Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Tội Phạm - Chương 023

Siêu Cấp Tội Phạm
Trọn bộ 453 chương
Chương 023: cáo biệt âu dương phượng
0.00
(0 votes)


Chương (1-453)

Siêu sale Shopee


Lâm Phi được đưa vào bên trong phòng y tế cao cấp của ngục giam Karl, lập tức tiếp nhận trị liệu, hơn nữa còn được khởi động chương trình trị liệu cao cấp chỉ có cảnh ngục của ngục giam Karl bị trọng thương mới được sử dụng.

Sau khi Lâm Phi được đưa vào thiết bị điều trị cao cấp thiết bị bắt đầu rót vào một chất dịch màu lam có tác dụng khôi phục trị liệu, bao trùm cả cơ thể Lâm Phi.

Sau đó nguồn điện của thiết bị trị thương khởi động, bắt đầu khôi phục các tổ chức tế bào bị tổn thương của hắn, đồng thời Hệ Thống Chiến Thần trong não cũng bắt đầu khống chế cơ thể Lâm Phi, dùng tốc độ hấp thu nhanh nhất, phân giải chất dịch trị liệu cao cấp này, hút vào bên trong cơ thể.

Lâm Phi mơ mơ màng màng, nghe Hệ Thống Chiến Thần bên trong não nói một đoạn.

- Đinh đông. Phần thưởng cho chiến thắng tại Đấu Trường Sinh Tử. Tế bào của ký chủ tiêu hao cao, dịch khôi phục bên ngoài có đầy năng lượng bổ sung, phù hợp với điều kiện dịch tiến hóa cao cấp cho tế bào cơ thể. Bắt đẩu truyền dịch tiến hóa cao cấp cho tế bào cơ thể vào. Bắt đầu kích phát tiềm lực tế bào cho ký chủ lần đầu tiên.

Âm thanh của Hệ Thống Chiến Thần vừa dứt, Lâm Phi liền cảm thấy một luồng khí mát mẻ tiến vào cơ thể, sau đó cả cơ thể trở nên nhẹ nhàng. Cảm giác thoải mái trải rộng toàn thân nhưng cảnh tốt đẹp không lâu. Trên người hắn giống như có vô số con kiến đang cắn xé, cắn từ bên ngoài vào tận bên trong.

Bên trong tế bào, khí quan của Lâm Phi bắt đầu được kích phát tiềm năng. Tế bào mới sinh có sức sống sung mãn, lập tức thay thể những tế bào già yếu, sau đó loại trừ tế bào già yếu ra ngoài cơ thể nhanh chóng. Tổ chức mạch máu kinh mạch bắt đầu được cường hóa nhanh chóng. Đau đớn kịch liệt từ thần kinh kích thích tinh thần Lâm Phi. Đáng sợ nhất chính là bởi Hệ Thống Chiến Thần khống chế não bộ Lâm Phi cho nên hắn không có khả năng hôn mê, vẫn phải chịu nỗi đau đớn phi nhân khi tổ chức tế bào phân chia, tái tạo lại các khí quan này.

Tế bào trong cơ thể xây dựng lại, năng lượng được cung cấp từ dịch tiến hóa của Hệ Thống Chiến Thần. Đồng thời dịch trị liệu cao cấp phía bên ngoài cũng theo làn da của Lâm Phi, tiến vào bên trong cơ thể hắn, cung cấp dưỡng chất cho quá trình tế bào tiến hóa.

Lâm Phi trải qua đau đớn kịch liệt không biết bao lâu, dài như phải đến một thế kỷ vậy. Sau đó nỗi đau đớn mới từ từ tán đi.

Tế bào cơ thể tiến hóa hoàn toàn xong, làn da trên cơ thể Lâm Phi bị bao phủ bởi chất dịch dính màu đen, tòa ra mùi hôi thối. Thứ dịch này bị dịch tiến hỏa trị liệu cao cấp phân giải rất nhanh, cũng thông qua ông dẫn đặc biệt, chuyển vào một bộ phận thủy tinh chuyên xử lý chất dơ bẩn của người bị thương.

Người giám sát trị liệu phát hiện ra đầy một bình chất dịch màu đen hôi thối, ngạc nhiên tới ngẩn ra vốn người bình thường trị liệu vết thương thì chỉ tỏa ra một chút chất dơ bẩn thôi. Chẳng lẽ tù nhân này mười năm không tắm rửa sao?

Nhân viên trị liệu nhìn lượng dung dịch tiêu tốn, không ngờ bằng cả mười ca bệnh nhân trọng thương. Nếu không phải hệ thống trị liệu cho thấy tính mạng của Lâm Phi hoàn toàn bình thường thì người này sẽ nghĩ rằng bên trong dụng cụ điều trị là một thi thể mất.

Tế bào hoàn thành tiến hóa, đau đớn trôi đi. Lâm Phi mệt mỏi quá mới hôn mê đi.

Động thái này chắc cũng chẳng cung cấp được gì tốt hơn cả.

như búp bê của nữ bác sĩ thực tập này sự không hài lòng của Lâm Phi vừa rồi liền biến mất.

- Tôi phải đi rồi. Lâm Phi. Thời gian thực tập của tôi đã hết phải về trường y hoàn thành luận văn tốt nghiệp. Sau đó không biết sẽ bị đưa tới chính phủ hay y viện quân đội nào của đế quốc Thiên Long.

Âu Dương Phượng đi tới trước giường bệnh của Lâm Phi sắc mặt hồng như táo chín, ngồi xuống bên giường hắn dịu dàng nói.

Lâm Phi muốn nhổm dậy, phát hiện toàn thân đau nhức, căn bản không thể cử động được, chỉ có thể hơi gật đầu. Mẹ kiếp, không ngờ lúc gặp chuyện tốt thế này thì cơ thể bản thân lại không cử động được. Chẳng lẽ lại để Âu Dương Phượng chủ động, mình bị động tiếp nhận sao? Trong đầu Lâm Phi bắt đầu có suy nghĩ lung tung.

- Lâm Phi, cảm ơn anh lần bạo động vừa rồi đã cứu tôi. Tôi thật không dám tưởng tượng hậu quả nếu anh không làm vậy. Tôi tin anh là một người tốt. Trong lòng tôi, anh là một anh hùng. Lần này đi rồi, chắc chúng ta không còn cơ hội gặp lại nữa. Vài ngày trước, nghe anh gặp nạn, tôi đã khóc mấy lần. May mà ông trời cho kẻ bại hoại như anh an toàn trở về. Hiện giờ ông trời thật sự ban ơn rồi, lại cho tôi trước khi rời khỏi ngôi sao Vô Tội, rời ngục giam Karl lại được gặp anh lần nữa.

Âu Dương Phượng mỉm cười, xấu hổ nói với Lâm Phi, còn dùng nắm đấm nhỏ đánh vào chán hắn.

Mà Lâm Phi nằm trên giường, trong đâu hiện giờ. đáng ảo tưởng và hưng phấn với chuyện sắp xảy ra.

- Tôi rất vui. lần này được phân tới ngục giam karl tại ngôi sao Vô Tội này thực tập, trời cao an bài, gặp được anh. chuyện xảy ra với tôi chính là chuyện cả đời tôi khó quên. Nếu anh không phải là một tù nhân thì tốt rồi. trước khi đi, để tôi nỗ lực vì anh một lần nhé. Nhưng anh không được cho người khác biết.

Âu Dương Phượng xấu hổ, bắt đầu cởi quần áo bệnh nhân trên người Lâm Phi ra.

Hai tay cô bắt đẩu vuốt ve cơ thể Lâm Phi, xuống tới đùi, xoa nắn hết sức.

Giờ phút này Lâm Phi đã kích động, máu nóng bốc lên, cảm thấy đôi tay nhỏ bé của Âu Dương Phượng ấn xuống khiến mình hết sức thoải mái.

Nhưng đợi hơn mười phút, Âu Dương Phượng vẫn xoa bóp ở hai đùi mình, không làm động tác khác.

- Sao cô không làm tiếp? Sao cô không cởi?

Cuối cùng Lâm Phi cũng không nhịn được, nghi hoặc dò hỏi.

- Không phải tôi đang xoa bóp cho anh còn gì? Cái gì mà không cởi chứ? Ngục trưởng nói anh bị thương rất nặng, hiện giờ mới vừa trị thương xong không lâu, cần xoa bóp toàn thân mới có thể khôi phục nhanh được, vốn có thể dùng máy xoa bóp nhưng để báo đáp ơn cứu mạng của anh, tôi tới tự tay xoa bóp cho anh, giúp anh khôi phục nhanh hơn.

Âu Dương Phượng càng nói càng nhỏ, cuối cùng mặt cũng không dám nhìn Lâm Phi, hai bàn tay sau đó xoa bóp tới chân hắn.

Sau khi nghe đáp án này, Lâm Phi buồn phiền không biết nói gì mới tốt, bắt đầu thành thật hưởng thụ sự xoa bóp của bác sĩ thực tập Âu Dương Phượng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-453)