Vay nóng Tima

Truyện:Tướng Dạ - Chương 281

Tướng Dạ
Trọn bộ 981 chương
Chương 281: Hai chữ trong xe
0.00
(0 votes)


Chương (1-981)

Siêu sale Lazada


Trừ ngẫu nhiên cảm khái Sơn Sơn còn chịu trách nhiệm chiếu cố đại hắc mã đồ ăn nước uống, còn lại đại đa số thời gian, nàng quen tựa ở bên cửa sổ xe hai tay chống cằm, nhìn cảnh trí hoang nguyên ngoài cửa sổ xuất thần. Mùa đông cảnh trí hoang nguyên thật sự ít ỏi, tinh thần không thể gửi ở cỏ xanh nước biếc, cho nên cuối cùng ngắm cảnh liền thành ngẩn người đơn thuần.

Ngày nào đó Ninh Khuyết rốt cuộc chú ý tới thiếu nữ khác thường, nhìn sầu bị nhàn nhạt trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của nàng, hơi ngẩn ra, hỏi: "Sơn Sơn, muội đang nghĩ cái gì?"

Bây giờ hai người sớm quen thuộc vô cùng, Sơn Sơn ở trước mặt hắn cũng không giống như trước kia quen dùng trầm mặc hoặc lạnh nhạt che dấu xấu hổ cùng khẩn trương, nghe câu hỏi của hắn đầu cũng không quay lại, vẫn lăng lặng nhìn tuyết dày ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: "Muội từ nhỏ không có huynh đệ tỷ muội, không có người nhà, không biết loại cảm giác đó là thế nào."

Ninh Khuyết không biết nàng là được thư thánh thu làm đệ tử như thế nào, cũng chưa từng hỏi thăm cuộc đời nàng, lúc này nghe được nàng cảm khái, ngoài hơi kinh ngạc không khỏi có chút hổ thẹn, lại nghĩ tới trận mưa kia trong ngõ Lâm bốn mươi bảy, phát hiện mình cũng không biết Tiểu Trác Tử trừ giết chết Hạ Hầu còn có tâm nguyện gì chưa xong, không khỏi im lặng nghĩ, mình đời này bạc tình quả nghĩa, đại khái thực không tính là nhân tuyển bạn tốt gì.

Một lát sau, hắn từ trong loại cảm xúc này thoát ra, nhìn bên khuôn mặt thanh lệ của Sơn Sơn cười cười, biết thiếu nữ sở dĩ có cảm khái cùng ưu sầu như vậy, đại khái vẫn là cùng những hình ảnh bên Hô Lan hải nhìn thấy có liên quan.

Chỉ lấy bản thân luận, Mạc Sơn Sơn thân là thư si, cùng đạo si Diệp Hồng Ngư còn có Ma Tông thiếu nữ Đường Tiểu Đường kia hoàn toàn có tư cách đánh đồng, nhưng phía sau hai thiếu nữ đó đều có một vị huynh trưởng cường đại, khi những người đó xuất hiện, căn bản sẽ không có ai chú ý tới nàng tồn tại, nàng sẽ có cảm giác thế nào? Hâm mộ ghen tị hay là sầu não?

"Ta từng có người nhà, nhưng chưa từng có huynh đệ tỷ muội, cho nên ta cũng không biết cảm giác có ca ca là thế nào, chẳng qua nếu muội có cơ hội đi Trường An gặp người kia nhà ta có thể hỏi nàng một chút."

. Vì trấn an nàng, Ninh Khuyết cười nói: "Chẳng qua nếu muội thực rất muốn có ca ca, ta đến làm cho muội, ta không phải nói bừa, tương lai ta mặc dù không đuổi kịp cảnh giới của đại sư huynh, nhưng tuyệt đối mạnh hơn hai gia hỏa đó."

Lúc nghe được bốn chữ "người kia nhà ta", lông mi thưa dài của Mạc Sơn Sơn hơi run lên, giống như cành liễu khẽ chạm mặt hồ, thẳng đến khi nghe được câu nói phía sau của Ninh Khuyết, nàng mới chậm rãi quay đầu, lẳng lặng nhìn khuôn mặt thuộc lại vẫn là có chút cảm giác mới lạ của Ninh Khuyết, trầm mặc thời gian rất lâu, bỗng nhiên cười mà khẳng định nói hai chữ.

"Không cần."

Ninh Khuyết khẽ giật mình, gãi gãi đầu hỏi: "Vì sao không cần?"

Mạc Sơn Sơn mỉm cười, rất nghiêm túc giải thích: "Bởi vì huynh quá yếu nha."

Ninh Khuyết nhìn thiếu nữ dung nhan xinh đẹp, nhếch môi mỏng, trong lòng khẽ động, sau đó lại động, thầm nghĩ những lời này thật sự là quá tổn thương tự tôn, chẳng lẽ cái mũ thư viện hành tẩu yếu nhất trong lịch sử mình phải đội cả đời?

Trải nhiều vấp ngã lòng tự trọng dị thường yếu ớt, hắn vẻ mặt đau khổ lẩm bẩm nói với Sơn Sơn: "Ta không tin tưởng ta về sau thực không thể mạnh hơn hai gia hỏa đó, nếu vậy nàng cũng không hài lòng, ta bảo đại sư huynh nhận nàng làm muội muội, ta cũng muốn xem, muội còn có thể ở đâu trên đời này tìm ra một huynh trưởng mạnh hơn đại sự huynh."

Đại sư huynh luôn ở thùng xe đối diện nhìn hai người, biểu cảm trên mặt rất ôn hòa, tựa như một trưởng bối duyệt hết thế sự nhìn vãn bối của mình, hắn nhìn ra trong đối thoại của hai người cất dấu rất nhiều ý tứ, lại phát hiện vô luận là ai thật ra đều còn không phải tuyệt đối rõ ràng mình muốn gì, suy nghĩ một lát sau đó hắn làm một cái quyết định.

Sở dĩ làm ra quyết định này, trừ lập trường của bản thân thư viện, chủ yếu là hắn rất cảm tạ thiếu nữ chiếu cố đối với Ninh Khuyết, hắn rất thích tâm tư làm việc của thiếu nữ này, bởi vì những năm nay theo phu tử ở các nước du lịch mơ hồ đoán được một việc, còn bởi vì nhiều năm trước đoạn chuyện cũ chỉ thuộc về chính hắn kia.

Sơn Sơn nghe lời này, thầm nghĩ thư viện đại tiên sinh là thân phận thế nào, người ta quen biết trêu đùa chút thì thôi, có thể nào đem đại tiên sinh liên lụy trong đó, huống chi còn nói muốn cho hắn thu mình làm muội muội?

Đề nghị hoang đường bực này, đại tiên sinh quả quyết là sẽ không để ý tới, chỉ là không để ý tới tự nhiên sẽ không thú vị, có thể nào khiến đại tiên sinh không vui? Nàng càng nghĩ càng xấu hổ, hung hăng lườm hắn một cái, chỉ bởi mắt thiếu nữ bởi vì cận thị mà quá tản mạn, cho nên mạnh mẽ trợn tròn mắt cũng không đáng sợ, ngược lại tỏ ra càng thêm đáng yêu.

Bỗng nhiên lúc này, đại sư huynh vẻ mặt ôn hòa nhìn nàng, cười mà khẳng định nói một chữ.

"Được."

Trong xe bỗng nhiên trở nên im lặng hắn đi, Ninh Khuyết về mặt nghi hoặc nhìn đại sư huynh, hoàn toàn không hiểu mình chỉ là một câu vui đùa càn quấy, sao có thể nhận được đáp lại như vậy, hắn đương nhiên sẽ không cho rằng đại sư huynh cũng là đang nói giỡn, bởi vì... Nói giỡn, đại sư huynh biết nói giỡn còn là đại sư huynh sao?

Về phần Sơn Sơn càng là giật mình không biết nên nói những gì, nháy mắt cảm thấy có chút chân tay luống cuống, cúi đầu nương mái tóc màu đen che lấp biểu cảm phức tạp trên mặt mà không dám hạnh phúc, nhìn chằm chằm đầu giày thò ra bên váy động cũng không dám động.

Đại sư huynh bởi vì hai người phản ứng nở nụ cười, rất nghiêm túc bổ sung nói: "Đây là vinh hạnh của ta."

Mạc Sơn Sơn rốt cuộc biết đây là thực, cảm xúc phức tạp khôn kể ngẩng đầu lên nhìn phía đại sư huynh, nàng biết có thể cùng thư viện đại tiên sinh xưng hô huynh muội là cơ duyên cỡ nào, lại sẽ mang đến cho mình bao nhiều chỗ tốt, trong lúc nhất thời có chút sợ hãi không hiểu, có chút chân thành tha thiết cảm kích, càng nhiều lại là bởi vì ánh mắt ôn hòa của đối phương mà sinh ra cảm thụ ấm áp.

Đại sư huynh nhìn nàng bình tĩnh hỏi: "Kế tiếp người vốn tính an bài như thế nào?"

Mạc Sơn Sơn quy củ ngồi xuống, thu liễm thần tĩnh khí nghiêm túc đáp: "Vốn tính ở trong quân doanh liên quân Yến cảnh cùng các sư tỷ sư muội trong uyền gặp gỡ, sau đó đi qua Thành Kinh vào Nam Tấn về Đại Hà."

Đại sư huynh mỉm cười nói: "Muốn về Đại Hà, chung quy cần trên đường đi qua Nam Tân, chỉ là cũng không thấy được nhất định phải đi từ Thành Kinh, vào Đường quốc ta lúc đi ngang qua thành Trường An còn có thể chu du mấy ngày, không biết ý người thế nào?"

Mạc Sơn Sơn không biết đại tiên sinh vì sao bỗng nhiên mời mình tới thành Trường An, ánh mắt hơi thay đổi, lặng lẽ nhìn Ninh Khuyết một cái, cũng không biết là nghĩ tới cái gì, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp hơn tròn nháy mắt có thêm hai vầng đỏ ửng xinh đẹp. truUON "Sẽ đi thành Trường An của hắn sao?" Nàng cúi đầu hơi xấu hổ nghĩ, lời trong đôi môi mỏng manh nói ra lại là nội dung khác, thanh âm so với muỗi vù vù trên hoang nguyên mùa đông còn nhỏ hơn, "Chỉ sợ trì hoãn hành trình của đại tiên sinh."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-981)