng khối này là cũng tương tự.

Lý Dương cười đáp lại, người bán không đắn đo bọc khối nguyên liệu lại và giao cho Lý Dương, khối này không nặng, Lý Dương ôm theo là được.

Tìm được may mắn, Lý Dương không muốn đi mua sắm nữa, hơi mệt rồi, khó nói ở đây có còn khối tốt nữa không, nhưng buổi chiều có thời gian, nghỉ ngơi thoải mái rồi quay lại cũng được.

Khi ba người Lý Dương trở lại khu vực trung tâm, năm khối nguyên liệu lúc trước đã được giải xong. Bây giờ đang giải lô thứ hai, lô này kích thước các khối tương tự nhau, thị trưởng Trịnh Châu và Nam Dương đều đứng bên mày giải thạch, đang chuyên tâm giải khối nguyên liêu của mình.

- Anh Tư Mã, sao rồi?

Lý Dương tiến đến gần Tư Mã, thì thầm, Tư Mã quay đầu lại nhìn Lý Dương, lại thấy Lưu Cương bê một khối nguyên liệu. Lý Dương vừa mua xong liền để Lưu Cương bê, Lưu Cương nhìn có vẻ gầy gò nhưng khỏe hơn Lý Dương nhiều.

- Vừa giải ra một khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục, là của bọn Lão Hậu ở Lạc Dương, cậu xem miệng Lão Hậu, chưa thấy ngậm lúc nào. Khối này của cậu cũng được đấy, vừa mua à?

Tư Mã Lâm cười nhẹ và đáp. Đôi mắt hắn không dời khối nguyên liệu Lý Dương vừa mua. Theo kinh nghiệm của hắn thì không khó để thấy rằng đây là một khối nguyên liệu khá tốt, giá cả chắc cũng không thấp.

- Mười vạn, mua ở đằng kia, anh xem thế nào?

Lý Dương nhướn mày, đây là thành tích lớn nhất của hắn ngày hôm nay, hoạt động của Hiệp hội ngọc bích Minh Dương muốn có bước ngoặt phải dựa cả vào hắn.

- Rất tốt, hiện nay có thể mua được khối nguyên liệu tốt thế này không dễ. Tư Mã Lâm gật đầu.

Lý Dương ngây người vài giây, vội hỏi Tư Mã Lâm.

Nghe những lời từ miệng Tư Mã Lâm, cuối cùng Lý Dương đã hiểu tại sao mấy hôm nay không thấy khối nào có vẻ được cả, Có tình trạng này sẽ ảnh hưởng rất lớn sự kiện khai trương Hiệp hội Ngọc bích.

Ngày Khai trương, các thành viên Hiệp hội Ngọc Thạch tỉnh Hà Nam đều tự mang nguyên liệu tới, hơn nữa những nguyên liệu mà họ mang tới đều rất tốt. Biết được những điều này, những người đến chơi cược thạch đều không muốn so tài với người của Hiệp hội Ngọc bích Hà Nam. Vì vậy, những người ngày hôm nay đến đây để mua nguyên liệu hầu như là những người lần đầu tiên tham gia hoạt động hoặc những người không hiểu về cược thạch. Những người này muốn mua giá rẻ để thử vận may, dù thế nào thì cũng chỉ lãng phí sức lực mà thôi.

Đến hôm sau, những người bán hàng sẽ dần đưa ra một số nguyên liệu cược thạch tốt. Thứ nhất, bởi vì người của Hiệp hội Ngọc thạch chỉ mang những khối nguyên liệu mua bên ngoài vào để giải, họ tham gia hoạt động, nhưng không phải đơn giản là đến giải thạch. Vài hôm sau, chỉ có một số ít người muốn giải thạch mình mua tại đây, số khác thì đều mua ở ngoài.

Thứ hai là tâm lý của những người cố tình đến chơi cược thạch. Khi họ đã muốn chơi thì không chỉ dừng lại ở những khối ngguyên liệu có giá hàng trăm đến hàng ngàn, mà là những nguyên liệu tốt có giá trị cao. Khi đó những người bán hàng mới đưa ra những khối tốt để mọi người lựa chọn.

Tất nhiên, vào ngày Khai Mạc thì cũng có những người của Hiệp hội Ngọc Thạch đi mua nguyên liệu. Cho nên cũng có một số người bày bán nguyên liệu tốt. Khối nguyên liệu mà Lý Dương mua được chính là ví dụ. Nhưng bất luận là người bán hay người mua thì cũng là thiểu số.

Hiểu được những điều này Lý Dương có chút hối tiếc, sớm biết vậy thì đã không lãng phí quá nhiều thời gian quan sát những khối nguyên liệu tầm thường.

Nguyên liệu trên các máy giải thạch được cắt ra một cách nhanh chóng, bề ngoài thì các khối này đều tốt như nhau, một Phù Dung Chủng, hai khối Kim Ti Chủng, nhưng có khối Kim Ti Chủng lại bị thua, chỉ giải ra được một khối Phỉ Thúy nhỏ, giá trị giảm đáng kể.

Nhìn lại, bây giờ đã giải ra một khối Băng Chủng, ba khối Phù Dung Chủng và bốn khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy. Thành tích này dù ở đâu thì cũng rất đáng ngạc nhiên. Và cũng chỉ có hôm nay, sau một năm chuẩn bị cho buổi khai mạc này, mới có thể giải ra được nhiều như vậy.

Điều này cũng khiến Lý Dương hiểu được vì sao bọn Trương Vĩ lại chú trọng việc thắng lớn ngày hôm nay. Muốn có thành tích tốt trong ngày khai mạc hôm nay, nhất định phải là thắng lớn.

- Khối này của cậu là để lát nữa giải à?

Sau khi giải thích cho Lý Dương xong, Tư Mã Lâm hỏi. Hắn khác Trương Ưng, mặc dù thời gian làm trợ lý của Lý Dương đã qua, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến lòng tin của Tư Mã Lâm với Lý Dương. Nguyên liệu là do Trương Ưng mua chứ không phải Lý Dương mua, ít nhất thì hắn chưa từng thấy khối nguyên liệu nào Lý Dương mua mà cược thua hoàn toàn.

Li Yang gật đầu và nói:

- Thử xem, khối của ông chủ Lưu không được tốt, tôi muốn so tài xem.

Tư Mã Lâm cũng gật đầu, không nói, tiếp tục xem giải thạch.

Khi năm khối nguyên liệu giải ra được một nửa. Ông chủ Lưu đã quay lại. Hắn tự lái xe đến, không thuộc đường lắm, rẽ nhầm đường nên mới chậm chễ, nhưng không hề ảnh hưởng đến hoạt động của ngày hôm nay.

Khối nguyên liệu mà ông chủ Lưu mang tới to hơn các khối bình thường một chút. Dày khoảng hơn ba mươi cm, nặng khoảng hai mươi kg, ông chủ Lưu bê nó tới, sau đó thở phì phò.

Trương Vĩ và Vương Hạo Dân nhanh chóng bước tới trước để giúp ông chủ Lưu bê khối nguyên liệu, các thành viên của Hiệp hội ngọc bích khác cũng đã tới xung quanh họ. Khi Lý Dương và Tư Mã Lâm đến, một số người đang đứng xung quanh khối nguyên liệu của ông chủ Lý thảo luận.

Khối nguyên liệu này cũng khá lớn, nhưng bề ngoài không tốt lắm, và lại có một vết nứt nhỏ, nhưng may mà vết nứt không lớn, cũng không sâu lắm.

Trương Vĩ có chút thất vọng, giá trị của khối nguyên liệu khoảng hai mươi vạn, theo đánh giá thông thường thì khối này không phải không được, nhưng không phải ngày hôm nay. Nhưng ông chủ Lưu đã đặt giá vào nó, nếu bảo hắn mang khối nguyên liệu mà có giá trị nhất đến thì là điều không thể, hắn không dám bỏ ra một triệu rưỡi để mua nguyên liệu chơi như Trương Vĩ.

Nhưng vì nó là cược thạch, luôn luôn còn có hy vọng, mặc dù không đặc biệt, nhưng ai dám chắc sẽ không giải ra được Phỉ Thúy. Cược thạch thứ khiến người ta khó bảo đảm nhất, trừ Lý Dương.

Khi mọi người đang bình luận, Lý Dương liền dùng năng lực đặc biệt để quan sát, đúng là có Phỉ Thúy, nhưng màu lục không tốt lắm, còn có một số tạp màu. Lý Dương ước tính khối Phỉ Thúy này cao nhất thì được ba mươi vạn.

Khối nguyên liệu này của ông chủ Lưu sẽ không bị mất tiền, nhưng chắc chắn không được như ý muốn. Khối nguyên liệu này mà đòi có được thành tích cao trong mấy ngày này gần như là điều không thể.

Những điều này Lý Dương không thể nói ra được, Trương Vĩ đã giúp ông chủ Lưu bê khối nguyên liệu đến cạnh máy giải thạch. Đợi những chỗ khác giải xong thì sẽ giải khối này của bọn họ.

Lượt giải thạch thứ ba hoàn thành rất nhanh, lần này lại giải ra một khối Băng Chủng, nhưng tiếc là không tốt như khối Băng Chủng ở lượt đầu tiên, còn không bằng khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục của Lạc Dương.

Các khối nguyên thạch khác thì càng bình thường, những khối tốt nhất thì đã giải ở lượt đầu tiênn rồi.

Khi lượt thứ ba hoàn thành thì cũng tới giờ ăn trưa, bữa trưa đành phải ăn trong các quán ăn gần đó. Trở lại khách sạn thì hơi phiền. Buổi chiều còn có rất nhiều hoạt động.

Sau bữa ăn, nghỉ ngơi khoảng mười lăm phút, bắt đầu lượt giải thạch thứ tư, nhưng kích thước các khối nguyên liệu của vòng thứ tư đã thay đổi, có khối to khối nhỏ. Một số Thị trưởng bàn bạc, đã quyết định để những khối nhỏ giải sau, để cho khối của ông chủ Lưu ở Minh Dương giải trước, sau đó giải khối của họ.

Lần này, đứng trước máy giải thạch là ông chủ Lưu, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân, họ không mời Lý Dương, Lý Dương cũng không chủ động vào. Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt lắc đầu. Xem ra khối vừa rồi thua trắng cũng có một tác động rất lớn, ít nhất là những người này không còn tin Lý Dương mù quáng như trước nữa.

*****

Những người của Hiệp Hội Ngọc thạch Minh Dương lúc này cũng mở to mắt, có thể lật ngược tình thế hay không đều dựa vào khối nguyên liệu của ông chủ Lưu, mọi người cũng hy vọng ông chủ Lưu có thể thắng lớn một lần.

Ông chủ Lưu giải thạch, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đứng bên cạnh. Máy cắt thạch khởi động rất nhanh, dọc theo khe nứt từ từ cắt vào trong.

Rất nhiều người thích dùng phương pháp hạ dao từ các khe nứt, khe nứt đáng sợ nhất là khi nó phá hoại sự hoàn chỉnh bên trong của khối Phỉ Thúy. Cho nên dù sao cũng mất đi sự hoàn chỉnh thì hạ dao từ khe nứt là sự lựa chọn hợp lý nhất. Nếu có Phỉ Thúy thì đây cũng là chỗ dễ giải ra Phỉ Thúy nhất.

Năm máy giải thạch đều vận hành hết công suất, âm thanh chói tai nhất khu trung tâm chính là âm thanh từ chiếc máy giải thạch, cũng may những thành viên của Hiệp hội Ngọc bích đều sớm quen với âm thanh này. Đối với người khác có thể khó chịu nhưng đối với bọn họ mà nói thì lại là âm thanh dễ nghe.

- Ra màu Lục rồi, có màu lục.

Người hô lên đầu tiên chính là thành viên Hiệp hội Ngọc bích Trịnh Châu, hội Lão Đặng ở Trịnh Châu vội ngừng việc té nước, quả nhiên ở khe nứt lộ ra màu xanh Lục.

Từ chỗ lộ ra màu Lục cho thấy màu sắc rất thật, hội Lão Đặng tỏ ra thích thú, ba người họ hăng hái làm việc của mình, hận một nỗi không thể lập tức lôi cả khối Phỉ Thúy ra.

- Chúng ta cũng ra màu Lục rồi.

Thành viên của Nam Dương đột nhiên hô to, mấy người bên máy giải thạch của Nam Dương cũng như hội Lão Đặng, đang quan sát một cách tỉ mỉ. Quả nhiên, khối nguyên liệu bọn họ đang giải dù chưa hoàn toàn cắt xong nhưng cũng lộ ra một tia màu xanh.

Trong năm máy giải thạch thì có hai máy đã cho ra màu xanh, mọi người càng cố gắng hơn, ngay cả hội Trương Vĩ cũng càng ngày càng tin tưởng.

Khối nguyên liệu này của ông chủ Lưu là khối tương đối lớn, hơn nữa lại là nguyên liệu chính thống. Ít nhất thì cũng hơn hẳn khối nguyên liệu của bọn họ, nói không chừng bên trong sẽ giải ra một khối Băng Chủng rất lớn, hơn cả khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục của Lạc Dương kia, trở thành Ngọc vương hôm nay.

Dĩ nhiên, đây chỉ là mong muốn của bọn họ mà thôi. Tình trạng các khối cược thạch trên năm chiếc máy giải thạch này Lý Dương rất rõ. Cược thạch của Nam Dương là tốt nhất, khối này đang bắt đầu lộ ra một phần Băng Chủng Phỉ Thúy của nó. Bên trong là một khối Băng Chủng rất lớn, còn lớn hơn so với khối đã giải ra ở lượt đầu. Tương đương với khối Lý Dương giải ra được khi ở nhà Trương Vĩ.

Khối Băng Chủng này đáng giá khoảng chục triệu. Tốt hơn khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục Phỉ Thúy, khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục vốn không hoàn toàn là Đế Vương Lục nên giá trị không thể bàng khối Băng Chủng của Nam Dương.

Còn khối cược thạch của Lão Đặng ở Trịnh Châu, e là bây giờ vui mừng hơi sớm. Phỉ Thúy bên trong không tệ, nhưng không giá trị được bằng lớp bên ngoài. Cược thạch của Trịnh Châu trong buổi khai mạc hôm nay đa số là cược thạch loại nhỏ. Những nguyên liệu thế này có thể nắm chắc hơn một chút, tương tự giá tiền cũng cao một chút.

Khối của Lão Đặng giải ra Phỉ Thúy, nhưng sợ rằng còn không thu về đủ tiền vốn.

Còn có hai khối, có một khối nhỏ, một khối to, khối to là do Hiệp hội ngọc bích Khai Phong mang đến, có lẽ bọn họ cho là không sánh bằng khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục, nên đã từ bỏ cuộc chiến ngày Khai trương hôm nay khai môn hồng, lưu lại chuẩn bị cho cuộc chiến những ngày sau.

Nhưng khối cược thạch của Khai Phong mang đến cũng rất tốt. Bên trong là Can Thanh Chủng, rất lớn, giá trị cũng phải năm mươi vạn trở lên. Có lẽ không có hy vọng giành được vị trí cao nhất hôm nay nhưng dù sao cũng là một khối trúng lớn.

Về khối nguyên liệu nhỏ kia, hôm nay e sẽ trở thành nguyên liệu thua trắng thứ hai. Cược thạch chính là như vậy, có người vui mừng có người buồn. Cược thạch khiến bạn đầy tin tưởng, nhưng chưa tới giây cuối cùng, bạn không thể chắc chắn điều gì.

- Rè rè.

Khối nguyên liệu thua trắng là khối bị cắt ra đầu tiên, là cược thạch của Hiệp hội Ngọc bích Tín Dương, thấy biểu hiện từ mặt cắt của khối này, nét mặt tất cả những thành viên Hiệp hội Ngọc bíchh Tín Dương đều chùng xuống.

Những người của Minh Dương lại có lòng tin. Bọn họ rất hiểu tâm trạng của người Tín Dương vì vừa rồi bọn họ cũng có tâm trạng đó.

Khối bị cắt thứ hai là khối của Lão Đặng ở Trịnh Châu, bọn họ là những người cắt ra màu Lục đầu tiên, nhưng bây giờ họ không còn cười được nữa rồi. Bên trong đúng là có ngọc, nhưng chất lượng rất tệ.

Kế đó, cược thạch của Nam Dương và Khai Phong cũng đã được cắt ra, hai khối đều có ngọc, nhưng khối của Khai Phong tốt hơn của Nam Dương nhiều.

Băng Chủng, người của Hiệp hội ngọc bích lại giải ra Băng Chủng Phỉ Thúy, cộng với ba khối Băng Chủng Phỉ Thúy giải ra trước đó. Tin tức truyền đi, những thành viên của Hiệp hội Ngọc bích các tỉnh khác cũng không khỏi kinh ngạc, không hổ là sự hội tụ của Hiệp hội Ngọc bích cấp tỉnh. Nếu chỉ có bọn họ thì không thể tổ chức được hoạt động chất lượng cao đến vậy.

Thị trưởng Nam Dương cười lớn từ từ giải thạch. Các thành viên của Hiệp hội ngọc bích Nam Dương cũng rất vui mừng. Bọn họ đang là đương kim, trong lịc sử luôn đứng thứ nhất. Hai năm trước lại bị Minh Dương cướp mất. Cược thạch trong buổi khai mạc quan trọng hôm nay cuối cùng cũng nghiêng về bọn họ.

- Rè rè.

Khối cược thạch của Minh Dương là khối được cắt ra sau cùng, còn những cược thạch khác đã được cắt sắp xong rồi.

Những người Minh Dương liền trợn tròn mắt, nhìn mặt cắt không chớp mắt, lại té nước cho sạch xong, trên mặt mọi người đều mang sự thất vọng não nề.

Có Phỉ Thúy, nhưng không phải Phỉ Thúy chất lượng tốt, hôm nay muốn đạt được thành tích tốt e là không thể.

Trương Vĩ cũng rất thất vọng, ông chủ Lưu mặc dù cũng có vẻ thất vọng, nhưng không lộ rõ ràng như vậy, ít nhất khối cược thạch này còn coi như thắng, hắn không lỗ.

Phỉ Thúy trong cược thạch rất bình thường. Trương Vĩ và Vương Hạo Dân không hăng hái nữa. Đến khi những cược thạch nhỏ khác đã giải xong, bọn họ mới giải xong một nửa.

Mấy vị thị trưởng thương nghị một chút, quyết định không đợi để năm máy cùng giải một lượt nữa. Lần này cho bốn khối lên giải, còn về khối của Minh Dương, để cho bọn họ từ từ mà giải, dù sao hôm nay Minh Dương muốn lật ngược tình thế căn bản là không thể.

Bốn khối còn lại cũng không tồi, trong buối khai mạc có một quy định bất thành văn là không dùng những nguyên liệu quá xấu. Đây cũng là hoạt động nội bộ và đồng thời cũng là đại diện cho Ban tổ chức Hiệp hội ngọc bích Hà Nam. Cũng là sựu thể hiện sức mạnh của Hiệp hội Ngọc bích Hà Nam với bên ngoài.

Khối nguyên liệu lớn của Minh Dương cuối cùng cũng đã giải xong, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đều tụt hứng trở lại trận địa, ông chủ Lưu ôm khối Phỉ Thúy vừa giải xong, trên mặt không biểu lộ ra vui sướng hay buồn bã. Dù sao khối Phỉ Thúy này hắn cũng kiếm được ít tiền, nhưng tiếc là không thể đạt được mức mọi người kỳ vọng.

Bốn khối khác cũng gần giải xong, lượt này chắc chắn không giải ra Băng Chủng và Phù Dung Chủng. Chỉ có một khối có khả năng giải ra Lim Ti Chủng. Nhưng bốn khối này cộng thêm khối của Minh Dương đều không thua, cũng là thắng nhỏ.

Lượt thứ năm, thật ra thì đã là khối thứ hai của mối nơi tham gia, về cơ bản từ lượt thứ năm giải ra Phỉ Thúy tốt sẽ giảm dần, có thì cũng ít đi.

- Anh Tư Mã, anh Trịnh, chúng ta cùng lên đi.

Lý Dương chỉ chỉ khối cược thạch Lưu Cương đang ôm, cười cười nói với hai người, Lưu Cương cũng thiệt là, khối nguyên liệu này không lớn nhưng cũng không nhẹ, làm gì cứ ôm khư khư.

- Được, tôi tin vận may của cậu, Lý lão đệ à.

Trịnh Khải Đạt đồng ý trước tiên, Tư Mã Lâm cười cười không nói gì, nhưng lại di chuyển đến bên cạnh Lý Dương.

Lý Dương lấy khối nguyên liệu từ tay Lưu Cương, ba người cùng nhau đi tới trước máy giải thạch. Lúc này máy giải thạch không còn đông người tranh như lúc trước, ai muốn giải trước cũng không vấn đề. Trừ phi những nơi có chuẩn bị nhiều khối cuợc thạch tốt nhất định muốn cướp lấy giải Ngọc Vương hôm nay, nhưng trước mắt hầu như không ai có ý nghĩ này nữa.

Lại có người của Minh Dương đứng ra, lại còn là cậu Lý Dương nổi tiếng. Người khác chỉ đứng nhìn, chẳng nói gì, năm nào cũng có người không cam lòng việc giải thạch, nhưng cuối cùng cũng không thể lật ngược tình thế.

Đứng lên trước máy giải thạch cùng Minh Dương còn có Tín Dương. Tín Dương dỉa ra một khối thua trắng khiến người ta mất hết sĩ diện. Người Tín Dương cũng muốn gỡ gạc chút, năm ngoái bọn họ đã có được thành tích thật tốt, tổng thành tích đứng thứ năm, hôm nay dù là thua trắng, nhưng không chịu khuất phục.

- Anh Tư Mã, lần này anh giải đi, tôi đỡ.

Lý Dương đặt cược thạch xuống, nhưng không tự mình giải, mà đưa cho Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm hơi sửng sốt, nét mặt có chút nghi ngờ.

Nét mặt Lý Dương lộ vẻ tươi cười, nhẹ giọng nói:

- Tôi tin anh Tư Mã nhất định giải ra Phỉ Thúy tốt, tôi ở đâu cũng thế thôi.

- Được, vậy tôi giải.

Tư Mã Lâm nhìn chăm chú Lý Dương trong khoảng một phút, cuối cùng mới gật đầu. Lúc này hắn hiểu ý tứ Lý Dương, vừa rồi Lý Dương đã đỡ khối Phỉ Thúy của Trương Vĩ, trở thành khối thua trắng, cũng khiến cho người của Hiệp hội Ngọc bích mất lòng tin ở bọn họ, thậm chí có người còn hoài nghi chiến tích của Lý Dương cũng là do người Minh Dương cố ý thổi ra.

Đây không phải là suy đoán, đây là sự thật, khi Lý Dương đi ra ngoài mua cược thạch, Tư Mã Lâm đã chính tai nghe thấy có người đã nói như vậy.

Sau khi Lý Dương trở về, nghị luận này ít đi một chút, nhưng vẫn còn, có lé Lý Dương cũng nghe được, cho nên mới quyết định để cho Tư Mã Lâm giải chính.

Tư Mã Lâm cẩn thận phân tích cược thạch, nếu Lý Dương đã đưa cược thạch giao cho Tư Mã Lâm, cũng sẽ không hỏi thêm, dù trong quá trình giải thạch Tư Mã Lâm có gây ảnh hưởng đến giá trị của khối Phỉ Thúy cũng không vấn đề gì, dù sao có ảnh hưởng cũng không ảnh hưởng quá nhiều.

Năm phút sau, Tư Mã lâm mới thận trọng vạch một đường trên cược thạch, thấy đường kẻ này, nụ cười trên mặt Lý Dương càng tăng lên. Đường kẻ này của Tư Mã Lâm không phải là vị trí tốt nhất, nhưng không có gì lớn ảnh hưởng đối với Phỉ Thúy bên trong, hơn nữa một đao sẽ cắt ra phỉ thúy, để cho mọi người thấy rõ chân tướng.

Bên Tín Dương cũng nhấc đao lên, Lý Dương không quan sát những cược thạch khác nữa, bây giờ Lý Dương đã biết, hôm nay muốn mua cược thạch tốt ở đây rất khó, nếu như khối Thủy Tinh Chủng này không thắng, chứng minh Minh Dương hôm nay thật là không may.

- Chi chi.

Âm thanh chói tai của chiếc máy giải thạch lại vang lên thêm một lần nữa. Mây người của Hiệp hội Ngọc bích Minh Dương lại căng mắt lên xem. Khối nguyên liệu này của Lý Dương cũng khá tốt. Mặc dù bọn họ không tin tưởng Lý Dương lắm, nhưng còn có một chút hy vọng, chỉ cần có hy vọng, thì không ai hoàn toàn nhận thua.

*****

- Có màu lục rồi, có rồi.

Một người đàn ông bên cạnh đột nhiên hét lên, tay Tư Mã Lâm mất tự chủ, kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Lý Dương và Trịnh Khải Đạt cũng đã dừng lại và nhận ra người vừa hét là người Hiệp hội ngọc bích Tín Dương, và đôi mắt của người này rất nham hiểm. Bên máy giải thạch của mấy người Tín Dương vừa cắt ra một miếng nhỏ, liền lộ ra màu lục.

Tư Mã Lâm nhè nhẹ lắc đầu, không đếm xỉa những người hứng thú với bên Tín Dương, tiếp tục giải khối của Lý Dương, những người ở chỗ khác cũng không để ý đến bên Lý Dương, sau đó tiếp tục quan sát nguyên liệu mà họ quan tâm, trong hôm nay và vài ngày tới giải ra màu Lục chẳng có gì là đặc biệt, một ít màu Lục thì không đáng ngạc nhiên.

- Màu Lục, màu Lục.

Lại có người hô lên, Tư Mã Lâm vội ngẩng đầu lên, tiếng hô lần này từ phía những người Minh Dương, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt nhanh chóng châu đầu vào, ý Dương té nước chầm chậm, mọi người đều muốn là người đầu tiên nhìn thấy Phỉ Thúy bên trong.

Vừa thấy Tư Mã Lâm cắt râ khối màu Lục, Trương Ưng cũng châu đầu vào, mở to mắt để nhìn cho rõ hơn, nhưng lần này không dễ nhìn thấy hình thù khối Phỉ Thúy bên trong như thế nào.

- Lão Trịnh, Lý Dương, chúng ta cố gắng thêm chút nữa để cược thắng khối này.

Giải ra màu xanh, Tư Mã Lâm tự tin hơn, âm thanh cắt thạch như thể tạo sức mạnh cho mình, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt cũng có cảm giác tràn đầy năng lượng.

- Rè rè

Đây là khối nguyên liệu thứ hai mà họ cắt, khối cắt đầu tiên không được như họ mong đợi, bây giờ vẫn coi như là thua nhiều hơn.

Khối nguyên liệu đầu tiên coi như cược thua, cho nên tâm lý của một vài người trong bọn họ không ổn lắm. Những người chơi cược thạch hầu như rất mê tín dị đoan, cùng nhau cược thạch mà người đầu tiên cược thua những người khác sẽ cho rằng vận đen sẽ lây sang bọn họ. Nếu người đầu tiên cược thắng, sau đó họ sẽ cảm thấy họ cũng có thể tự cược thắng.

- Rè rè.

Khối nguyên liệu thứ hai cũng đã được giải ra, Khối thứ hai này là của người Tín Dương, mặt cắt của khối nguyên thạch đã lộ ra trước mặt mọi người, ngay lập tức những người xung quanh kêu lên. Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt không nhịn được cũng dừng tay lại, ngay cả Lý Dương cũng ngoái đầu lại xem.

Băng Chủng, lại giải ra Băng Chủng, khối thứ hai của người Tín Dương đã cho ra Băng Chủng, hơn nữa còn là loại Băng Chủng cao cấp, mầu xanh cũng đẹp hơn khối của Nam Dương. Khối Phỉ Thúy bên trong, chỉ cần không quá nhỏ, là có hy vọng vượt qua khối của Nam Dương, giành ngôi Ngọc Vương hôm nay. Nếu xét từ mặt cắt, hy vọng này rất lớn.

Bên Tín Dương hô lên như điên để ăn mừng, họ cùng nhau tận hưởng cảm xúc vô hạn, người Minh Dương thì nhìn bọn họ một cách khó hiểu, vừa rồi bọn họ có vận mệnh tương tự, nhưng bây giờ kém cỏi là bọn họ. Một số người nhìn Lý Dương và Tư Mã Lâm đầy hy vọng, họ hy vọng mình cũng có thể ăn mừng như những người Tín Dương kia ít nhất một lần

Lão Hậu của Lạc Dương, còn có thị trưởng Nam Đương đều đang đứng bên cạnh máy giải thạch. Hy vọng giành được danh hiệu Quán quân của Lão Hậu gần như không còn hy vọng nữa. Nhưng bọn họ không giành được thì cũng không muốn bị người Nam Dương cướp mất. Rơi vào tay người Tín Dương cũng được. Nam Dương năm nào cũng giành giải, đã khiến cho người ta cảm thấy thù địch.

Lúc này khối thứ ba cũng đã giải ra, lại là một khối cược thua, những người khác dồn hết sự chú ý vào khối Băng Chủng của người Tín Dương, chẳng có sự chú ý nào đối với khối cược thua kia cả, mà cược thua cũng chẳng có gì đáng chú ý cả.

- Anh Tư Mã, cố thêm chút nữa nào.

Lý Dương đột nhiên gọi, Tư Mã Lâm đang hơi ngẩn người bị Lý Dương gọi, Tư Mã Lâm nhìn Lý Dương có vẻ áy náy, tiếp tục giải khối nguyên liệu trước mặt. Bọn họ cũng sắp giải xong khối này rồi.

- Rè rè.

Cuối cùng thì khối của Lý Dương cũng được giải ra toàn bộ, Trương Vĩ cũng chụm đầu lại, giúp Lý Dương rửa sạch mặt vừa cắt.

Vừa rửa một nửa, tay Trương Vĩ đột nhiên run rẩy, cơ mặt cũng run rẩy theo, một vài giây sau mặt Trương Vĩ đỏ ửng lên.

- Thủy Tinh Chủng.

Đột nhiên, Trương Vĩ hét lớn, tiếng hét này không chỉ gây sự chú ý của những người của Hiệp hội Ngọc bích, mà còn thu hút sự chú ý của cả những người đang ngắm đồ bên ngoài. Có vẻ như cái từ Thủy Tinh Chủng có ma lực rất lớn, trong chốc lát, khu vực trung tâm triển lãm tụ tập hàng ngàn người, tầng trong cùng là những người của Hiệp hội Ngọc Bích cùng tỉnh.

Tiếng kêu của Trương Vĩ đã lôi kéo sự chú ý của tất cả người Minh Dương ở đây, đặc biệt là cả thị trưởng Tín Dương, Lão Tưởng, không giải luôn khối nguyên liệu của bọn họ mà chạy qua bên Lý Dương.

- Thủy Tinh Chủng, quả thực là Thủy Ting Chủng

Miệng Tư Mã Lâm cũng run run, ngay cả một người rất bình tĩnh là Tư Mã Lâm trong lúc này cũng không khống chế nổi cảm xúc, bộc lộ ra sự kích động. Thủy Tinh Chủng là đại diện cho những Phỉ Thúy Cao cấp nhất, năm trước, mặc dù có xuất hiện Thủy Tinh Chủng, nhưng không phổ biến, mà những người giải ra Thủy Tinh Chủng luôn được coi là người thắng lớn.

Khối Phỉ Thúy này của Lý Dương không phải là lớn, nhưng không quá nhỏ, hiện nay mà nói thì có thể giải ra Thủy Tinh Chủng cũng khá lớn. Chỉ cần giải ra thêm một chút nữa thì giải Quán Quân ngày hôm nay chắc chắn nằm trong tay họ. Trừ khi lại xuất hiện một khối Thủy Tinh Chủng vừa lớn hơn lại vừa tốt hơn, nhưng Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy không phải dễ gặp, sao có thể dễ dàng giải ra liên tục như vậy.

Người Minh Dương đã tâm trạng của người Tín Dương lúc trước, cảm giác này thực sự rất hạnh phúc và phấn khích. Một vài người không nhịn được đã khóc lên, hạnh phúc đến quá nhanh, khiến họ không kịp chuẩn bị.

- Đây là Thủy Tinh Chủng, Tư Mã tiên sinh, đây là của ngài ư?

Thị trưởng Nam Dương thở dài nặng nề, năm nay Nam Dương bọn họ muốn tiếp tục duy trì ngôi quán quân có lẽ không dễ dàng. Những Phỉ Thúy tốt giải ra hàng loạt, hơn năm ngoái nhiều.

- Không, đây là cược thạch Lý Lão đệ mua vào sáng nay.

Nét mặt Tư Mã Lâm đã được phục hồi, trả lời lạnh nhạt, nhưng cũng có một chút kích động, sự kích động trong lòng sao có thể giảm xuống nhanh đến vậy.

- Lý Dương, lại là cậu ta.

Đám đông xung quanh lập tức có cái nhìn khác về Lý Dương. Bây giờ chẳng ai lạ gì Lý Dương. Chẳng qua là sáng nay, khối nguyên liệu đáng giá nhất của Trương Vĩ đã thua trắng. Nhưng bây giờ, sự thay đổi này đã bị đảo ngược trở lại thời điểm ban đầu, mua nguyên liệu từ những người mà có thể giải ra được Thủy Tinh Chủng, vận may như thế này, thật không thể tin được.

- Cậu Lý, bái phục!

Thị trưởng Nam Dương nhìn Lý Dương rồi giơ ngón tay cái lên. Sưh xuất hiện của Thủy Tinh Chủng hoàn toàn đánh bại tất cả mọi sự tiên đoán. Khối Kim Ti Chủng gí đó mà người Tín Dương giải ra đã không còn ý nghĩa gì nữa, có khối Thủy Tinh Chủng này bất cứ ai cũng không thể nói Lý Dương điều gì nữa.

- Chỉ đơn thuần là may mắn, anh Tư Mã, chúng ta tiếp tục giải nó chứ.

Lý Dương mỉm cười lắc đầu, trái tim hắn không kích động như Tư Mã Lâm, dù sao cũng đã biết kết quả của cược thạch, muốn bị kích động cũng không thể.

Nhưng thấy mọi người rất hạnh phúc, Lý Dương cũng có chút hứng thú.

- Ừ, giải chứ, giải xong hãy nói.

Tư Mã Lâm ngay lập tức đeo lại kính, nói thế nào thì khối Thủy Tinh Chủng này cũng giải ra dưới tay hắn. Mặc dù không phải của mình, nhưng những hồi ức tự hào về nó cũng đủ lâu. Vào lúc này, hắn đột nhiên rất biết ơn Lý Dương, một người yêu thích cược thạch, tự tay giải ra một khối Thủy Tinh Chủng chắc chắn là có một ý nghĩa đặc biệt.

Sự xuất hiện Thủy Tinh Chủng, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều rất thỏa mãn. Trương Vĩ lại thấy hơi căng thẳng, không thể giúp một tay giải ra Thủy Tinh Chủng quả là một điều rất đáng tiếc.

Thấy vẻ mặt căng thẳng, phấn khích và hơi cuống của Trương Vĩ, Lý Dương không thể không cười lắc đầu, với một chậu nước trong tay, Lý Dương từ từ đi tới trước mặt Trương Vĩ.

Lý Dương đẩy chậu nước đến trước mặt Trương Vĩ, không nói, và chỉ mỉm cười với hắn.

- Cậu, cậu...để tôi làm à?

Tv ngẩn người, sau đó khuôn mặt đột nhiên thay đổi, nhìn Lý Dương đầy hy vọng, nói ra một số từ còn bị lắp bắp.

Lý Dương cười gật đầu, đưa luôn chậu nước vào tay Trương Vĩ, sau đó hắn đứng sang một bên.

Khối nguyên liệu này là của hắn, không được tự tay giải ra khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, Lý Dương hơi hối tiếc, nhưng nhìn khuôn mặt đầy hưng phấn của ba người Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt và Trương Vĩ, hắn không hối tiếc, cảm thấy sự hy sinh nho nhỏ cũng đáng.

Tin khuvực trung tâm Hiệp hội Ngọc bích giải ra Thủy Tinh Chủng truyền ra bên ngoài, người cược thạch ở Nam Dương cũng đông, rất náo nhiệt, nhưng không phải những người cược thạch chuyên nghiệp, có thể giải ra Thủy Tinh Chủng ở đây quả là không dễ dàng.

Càng lúc càng có nhiều người tụ tập, phòng quản lý buộc phải cử thêm mười mấy người đến duy trì trật tự. Mọi người đều muốn nhìn thấy hình dáng Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy như thế nào. Trong số họ có rất nhiều người chỉ nghe nói Phỉ Thúy như thế này, nhưng chưa bao giờ thấy nó tận mắt.

Lúc này, Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt và Trương Vĩ đang mài khối Phỉ Thúy, không rõ khối Phỉ Thúy bên trong thế nào, Tư Mã Lâm không dám hạ dao, làm hỏng một chút cũng khiến họ cảm thấy như phạm tội.

Mài thạch thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tiến độ giải thạch, nhưng không có ai xung quanh có ý kiến, tất cả họ thích thú nhìn Tư Mã Lâm giải. Không thể chính tay giải ra Thủy Tinh Chủng thì tận mắt chứng kiến Thủy Tinh Chủng ra lò cũng là một niềm vui.

Cảm giác mạnh mẽ bầu không khí xung quanh, cảm xúc của Lý Dương cũng rất sâu sắc. Hắn cũng đoán ra được giải ra khối Thủy Tinh Chủng sẽ gây shock cho mọi người, nhưng không ngờ cú shock này lại lớn đến vậy. Trong chốc lát, Hiệp hội Ngọc bích của Hà Nam đều từ bỏ cuộc chiến này, lặng lẽ chờ đợi khối Thủy Tinh Chủng này ra đời.

Trên thực tế, đây chính là sự cuốn hút của cược thạch. Lý Dương lại không biết rằng khi giải ra khối Phỉ Thúy này, hắn đã chiếm được vị trí quan trọng đến thế nào trong mắt những người chơi cược thạch.

Nó giống như bạn đã phải lòng một người, khi người bạn yêu này một thời gian dài không gặp, lại đột nhiên xuất hiện trước mặt bạn, nhưng lại nói phải đi, trái tim của bạn sẽ muốn giữ người đó cho dù chỉ một phút một giây, không muốn mình phải hối tiếc thêm.

Ngay bây giờ, những người này đều không muốn phải hối hận. Mỗi lần thấy giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, họ đều như thế này.

*****

Khối đổ thạch của Lý Dương không lớn nên thời gian lau chùi rất nhanh, dưới ánh mắt đầy tia hy vọng của mọi người, một viên ngọc bích óng ánh torng suốt cuối cùng cũng hiện ra.

Nhẹ đưa tay khẽ vuốt vuốt khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, ánh mắt của Trương Vĩ đột nhiên đỏ lên, thiếu chút nữa còn rớt nước mắt.

Lần này, Minh Dương cuối cùng cũng có thể ngẩng cao đầu kiêu hãnh được rồi. Loại cap cấp Thủy Tinh Chủng này cuối cùng cũng lọt vào tay bọn họ.

Bây giờ, Trương Vĩ có cht1 không tin được đây là sự thật, sự tuyệt vọng hoàn toàn của Trương Vĩ trước kia khiến cho ngay cả anh ta cũng không thể tin nổi rằng vẫn còn có thể có kết quả như thế này. Dựa vào một khối nguyên thạch tuy tiện mua lại có thề thực hiện giấc mơ của anh ta, nếu như không có trải qua loại cảm giác chờ mong rồi thất vọng, rồi lại trải qua cảm giác tuyệt vọng thì tuyệt đối sẽ không cảm giác được sự thắng lợi vào giây phút cuối cùng sẽ hạnh phúc đến dường nào.

Trương Vĩ trước đó đã tổn thất một khối có giá trị là 1, 5 triệu, nhưng bây giờ cũng chẳng còn ý nghĩa gì nhiều nữa rồi, kẻ chơi ngọc lâu năm như Trương Vĩ hiểu rõ hơn bất kì ai, sự tổn thất như vậy là việc rất bình thường trong giới cược thạch.

- Trương tổng, chúng ta về thôi!

Lý Dương vỗ vỗ vai Trương Vĩ rồi cười nói. Trương Vĩ lại vội vàng đứng thẳng người lên, thân làm hội trưởng nên anh ta là người xúc động nhất. Minh Dương mấy năm trở lại đây, cuối cùng cũng có thể được nở mày nở mặt hãnh diện một lần. Mà tất cả những điều này, đều là do chàng trai trẻ trước mặt mang lại.

Trong giây phút này, Trương Vĩ cảm giác một điều vô cùng sâu sắc, lúc trước không tiếc thứ gì nhất định lôi kéo bằng được Lý Dương vào hoạt động của Hiệp hội ngọc thạch là việc đúng đắn nhất mà từ khi anh ta đảm nhận chức hội trưởng cho tới giờ.

- Được, đi thôi.

Trương Vĩ có chút không nỡ buông tay ra, khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy này quả thực rất tuyệt, chỉ tiếc là Trương Vĩ không đủ bản lĩnh để có được nó, anh ta và Vương Hạo Dân có liên kết lại đi chăng nữa thì cũng không được. Cả cái Hiệp hội ngọc thạch tỉnh Hà Nam kia cũng chỉ có một vài người có đủ bản lĩnh giành được loại Thủy Tinh Chủng kia mà thôi.

Trở về nơi tụ tập bên Minh Dương, Lý Dương lập tức bị vây kín bởi những thành viên đang vô cùng hưng phấn của Hiệp hội ngọc thạch, Lý Dương hào phóng đem ra hai khối Thủy Tinh Chủng cho mọi người xem. Một dao kia của Tư Mã Lâm đã đem khối Phỉ Thúy này chia làm hai. Cũng may là nó không có ảnh hưởng gì lớn.

- Không hổ là Thủy Tinh Chủng, quá đẹp!

Cố lão cầm lấy miếng Phỉ Thúy nhỏ lên xem rồi vô cùng xúc động. Lão Cố chơi ngọc thạch đã hơn ba mươi năm rồi, loại Thủy Tinh Chủng này cũng đã gặp qua mấy lần, cũng đã được thấy người khác cầm nó, nhưng đây lại là lần đầu tiên nhìn thấy người của Minh Dương cầm loại Phỉ Thúy thượng hạng thế này.

Vương Hạo Dân lúc này đang cầm miếng Phỉ Thúy lớn, năm ngoái từng nhìn thấy kẻ khác có trong tay loại Phỉ Thúy này khiến anh ta lúc đó cũng thèm nhỏ dãi, chỉ tiếc là không có được cầm trong tay, năm nay cuối cùng cũng đã ở trong tay bọn họ rồi.

Ôm khối Phỉ Thúy, Vương Hạo Dân đột nhiên có chút không nỡ bỏ xuống, hắn ngẩng đầu do dự nhìn Lý Dương, còn hỏi một câu:

- Anh em tốt, khối ngọc Phỉ Thúy này của cậu, có thể tách ra bán được không?

- Tách ra, chắc là không được, nếu tách ra thì nó sẽ rớt giá mất.

Lý Dương hơi sửng sốt, lập tức lắc lắc đầu, vừa nói xong liền hắn liền hiểu được ý của Vương Hạo Dân. Công ty châu báu của anh ta không lớn, loại Phỉ Thúy như thế này căn bản là nuốt không trôi, nếu như cắt ra bán thì có lẽ còn chút hi vọng.

Lý Dương hiểu thì hiểu, nhưng anh ta sẽ không vì Vương Hạo Dân mà cắt khối ngọc Phỉ Thúy này ra, chỉ cần cắt nó ra thì khối Phỉ Thúy này sẽ rớt giá ngay lập tức, dựa vào khả năng tài chính của Vương Hạo Dân mà nói thì chỉ e Lý Dương sẽ tổn thất hơn triệu mất, thậm chí còn nhiều hơn, mối giao tình của anh ta và Vương Hạo Dân còn chưa tới mức độ đó đâu.

Vương Hạo Dân gật gật đầu, thực ra trước khi hỏi anh ta cũng đã biết đáp án rồi, chỉ có điều cứ dùng dằng ôm một tia hy vọng chưa chịu từ bỏ.

Nhìn Vương Hạo Dân, Lý Dương lại đột nhiên nói:

- Vương tổng, ngài có thể ra giá cho miếng ngọc nhỏ này, nếu mà hợp giá thì tôi để lại cho ngài.

Miếng Phỉ Thúy nhỏ chính là miếng vừa từ trên tay của Lão Cố đang đưa cho mọi người chuyền tay nhau chiêm ngưỡng, miếng ngọc này không lớn, nhiều nhất thì làm được cái mặt nhẫn, ngay cả làm thành một cái mặt dây chuyền cũng không làm nổi, nên giá trị của nó đương nhiên cũng không cao lắm.

Tuy nhiên nhỏ thì nhỏ thật, nhưng dù sao nó cũng là Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, với giá bình thường thì cũng đừng hòng mà mua nổi nó.

Trương Vĩ đứng bên cạnh đột nhiên sửng sốt, trên mặt lại lộ ra nét hối hận, sao hắn lại có thể quên miếng ngọc nhỏ này được nhỉ, miếng lớn thì nuốt không trôi rồi, nhưng miếng nhỏ thì tuyệt đối không thành vấn đề.

Vương Hạo Dân cũng sửng sốt không kém, về điểm này anh ta cũng đã coi nhẹ, nếu Lý Dương không đề cập tới thì đúng là không để ý tới.

- Anh em tốt, miếng ngọc nhỏ này của cậu, tôi trả giá 1, 7 triệu, thế nào?

Vương Hạo Dân không chút do dự đưa ngay ra một cái giá, loại Phỉ Thúy pha lê này tuyệt đối là loại có tiền chưa chắc đã mua nổi, đã ra giá thì phải ra cái giá thật hợp lý, nếu mà khiến Lý Dương cảm thấy mình không có thành ý thì coi như xong.

Tư Mã Lâm lẳng lặng gật gật đầu, khối ngọc Phỉ Thúy này nhỏ hơn miếng lớn kia rất nhiều, nếu mà làm được thành ba cái mặt nhẫn, cộng thêm phải gia công tỉ mỉ nữa thì mỗi cái cũng vào khoảng 600, giá này rất hợp với giá thị trường, con số mà Vương Hạo Dân đưa ra cũng coi như rất hợp lý.

- 1, 7 triệu, được, miếng nhỏ này là của ngài rồi.

Đối với giá cả của ngọc Phỉ Thúy trên thị trường hiện giờ Lý Dương cũng đã rất quen thuộc, biết là Vương Hạo Dân đưa ra cái giá không hề thấp, chỉ hơi nghĩ một chút liền gật đầu đồng ý.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)