← Ch.030 | Ch.032 → |
Lâm Phi núp đằng sau đóng nham thạch, thông qua sáu điểm màu đỏ biểu hiện nguy hiểm trên thiết bị dò xét của cơ giáp Hùng Chiến Sĩ để giám thị sáu tên quái vật hình người này.
Lâm Phi núp phía sau tảng tá lớn này, vừa nhìn cửa vào huyệt động cách ngã ba không xa. Nếu lúc đi qua ngã ba, mấy tên quái vật này rẽ phải thì sẽ không nhìn thấy Lâm Phi mà đi vào sâu trong động.
Nhưng nếu rẽ trái thì sẽ phát hiện ra Lâm Phi điều khiển cơ giáp Hùng Chiến Sĩ đang núp sau tảng tá lớn này. Hơn nữa, con đường bên trái ngã ba này là một động cụt, đi vào trong khoảng mười mét là không có đường.
Giờ phút này, Lâm Phi chỉ có thể cầu nguyện sáu con quái vật hình người cao lớn đang đi vào trong động này biết đường trong động không rẽ trái vào con đường chết của mình. Đến lúc đó, phải đối mặt với sáu con quái thú biến dị này, Lâm Phi sợ bản thân sẽ bị vây ở đây.
Có lẽ là cầu nguyện có tác dụng, năm con quái thú đi trước rẽ phải vô cùng tự nhiên, đi vào sâu trong huyệt động. Nhìn năm con quái vật có thể uy hiếp rốt cục đã đi, tránh được một kiếp nạn lớn, Lâm Phi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng trong cửa động này còn một con quái thú cứ đứng ở đây một lúc lâu mới đi vào trong động. Lâm Phi nhìn đồng hồ. Thời gian hồng bảo thạch tự động tiết lộ vị trí của hắn chỉ còn lại một phút, không thể chờ đợi thêm được nữa rồi.
Trong lòng Lâm Phi đếm ngược thời gian. 30, 29, 28. Lúc này con quái vật cuối cùng mới đi tới khúc rẽ có tảng đá lớn. Mắt thấy thời gian không đủ, Lâm Phi mau chóng điều khiển cơ giáp Hùng Chiến Sĩ xông ra ngoài, giơ cái đao lớn lên rồi chém về cái chân đang chảy chất lỏng ăn mòn này.
Lâm Phi nghĩ chỉ cần chém đứt cái chân của con quái vật này, cho dù nó có lợi hại thế nào, đến lúc đó mình bỏ chạy, quái vật kia cũng không đuổi kịp mình được.
Nhưng kết quả khác hẳn dự liệu của Lâm Phi."Răng rắc" một tiếng, tuy Lâm Phi khống chế cơ giáp Hùng Chiến Sĩ đã đâm con dao lớn vào chân trái con quái vật cao lớn này, chém đứt thịt nhưng lại không đứt xương.
-Ngao ngao...
Con quái vật bị đau, tức giận tát một vào đầu Hùng Chiến Sĩ mà Lâm Phi đang khống chế.
Nhìn cánh tay khổng lồ của con quái vật càng ngày càng gần cơ giáp Hùng Chiến Sĩ, mắt thấy cái tát đầy lực của con quái vật kia sắp đánh vào đầu cơ giáp gấu, trên đầu cơ giáp Hùng Chiến Sĩ liền xuất hiện một lồng phòng ngự bằng ánh sáng màu trắng hơi mỏng. Nó cản trở được một chút lực tát nhưng lập tức bị vỡ tung ra. Cuối cùng cái tát đã giảm lực của con quái vật vẫn đánh tới bả vai cơ giáp Hùng Chiến Sĩ
"Rầm" một tiếng, Lâm Phi cảm giác cả phòng điều khiển đều chấn động.
Đánh không lại thì chạy, Lâm Phi lập tức quyết định. Lực công kích của Tư Cảm Cơ Giáp Hùng Chiến Sĩ này thật sự quá yếu so với sát Lục Giả đời hai. Chận một đao còn không đứt xương đùi của quái vật biến dị thì còn đánh gì nữa, lập tức chạy trối chết thôi.
Lâm Phi vừa hoảng vừa nhanh chóng dùng lưỡi dao to chém ba miếng thịt của con quái vật biến dị. Sau đó, hắn ném lựu đan khói đã được kích họat ra rồi liều mạng chạy về phía cửa động.
Thừa dịp lựu đạn khói toả ra khói dày đặc, Lâm Phi liền khống chế cơ giáp chạy ra bên ngoài sơn động, vừa ra ngoài, cảnh tượng nhìn thấy không phải là rừng mưa nhịêt đới như trong tưởng tượng mà là một mảnh sa mạc. Sa mạc mênh mông vô bờ, một vật thể ẩn giấu được cũng không có.
Không còn cách nào khác, đã được mười phút, Hồng bảo thạch đã biểu hiện ra vị trí. Vị trí hiên tại của Lâm Phi đã bị người tham gia mộng cảnh của Bách Thú Đế Quốc biết rồi.
Rất nhanh, Lâm Phi liền nhìn thấy trên màn hình dò xét trong phòng điều khiển của mình những điểm màu đỏ nguy hiểm chi chít đang chạy ra từ cửa huyệt động về phía hắn.
- Rầm rầm rầm!
Lâm Phi lập tức ném ba quả lựu đạn khói còn lại vào cửa động. Bất kể thế nào thì khói mù mịt cũng có thể ngăn cản được một chút. Ném lựu đạn khói xong, hắn cũng không nhìn hiệu quả thế nào, lập tức khốngchế cơ giáp, phát động toàn bộ hệ thống phản lực rồi chạy thẳng vào sâu trong sa mạc.
Trong phòng điều khiển, bởi vì gánh nặng của tốc độ di chuyển nên bắt đầu chấn động kich liệt. Nhưng giờ phút này, Lâm Phi cũng không dám dừng lại chút nào. Đám truy binh đếm không hết kia, còn cả quái thú biến dị đang chạy ra khỏi cửa động, tiến về phía sa mạc.
Sớm biết có kết quả này, Lâm Phi hối hận vừa rồi không bảo Hê Thống Chiến Thần tăng tốc độ cơ giáp lên. Bây giờ, nhìn tốc độ của cơ giáp hình con gấu họat hình dùng cho dân sự này, chắc hẳn chưa đầy mấy phút sau sẽ chạy sau cả quái thú biến dị.
Quái thú biến dị chạy ra từ trong huyệt động, có rất nhiều con mọc cánh bay lên bầu trời, còn có con chạy trên cát, nhưng dù sao tốc độ di chuyển vẫn nhanh hơn con gấu của Lâm Phi rất nhiều.
Đúng lúc Lâm Phi tuyệt vọng thì hắn nhìn thấy trên máy dò xét trong cơ giáp của mình, ở hơn ba ngàn mét phía trước xuất hiện số lượng khổng lồ điểm sáng màu xanh.
Chẳng lẽ là viện quân? Bản thân hắn có viện binh từ lúc nào vậy? Tiến sĩ đã trốn xuống dưới đất. Tên cầm lưỡi kéo đã bị giết chết. Thánh nữ tà ác đang ở trong phòng điều khiển của hắn, ngồi xổm dưới chân của hắn. Làm sao còn có số lượng viện quân không điều khiển nhiều như vậy được?
Lâm Phi ngồi trong phòng điều khiển, điều chỉnh mũ cơ giáp trên đầu, phóng to hình ảnh lên. Hắn liền nhìn thấy một đội ngũ ky binh lạc đà lớn đông nghịt, ít nhất cũng bảy tám vạn người. Trong tay những kỵ binh lạc đà này đều cầm vũ khí hạng nặng, hoặc vũ khí hạng nặng được treo trên mình lạc đà. Thủ lĩnh là một cô gái áo đen, không ngờ lại có dáng vẻ của Ám Phi Hoa. Sau Ám Phi Hoa là một quan tài thuỷ tinh được bốn kỵ binh lạc đà chạy bê theo. Trong quan tài lại là tiến sĩ.
Không đúng! Những điểm màu xanh lục biểu hiện đồng đội là mấy vạn ky binh lạc đà áo đen và Ám Phi Hoa thì cô gái dưới chân hắn là ai?
Sau khi nghĩ ngợi vài giây, cuối cùng Lâm Phi lựa chọn tin tưởng máy dò xét của cơ giáp Hùng Chiến Sĩ do Hệ Thống Chiến Sĩ cung cấp. Nếu những điểm sáng màu xanh lục biểu hiện là người không có ác ý với hắn thì Ám Phi Hoa đang ngồi dưới chân hắn không phải thật.
Lâm Phi nhanh chóng nghĩ lại một số tình tiết trong huyệt động. Ám Phi Hoa đang ngồi dưới chân trong phòng điều khiển này đã thay hắn quyết định cầm Hồng bảo thạch, còn dẫn hắn đến đường toàn là quái thú trong huyệt động.
Nếu hắn không nhận được gợi ý của Hệ Thống Chiến Thần là hồng bảo thạch sẽ tự lộ vị trí mà đi theo sự hướng dẫn của Ám Phi Hoa giả này vào hụyêt động, chắc hẳn bây giờ hắn đã sớm táng thân nhiều lần trong hải dương quái vật do chiến sĩ trong mộng của Bách Thú Đế Quốc trịêu hoán ra rồi.
Cũng may là chỉ có một mình Lâm Phi mới có thể khống chế mũ giáp phóng to hình ảnh lên và nhìn thấy điểm sáng biểu hiện giữa địch và ta, cho nên bây giờ, Ám Phi Hoa giả mạo dưới chân Lâm Phi vẫn chưa biết thân phận đã bị lộ.
Đã được Hệ Thống Chiến Thần huấn luyện, Lâm Phi biết hiện tại không thể do dự; cũng không có thời gian hưởng thụ cảm giác thắng lợi khi phát hiện gián điệp. Phía sau còn có rất nhiều quái vật biến dị đang đua theo hắn.
Lâm Phi giơ tay lên, mạnh mẽ đánh một quyền vào đầu Ám Phi Hoa giả mạo đang không đề phòng chút nào, đánh ngã cô ta trong phòng điều khiển. Sau đó, Lâm Phi lập tức giơ đùi phải lên rồi giẫm mạnh một. Rắc một tiếng, hắn đã đạp vỡ đầu lâu Ám Phi Hoa giả.
Lâm Phi ra tay quá nhanh, cũng là đột nhiên tập kích, không cho Ám Phi Hoa giả có cơ hội giải thích, trực tiếp giết chết cô ta.
← Ch. 030 | Ch. 032 → |