Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0079

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0079: Viên phỉ thúy có giá trên trời
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

-2000 vạn!

Người hội viên vừa ra giá 1800 vạn thì lập tức có người tăng thêm giá, trực tiếp bỏ thêm 200 vạn.

Lần tăng giá này chính là của ông chủ Vương quản lý Trịnh Châu, ông chủ Triệu ở Trịnh Châu có ba cửa hàng kinh doanh ngọc thạch cùng hai công tư châu báu, ngoài ra còn mở hai chi nhánh, tổng tài sản quá ức.

-2100 vạn.

Người tăng giá đầu tiên vừa bỏ thêm vào 100 vạn, quay đầu nhìn thoáng qua ông chủ Vương ở Trịnh Châu. Hắn cùng ông chủ Triệu đều có tài sản trên ức như nhau, nhưng mà hắn ở Nam Dương. Tại cái nơi mà một mình hắn có tới hai ngọc quáng này thì công ty ngọc thạch của hắn là lớn nhất Nam Dương.

-2200 vạn.

Ông chủ Vương lần thứ hai tăng giá, những người khác đều không có ra giá. Khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng này mọi người đã dự liệu sẽ cạnh tranh khốc liệt, nhưng là không nghĩ tới bắt đầu đã có người bưu hãn như vậy rồi.

-2300 vạn.

Ông chủ ở Nam Dương bỏ thêm giá lần nữa, quay đầu nhìn thoáng qua hai đối thủ có thực lực cạnh tranh khác.

Ông chủ Vương đột nhiên mỉm cười, quay đầu nói với ông chủ ở Nam Dương này rằng:

-Lão Triệu, khối Thủy Tinh Chủng năm ngoái đã bị lão mua được, năm nay lão vẫn còn tranh hả, không có tinh thần cùng phát triển chút nào?

-Khối Thủy Tinh Chủng năm ngoái đã được tôi tiêu thụ rồi, hơn nữa, Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, không ai chê nhiều đâu.

Lão Triệu ở Nam Dương hừ một tiếng, nhưng mà giọng nói có hơi chút đắc ý. Năm ngoái hắn mượn ưu thế chủ nhà áp chế mấy đối thủ cạnh tranh khác mới mua được khối Thủy Tinh Chủng đó. Năm nay khối Thủy Tinh Chủng này hắn cũng không có ý định buông tha.

Lão Triệu Nam Dương có những ưu thế mà người khác không có, trước đây hắn là mở ngọc quáng, còn kinh doanh vài cửa hàng ngọc thạch, trên tay có một đám người điêu khắc không tồi. Những người điêu khắc ngọc này đều do hắn một tay chậm rãi bồi dưỡng ra, như vậy trên phương diện xử lý ngọc thạch, thành phẩm của hắn tiết kiệm được rất nhiều.

Thi đấu điêu khắc ngọc thạch của năm nay mà Lý Dương thu được tác phẩm quán quân, sư phụ điêu khắc chính là người của công ty lão Triệu.

-Vậy được rồi, 2800 vạn.

Ông chủ Vương của Trịnh Châu nhún vai, quay đầu thoáng cái bỏ thêm 500 vạn.

-3000 vạn.

Lần báo giá này chính là ông chủ Lưu của Lạc Dương, cửa hàng ngọc thạch của lão là rộng nhất, nhưng mà quy mô cũng chỉ ở lớp giữa. Ông chủ Lưu đã sớm muốn khuếch đại quy mô, nhưng là nguồn cung cấp vẫn không đủ, không có ngọc thạch đỉnh cấp áp trận rất khó mà tăng trưởng quy mô được.

Lại thêm một người, ông chủ Triệu của Nam Dương tức giận đồng thời khẩn trương hớn. Người không lên tiếng mới là người có thực lực đáng sợ nhất, ai cũng không biết tới cuối cùng mới ra một đòn tất sát.

-3200 vạn.

Lão Triệu của Nam Dương cũng bỏ thêm 200 vạn, lợi ích khi đạt được Thủy Tinh Chủng này năm ngoái đã làm lão rơi vào tình thế bắt buộc.

-3300 vạn.

Người thứ tư ra giá rồi, người này dự định để mọi người tranh đoạt trước, nhân cơ hội mà xuất thủ sau, nhưng lại quên mất mọi người rất quyết tâm với Thủy Tinh Chủng này, không ra tay chỉ sợ chậm.

-3800 vạn.

Ông chủ Vương ở Trịnh Châu lần thứ hai đề thăng 500 vạn. Lúc này mới là thời điểm khích lệ nhất, lúc trước bọn hắn chỉ là thử nhau thôi. Khi phát hiện ra đối phương cũng không có ý từ bỏ, ông chủ Vương trực tiếp đề thăng giá cả lên tới sát giá ở trên thị trường, có thể coi xem có dọa được một hai người từ bỏ không?

-4000 vạn.

Lão Triệu ở Nam Dương trợn mắt, bỏ thêm vào 200 vạn, giá trị của Thủy Tinh Chủng này hơn 4000 vạn một chút. Nhưng lúc này không thể lấy giá trên thị trường mà tính toán được rồi, đặc biệt loại hiếm có như Thủy Tinh Chủng này, có người tình nguyện trả tiền cũng không thể mua được, nó có ý nghĩa khác hẳn.

-4200 vạn.

Ông chủ Lưu ở Lạc Dương cũng bỏ thêm 200 vạn, người cuối cùng lắc đầu, thở dài, phát hiện tình thế này hắn có thể lấy được khối Thủy Tinh Chủng này là hi vọng quá xa vời rồi. Ba người đã vào thế không thể buông tha, khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng này rất có thể còn tiếp tục tăng giá.

-4300 vạn.

Hơn mười giây sau, ông chủ Vương lần thứ nữa ra giá.

-4400 vạn.

Ông chủ Lưu cũng theo sát sau đó, lão Vương kinh ngạc nhìn ông chủ Lưu, hắn không nghĩ được là ông chủ Lưu cũng kiên quyết như vậy.

-4500 vạn.

Lão Triệu con mắt dường như hơi đỏ lên.

Lão Vương do dự một chút, 4500 vạn khẳng định là hắn không thể kiếm được. Không phải nói là hắn không thể lấy được tiền, chỉ là hiện giờ mua khối Phỉ Thúy với cái giá ấy đối với hắn cũng không quá tốt.

-4600 vạn.

Ông chủ Lưu ở Lạc Dương bỏ thêm 100 vạn, vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, chỉ là ngực phập phồng. 4600 vạn với hắn mà nói cũng không có lợi nhuận gì rồi, hắn chỉ muốn mở rộng quy mô của mình.

-4800 vạn.

Lão Triệu ở Nam Dương vừa lên tiếng, khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng này đối với lão Triệu hiện nay mà nói rất trọng yếu. Nam Dương ngọc hay Độc Sơn ngọc của hắn ngày càng ít đi, buôn bán sau này có lẽ phải chuyển đổi. Phỉ Thúy có lẽ là phương hướng chuyển đổi tốt nhất. Có khối Phỉ Thúy này có thể đề thăng danh tiếng của công ty hắn rất lớn, chuyển đổi không chỉ thuận lợi hơn, mà vô hình chung có thể tăng thêm danh vọng cùng danh dự của công ty.

-4900 vạn.

Do dự một chút, ông chủ Lưu cắn răng trả giá, trong lòng không ngừng tính toán được mất.

-5000 vạn.

Con mắt lão Triệu cũng đỏ, ông chủ Vương lúc này đã buông tha, chỉ có lão Lưu tranh với hắn, đôi mắt lão Triệu nhìn chằm chằm vào ông chủ Lưu.

Lý Dương lúc này có chút đờ người ra, khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng này nếu bán cho An Thị mà nói, phỏng chừng được 4500 vạn là đỉnh rồi. Nơi này không ngờ đấu giá ra 5000 vạn, cho dù là tìm ông chủ có xưởng gia công, hoặc có phương pháp khác, thì khối Phỉ Thúy của hắn cũng khó kiếm được số tiền này.

Vẻ mặt của ông chủ Lưu cũng không duy trì được nữa, không ngừng biến hóa, cuối cùng nặng nề thở dài, không tranh đoạt cùng lão Triệu.

Lão Triệu ở Nam Dương cũng thở một ngụm, tiếp tục xuống dưới hắn cũng không duy trì được.

Theo người bán đấu giá gõ chùy, khối Phỉ Thúy có giá trị cao nhất ngày hôm nay đã rơi vào trong tay người Nam Dương. Trên mặt các vị hội viên người Nam Dương đều mang theo dáng cười cười, khí phách của chủ nhà cũng không thể vượt quá họ được.

Trên mặt của các hội viên Minh Dương tràn ngập tự hào, khối Phỉ Thúy giá 5000 vạn là do người Minh Dương bọn họ giải ra đó.

-5000 vạn à!

Trương Vĩ thở dài, có chút phức tạp nhìn Lý Dương, một khối Phỉ Thúy này đủ cho tiểu tử này gia tài còn nhiều hơn cả mình. Hắn phấn đấu hơn 20 năm còn không bằng một ngày của người tôi, người so với người thật đúng là không còn biết phải nói gì.

-Chúc mừng, cậu đã trở thành một thành viên của câu lạc bộ phú hào hơn năm nghìn vạn rồi.

Tư Mã Lâm cười cười khẽ vỗ vai Lý Dương, Lý Dương có chút không ý tứ mà cúi đầu, năm nghìn vạn, đây là khoản tiền lớn hắn chưa bao giờ có.

Ngô Hiểu Ly cũng cúi đầu, trên mặt không có hiển hiện ra hưng phấn. Lý Dương đã có năm nghìn vạn của chính mình, chênh lệch giữa nàng và Lý Dương ngày càng lớn. Ngô Hiểu Ly có một loại cảm giác không thể theo kịp Lý Dương.

Trịnh Khải Đạt nhìn Lý Dương, con mắt không ngừng chuyển động, một lúc sau khóe miệng vểnh lên mỉm cười.

Lão Triệu ở Nam Dương đã chạy tới nói chuyện trao đổi giao dịch với Lý Dương. Chờ khi ngay mai hai người mới chính thức giao dịch, loại giao dịch lớn như thế này phải ký hợp đồng chuyển nhượng, còn phải có luật sư ở đây.

Một vài thành viên hiệp hội ngọc thạch đã bắt đầu rời khỏi phòng họp. Trận đấu giá này đã trở thành đề tài của câu chuyện giữa bọn họ. Đặc biệt là màn đấu giá Thủy Tinh Chủng cuối cùng, mấy trăm vạn rồi lại thêm mấy trăm vạn, cái màn này quả kinh thiên động phách, càng là khó gặp hơn. Mọi người có cảm giác chuyến đi này của mình không tệ chút nào.

Trở lại phòng, Lý Dương cũng kích động không ngủ yên, năm nghìn vạn, đổi thành tiền một trăm có thể nói là để tràn ngập cả phòng. Trước đây hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới một ngày như vậy.

Sáng sớm hôm sau, Lý Dương dậy từ sớm, sau khi ký hợp đồng chính thức với lão Triệu, năm nghìn vạn mới chính thức thuộc về hắn.

Những thành viên của hiệp hội ngọc thạch khác cũng không đi mất, khởi đầu tốt đẹp của ngày hôm qua đã khơi dậy hi vọng mãnh liệt trong lòng bọn họ. Ai cũng muốn giống như Lý Dương có thể một bước lên trời, cũng đổ ra được một viên Thủy Tinh Chủng giá hơn năm nghìn vạn, nếu vậy cả đời không cần làm rồi.

Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt, Ngô Hiểu Ly cùng Lưu Cương đều ở cùng một chỗ với Lý Dương. Ngày hôm qua, Tư Mã Lâm cùng Trịnh Khải Đạt cũng muốn thử, muốn lôi kéo Lý Dương đổ thêm vài lần, việc như vậy đối với bất luận người nào cũng là càng nhiều càng tốt.

Ngoại trừ bọn họ ra, Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân cũng đi theo, sắc mặt của Trương Vĩ còn hơi chút đỏ lên. Ngày hôm qua hắn còn sản sinh hoài nghi với Lý Dương, cuối cùng Lý Dương đã dùng hành động của mình để chứng minh hắn sai lầm cỡ nào.

Những người khác kỳ thực cũng muốn theo Lý Dương, nhưng là bọn hắn không quá quen biết với Lý Dương, cũng không có ý tứ đi qua. Nhưng mà một vài người đã dự định rồi, đợi khi tới được quảng trường Văn Hóa đổ ngọc thạch, cho dù không đi theo Lý Dương cũng không thể cách hắn quá xa, nhìn xem có thể dính được chút vận khí của Lý Dương hay không.

Đám người Lý Dương sau khi xuống lầu, lão Triệu đã chờ bọn họ ở dưới lầu. Hắn còn sốt ruột hơn cả Lý Dương, không ký hợp đồng thì Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng này sẽ không là của hắn, một đêm qua hắn cũng không ngủ ngon được.

Dưới sự chứng kiến của luật sư, Lý Dương cùng lão Triệu nhanh chóng ký kết hợp đồng. Lão Triệu đưa cho Lý Dương chi phiếu 5000 vạn tiền mặt, nguyên liệu Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng cũng được Lý Dương tận tay đưa cho lão Triệu.

Giao dịch kết thúc, Lý Dương tiện đường ra ngân hàng chuyển tiền vào tài khoản của mình. Nhìn tài khoản lần thứ hai biến thành tám số, Lý Dương thỏa mãn cười cười.

Hoạt động ngày thứ hai đám người Lý Dương cũng không có quá mong chờ, ngồi trên hai chiếc xe, ngay trên đường Lý Dương đã được nghe kể rõ quá trình hoạt động của ngày thứ hai. So với ngày đầu tiên mà nói, ngày thứ hai đổ thạch bán ra phẩm chất sẽ tốt hơn không ít.

Có kích thích trong ngày đầu tiên, quảng trường Văn Hóa ngày thứ hai số lượng người tập trung ngày càng nhiều. Hoạt động của hiệp hội ngọc thạch đã khởi đầu tốt đẹp rồi, cái hoạt động này của bọn họ thực sự đã có một khởi đầu không gì tốt đẹp hơn.

Thật vất vả mới tìm được nơi đậu xe, Tư Mã Lâm lập tức lôi kéo Lý Dương đi qua. Trịnh Khải Đạt nắm chặt tay bên kia của Lý Dương, Ngô Hiểu Ly cùng Lưu Cương đều bị bọn họ hất ra ngoài, mà Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân cũng theo sát Lý Dương mà đi. Chuyện này là cho Lý Dương dở khóc dở cười, mấy người bọn họ giống như bảo tiêu đang vây lấy hắn ở giữa vậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1111)