Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Tội Phạm - Chương 169

Siêu Cấp Tội Phạm
Trọn bộ 453 chương
Chương 169: Vạn nhân đồ
0.00
(0 votes)


Chương (1-453)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cánh cửa kim loại của chiến hạm hạ xuống, Lâm Phi cùng các giáo đồ đi xuống phi thuyền vận tải.

Mấy ngàn giáo đồ mặc quần áo đen đang đứng xếp thành hàng vây xung quanh chiến hạm, chào đón trưởng lão đến, khung cảnh cực kỳ yên tĩnh.

Nhìn quảng trường đông nghìn nghịt người cùng ánh mắt sùng bái của họ, Lâm Phi cảm thấy Ám Phi Hoa thành lập thánh giáo rất thành công, ít nhất là không cần lo lắng về độ trung thành.

- Thần đã cho tôi chỉ thị mới nhất, hào quang thánh giáo sắp bao phủ toàn bộ vũ trụ. Mà tinh cầu Pandora sẽ là nơi bắt đầu ý chỉ của thần, không gì không làm được, dù là tinh cầu Pandora xa xôi cũng sắp bị thánh giáo độ hoá. Tất cả mọi người trước tiên trở lại cương vị công tác của mình, còn người phụ trách các mặt của cứ điểm ở lại, chuẩn bị cho tôi một bản báo cáo mới nhất về tinh cầu Pandora.

Lâm Phi hào hứng, cũng giả vờ như thần côn nói vài câu, sau đó gọi năm sáu người phụ trách cứ điểm đến một phòng họp lớn

- Trưởng lão, đây là tư liệu ngài cần.

Một giáo đồ mặc áo đen xoay người đưa cho Lâm Phi một thiết bị chiếu ảo ảnh.

Lâm Phi nhận thiết bị chiếu ảo ảnh, ấn nút khởi động.

Trong ảo ảnh, xuất hiện đầu tiên chính là cảnh sắc của tinh cầu Pandora khiến người ta phải mê muội.

Suối nước, dòng sông nhỏ, thác nước, rừng rậm nguyên thuỷ, đất đai màu đỏ, còn có những tảng đá quái dị, rồi các tảng đá lớn lơ lửng trên không trung.

Sau đó xuất hiện rất nhiều các toạ độ với các loại nhan sắc khác nhau, biểu hiện các vị trí đã phát hiện ra tinh thạch cùng với số lượng.

- Số lượng tinh thạch rất khá, nếu có thể tiến hành khai thác, thì những tinh thạch này cũng đủ để trang bị cơ giáp cùng chiến hạm cho quân phản loạn thánh giáo.

Lâm Phi nhìn số liệu trên ảo ảnh nghĩ, đoán rằng, chắc bên Bách Thú Đế Quốc chưa tiến hành điều tra kĩ càng.

Thú vương Bách Thú Đế Quốc tưởng đây chỉ là một tinh cầu có mỏ tinh thạch bình thường, lại quá xa nên mới đưa cho quân phản loạn của Ám Phi Hoa.

Hiện tại có thể thấy, đây chính là một tinh cầu có hàm lượng tinh thạch cực kỳ cao. Dù ở đâu thì đây cũng sẽ là tinh cầu khiến cho bất kì một thế lực nào cũng đều muốn tranh đoạt.

- Đi sau mà phát tài lớn vẫn hay hơn, coi như Ám Phi Hoa gặp may.

Lâm Phi thầm nghĩ. Sau đó hắn bắt đầu nhìn tài liệu giới thiệu về hệ sinh vật cùng thổ dân trên tinh cầu Pandora.

Càng xem sắc mặt Lâm Phi càng xấu.

- Cái tinh cầu này, thế mà lại có ý thức riêng. Những thổ dân ở đây thờ phụng đất mẹ, bà ấy tồn tại thật và còn có ý thức của tinh cầu. Gây chiến với các bộ tộc trên tinh cầu này, nếu không cẩn thận sẽ là gây chiến với đất mẹ, gây chiến với cả hành tinh.

-Không chỉ thế, thực lực của những thổ dân nơi đây cũng rất mạnh, một người thổ dân tương đương với một chiến binh cơ giáp bình thường, mà số lượng thổ dân thì có tới mấy ngàn vạn người.

-May mắn là họ phân chia thành các bộ tộc sống rải rác, chứ nếu tập trung một chỗ với nhau thì bây giờ mình chỉ có thể dẫn theo các giáo đồ vỗ mông rời đi nơi này thôi.

-Bây giờ trong tay mình mới có một ngàn chiến binh cơ giáp, nếu đánh nhau thật thì căn bản không đủ nhét kẽ răng cho bọn chúng,

Lâm Phi cau mày nghĩ.

-Một ngàn chiến binh cơ giáp trong tay mình chỉ có thể đánh bại được một bộ tộc nhỏ. Nhưng khi khai chiến thì sẽ khiến cho đại bộ phận tộc quần thổ dân phản kích mãnh liệt. Đến lúc đó, một ngàn chiến binh cơ giáp cộng thêm một chiến hạm thì chắc chắn sẽ không đánh thắng. Cho dù Chiến Thần xuất hiện thì cũng sẽ mệt chết, hơn một ngàn vạn giết hết làm sao được.

- Có một số việc, không phải chỉ dựa vào chiến tranh mới có thể giải quyết được. Một nhà kinh doanh tài giỏi chính là vũ khí tối tân nhất của một quốc gia. Hắn có thể không đánh mà thắng, lấy được lợi ích cần thiết cho quốc gia.

-Chỉ cần là sinh vật có trí khôn thì đều có lòng tham. Nếu hắn không tham thì chứng minh vật phẩm ngươi cung cấp không phải thứ tốt nhất hoặc không đủ số lượng.

-Bất cứ cái gì cũng đều có một cái giá, chỉ cần có thể trả giá làm thoả mãn nhu cầu của đối phương, hoàn toàn kích thích lòng tham của hắn thì ngươi nhất định sẽ có thu hoạch không tưởng tượng nổi.

Đột nhiên Lâm Phi nghĩ đến những lời nói của mấy tên phạm nhân buôn bán lừa đảo khi nói chuyện phiếm với mình lúc ở trong trại giam Karl.

- Những người dân bản xứ này cũng có trí tuệ, vậy họ sẽ muốn cái gì đây.

Lâm Phi bắt đầu tự hỏi. Cuối cùng, hắn quyết định mang theo một ít đồ ăn, dụng cụ, vật phẩm làm bằng thuỷ tinh từ cứ điểm và dẫn theo một ít chiến binh cơ giáp đi đến một bộ tộc nhỏ cách đây không xa, để thương lượng và thử xem những thổ dân này muốn đồ vật gì, hay có gì có thể thoả mãn bọn chúng.

Sáng sớm ngày thứ hai, một chiếc phi thuyền chứa các loại hàng hoá cùng với hai mươi tên Chiến sĩ cơ giáp được trang bị đầy đủ, dưới sự dẫn dắt của Lâm Phi, đi đến nơi ở của một bộ tộc thổ dân nhỏ, hạ cánh xuống bên ngoài cách bộ tộc khoảng 1km.

- Các người có chuyên gia phiên dịch không? Chúng ta cần nói chuyện với thổ dân.

Sau khi Lâm Phi điều khiển cơ giáp xuống phi thuyền thì đột nhiên nghĩ đến việc bất đồng ngôn ngữ, liền lên tiếng hỏi thông qua thiết bị kết nối trong cơ giáp.

- Thưa trưởng lão đại nhân, chuyên gia phiên dịch chỉ giới hạn ở văn tự. Ngày nay chúng ta có thiết bị phiên dịch ngôn ngữ nhân tạo rồi. Nó có thể căn cứ vào sóng não của đối phương mà đọc được đại khái ý tứ của họ, đồng thời cũng chuyển đổi lời nói của chúng ta để các thổ dân này có thể hiểu được.

-Thiết bị phiên dịch ngôn ngữ nhân tạo thuộc loại kỹ thuật công nghệ cao, cứ điểm này của chúng ta chỉ có một cái, đang ở trong phòng điều khiển cơ giáp của trưởng lão đấy ạ.

-Phía trên nóc phòng điều khiển có một đồ vật trông như cái mũ bảo hiểm chính là thiết bị phiên dịch ạ.

Một tên thuộc hạ thánh giáo cung kính trả lời câu hỏi của Lâm Phi thông qua thiết bị phát thanh.

- Lại còn có thiết bị phiên dịch ngôn ngữ nữa à. Xem ra liên bang liên lạc với các chủng tộc ngoài hành tinh cũng không ít nha, lại còn nghiên cứu ra cả công cụ trao đổi này nữa.

Lâm Phi thầm nghĩ, sau đó đội mũ phiên dịch ngôn ngữ.

Một hàng rào lớn được làm bằng một loại gỗ không biết tên xuất hiện trước mắt đám người Lâm Phi.

Bộ dáng của hàng rào lại khiến Lâm Phi cảm giác như đây chính là một sơn trang nghỉ mát.

Nhưng lúc này, bên ngoài hàng rào, có trăm tên thổ dân cao lớn tay cầm trường mâu sắc nhọn cùng cung tên đứng ở đó, đã hoàn toàn phá huỷ sự an bình cùng hào khí của khung cảnh này.

- Người sắt, người ngoại lai, các ngươi đứng lại, nếu tiến thêm thì chúng ta sẽ tấn công. Vì sao các ngươi lại đến nhà chúng ta?

Thanh âm vang dội của một tên đầu lĩnh tay cầm một cây gậy lớn được làm bằng xương động vật truyền đến.

Sau khi Lâm Phi nghe được tiếng nói này liền ra lệnh cho thuộc hạ của mình lui về sau cách hàng rào 500m.

- Chúng ta là doanh nhân Tinh Tế. Chúng ta đến nhà các người là mang theo thành ý cùng hỏi thăm. Chúng ta tôn trọng đất mẹ.

Lâm Phi thử dùng giọng điệu thành ý nói với mấy người thổ dân này, rồi ra lệnh cho thuộc hạ khiêng hai thùng vật phẩm đã chuẩn bị trước đến.

Hai thùng kim loại lớn được đặt trước hàng rào của thổ dân, chiến binh cơ giáp mở hai thùng kim loại xong liền lui lại ra bên ngoài 500m.

Mấy tên thổ dân trước cửa nhìn tộc trưởng của họ, thấy không có phản ứng đặc biệt gì liền có hơn mười tên thổ dân tiến lên khiêng hai thùng kim loại vào bên trong hàng rào.

- Đồ vật chúng ta nhận, các người có thể đi được rồi.

Tộc trưởng thổ dân nói ra một câu khiến cho Lâm Phi nghe xong chỉ muốn nổ súng.

Lâm Phi cố nén tức giận, mang theo thuộc hạ rời đi.

Trở lại cứ điểm, Lâm Phi đi ra khỏi cơ giáp, trong lòng thầm nghĩ:

- Đưa cho các người chút ít vật phẩm bình thường thì các người không chịu nể mặt, được, vậy ta sẽ đưa cho các ngươi mấy đồ cực đoan.

Sau đó, Lâm Phi gọi tới người phụ trách vận chuyển của cứ điểm:

- Lập tức liên lạc, chuyển đến đây cho tôi một lượng lớn thuốc gây mê tinh thần, cái loại dùng xong sẽ gây nghiện, nhưng độc tố nhẹ thôi, phải vài ngày sau mới gây nghiện, độc không chết người mà chỉ làm cho tinh thần sinh ra tính ỷ lại ấy.

- Vâng, thưa trưởng lão.

Người phụ trách cung kính nói với Lâm Phi.

Mấy ngày tiếp theo, Lâm Phi lại sai thuộc hạ của mình đưa thêm một ít vật phẩm cho người trong hàng rào này.

- Lại tới tặng đồ à, đúng rồi, người sắt, chúng tôi thích cái cung tên kim loại trong tay các ngươi kia. Cái vũ khí mà chỉ cần bắn một phát sẽ nổ tung ấy, cung cấp cho chúng tôi một ít.

Ngày thứ ba, người cầm đầu thổ dân nói ra yêu cầu với thuộc hạ của Lâm Phi rằng, họ muốn súng năng lượng trong tay cơ giáp.

- Cho, cho hắn tất, chỉ cần sau khi lấy từ cơ giáp xuống mà còn sử dụng được thì liền cho bộ tộc của lão già, nhưng lần này phải tính phí, nói cho hắn biết, phải lấy tinh thạch năng lượng đổi. Không sợ hắn tham lam, chỉ sợ hắn không muốn.

Lâm Phi nghe thuộc hạ báo cáo xong liền nói.

Sau đó, thuốc gây nghiện tinh thần cùng vũ khí bắt đầu được vận chuyển đến trong hàng rào lớn của thổ dân.

Mà cũng phải nói, đám dân bản địa bên trong hàng rào trời sinh đã yêu thích vũ khí nên tốc độ học tập rất nhanh, nhất là loại vũ khí thao tác đơn giản mà lực sát thương lớn như thế này.

Mười ngày sau, Lâm Phi không còn đưa thuốc gây nghiện miễn phí nữa. Tộc trưởng của đám thổ dân bên trong hàng rào cũng dần ý thức được vấn đề nhưng đã muộn mất rồi.

Ngày hôm sau, tộc trưởng thổ dân, mang theo mấy trăm người, đi tới bên ngoài cứ điểm của Lâm Phi.

- Người ngoại lai, cho chúng tôi thuốc tiên.

Bên ngoài, thổ dân bắt đầu hô lớn, đồng thời chuẩn bị tấn công cứ điểm.

- Buông tất cả vũ khí xuống. Nếu ai nổ súng thì cứ điểm của chúng tôi sẽ cất cánh, vĩnh viễn rời đi cái tinh cầu này, các người đừng mong có thuốc tiên nữa. Nhưng muốn thuốc tiên thì cũng được. Tôi nói chúng tôi là người làm ăn, phải trao đổi ngang giá, cần đủ tinh thạch năng lượng để đổi.

Lâm Phi trong phòng chỉ huy, nhìn tình huống của đám thổ dân bên ngoài, rồi thông qua loa phóng thanh, chậm rãi nói.

- Tinh thạch năng lượng ư, tất cả tinh thạch năng lượng của chúng tôi đều đã đưa cho các ngươi rồi. Những viên đá không có tách dụng này, bình thường chúng tôi chỉ dùng nó để chiếu sáng thôi. Bây giờ, dù chúng tôi đi khai hoang thì trong thời gian ngắn cũng không cung cấp đủ tinh thạch năng lượng được.

Tộc trưởng bộ tộc ra lệnh cho tộc nhân bỏ vũ khí xuống rồi nói.

Tất nhiên là, theo như tộc trưởng thì những tinh thạch năng lượng này cũng chẳng khác những viên đá bình thường là mấy, cho nên cũng không để ý yêu cầu của Lâm Phi, chỉ là, họ thật sự không còn để lấy ra nữa.

- Chúng tôi rất thông tình đạt lý. Bởi vậy chúng tôi có thể cung cấp dụng cụ để các người đi khai thác. Tất nhiên, chúng tôi cũng có thể cung cấp nhiều vũ khí cùng thuốc tiên hơn nữa cho các người. Các người có thể dựa vào vũ khí cùng thuốc tiên đi chiếm lĩnh các bộ tộc khác. Như thế, bộ tộc của các người chỉ cần hưởng thụ, và có bộ tộc nô lệ khác đi khai thác mỏ tinh thạch thay các người. Ngoài ra, các người còn có thể thu được cống phẩm của bọn họ nữa. Thế nào, tộc trưởng, ông có muốn thống nhất toàn bộ tinh cầu Pandora, trở thành đại tộc trưởng không?

-Nếu ông không tự nguyện thì...tôi sẽ rời đi, và tìm một tộc trưởng khác có nguyện vọng thống nhất tinh cầu Pandora, rồi cung cấp cho hắn vũ khí cùng thuốc tiên.

Lâm Phi lên tiếng dụ dỗ.

Tộc trưởng bộ tộc nhìn hầu hết các thuộc hạ của mình đều uống thuốc và bị nghiện, lại nghĩ đến viễn cảnh thống nhất toàn bộ tinh cầu Pandora mà Lâm Phi miêu tả. Hắn không còn lựa chọn, chỉ có thể đồng ý mà thôi.

Lão tộc trưởng là người lãnh đạo bộ tộc này, mà vốn trên tinh cầu Pandora không có loại thuốc tiên gây nghiện này, nên ông ta không biết tác hại của nó. Lúc đầu, ông ta cũng cảnh giác khi nhận các vật phẩm mà người sắt đến từ bên ngoài cung cấp.

Nhưng nhìn thấy mấy tên thuộc hạ ăn thuốc tiên vào thì rất thoải mái, trong vài ngày sau cũng không có vấn đề gì, nên đã để cho tất cả mọi người ăn.

Ông ta nào biết, đây là loại thuốc gây nghiện mãn tính, khi không phát tác thì không nhìn ra điều gì khác lạ, nhưng một khi phát tác thì sẽ bắt đầu từ tinh thần, mà lại không thể ngăn cản được. Dù là chiến sĩ khoẻ mạnh nhất cũng không kháng cự được khát vọng thuốc tiên.

Tộc trưởng bắt đầu mang theo đội ngũ tộc nhân cường tráng, dùng thuốc tiên và vũ khí hoả lực đi tấn công các bộ tộc khác, đẩy mạnh chiếm đoạt.

Một tuần sau, tộc trưởng chết. Tộc trưởng mới lên thay, lại dựa theo hướng dẫn của Lâm Phi cùng tình huống quân địch mà Lâm Phi cung cấp, mang theo vũ khí và thuốc tiên bắt đầu chiếm đoạt các bộ tộc nhỏ xung quanh khác.

Một tháng sau, bộ tộc được Lâm Phi cung cấp thuốc và vũ khí đã từ một bộ tộc nhỏ chỉ mấy ngàn người biến thành quái vật khổng lồ.

Mấy chục vạn thổ dân cầm súng laser, pháo nổ, đứng trên tinh cầu Pandora. Nơi các bộ tộc có mỏ khoáng thạch phong phú chôn sâu dưới lòng đất, bên dưới các cây cối lớn, khi đối mặt với số lượng người cùng các loại vũ khí như vậy thì...các tộc trưởng đều phải thần phục.

Sau đó, cuộc chiến chiếm đoạt lan tràn khắp tinh cầu Pandora. Các bộ tộc bị vây công đều trước sau xin đầu hàng. Tất nhiên, trong quá trình chiếm đoạt, cũng có mấy tên tộc trưởng thà chết chứ không chịu khuất phục, nhưng tất cả đều bị hoả lực vô tình làm cho nổ tung thành bụi phấn.

Hai tháng sau, tinh cầu Pandora đã hoàn toàn trở thành tinh cầu cung cấp tinh thạch cho thánh giáo. Ngay cả nhân viên phái đến để khai thác đều không cần dùng tới. Mỗi ngày đều có thổ dân đem tinh thạch được khai thác tốt đưa đến bên ngoài cứ điểm, rồi đổi đi thuốc tiên mê hoặc tinh thần.

*****

Lâm Phi thoả mãn thấy tinh cầu Pandora đã ổn định. Sau khi liên lạc với Ám Phi Hoa xong, hắn lên phi thuyền trở lại học viện quân sự Bắc Đẩu.

- Đinh đông, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ: sự thôn tính của khí phách Chiến Thần, mức độ hoàn thành: 82%, cấp độ hoàn thành: B+.

-Đánh giá nhiệm vụ hoàn thành: Chiến Thần không chỉ có sức chiến đấu giống siêu nhân, mà còn có mưu kế khiến quỷ thần cũng khó lường. Mặc dù ký chủ còn kém quỷ thần rất xa, nhưng dần dần đã phát triển theo hướng một Chiến Thần có ý nghĩ. Điều này thật đáng mừng, đáng khen ngợi.

-Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: đạt được huân chương thực dân (đồ dùng một lần): người có tâm cơ thâm trầm.

-Huân chương người tâm cơ thâm trầm: người đeo có thể sử dụng một lần, tiến hành thôi miên một người nào đó, xác suất thôi miên thành công do sự chênh lệch tinh lực giữa ký chủ cùng đối phương quyết định.

Trong đầu vang lên thanh âm báo nhiệm vụ hoàn thành của Hệ Thống Chiến Thần.

Sau đó, trong tay Lâm Phi xuất hiện một hộp vuông be bé, là một tấm huân chương, bên trên có vẽ hình mặt quỷ cười âm hiểm.

- Trước cứ gửi ở chỗ ngươi đi, cái huân chương mặt quỷ này cười thật tà ác, đeo nó cũng không phải việc tốt lành gì, chờ khi ta cần sẽ đeo.

Lâm Phi nói xong, đem huân chương để cho Hệ Thống Chiến Thần giữ hộ.

Lâm Phi vừa nói xong câu đó, tiếng nói hại người của Hệ Thống Chiến Thần lại vang lên bên tai Lâm Phi lần nữa.

- Tuy ký chủ đã dùng trí tuệ để hoàn thành nhiệm vụ lần này, nhưng theo một khía cạnh khác có thể thấy, năng lực cận chiến của ký chủ còn chênh lệnh rất nhiều so với Chiến Thần chính thức. Chiến Thần mạnh mẽ, trực tiếp dùng vũ lực là có thể khiến mọi sinh vật thần phục.

-Bởi vậy, sẽ có nhiệm vụ dị thời không, huấn luyện để tăng lên năng lực cận chiến của ký chủ.

-Tên nhiệm vụ: Vạn nhân đồ.

-Giới thiệu nhiệm vụ: Chiến Thần không ngừng phát triển trong quá trình chém giết. Thân là người được đề cử làm Chiến Thần, năng lực cận chiến quá yếu, sẽ không thể đơn độc ngăn cản một mặt, cần rèn luyện thích hợp.

Đây là một toà thành nhỏ có hơn hai vạn người, sắp xảy ra virus Zombie. Cậu sẽ trở thành một học sinh cấp ba trong thành phố đó. Cậu sẽ phát hiện, khi cậu tiến vào hiện trường, có tới 99% bạn học bên cạnh mình sẽ trở thành Zombie sau 30 phút. Cậu hãy giơ lên dao mổ của mình, thoả thích chém giết, giết chết tất cả những sinh vật còn sống mà có địch ý với mình. Vì không khiến quá trình chém giết quá buồn tẻ, nên trong quá trình chém giết còn có một nhiệm vụ bảo vệ nho nhỏ. Nhân vật cần được bảo vệ là Lý Hiểu Hà. Cô là cô gái có được kháng thể với virus. Lý Hiểu Hà là hy vọng cuối cùng của tổ chức bảo vệ nhân loại dùng để chống lại virus Zombie.

- (Nhắc nhở: Nếu Lý Hiểu Hà may mắn còn sống sót, trong mười ngày lại không được ký chủ đưa đến viện nghiên cứu y học trong thành phố mà bị tổ chức bảo hộ nhân loại trực tiếp đưa đi thì ký chủ phải giết chết chín vạn kẻ địch còn sống).

- Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: nhiệm vụ kéo dài trong mười ngày, phải dùng phương thức cận chiến để giết chết tất cả các sinh vật sống có địch ý với ngươi. Ngoài ra, ngươi còn phải bảo vệ Tiểu Hà an toàn, đưa cô ta đến viện nghiên cứu y học trong thành phố, chờ tổ chức bảo vệ nhân loại đến. Mười ngày sau, tổ chức sẽ đến để đưa cô ta đi.

-Điều kiện thất bại nhiệm vụ: Sau mười ngày Lý Tiểu Hà được tổ chức bảo vệ đưa đi nhưng ký chủ không giết đủ một vạn tên địch.

-Hoặc Lý Tiểu Hà không được tổ chức đến đón, ký chủ vẫn chưa giết đủ 10 vạn tên địch trong mười ngày.

Lâm Phi nghe Hệ Thống Chiến Thần giới thiệu nhiệm vụ xong, bắt đầu không ngừng oán hận cái Hệ Thống Chiến Thần biến thái này.

Xem ra cái nhiệm vụ này là bắt mình đi giết một vạn con zombie, lại phải dùng phương pháp cận chiến mà giết chết, còn phải đảm bảo là mình không được bị thương, đồng thời lại phải bảo vệ một nhân vật quan trong. Không bảo vệ được cô ta thì mình sẽ phải giết thêm chín vạn con zombie nữa.

- Bắt đầu truyền tống.

Tiếng nói của hệ thống lại vang lên bên tai Lâm Phi. Sau đó Lâm Phi đang ngồi trên phi thuyền vận chuyển chuẩn bị trở về lại thấy trên đầu của mình xuất hiện một quầng sáng trắng. Quầng sáng nhanh chóng chiếu lên người mình, sau đó Lâm Phi biến mất.

Khi hắn mở mắt ra một lần nữa thì phát hiện ra mình đang đứng bên trong một giảng đường lớn, xung quanh đều là học sinh mặc đồng phục. Mình đang đứng trong đám bạn học, nghe một người trung niên đứng giảng bài.

Lâm Phi hiểu rất rõ là ba mươi phút sau sẽ bộc phát bệnh zombie, cho dù mình cho những người bên cạnh mình biết thì trong ba mươi phút ngắn ngủi, bọn họ cũng căn bản không tìm được biện pháp tự cứu. Hơn nữa đám người này là do Hệ Thống Chiến Thần biến ảo ra, cứu bọn họ cũng vô ích.

- Hệ Thống Chiến Thần, làm sao tôi mới tìm được Lý Hiểu Hà?

Lâm Phi nói với Hệ Thống Chiến Thần trong đầu.

- Hai mươi bốn gjờ sau sẽ cho thấy vị trí của Lý Hiểu Hà. Ký chủ có một ngày làm quen với cảnh tượng huấn luyện này.

Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần lại vang lên bên tai Lâm Phi.

Lâm Phi nghe hệ thống trả lời xong, lại nhìn về phía gương mặt những bạn học xa lạ này. Hắn phát hiện ra hắn có thể thấy vẻ thân mật trên mặt những người này. Hắn nghĩ, đợi ba mươi phút nữa, chắc đại bộ phận những người thân mật này sẽ biến thành địch thủ rồi...

Trong mười ngày giết chết một vạn zombie cũng không phải chuyện dễ dàng. Lâm Phi quyết định trước tiên phải giúp mình giảm khó khăn cho lần chém giết đầu tiên của mình.

Không gian giới chỉ vạn năng vốn bị cấm dùng trong nhiệm vụ, dao phẫu thuật bên trong đó cũng không được dùng. Hắn phải nhanh chóng tìm được chút vũ khí. Không thể để mình đấu tay chân với đám zombie được.

Nghĩ tới đây, Lâm Phi lập tức chạy nhanh ra khỏi giảng đường lớn, đi vào phòng ăn của trường trung học này. Trường trung học không lớn, tổng cộng có ba khu nhà. Phòng ăn cũng rất dễ tìm.

Lâm Phi vọt vào phòng ăn, thấy mấy người đầu bếp đang chuẩn bị cơm trưa cho học sinh. Hắn đi một vòng trong phòng ăn, ánh mắt cuối cùng nhìn thấy hai con dao thái thịt cắm trên thớt gỗ.

Thời gian ít ỏi, Lâm Phi vội chạy tới, trực tiếp túm lấy hai con dao, sau đó chạy ra ngoài phòng ăn.

- Đứng lại. Cậu cầm dao làm gì thế? Thiếu niên à, phải tỉnh táo một chút.

Đầu bếp trong phòng ăn chú ý tới thiếu niên quái dị kia, không ngờ lại vọt vào nhà bếp, cầm dao bỏ chạy.

Theo những người đầu bếp này thấy, thiếu niên này chắc là bị bắt nạt, muốn cầm dao đi đánh nhau.

Đám đầu bếp đuổi theo nhưng bọn họ không chạy nhanh bằng Lâm Phi. Hắn đã biến mất ngoài cửa rồi.

Sau khi dắt con dao vào thắt lưng, Lâm Phi liền trở lại phòng giảng đường.

Trong giảng đường vốn có gần ba trăm người đang nghe thầy giáo giảng bài.

Từ lúc Lâm Phi chạy ra khỏi giảng đường thì đã qua mười phút. Toàn bộ giảng đường đã có hơn hai trăm người hôn mê rồi. Trong giảng đường có mười học sinh chưa bị lây nhiễm, đang sợ hãi lay động bạn học bên cạnh.

- Hiệu trưởng có lệnh, toàn bộ những người còn tỉnh táo lập tức rời đi, trở lại phòng mình. Những người bị hôn mê đã lây virus chưa rõ rồi, cẩn thận kẻo bị nhiễm bệnh. Mau đi đi, mau!

Lâm Phi hô lớn trong giảng đường.

Trong trường học, hiệu trưởng vẫn rất có tiếng nói. Đồng thời đám người còn tỉnh nghe nói người hôn mê có thể truyền virus. Dù sao thì cũng đột nhiên hôn mê hai phần ba người ở đây rồi, đại bộ phận học sinh còn tỉnh táo dưới sự thúc dục của Lâm Phi liền rời khỏi giảng đường.

Đương nhiên còn sáu người bởi đối tượng của mình, hoặc bạn tốt của mình nên chưa rời khỏi giảng đường.

Lâm Phi cũng không đuổi những người này đi nữa.

- Rầm.

Lâm Phi đóng cửa giảng đường lớn lại, cũng khóa trái từ phía trong.

Sau đó hai tay hắn rút con dao vừa lấy từ phòng ăn ra khỏi thắt lưng, cầm lấy chém thẳng vào đám người đang hôn mê bên trong giảng đường.

Ánh sáng lạnh lùng lóe lên rất nhanh. Tay gãy, chân đứt rơi khắp nơi trong giảng đường.

Máu đỏ tươi không ngừng chảy khắp mặt đất.

- Á, trời ơi. Cậu làm gì thế? Ma quỷ, quái vật. Cậu điên rồi, điên rồi. Cứu tôi với. Sát nhân, cứu với!

Sáu học sinh ở lại, không muốn rời đi đã bị cảnh Lâm Phi cầm dao chém giết điên cuồng dọa ngẩn ra, sau đó nhìn mặt đất máu chảy thành sông mà kinh khủng cầu cứu.

Đương nhiên giờ phút này không có ai có gan ến tới ngăn cản Lâm Phi đang cầm dao chém giết.

Sáu học sinh còn lại muốn ngăn cản cũng không ngăn cản nổi. Lâm Phi càng chém giết càng nhau. Cả một giảng đường đã tràn ngập mùi máu tươi nhức mũi.

Rốt cục hơn hai trăm học sinh và giáo viên hôn mê đã bị chặt đứt hết tay chân, nằm trên mặt đất.

- Tôi không muốn giải thích nhiều. Vài phút sau các người sẽ biết nguyên nhân tôi làm việc này. Hiện giờ câm miệng cho tôi. Ngoan ngoãn đi lên trên bục giảng đi.

Lâm Phi hô lên với mấy học viên đang kin hãi nhìn hắn.

Mấy học sinh bị dọa nạt không ít, nhìn Lâm Phi đứng trên mặt đất đầy chân tay đứt, lạnh lùng giống như vừa mới thái thức ăn vậy. Giờ phút này bọn họ bị dọa cho không dám vi phạm lệnh của hắn, vội vàng chạy lên trên bục giảng.

Sáu học sinh này nhìn Lâm Phi như sát thần, ngồi trên một cái ghế xoay, còn thành thạo rút thuốc ra, châm lửa hút.

Khói trắng mù mịt, mặt đất đầy máu đỏ cùng với mấy trăm chân tay rơi khắp nơi. Trên mặt đất là hơn hai trăm người vốn là bạn học và thầy giáo. Cảnh tượng này kinh khủng phi thường. Sáu học sinh may mắn còn tồn tại trên bục giảng, sợ là cả đời này cũng không thể quên nổi cảnh này. Đương nhiên hiện giờ bọn họ hối hận muốn chết, hối hận tại sao không theo các bạn khác rời đi. Có học sinh đã bị dọa tới không đứng nổi nữa, quỳ xuống trên bục giảng, sắc mặt trắng bệch, ngơ ngác nhìn Lâm Phi.

- Đại hiệp, thả chúng tôi đi được không?

Một học sinh run run cầu khẩn Lâm Phi.

Nhưng Lâm Phi đang hút thuốc cũng không phản ứng chút nào.

Nếu như nói sáu học sinh trên bục giảng hiện giờ kinh khủng vạn phần thì chuyện tiếp theo lại khiến sáu học sinh này cảm thấy như mình đã tiến vào địa ngục.

Đám học sinh và thầy giáo đứt tay đứt chân, hôn mê trong giảng đường bắt đầu mở hai mắt lần nữa.

Nhưng ánh mắt của bọn họ bỗng trở lên lớn hẳn, làn da bắt đầu phù lên rồi rữa nát nhanh chóng. Tiếng tru ư ư không ngừng vang lên bên trong giảng đường.

Máu từ vết thương chảy ra giờ đã biến thành màu đen. Toàn bộ giảng đường tràn ngập mùi hôi thối.

- Hiện tại toàn bộ thế giới đã bộc phát virus sinh hóa rồi. Chúc mừng các người, các bạn học của tôi, hiện giờ muốn sống sót thì chỉ có thể dựa vào chính bản thân các người. Cuộc sống hưởng thụ đã kết thúc rồi. Thừa dịp này tự sát cho xong đi!

Giọng nói trầm thấp lạnh lùng của Lâm Phi vang lên trong giảng đường.

Sáu học sinh trên bục giảng lúc này lại thấy Lâm Phi chớp động thân ảnh, vọt vào trong đám zombie. Thanh dao phay bắt đầu không ngừng vung lên, sau đó là đầu lâu của đám zombie tung bay.

Đám zombie đang vùng vẫy bò trên mặt đất còn chưa tiến hóa tới mức sinh ra ý thức, không ngừng bò về phía bóng đen không có khả năng chiến thắng kia.

Rất nhanh, trong người Lâm Phi là một đống thi thể không đầu rồi.

Máu đen chảy ngập cả mặt đất giảng đường.

Lâm Phi nhìn số liệu nhiệm vụ lần này của mình, đã đạt được 243/10000.

Giết hết đám zombie này xong, hắn tùy tiện tìm một cái ghế, lau lau thanh dao phay lên đó. Sau đó mở cửa giảng đường, bắt đầu đi nhanh ra ngoài, không chú ý tới sáu học sinh còn ở lại trong giảng đường nữa.

Đi ra khỏi giảng đường, toàn bộ trường học đều là tiếng kêu kinh hãi. Đám học sinh may mắn còn tồn tại đang kêu cứu liên tục. Khắp nơi là cảnh tượng zombie tranh nhau ăn thị học sinh.

Năm sáu con zombie đẩy ngã một nữ sinh mặc đồng phục xuống đất, bắt đầu cắn xé từ quần áo. Đồng phục hơi mỏng và máu thịt bị cắn ra. Đám zombie bắt đầu ăn từng miếng một.

Nội tạng, máu thịt, xương cốt đều bị zombie gặm hết.

Nữ sinh đau đớn kêu lên vài tiếng liền không phản ứng gì nữa. Cảnh tượng như vậy gần như có thể thấy khắp trường học.

Nhưng Lâm Phi cũng không ngó ngàng tới. Hắn cầm hai thanh dao phay, bắt đầu bước nhanh trong hành lang của trường. Các tầng lầu bên trong trường đều có hành lang xuyên qua. Chỉ cần thấy có zombie cản đường hắn là Lâm Phi sẽ vung dao phay lên, chặt đầu chúng không chút do dự.

Hai giờ sau, hắn dùng chân đá tung cửa một phòng học. Bên trong có một đám học sinh mặc đồng phục đang ăn một thầy giáo. Thấy Lâm Phi xuất hiện tại cửa, bọn chúng giống như ngửi ấy mùi thơm, lập tức lao về phía hắn.

Lâm Phi vung dao phay vọt tới. Ánh dao phay không ngừng lóe lên trên không trung. Chỉ vài giây sau, mấy con zombie đều bị chặt đứt đầu và tay, vô lực co quắp trên mặt đất.

- Cứu tôi...

Thầy giáo đã bị gặm đứt một tay yếu ớt cầu cứu Lâm Phi.

- Tôi không cứu được ông. Ông đã bị zombie nhiễm virus cắn rồi. Nhiều nhất chỉ ba mươi phút nữa, ông cũng sẽ biến thành giống như bọn chúng.

Lâm Phi nói với thầy giáo đang nằm co quắp trong phòng này.

Cảnh tượng Hệ Thống Chiến Thần dựng lên vô cùng giống thật. Lâm Phi có thể chứng kiến thầy giáo bị zombie cắn đứt một tay này run rẩy khi nghe mình nói, trong mắt lóe lên vẻ gì đó khó nói.

- Đừng, hãy nghĩ cách đi. Cậu nhất định có thể cứu tôi.

- Ông đây nếu chính mình bị zombie cắn thương cũng không tự cứu được còn huống chi là lão. Trung thực chờ biến thành zombie đi.

Lâm Phi nói xong liền mặc kệ thầy giáo cầu khẩn, quay người đi khỏi phòng học.

*****

Lưu ý! Phần dưới đây chỉ là bản convert, nếu độc giả có nhã ý muốn edit phần này, xin liên lạc tới hòm thư truyenkiemhiep.com.vn@gmail.com!


Lâm Phi bắt đầu tiếp tục sân trường thanh lý công tác , một đám phòng học tiêu sái trước, một tầng tầng lầu đạo tiêu sái trước, chém giết trước, một khi ở trong chiến đấu bị Zombie bắt tổn thương, hắn lập tức thi triển Chiến thần ba phút đồng hồ dị năng, trở lại quá khứ.

Cho tới trưa thời gian, Lâm Phi đều ở đấu tranh Sát Lục trung vượt qua, trong tay hai bàn thái đao đã muốn bởi vì chém người chém quá nhiều trở nên độn rồi.

Lâm Phi chú ý hạ hệ thống thống kê số liệu, giết chết đối địch sinh vật: 872 chích. Khoảng cách một vạn còn có thật xa, cho dù chia đều thành mười ngày, một ngày kia lượng công việc cũng không có hoàn thành, hơn nữa Lâm Phi rõ ràng, ngày thứ hai hắn liền muốn đi cứu kịch tình nhân vật Lý hiểu hà đi, đến lúc đó mang cái con ghẻ, hành động lại càng không dễ dàng, vì vậy hắn quyết định tại tiến vào Zombie thế giới ngày thứ nhất giết nhiều chút, giảm bớt chút tương lai gánh nặng.

Hai bàn thái đao lưỡi dao cũng đã bị mài không sắc bén rồi, nhưng này cũng không lo , Lâm Phi nhớ kỹ hắn đi phòng ăn hậu trù thời điểm, chứng kiến phòng ăn có hơn mười đem thái đao.

"Lại đi đổi lại món vũ khí, hơn nữa tìm một ít thức ăn đi." Nghĩ tới đây, Lâm Phi lần nữa dốc lòng cầu học hiệu phòng ăn đi tới, ở trên đường, Lâm Phi trên mặt đất nhặt được cái bọc sách, hắn đem trong túi xách sách chữ Nhật cụ cũng rửa qua, tiếp theo cõng lên không bọc sách.

Tại đi hướng sân trường trên đường nhỏ, Lâm Phi đụng phải mấy cái chặn đường Zombie, mặc dù thái đao đã muốn không sắc bén rồi, nhưng ở Lâm Phi mãnh liệt vung chặt xuống, vẫn còn thành công chém rớt đầu của bọn hắn.

Đi tới phòng ăn về sau, Lâm Phi trước giải quyết xong hậu trù mấy cái biến thành Zombie đầu bếp cùng công nhân viên. Tiếp theo Lâm Phi đi tới hậu trù đĩa ăn trước mặt, cầm trong tay hai bàn đã muốn giết gần tới chín trăm người hai bàn thái đao ném xuống đất, tại đĩa ăn thượng lại tuyển mười hai đem thái đao, đem trong đó mười chuôi bỏ vào bọc sách của mình trong , mặt khác hai bàn đừng tại hậu thắt lưng.

Đổi lại xong vũ khí mới Lâm Phi, đeo bọc sách, đi tới trường học tiểu siêu thị, tại siêu thị mở ra một lọ nước khoáng, tựa vào trong góc uống, uống xong nửa bình nước khoáng phía sau Lâm Phi lại mở ra bên trong siêu thị bày biện áp súc bánh bích quy, liền trước nước khoáng bắt đầu ăn.

Ăn no phía sau Lâm Phi, tại bên trong siêu thị lựa chọn sử dụng mấy thứ nhẹ nhàng dễ dàng mang thức ăn nước uống, bắt bọn nó bỏ vào bọc sách của mình ở bên trong, đeo bọc sách, nhìn đồng hồ, buổi trưa mười hai giờ hai mươi.

"Nên tiến hành xế chiều Sát Lục rồi." Nghỉ ngơi một hồi về sau, lại đốt điếu thuốc thơm quất xong phía sau Lâm Phi xuất hiện lần nữa tại trường học công viên trên đường nhỏ, hướng về phía Zombie giơ tay chém xuống, không ngừng chém giết trước.

Cứ như vậy, Zombie thế giới ngày thứ nhất, Lâm Phi tại không ngừng Sát Lục trung vượt qua, sáng sớm ngày thứ hai, ngủ ở một gian trống rỗng bên trong phòng học Lâm Phi sau khi tỉnh lại, ăn hết chút trong túi xách bữa ăn sáng, bắt đầu hỏi thăm trong óc lừa bố mày hệ thống kịch tình nhân vật Lý hiểu hà vị trí.

Lâm Phi tay trái cổ tay nơi xuất hiện một cái đồng hồ, dựa theo Chiến thần hệ thống biểu hiện, đồng hồ bắn ra một cái giả thuyết bản đồ, tại trên địa đồ, có một cái điểm đỏ, biểu hiện vì Lý hiểu hà. Đồng thời giả thuyết trên bản đồ hướng hoàn lại chiếu hình cái Lý hiểu hà hình, trong tấm ảnh, 1m75 thân cao, gầy yếu thân thể, tóc ngắn, màu cà phê làn da, đầy đủ càm, thon dài có thể làm cho nhân phạm tội chân dài thiếu nữ đang đứng tại trường học công viên suối phun trước.

Đồng thời Chiến thần hệ thống còn đang Lâm Phi trong đầu cho thấy nhất đoạn văn ngữ "Ấm áp đề kỳ: nếu như ký chủ không đi cứu Lý hiểu hà lời nói, kịch tình nhân vật Lý hiểu hà đem tại lục giờ phía sau chết mất."

Nghe xong cái này đề kỳ, Lâm Phi biết rõ, bản thân phải mau sớm hành động, tìm đến Lý hiểu hà.

Trông thấy đồng hồ biểu hiện giả thuyết bản đồ, nàng hiện tại nên là tại trung học bên cạnh trường sư phạm đại học.

Một đường đi ra sân trường, cả ở ngã tư đường khắp nơi đều là bùng cháy va chạm xe cộ, con đường đã bị ngăn.

Zombie nhóm hiện tại một số nhỏ đã muốn bắt được không có bị cảm nhiễm Loài người, thông thường năm sáu cái Zombie vây bắt một cái té trên mặt đất Loài người ở nơi đâu gặm. Còn dư lại không có tìm được thức ăn Zombie, đang tại bằng vào bản năng, tại ở ngã tư đường du đãng trước tìm kiếm may mắn còn sống sót Loài người.

Vì tiết kiệm thời gian, Lâm Phi bắt đầu nhanh chóng ở ở ngã tư đường chạy trốn, cũng tại trên mui xe toát ra, tận lực tránh ra Zombie vây công.

Hai mươi phút đồng hồ sau, cầm trong tay thái đao, đeo bọc sách Lâm Phi đi tới trường sư phạm học viện trước đại môn.

Vốn là lưới sắt bảng cánh cổng kim loại, bây giờ đã để xuống, nhưng là bên cạnh cửa nhỏ chính diện mở ra trước, hai cá mặc trường học bảo vệ khoa đồng phục làm việc Zombie, đang tại trước cửa du đãng.

"Thật đúng là làm hết phận sự, cho dù biến thành Zombie, cũng còn đang thủ môn." Lâm Phi nghĩ tới, không do dự, nhanh chóng vọt tới hai cá Zombie lính gát cửa trước, hai đao chém rớt bọn họ đã muốn biến dị đầu lâu, để hai người kia giải thoát rụng.

Thu Phong tại trường học bên trong vườn thổi lên thành từng mảnh lá cây, đồng thời thổi lên trong sân trường du đãng đông đảo nữ Zombie quần sort.

Vốn là để người hâm mộ, mặc quần sort tất chân, mỹ nữ đông đảo trường sư phạm học viện, giờ phút này cũng không có may mắn thoát khỏi, nữ Zombie nhóm, không chút nào bận tâm bản thân khủng bố ác tâm khuôn mặt, bắt đầu từng ngụm từng ngụm ăn, gặm tất cả có thể bắt đến may mắn còn sống sót học sinh cùng Lão sư.

Trường sư phạm trong sân trường, giờ phút này không có bị cảm nhiễm nữ sinh còn có rất nhiều, dĩ nhiên, trong đó không thiếu mỹ nữ.

Nhưng lúc này Lâm Phi, không rảnh đi làm những thứ kia không chỗ hữu dụng việc ngốc.

Lâm Phi cũng không muốn bởi vì chính mình ái tâm tràn lan, mà đi cứu những thứ kia không có chút nào vũ lực nữ sinh. Tiếp theo mang theo một đám xì dầu bình hoa, bắt đầu gặp phải thức ăn nguy cơ.

Lâm Phi rõ ràng, ở nơi này lừa bố mày hệ thống giả thuyết ra tới Zombie cuối thời, muốn sống sót, muốn hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt đối không thể đi cứu những thứ kia không chỗ hữu dụng mọi người.

Hệ thống cho hắn thời gian rất gấp vội vả, trong mười ngày, phải giết đủ một vạn đối địch sinh vật.

Lâm Phi giờ phút này bước nhanh đi lại đang khắp nơi đều là nữ học sinh Zombie trong sân trường, căn cứ trong tay đồng hồ, bắt đầu tìm kiếm Lý hiểu hà vị trí cụ thể.

Lâm Phi dựa theo đồng hồ bản đồ biểu hiện, đi tới trường sư phạm học viện a khu túc xá 3 hiệu lâu.

Lý hiểu hà chỗ ở là lầu một dựa vào nam thứ hai cái cửa sổ.

Đi tới nơi này cái cửa sổ dưới lầu, Lâm Phi đã nghe đến tiếng khóc, từ cửa sổ trung truyền đến tiếng khóc.

Nhìn về phía gian phòng, giờ phút này cửa sổ đã muốn đóng chặt, nhưng là một người mặc đồ ngủ, tóc dài, ôm trường gỗ kiếm nữ sinh, chính diện ngồi chồm hổm ngồi ở gian phòng trong góc khóc. Mặc dù tóc dài chặn lại nữ sinh này diện mạo, nhưng nhìn nàng thân hình, cùng sở tại địa điểm, Lâm Phi dám khẳng định, nàng chính là bản thân phải tìm kịch tình nhân vật Lý hiểu hà.

Không nghĩ tới cô nàng này còn có thể tìm đến đem không tệ gỗ kiếm làm vũ khí.

Trường trên mộc kiếm còn có máu đen, gian phòng mặt đất, một cái không đầu Zombie, chính diện ngã vào nơi đó. Máu đen chảy đầy đất.

"Phanh phanh phanh." Lâm Phi bắt đầu gõ cửa sổ, "Lý hiểu hà, đã nghe chưa, ta là người sống, có thể làm cho ta đi vào sao hả!"

Lâm Phi bắt đầu hướng về phía cửa sổ la lớn, hưng phấn, rốt cuộc tìm được nội dung nhiệm vụ, Lâm Phi rõ ràng, có được Lý hiểu hà giá trị, có nàng, tựu ít đi giết chín vạn Zombie a, nàng tại Lâm Phi xem ra hiện tại so với Kim Chuyên hoàn lại kim, so với toản thạch hoàn lại đáng giá.

Gõ một hồi cửa sổ, kêu to mấy tiếng về sau, còn không khiến cho Lý hiểu hà chú ý, nhưng trước đưa tới ba con Zombie.

Hai cá mặc quần sort nữ học sinh cấp thấp Zombie, nhìn bộ dáng vốn là hẳn là rất thanh xuân sức sống cái chủng loại kia nữ hài, nhưng là bây giờ đã muốn trở nên xấu xí khuôn mặt, chỉ có cái kia toàn tâm toàn ý bộ ngực còn có thể chứng minh các nàng từng là xinh đẹp động nhân quá.

Mặt khác một cái nữ mặc nghề nghiệp phục, thoạt nhìn hẳn là đang chuẩn bị đi phỏng vấn gầy yếu nữ Zombie, đến đưa tới Lâm Phi một chút hứng thú. Hành động của nàng tốc độ, rõ ràng so với mặt khác hai cá nhanh hơn rất nhiều, cũng không có giống như mặt khác hai cá Zombie đồng dạng, về phía trước bình thân hai cánh tay nhào đầu về phía trước, mà là đứng ở khoảng cách Lâm Phi năm sáu thước khoảng cách quan sát đến Lâm Phi cử động.

"Lừa bố mày a, Zombie toàn mang tiến hóa, đó là một tiến hóa bản Zombie." Lâm Phi hướng về phía trong óc hệ thống oán giận nói.

Chiến thần hệ thống đối với Lâm Phi tả oán âm thanh bỏ mặc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-453)