Vay nóng Tinvay

Truyện:Tướng Dạ - Chương 570

Tướng Dạ
Trọn bộ 981 chương
Chương 570: Thú bị vây
0.00
(0 votes)


Chương (1-981)

Siêu sale Lazada


Trên đường người càng đến càng nhiều, rất nhiều người trong tay cầm viên sắt các thứ vân vân, cũng trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều. Ninh Khuyết không ngừng né tránh, thật không dễ dàng lao ra khỏi đoạn quảng trường này, sau đó thấy được hình ảnh hắn kiêng kị nhất.

Mấy hàng tiễn thủ quân đội Nguyệt Luân quốc đang ở sau túi lương thực trước phủ nào đó ngắm mình, mà ở trên tường hai bên đường, mơ hồ cũng có thể nhìn thấy rất nhiều bóng tiễn thủ.

"Bắn!"

Không biết từ chỗ nào vang lên một thanh âm cực kỳ nghiêm khắc, vô số tiếng xé gió thê lương vang lên, hơn trăm mũi tên giống như mưa to, rậm rạp hướng về hai người giữa đường bắn tới.

Ninh Khuyết có thể nhảy lên mái hiên né tránh, hoặc là lựa chọn cách khác. Nhưng như vậy, tốc độ sẽ chịu ảnh hưởng, rất có thể bị cường giả tu hành của phật đạo hai tông bao vây, cho nên hắn chỉ hô: "Mở!"

Tang Tang mở cái ô to màu đen, cái ô đen mặc dù có rất nhiều lỗ rách, bị gió thổi qua vẫn sinh ra lực cản cực lớn, chấn động khiến thân thể nàng hơi nhoáng lên một cái. Nếu không phải bị dây thừng trói, chỉ sợ phải từ trên người Ninh Khuyết ngã xuống.

Tuyệt đại đa số mũi tên đều là hướng về Tang Tang trên lưng Ninh Khuyết bắn đi, xem ra quân đội Nguyệt Luân quốc đã từ chỗ phật tông biết được điểm yếu của con gái Minh vượng, tỏ ra đặc biệt cứng rắn, ý muốn một lần bắn chết.

Tên như mưa rào mang theo tiếng xé gió xẹt xẹt làm người ta tim đập nhanh rơi xuống, đầu mũi tên sắc bén cứng rắn cắm thật sâu vào tường hai bên đường, hoặc là bắn trúng mặt đất, ở trên nền đá lưu lại dấu vết rõ ràng.

Nhưng khiến các tiễn thủ cảm thấy ngơ ngẩn kinh hoàng là, mưa tên rậm rạp sau khi bắn trúng cái ô to màu đen kia, căn bản không thể xuyên thấu mặt ô liền bị bắn ra. Bọn họ khiếp sợ nghĩ, cái ô này chẳng lẽ là làm bằng sắt? Cái ô to màu đen có thể che khuất thân thể gầy yếu của Tang Tang, nhưng không thể hoàn toàn che khuất Ninh Khuyết, nhất là mấy chục mũi tên từ trước mặt bắn tới. Chẳng qua lấy cường độ thân thể của hắn sau khi tu hành hạo nhiên khí, chỉ cần không phải những thần xạ thủ trong quân có thể kéo được trọng cung, căn bản không uy hiếp đến hắn. Cho nên trừ có mấy mũi tên nhìn thế đi sát bên mặt bắn tới phía sau, hắn đưa tay đánh rơi, căn bản không làm bất cứ động tác tránh né nào, vẫn xông thẳng.

Một mũi tên bắn trúng ngực Ninh Khuyết, sau đó bị gãy bắn rơi xuống. Một mũi tên bắn trúng cổ họng hắn, lưu lại một vết rách cực nhỏ, giống như chỉ là bị cạo đi da, ngay cả tơ máu cũng không nhìn thấy.

Các tiễn thủ Nguyệt Luân quốc đang khiếp sợ bởi cái ô to màu đen, nhìn thấy hình ảnh này, không khỏi càng thêm khiếp sợ. Thầm nghĩ chẳng lẽ thân thể người này cũng làm bằng sắt? Nhất là mười mấy tên tiễn thủ sau túi lương thực trước cửa phủ, nhìn Ninh Khuyết giống như gió chạy tới, càng lúc càng gần, càng thêm hoảng sợ ngay cả cung cũng không thể cầm.

Dưới tầng mây, mấy chục con quạ màu đen, ở trên đường, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu qua quạ khó nghe. Ở phía dưới con quạ màu đen, Ninh Khuyết đang cõng Tang Tang chạy. Tuy không ai có thể ngăn lại hắn, thậm chí cho dù là kéo dài của hắn một lát thời gian, nhưng hắn cũng không thể thoát khỏi quân dân trong thành Triều Dương vây đuổi chặn đường. Bởi vì hắn nhanh nữa cũng không thể nhanh hơn mấy chục vạn đôi mắt.

Nhất là những con quạ đen luôn ở trên không của hắn cùng Tang Tang bay múa kia, giống như đèn sáng chỉ đường, chỉ dẫn phương hướng thay quân dân thành Triều Dương. Vô luận hắn chạy hướng bên nào, sẽ luôn nháy mắt lâm vào biển dân chúng phẫn nộ. Thậm chí đã có hai lần suýt nữa bị khổ tu tăng phật tông bao vây.

Dân chúng phẫn nộ cùng các cường giả tu hành, đem Ninh Khuyết cùng Tang Tang chặn vào trong phạm vi càng lúc càng nhỏ. Quạ đen ở trên không con đường bay về phía hoàng cung bắc thành, tiếng kêu quạ qua càng lúc càng khó nghe.

Dân chúng theo quạ đen trên trời hướng chỗ hoàng cung chạy tới. Cường giả tu hành phật đạo hai tông cũng hướng chỗ đó hội hợp. Chuẩn bị ở chỗ này, chấm dứt câu chuyện ồn ào mà khẩn trương này.

Vô số cư dân thành Triều Dương lao tới bốn phía hoàng cung. Nhìn kiến trúc hoàng cung trang nghiêm, cùng với quân nhân giáp trụ trong người trước cung, kính sợ ăn sâu vào trong xương khiến đám người cuồng nhiệt dần dần tỉnh táo lại, không tiếp tục tiến lên nữa.

Nhưng nhân số dân chúng thật sự quá nhiều, rậm rạp, đông nghìn nghịt một mảng. Từ trên tường cung hoàng cung nhìn xuống phía dưới, giống như non nửa thành Triều Dương, đều bị bay lá rụng ngâm nước bẩn, nơi đây tràn ngập không khí khẩn trương mà thô bạo.

Hơn một ngàn quân sĩ và mấy trăm tiễn thủ ở trước đám người hình thành vài đạo phòng tuyến, phụ trách duy trì trật tự. Hơn một trăm khổ tu tăng cùng mười mấy gã Tây Lăng thần vệ vẻ mặt cảnh giác nhìn bầu trời, không biết khi nào, có ba gã Tây Lăng hồng y thần quan già nua từ trong hoàng cung chậm rãi đi ra, vẻ mặt nghiêm túc.

Mấy vạn người ở đây đuổi theo mấy chục con quạ màu đen đến chỗ này, lại mất tung tích con quạ màu đen, không khỏi có chút lo âu, ngửa đầu tập thể nhìn phía không trung, tìm kiếm chung quanh những đường nét màu đen đó, muốn nghe thấy những tiếng kêu 'quạ quạ' khó nghe kia, thoạt nhìn tựa như vô số con ngỗng ngửa đầu đợi trói.

Có người nhìn phía tây nam hoàng cung, chùa Bạch Tháp bao phủ ở trong ánh mặt trời nhạt bỗng phát hiện, mấy chục con quạ màu đen kia ở trên không ngay phía sau bạch tháp không ngừng xoay quanh bay múa, không khỏi lớn tiếng kêu lên.

"Ở bên kia!"

Con gái Minh vương lại dám vào chùa Bạch Tháp, chẳng lẽ ả không sợ chết sao? Mấy vạn người trước hoàng cung nghị luận, mắng yêu nữ kia lại dám có gan bất kính với Phật tổ. Dần dần lần nữa trở nên cuồng nhiệt phẫn nộ, vung nắm đấm, lộn xộn hướng phía chùa Bạch Tháp chạy tới. Hơn ngàn quân sĩ cùng người tu hành, không ngăn được ý đồ của dân chúng phẫn nộ, ngược lại bị biển người đẩy, cùng hướng chùa Bạch Tháp tiến đến... Lúc nào đó phía trước.

Ninh Khuyết cõng Tang Tang chạy đến dưới tường chùa, chưa giảm tốc, mũi chân điểm nhẹ một chỗ gạch hơi nổi lên trên tường, thân thể bay lên, vươn bàn tay tóm chặt mép tường, eo dùng sức thân thể gập lại, liền lướt lên đầu tường.

Tường chùa Bạch Tháp cao gần hai trượng, người thường căn bản không có năng lực vượt qua. Nhưng với hắn mà nói, không phải chướng ngại quá mức khó khăn. Đứng ở trên tường chùa cao cao, hắn xoay người nhìn phía sau, phát hiện dân chúng phẫn nộ tạm thời còn chưa đuổi tới, cũng chưa nhìn thấy bóng dáng khổ tu tăng, hơi thả lỏng chút, ngẩng đầu hướng đỉnh đầu nhìn lên một cái, nhìn những con quạ màu đen kia bay múa ở không trung, vẻ mặt hơi lạnh đi.

Những con quạ màu đen đó tựa như có thể cảm giác được hắn lo âu phẫn nộ cùng sát ý không chút nào che giấu, kêu loạn 'quạ quạ' mấy tiếng, cánh đen vỗ loạn, bay về phía trên không cao hơn, sau đó xoay tròn không đi.

Ninh Khuyết từ trên tường chùa nhảy xuống, rơi xuống mặt đất thuận thế cong gối, dời đi đại bộ phận lực phản chấn, quay đầu nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Tang Tang, lo lắng hỏi: "Có sao không?"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-981)