← Ch.245 | Ch.247 → |
Thuyền gỗ di động chầm chậm. Lúc này đã là cuối mùa thu, gió đêm trên mặt nước hơi lạnh, nhưng may là khách đi đều mặc quần áo dầy.
Hơn nửa giờ sau, thuyền gỗ đã đi tới giữa hồ, dừng lại.
Người trên thuyền bắt đầu cười nói, chờ đợi mặt trời mọc.
Ngay lúc này, một hành khách kêu lên kinh hãi:
- Nước, sao dưới chân tôi nhiều nước thế này? Thuyền thủng rồi.
Lâm Phi và Ngô Tiểu Man nhìn về phía bên kia.
Một tấm ván gỗ lớn ở đáy thuyền vì đã mục nên vỡ ra một lỗ lớn. Nước hồn đang chảy vào theo cái lỗ này.
Người trên thuyền bắt đầu kinh hoảng.
- Bình tĩnh, bình tĩnh. Chỉ là một cái lỗ nhỏ, bịt lại là được. Đã liên hệ với bến tàu rồi. Bọn họ sẽ phái thuyền tới hỗ trợ ngay thôi.
Mặt cô hướng dẫn viên mang nét kinh hoảng nói.
Chiếc thuyền gỗ này chỉ có ba cái phao cứu sinh, buộc tại đầu thuyền. Lúc này cô không dám để lộ chuyện này.
Nhưng đám người bắt đầu không bình tĩnh được nữa. Nguyên nhân là chiếc thuyền gỗ không chỉ thủng một chỗ mà có càng nhiều nơi trên thuyền bắt đầu tràn nước.
Toàn bộ chiếc thuyền chìm xuống rất nhanh.
- Lần chở khách cuối cùng liền chìm luôn. Vé giảm nửa giá đúng là không thể mua mà. Chủ thuyền ác độc, thuyền hỏng như vậy rồi mà còn đem chở khách.
Lâm Phi thấy thế liền nghĩ.
Ở xa xa, một chiếc thuyền cao tốc đã đang chạy về hướng này. Đèn cao áp của chiếc thuyền đó chiếu sáng mặt hồ trong đêm.
Nhưng thuyền gỗ không chờ tới lúc được cứu. Lúc này toàn bộ con thuyền đã chìm vào trong hồ. Đám người rơi trong hồ nước bắt đầu la lên, người biết bơi thì bơi trên mặt nước. Người không biết bơi tranh cướp phao cứu sinh. Người không cướp được phao liền cướp những mảnh gỗ thuyền vỡ tan tành đang trôi nổi trên hồ. Có hai hành khách không cướp được phao cứu sinh, cũng không cướp được mảnh gỗ, trực tiếp chìm luôn theo thuyền.
Cảnh tượng trong nháy mắt đã trở nên hỗn loạn.
Còn may là Lâm Phi biết bơi, nhưng tiểu công chúa lại không biết. Cô nhìn thuyền chìm xuống, sắc mặt cực kỳ lo lắng, môi cũng trắng bệch rồi.
Lâm Phi giúp tiểu công chúa lấy được một phao cứu sinh từ tay cô hướng dẫn viên.
- Đừng mà, tôi không biết bơi.
Cô hướng dẫn viên bị cướp phao cứu sinh kêu lớn.
Lâm Phi không trả lời.
Hắn đẩy tiểu công chúa và phao cứu sinh bơi nhanh về phía chiếc thuyền tới cứu nạn.
Nước hồ cuối thu lạnh thấu xương. Lâm Phi xuống nước còn thấy run. Hắn hiểu rõ là chỉ có bơi tới chiếc thuyền cứu hộ kia mới có cơ hội được cứu.
Đám người biết bơi cũng giống Lâm Phi, liều mạng bơi về phía thuyền cứu hộ.
Lâm Phi dựa vào thân thể khác người, không tới ba mươi giây đã bơi tới thuyền cứu hộ. Nhân viên cứu hộ giúp hắn kéo tiểu công chúa bên trong phao cứu sinh lên.
- Đinh đông.
Âm thanh nhiệm vụ của hệ thống trong đầu lại vang lên.
- Quét cảnh tượng bốn phía, phù hợp 90% nhiệm vụ. Khởi động nhiệm vụ.
- Tên nhiệm vụ: Cứu sinh viên.
- Giới thiệu nhiệm vụ: Đang đi du lịch trong hồ thì thuyền đột nhiên tan nát. Đồng loại bên cạnh đang ở bờ vực sinh tử. Thân là người ứng cử Chiến Thần, ngươi có nghĩa vụ phải cứu vớt bọn họ.
- Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Toàn bộ 31 người trên thuyền đều được cứu.
- Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Kể cả tiểu công chúa, trên thuyền có 31 người. Có người tử vong bởi tai nạn đột ngột này.
- Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Chỉ là một nhiệm vụ cứu người dưới nước, không có bất cứ khó khăn gì. Nhiệm vụ thế này thì hệ thống chỉ khen thưởng miệng.
- Trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại: Một nhiệm vụ cứu người trong nước đơn giản như vậy cũng không hoàn thành, chứng tỏ năng lực di động dưới nước của ký chủ còn cần đề cao. Trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại là tiến vào không gian hệ thống, tiến hành huấn luyện cường hóa dưới nước.
Nghe xong nhiệm vụ này, Lâm Phi chỉ có thể thầm oán hận hệ thống biến thái trong đầu, không ngờ muốn mình cứu hết mọi người trong hồ nước lạnh như băng này.
Lâm Phi hiểu rõ là không đi cứu người thì mình sẽ bị hệ thống đưa vào bên trong một không gian huấn luyện dưới nước không biết. Đối với không gian huấn luyện của hệ thống biến thái trong đầu này, nếu có thể không đi thì cố hết sức không phải đi. Nơi đó tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
Do đêm đã khuya, bến tàu phải gấp ra được hai nhân viên cứu hộ, hơn nữa thoạt nhìn hai tên này không có ý định xuống nước cứu người. Nước hồ lạnh như băng này khiến hai người cứu hộ bỏ qua ý định xuống nước. lúc này bọn họ đứng trên thuyền vươn tay, muốn kéo Lâm Phi lên thuyền.
- Không cần kéo tôi. Anh kéo bọn họ lên thuyền trước đi.
Lâm Phi nói với hai nhân viên cứu hộ.
Nói xong hắn liền xoay người, bơi về phía thuyền gỗ bị chìm. Lâm Phi nhớ rõ có hai người không biết bơi, còn không kiếm được ván gỗ, chắc đã chìm tới đáy hồ rồi. Hắn quyết định phải cứu hai người đó trước.
- Lâm Phi, anh muốn làm gì?
Tiểu công chúa được nhân viên cứu hộ choàng cho một chiếc khăn dầy, hơi lo lắng hô lên với Lâm Phi.
- Tôi phải đi cứu người. Bọn họ đều vô tội. Nếu tôi không đi thì bọn họ rất có thể không thấy được mặt trời mọc nữa.
Lâm Phi nói một câu đại nghĩa ngập trời xong liền bắt đầu liều mạng vung tứ chi.
Nước hồ lạnh như băng đang kích thích tứ chi của hắn.
Lâm Phi cố gắng bơi trước người, bắt đầu tìm kiếm hai lữ khách chìm theo thuyền trong bóng tối.
Dưới nước rất đen, rất khó thấy đường. Lâm Phi tìm theo một hướng, ba phút sau không phát hiện người liền lập tức dùng dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy), trở lại quá khứ.
Như vậy, Lâm Phi sau hơn năm mươi lần thi triển dị năng, rốt cục xác định vị trí của hai người xui xẻo kia. Lúc này Lâm Phi cũng không quản bọn họ có sức lực gì không, trực tiếp đưa mỗi tay túm một người, đạp mạnh chân, di động lên mặt nước. Sau khi trồi lên mặt nước rồi, Lâm Phi bắt đầu bơi về phía thuyền cứu sinh.
Dưới sự giúp đỡ của hai vi nhân viên cứu hộ không làm hết chức trách, đẩy hai vị lữ khách kia lên thuyền.
Lâm Phi bơi trong nước, nhìn thoáng qua người trên thuyền là ôm được phao cứu sinh hoặc tấm gỗ trôi nổi. Còn gần mười người đang bởi trong nước, hơn nữa bọn họ đều tự bơi một hướng, vị trí vô cùng phân tán.
Lâm Phi biết mình phải đi kéo bọn họ tới thuyền cứu sinh.
Nếu không mượn tốc độ của thuyền cứu sinh này thì trong năm phút nhất định không thể cứu sống toàn bộ.
Lúc này tiểu công chúa đang ngồi trên thuyền, nhìn Lâm Phi trong nước. Nhìn Lâm Phi, trên mi đã xuất hiện một tầng sương lờ mờ.
- Lâm Phi, mau lên đây.
Tiểu công chúa vươn cánh tay, chuẩn bị kéo Lâm Phi lên.
- Còn có người đang bơi trong nước, cần tôi cứu giúp. Tốc độ thuyền cứu sinh này quá chậm rồi.
Lâm Phi nói xong liền xoay người, liều mạng mà bơi.
Tiểu công chúa lại nhìn Lâm Phi bơi về phía xa lần nữa, ánh mắt vô cùng phức tạp.
← Ch. 245 | Ch. 247 → |