← Ch.0937 | Ch.0939 → |
Lý Dương làm chỉ là một động tác rót rượu đơn giản.
Hắn hai tay cầm cái bình, đặt ngang ra, thoáng như phía dưới thật sự có chén rượu, trong bình rượu như có rượu bên trong chảy ra.
Một động tác thực bình thường, ở đây đa phần là người thành thị, cho dù là người ngoại quốc cũng vậy, chỉ một cái động tác đơn giản như vậy, lại làm cho mọi người đều đột nhiên tỉnh ngộ.
Cái bình nghiêng đi rồi, thành hình rót rượu, con rồng cũng bị nghiêng lại đây, đang giương nanh múa vuốt, uy vũ quay cuồng.
Đây là một con rồng đang bay cao, chính là cần đặt ngang mới có thể thấy được, mà cầm đứng cái bình để xem, có chút không ra hình dáng gì.
Cũng chính là lý do khiến Matsumoto đưa ra nghi hoặc.
- Thì ra là như vậy!
Người ngoại quốc vừa nói tác dụng của cái bình kia nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói một câu.
Động tác này của Lý Dương, không cần giải thích, cũng đã khiến mọi người hiểu được sao lại thế này.
Bình mai chính là bình rượu, là sử dụng để rót rượu, hình rồng này, chính là chỉ khi rót rượu mới triển hiện trước mặt mọi người, rượu chảy ra cùng với mùi thơm của nó và cả hình rồng bay múa, rất có ý vị.
Khi đặt cái bình ở tư thế bình thường, đương nhiên là dựng đứng, hình dạng hoa văn rồng cũng bị dựng đứng, mọi người sở dĩ thoạt nhìn mất tự nhiên, thực kỳ lạ, đều là bởi góc độ thị giác.
Kỳ thật không phải hình rồng nầy có vấn đề gì.
Xác thực mà nói, là tiềm thức và mắt mọi người lừa gạt chính mình, bạn cứ cố dựng thẳng lên xem, khẳng định sẽ thấy có vấn đề.
Động tác của Lý Dương là lời giải thích tốt nhất, căn bản không cần phải nói nữa, tất cả mọi người đã hiểu.
- Sao mình không nghĩ ra là phải đặt nằm ngang nhỉ?
Ông chủ cửa hàng chán nản vỗ vỗ đầu, nhưng hắn cũng phấn chấn, Lý Dương giải thích là điều hắn không nghĩ ra, giải thích thật hoàn hảo.
- Hiện tại bình mai đều được dùng như đồ trang trí, rất nhiều người đều xem nhẹ tác dụng nguyên bản của nó!
Lời nói của Lý Dương khiến rất nhiều người lại gật gù, hiện giờ rất người nước ngoài có hứng thú với đồ cổ, biết điều này có thể không ít, cho dù người không biết, hỏi một chút những người chung quanh, cũng lập tức đều có thể hiểu được.
- Không thể nào, sao bình rượu lại lớn như vậy?
Matsumoto đột nhiên hét to một tiếng, hắn có vẻ có chút không cam lòng, trên mặt còn mang theo chút dữ tợn và phẫn nộ, Lý Dương đột nhiên xuất hiện, làn hắn hoàn toàn rối loạn.
- Ha ha!
Có người đột nhiên phá lên cười, tiếng cười kỳ thật không phải của Lý Dương, cũng không phải Bạch Minh bọn họ, mà là một người da vàng đang đứng vây xem.
Hai người chủ cửa hàng, còn có Lý Dương và Bạch Minh bọn hắn cũng đều mang vẻ tươi cười, thậm chí một vài người ngoại quốc cũng mỉm cười.
Những người không rõ sao lại thế này, nhỏ giọng trao đổi. Người vào chợ đồ cổ, phần lớn là người có một chút hiểu biết đối với văn hóa cổ, mà văn hóa rượu, lại bắt nguồn rất xa, dòng chảy dài, rất nhiều người cũng biết.
Bình rượu vì sao lại lớn như vậy? Vấn đề như vậy, lại càn phải hỏi sao? Rất nhiều người cũng biết, Trung Quốc thời cổ đại đều là rượu tinh khiết sản xuất từ lương thực, giống như rượu gạo, rượu trái cây ... độ cồn rất thấp, không giống hiện tại chưng rượu, cồn rất cao, uống rất dễ dàng say.
Hơn nữa rất nhiều tiểu thuyết quốc nội cũng đã có miêu tả, cổ nhân tửu lượng đều là rất cao.
Tửu lượng khi đó, thật sự không như tiêu chuẩn hịên đại, nếu là rượu đế hiện đại, Võ Tòng đừng nói mười tám bát, uống hết ba bát e là cũng say rồi.
Rượu có độ cồn thấp, mọi người đều có thể uống, thông thường bình rượu nhỏ đương nhiên không đủ, cho nên bình rượu đều phải lớn một chút, đây chính là nguyên nhân cái bình này khá lớn.
Nhưng thật sự bình mai này không tính lớn, người Nhật Bản lại hỏi ra vấn đề ngu ngốc như vậy, mới khiến người khác cười ầm lên, lúc này tất cả mọi người đã tin Lý Dương, mà không tin người Nhật này.
- Nói như vậy, cái bình này thật sự là bảo bối đời Kim sao?
Có một người đến tương đối sớm, biết đầu đuôi câu chuyện, đột nhiên hỏi một câu, cái bình này ngay từ đầu là người Nhất Bản muốn mua, nhưng lại nói là giả, lúc sau bị người trẻ tuổi này mua.
Trước khi chàng thanh niên người Trung Quốc này mua, đã có thể nói qua, cái bình này không phải triều Thanh, mà là sớm hơn nữa, đời Kim.
Hiện tại mọi người nếu đã tin Lý Dương, tin rằng hắn không phải thông đồng với chủ cửa hàng, vậy đương nhiên cũng tin lời nhận định của hắn.
Những người đó đều mỉm cười, ánh mắt sáng lên, là bảo bối nhà Kim, vậy giá trị tự nhiên sẽ cao hơn một chút, thực đúng như Lý Dương nói, cái bình này có giá trị trên một vạn đồngro.
Nói vậy, Lý Dương thật sự đã kiểm lậu.
Kiểm lậu, vô luận là người trong nước hay là người ngoại quốc, e là không ai không thích, ai cũng hi vọng mình có thể kiểm lậu 1 lần, lúc này đã có mấy người hâm mộ nhìn Lý Dương.
- Đây quả thực là bình mai đời nhà Kim, tôi có thể chứng minh!
Một thanh âm đột nhiên vang lên, mấy vị mặc chế phục và một vị tuổi hơi cao một chút cùng nhau đi tới từ phía ngoài, thấy người lớn tuổi kia, rất nhiều người đều mất tự nhiên tránh chỗ.
- Charles tiên sinh đến rồi!
Charles tiên sinh cũng nói cái bình này nhà Kim, vậy nhất định đúng rồi.
- Không ngờ người trẻ tuổi kia lợi hại như vậy!
Người chung quanh nhỏ giọng nghị luận, Charles chính là người lớn tuổi kia, hắn là sinh ra ở Milan, năm nay hơn năm mươi tuổi.
Hắn đồng thời cũng là một người có danh tiếng trong giới sưu tầm, ở Milan, thậm chí cả Italy đều thực nổi danh, thường xuyên xuất hiện trong tiết mục trên ti vi, Italy cũng có tiết mục giám định bảo bối tương tự như quốc nội.
Hắn không phải người của khu chợ này, nhưng ở phố Solane cũng có mấy tài sản của mình.
Hôm nay hắn đi thị sát cửa hàng của mình, đi qua nơi này đúng lúc thấy chuyện này, đi cùng hắn, còn có người quản lý khu chợ trời này, những người này vốn đã muốn xua đuổi đám người kia, khai thông nơi này, nhưng bị Charles ngăn cản.
Cho nên hắn mới chứng khiến được đoạn cuối câu chuyện.
Hắn xuất hiện, còn nói lời khẳng định, khiến những người chung quanh không còn hoài nghi, du khách ngoại quốc không biết Charles, lặng lẽ hỏi thăm thân phận của hắn, sau đó càng thêm tin lời Lý Dương vừa nói.
Đây chính là chuyên gia quyền uy của Italy, lời của chuyện gia, đương nhiên đáng tin tưởng.
Điều này cũng làm cho càng nhiều người hâm mộ đối với Lý Dương, cũng có một vài người thì có vẻ thực hưng phấn, bọn hắn tận mắt nhìn thấy một quá trình kiểm lậu.
Matsumoto cau mày, hắn không biết Charles, nhưng bên cạnh Charles rõ ràng là nhân viên quản lý nơi này, khiến hắn không thể có hành động thiếu suy nghĩ, đi nói lung tung.
- Bạch Minh tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt!
Charles đi vào bên trong, nhìn thoáng qua Lý Dương, sau đó mỉm cười bắt chuyện cùng Bạch Minh.
Hắn và Bạch Minh đã từng quen nhau, Charles từng đến Trung Quốc, Bạch Minh cũng đã tới Italy, là đồng nghiệp, cũng là chuyên gia nổi danh, cùng trao đổi qua lại cũng là bình thường.
Khi hắn chào hỏi Bạch Minh, còn lặng lẽ quan sát Lý Dương.
- Charles tiên sinh, không ngờ lại gặp ông ở chỗ này!
Bạch Minh nhiệt tình ôm Charles một cái, nhìn thấy bộ dáng của hắn, Bạch Minh lại cười to một tiếng, chỉ vào Lý Dương nói:
- Charles tiên sinh, tôi giới thiệu cho ông một chút, vị này chính là đồng nghiệp nước tôi, kiệt xuất nhất cũng là thiên tài tuổi còn trẻ nhất, Lý Dương!
Câu nói sau cùng của Bạch Minh khá nhỏ, người nghe được người kỳ thật không nhiều lắm.
Vẻ mặt Charles rõ ràng có chuyển biến, tựa hồ còn mang theo chút kích động.
- Thật là ngài, Lý tiên sinh...
- Charles tiên sinh, có lời gì chúng ta nói sau, được không?
Charles nói còn chưa xong, đã bị Bạch Minh cắt đứt, sau chuyện Lý Dương ở Hàn Quốc bị tập kích, những người bên cạnh hắn đều theo bản năng tăng cường che chở cho hắn hơn.
Bạch Minh không muốn Charles lại làm lộ thân phận Lý Dương.
- Được, không thành vấn đề, các vị, mời!
Charles có vẻ hơn kinh ngạc, nhưng hắn cũng không còn hỏi thêm, đành mời Bạch Minh bọn họ đi cùng hắn.
Phố Solane này còn có cửa hàng của hắn, mấy cửa hàng quy mô không nhỏ, hiện tại đúng lúc có thể mời Lý Dương bọn họ qua.
Charles là chuyên gia nổi tiếng Italy, địa vị cũng tương đương Bạch Minh ở quốc nội, nhưng hắn không tham gia đại hội giám bảo ở Canada lần trước, cũng chưa từng gặp Lý Dương.
Nhưng tên Lý Dương, hắn liên tiếp nghe nói, còn nhìn một số băng ghi hình của đại hội giám bảo Canada.
Vừa rồi ở bên ngoài, hắn đã hoài nghi thân phận Lý Dương, lời nói của Bạch Minh đã chứng thực suy đoán của hắn trước đó, cho nên hắn mới nói như vậy.
Lý Dương hiện giờ không chỉ nổi danh quốc nội, trên thế giới cũng có được danh tiếng rất cao, hắn và Hawes, anh em Jose tung hoành ở đại hội giám bảo, càng làm cho rất nhiều đồng nghiệp nói không dứt.
Lần này, những bảo bối ở đại hội giám định bảo bối xuất hiện, Charles cẩn thận xem xét qua, chính hắn suy tính và cũng phát hiện ra nếu như hắn đi tham gia đại hội, cũng không chắc đã giám định đúng toàn bộ bảo bối.
Điều này cũng làm cho hắn càng thêm bội phục đối với Lý Dương, Hawes mấy người.
Chính là bởi vì như thế, sau khi xác định được thân phận Lý Dương, hắn mới có vẻ kích động.
- Chờ một chút!
Lý Dương bọn họ vừa đi hai bước, người tên Matsumoto lại gọi lại, sau khi hắn gọi Lý Dương lại, hắn liền quay người lại, nói với ông chủ cửa hàng:
- Ông chủ Vương, tôi nhớ là bình mai này tôi nhìn trúng trước, anh nên bán cho tôi mới đúng, bây giừo tôi yêu cầu anh bán nó cho tôi!
Lời của hắn, khiến người chủ cửa hàng lập tức sửng sờ.
Thậm chí ông chủ cửa hàng đang hoài nghi, hắn có nghe lầm hay không. Người Nhật này lại có thể đưa ra một yêu cầu vô lý như vậy, loại người này, da mặt dày không thể so bì được rồi.
- Thật ngại, Matsumoto tiên sinh, ngài đã ném đi rồi, tôi cũng đã bán xong cho vị tiên sinh này rồi!
Ông chủ cửa hàng cố nén lửa giận trong lòng, chậm rãi nói một câu, một số người cũng bắt đầu chỉ trỏ vào Matsumoto, đặc biệt là những người đến sớm, trong mắt đều mang theo chút khinh thường.
Ngay từ đầu đã nói đồ người ta là giả, không cần, đến giừo biết là thật, lại yêu cầu ông chủ bán cho hắn, thật không biết hắn đang nghĩ như thế nào.
← Ch. 0937 | Ch. 0939 → |