← Ch.308 | Ch.310 → |
Ông lão tóc trắng ngồi trên xe lăn, thấy vẻ mặt buồn rầu của mọi người, dùng dáng vẻ trang trọng, bắt đầu an ủi:
- Thanh kiếm này là tôi xin từ chỗ nữ vu ba mắt. Một khi rút được thanh kiếm ra thì chúng ta sẽ đi tới chỗ huy hoàng. Chỉ có người lãnh đạo được trời cao tuyển chọn mới có thể rút kiếm ra từ trong tảng đá bị phong ấn. Đương nhiên cho dù mọi người không rút được thanh kiếm này ra thì chúng ta vẫn sẽ tiến hành hành động tiếp theo. Kiếm có thể rút ra thì tất nhiên là tốt, nhưng dù không rút ra thì chúng ta chỉ cần đoàn kết, đồng tâm hiệp lực thì cũng giống thế thôi.
Sau khi nghe ông lão nói, sáu bảy người còn lại chưa rút kiếm cũng lộ vẻ rất hồi hộp, đứng thẳng người. Mà người thất bại cũng đứng phía sau ông lão ngồi xe lắn, dùng đủ loại ánh mắt nhìn người tới rút kiếm tiếp theo.
Một người thất bại, lại một người tiến tới. Có người dùng sức lực toàn thân, sắc mặt cũng thay đổi mà kiếm vẫn trong tảng đá, không nhúc nhích chút nào.
Rốt cục Lâm Phi cũng thấy mọi người trước mặt thất bại, tới phiên mình rồi. Đương nhiên Lâm Phi cũng không chuẩn bị rút kiếm ra, nhưng dù không rút ra thì cũng phải lên ra vẻ một chút. Ít nhất cũng phải cho đám người này thấy là mình đã cố gắng rồi.
Hắn cầm chén rượu đã uống sạch, đĩa hoa quả khô đã ăn hết đặt lên một cái bàn bên cạnh, cuốn tay áo lên rất nhanh, hai tay nắm lấy thanh kiếm màu bạc không biết mà kéo.
Lâm Phi thử dùng sức, kiếm vẫn trong đá, không hề động đậy.
Mà hai mươi người đứng xem, kể cả ông lão kia nhìn thấy người tham gia cuối cùng dùng sức vẫn không thể rút thanh kiếm này ra, trên mặt đều lộ vẻ thất vọng. Bọn họ nghĩ không ai có thể rút thanh kiếm thần kỳ này ra rồi.
Đúng lúc Lâm Phi chuẩn bị buông hai tay ra, đi lấy quả khô ăn tiếp thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần bên trong não.
- Đinh đông, phát hiện kim loại năng lượng đặc thù. Có thể hấp thu kim loại này. Sau khi hấp thu, tính năng của Hệ Thống Chiến Thần tăng lên tương đối. Sắp bắt đầu quá trình hấp thu kim loại. Hệ thống tăng lên, ký chủ sẽ được phần thưởng nhiệm vụ tốt hơn. Con đường trở thành Chiến Thần của ký chủ sẽ càng nhanh chóng.
- Cái gì? Ngươi muốn hấp thu kim loại, có nghĩa là ngươi sẽ hấp thu sạch thanh kiếm này à? Ta bảo này Hệ Thống Chiến Thần lão đại à, hai mươi người kia đang nhìn đó. Ngươi để tôi hấp thu sạch thanh kiếm này thì bọn họ tuyệt đối sẽ liều mạng với ta đấy.
- Mà thanh kiếm này chỉ cần nhìn tình huống là biết nó có vai trò không nhỏ đâu. Ngươi đừng cắn nuốt thanh kiếm này, chờ sau này ta đụng phải rất nhiều kim loại tốt sẽ cấp co ngươi cắn nuốt.
Lâm Phi lập tức khuyên giải Hệ Thống Chiến Thần trong não.
Lâm Phi nhìn hơn hai mười người thoạt nhìn không dễ đối phó ở xung quanh, trong lòng cũng lo lắng. Từ bao giờ Hệ Thống Chiến Thần trở thành cướp cạn rồi? Chẳng những bình thường giao nhiệm vụ khó làm, hơn nữa đụng phải vật phẩm năng lượng có khả năng tăng cấp là lập tức cướp ngay. Lần trước tinh thạch năng lượng tại thời không khác cũng vậy, lần này lại thế.
- Kim loại này do năng lượng đặc thù tạo thành, tại thời không này rất ít gặp. Tất cả trong vũ trụ đều là của Chiến Thần. Cắn nuốt kim loại đặc thù này, tăng cường hệ thống, tăng kình tự của ký chủ là chuyện tất nhiên.
Hệ Thống Chiến Thần dùng giọng điệu mạnh mẽ nói với Lâm Phi.
Lâm Phi biết hệ thống đã quyết tâm rồi. Sau khi cướp thanh kiếm năng lượng này chỉ có thể làm sao để mình không bị đám người phẫn nộ này vây công thôi.
Lâm Phi nghĩ ngợi, dù sao hiện tại cơ thể mình vừa trải qua kim châm đâm huyệt, còn chưa hồi phục hoàn toàn. Chiến đấu với hơn hai mươi người kỳ dị này, còn chiến đấu bên trong không gian thoạt nhìn rất thần bí này thì đúng là muốn chết.
Chỉ cái ông ngồi xe lăn kia vung tay đã xé rách được không gian, lấy đồ vật ra trong không gian là Lâm Phi đã cảm thấy mình đánh không lại rồi.
- Lão đại hệ thống à, vậy thì quá trình cắn nuốt của ngươi cố gắng chậm một chút, để cho mọi người ở đây nhìn rõ là tôi hấp thu thanh kiếm năng lượng này vào bên trong cơ thể mình đi. Tốt nhất là để tôi rút thanh kiếm này ra rồi hãy hấp thu, đừng khiến đám người này nghĩ là tôi giấy kiếm đi.
Lâm Phi nói.
Lâm Phi đối thoại thoại với Hệ Thống Chiến Thần đều ở trong não cả, thời gian ngắn gần không tới một giây đã trao đổi xong. Hệ Thống Chiến Thần liền khống chế cơ thể Lâm Phi.
Lâm Phi lại thành người thứ ba, nhìn cơ thể mình bị Hệ Thống Chiến Thần khống chế, ngồi xổm xuống trước thanh kiếm, mặt cũng dán gần sát vào nó rồi.
Hành động kỳ quái của Lâm Phi bị những người trong quán rượu vốn không muốn xem nữa lại chú ý tới hắn.
Cảnh tượng tiếp theo khiến mọi người khó có thể tin tưởng được, đến chính Lâm Phi cũng không thể tin tưởng.
Ông lão ngồi trên xe lăn đã sống cả trăm năm cũng không thể nghĩ ra cảnh này. Một thiếu niên thần bí không biết tới từ đâu, không ngờ mở miệng cắn lên trên thanh kiếm.
Rắc một tiếng, thanh kiếm bị cắn gãy. Kim loại cứng rắn gần như không thể hủy hoại lại giống như đậu phụ, bị thiếu niên thần bí kia dùng miệng gặm đi, hơn nữa thiếu niên này cắn một miếng còn không dừng lại, tiếp tục cắn tiếp, tốc độ rất mau lẹ.
Chỉ trong sáu bảy giây, thanh kiếm màu bạc đã bị thiếu niên kia ăn sạch từ cán tới mũi cắm vào tảng đá.
Hơn nữa thiếu niên này ăn xong kiếm kim loại còn áp miệng lên tảng đá, mút vài cái mới ngừng lại.
Bởi vì chuyện này thật quái dị, cũng quá nhanh chóng nên hơn hai mươi người, kể cả ông lão tóc bạc cũng không kịp phản ứng. Lúc này thanh kiếm đã bị Hệ Thống Chiến Thần khống chế Lâm Phi ăn tươi rồi.
Kiếm kim loại này tiến vào miệng Lâm Phi đã bị Hệ Thống Chiến Thần cắn nuốt phân giải. Sau khi hấp thu hết kiếm năng lượng, Hệ Thống Chiến Thần liền trả lại quyền khống chế cơ thể cho Lâm Phi.
Lâm Phi sau khi nắm được quyền khống chế cơ thể, thấy ánh mắt quỷ dị của hai mươi mấy người nơi này, nhìn mình như đang nhìn quái vật, đại bộ phận đều nhìn hàm răng với bụng mình. Lâm Phi cũng trợn tròn mắt.
- Cậu hủy thanh kiếm rồi. Rốt cục cậu có thân phận gì? Kiếm này mà cậu cũng có gan ăn à?
Ông lão ngồi xe lắn, ánh mắt nhìn tảng đá trống trơn, cất tiếng hỏi Lâm Phi.
- Thật ra tôi cũng đã rút được thanh kiếm ra rồi. Tôi chính là cường giả mà nữ vu ba mắt tiên đoán cho các người. Tôi sẽ dẫn dắt các người tới huy hoàng.
Lâm Phi đứng thẳng người, cố gắng giải thích.
Cũng không thấy ông lão tóc trắng có động tác gì, khối đá kia liền bay thẳng lên không trung, đi tới trước mặt ông lão, hơn nữa còn để lộ ra cái lỗ vốn có thanh kiếm xuyên vào.
Lâm Phi và hai mươi người khác cùng nhìn về cái lỗ kia, thấy bên Thiên Triệu Thượng Sư có một dải màu bạc còn gắn bên trong tảng đá, hiển nhiên chính là mũi kiếm.
- Mũi kiếm còn ở bên trong tảng đá, cậu giải thích thế nào đây? Cậu không hoàn toàn rút được thanh kiếm này ra.
Ông lão tóc bạc giận dữ hét lên với Lâm Phi. Mái tóc phía sau ông tung bay, dáng vẻ như bạch phát ma nữ, chẳng qua chỉ đổi lại thành ông lão thôi.
- Hệ thống đáng chết, không ngờ đã chọn ăn tươi rồi mà còn ăn không hết.
Trong lòng Lâm Phi thầm oán hận Hệ Thống Chiến Thần.
Chẳng qua nhìn hai mươi mấy người có vẻ mặt không tốt nhìn mình, Lâm Phi biết nếu mình trả lời không ổn thì chắc hôm nay khó sống sót ra khỏi đây được.
- Nữ vu ba mắt tiên đoán là người rút kiếm ra sẽ là người lãnh đạo các người tới huy hoàng. Cô không nói là người rút kiếm ra hơn phân nữa khỏi tảng đá phong ấn không dẫn các người tới huy hoàng được.
- Tôi ăn tươi phân nửa kiếm, cũng xem như rút ra được phân nửa thanh kiếm rồi. Tôi chính là chúa cứu thế của các người. Các người đợi chúa cứu thế vô cùng năm, dẫn các người rời đi. Chẳng lẽ các người không tin lời tiên đoán của nữ vu ba mắt sao?
- Khi cô ấy đưa cho các người tảng đá có thanh kiếm bị phong ấn này thì chắc đã dự đoán là tôi sẽ xuất hiện rồi.
Lâm Phi đứng thẳng người, ố gắng lộ vẻ mạnh mẽ, nói với mọi người.
Mà nghe Lâm Phi trả lời, hai mươi mấy người kể cả ông lão tóc trắng cũng ngừng vây công Lâm Phi, lâm vào trầm tư.
Cuối cùng, sau hơn hăm phút, hai mươi mấy người kia nhìn chằm chằm Lâm Phi. Ông lão tóc bạc suy nghĩ hồi lâu liền nói với Lâm Phi:
- Cậu nói cậu là người lãnh đạo của chúng tôi, sẽ dẫn chúng tôi tới huy hoàng. Nhưng phương pháp cậu rút kiếm rất khác biệt với phương pháp bình thường, làm chúng tôi không thể xác định cậu có phải người lãnh đạo trong tiên đoán hay không.
- Cho nên cậu phải chứng tỏ thực lực của cậu. Nếu cậu có thể đánh bại chúng tôi, đẩy lùi khiêu chiến của chúng tôi thì chứng tỏ cậu mạnh mẽ. Tôi sẽ thừa nhận cậu là người lãnh đạo của chúng tôi, dẫn chúng tôi tới tương lai huy hoàng.
Mà nghe lão già tóc bạc nói, Lâm Phi còn chưa kịp phản ứng, âm thanh nhiệm vụ quen thuộc của hệ thống đã lại vang lên trong đầu hắn.
- Đinh đông, quét thấy ký chủ bị lão già thần bị khiêu chiến, phù hợp 90% hoàn cảnh nhiệm vụ, khởi động nhiệm vụ.
- Tên nhiệm vụ: lãnh đạo mạnh mẽ.
- Giới thiệu nhiệm vụ: Ký chủ sau khi cắn nuốt kiếm thần đã bị lão già tóc bạc dẫn đầu một đám người thần bí đòi quyết đấu. Thân là người thừa kế Hệ Thống Chiến Thần, ký chủ phải anh dũng tiến về phía trước, dùng thực lực chứng tỏ mình là người lãnh đạo quyền uy. Chiến Thần đứng đầu vạn vật.
- Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Đánh bại tất cả người khiêu chiến, trở thành người lãnh đạo của đám người thần bí.
- Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Bị kẻ khiêu chiến đánh bại, không lấy được quyền lãnh đạo.
- Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Có được một đám người thần bí làm đàn em thật ra đã là phẩn thưởng rất lớn rồi. Nhưng vì thường cho việc vừa rồi ngươi cắn nuốt kiếm năng lượng nên lần này khi hoàn thành nhiệm vụ thành công, hệ thống sẽ phá lệ cung cấp cho ký chủ một lệnh bài không gian nhiệm vụ.
- (lệnh bài không gian nhiệm vụ: Ký chủ có thể dùng lệnh bài này, tiến vào không gian không biết tiến hành rèn luyện, đề cao kỹ năng và năng lực của mình. )
- Trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại: Thật ra hệ thống rất nhân từ. Vốn nhiệm vụ lần này không có trừng phạt gì. Nhưng nếu ký chủ thua quyết đấu thì chắc là đám người thần bí kia sẽ không tha cho việc ngươi ăn tươi thần kiếm của bọn họ.
- Ngươi tàn nhẫn lắm. Hệ Thống Chiến Thần, rõ ràng là chính ngươi hấp thu thần kiếm, coi trọng năng lượng của nó. Hiện tại ngươi hấp thu xong rồi còn quẹt miệng không quản, đánh nhau thì bắt ta xông lên, còn khiến ta đánh một đám cường giả thần bí nữa.
Lâm Phi bắt đầu oán giận nói với Hệ Thống Chiến Thần. Nhưng vẫn như bình thường, Hệ Thống Chiến Thần căn bản không thèm để ý tới hắn.
- Được, tôi tiếp nhân khiêu chiến của các người. Các người có hơn hai mươi người, lần lượt từng người tới đánh thì tôi cũng không đánh lại được. Dù sao thì kiến cũng có thể cắn chết voi. Hơn nữa ai cũng đánh thì tôi cũng mệt. Các người chọn ra năm ba người mạnh nhất lên một lúc đi.
Lâm Phi ra vẻ quân tử nói.
Mà sau khi nghe Lâm Phi ví bọn họ là kiến, hai mươi mấy người này rất tức giận. Một người đàn ông trung niên mặc áo vest không nhịn nổi mắng.
- Cậu tưởng cậu lợi hại lắm chắc. Thằng ranh, cậu chỉ gọi là giỏi ăn mà thôi. Tôi tên là Tia Chớp, để mình tôi là giải quyết được cậu rồi. Người trẻ tuổi bây giờ quá cuồng vọng.
Người đàn ông trung niên nói với Lâm Phi, sau đó cũng bỏ kính đen xuống, lộ ra đối mặt sáng chói.
Xoẹt một tiếng, hai dòng điện rất mạnh màu lam từ đôi mắt chói sáng của người đàn ông trung niên này bắn ra, đánh về phía cơ thể Lâm Phi. Cả thời gian tránh né Lâm Phi cũng không có.
Một luồng khói đen mù mịt bốc lên. Quần áo trên người xuất hiện lỗ thủng. Lâm Phi lại giống như không có chuyện gì, đúng ở giữa quán rượu.
- Các người có thể gọi tôi là Lâm Phi. Dòng điện này quá yếu. Sét còn mạnh hơn dòng điện của ông nhiều. Chẳng qua cũng thoải mái thật, rất có tác dụng mát xa. Gần đây cơ thể tôi hơi đau nhức, cũng cần phải xoa bóp rồi. Nào phóng tiếp đi. Tốt nhất là dòng điện mạnh một chút nữa.
Lâm Phi thành khẩn nói với người đàn ông trung niên tên Tia Chớp trước mặt.
Mà nghe Lâm Phi nói lời cuồng vọng như vậy, người đàn ông trung niên tên Tia Chớp bắt đầu trừng hai mắt lên. Từng luồn điện rất lớn không ngừng bắn ra từ hai mắt hắn, đánh lên thân thể Lâm Phi.
- Xoẹt xoẹt Xoẹt.
Âm thanh vang lên, khói đen mù mịt. Lâm Phi bước ra từ trong đám khói, quần áo hoàn toàn bị phá hủy. Cơ thể vốn nhìn rất gầy yếu ở dưới lớp quần áo, giờ lộ ra vo mạnh khỏe.
Những dòng điện khổng lồ đánh vào khiến da Lâm Phi lộ một điểm đỏ hồng.
Thấy thực lực của Lâm Phi, hai mươi mấy người thần bí tại đây bắt đầu đánh giá lại hắn. Bọn họ thử nghĩ, nếu để bọn họ xông lên thì có thể nhẹ nhàng đỡ được tập kích bằng dòng điện khổng lồ của người tên Tia Chớp không.
Hai mắt người trung niên tên Tia Chớp gần như xuất huyết mà Lâm Phi ngoài việc quần áo bị đánh cháy ra thì căn bản chẳng bị thương gì.
Ông lão tóc bạc ngồi trên xe lăn thấy kết quả như vậy liền lên tiếng.
- Tia chớp, cậu lui lại đi. Cậu không phải đối thủ của hắn. Cường độ cơ thể hắn rất đặc thù, miễn dịch với dòng điện của cậu rồi. Tôi thử thực lực của hắn một chút, xem có năng lực lãnh đạo chúng tôi không.
Ông lão vừa nói vừa vung tay với Tia Chớp.
← Ch. 308 | Ch. 310 → |