← Ch.223 | Ch.225 → |
Hai kiện linh khí có thuộc tính bất đồng được đưa lên trước mặt Vũ lão.
Trước đó, lúc Vũ lão tiến hành đánh giá đều gọi từng người đem tới trước mặt, mà cuối cùng lão lại gọi hai người bọn họ đồng thời mang linh khí lên, đối đãi khác biệt giữa hai bên chỉ cần liếc mắt cái cũng nhận ra.
Chẳng qua, cũng không có người nào tỏ ra bất mãn, vì tất cả mọi người nhìn thấy hai kiện linh khí này đều từ tận đáy lỏng có cảm giác kinh hãi. Linh khí như vậy chỉ sợ chưa cần có kết quả giám định cuối cùng, nhưng cũng có thể nhìn ra được đó không phải là phàm vật.
Lực lượng tinh thần của Vũ lão thoáng quét qua hai thanh linh khí.
Nhưng mà, vào lúc này đây lão cũng không nói ra phẩm cấp của hai kiện linh khí, ngược lại chỉ phát ra một tiếng kinh ngạc.
Tất cả mọi người thấy vậy thì khó có thể nhịn được, trong đó có vài người lớn gan phóng xuất ra tinh thần lực lượng thoáng quét qua hai kiện linh khí. Ngay sau đó, biểu tình trên mặt bọn họ lập tức trở nên phấn khích vạn phần.
Ngay khi tinh thần lực lượng của bọn họ chạm vào trên hai kiện linh khí, không ngờ lại bị hai loại lực lượng bất đồng đánh bật trở về.
Trên tấm thuẫn có những tia lôi điện nhè nhẹ mà dũng mãnh làm cho người toàn thân không khỏi tê dại, còn trên thanh trường kiếm lại tràn ngập sát khí hung lệ không gì sánh nổi làm cho người ta từ đầu tới chân cảm thấy lạnh lẽo. Dường như tinh thần lực của bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể bị cỗ sát khí này xâm nhập tạo ra thương tổn trí mạng.
Lôi hệ lực lượng dù sao cũng là tự nhiên chi lực, thương tổn nhằm vào nhân loại không quá lớn, nhưng mà cỗ sát khí kia thì khác. Tuy rằng nó không phải do tự nhiên sinh ra, nhưng đối với tinh thần lực lượng của con người lại tạo thành thương tổn cường đại nhất.
Khi bị lực lượng sát khí xâm nhập và phản kích lại, những người này lập tức trở nên thành thật, không dám dễ dàng phóng tinh thần lực lượng ra nữa.
Chỉ có điều, trong lòng bọn họ lại xuất hiện một cỗ cảm xúc nóng vội.
Chậm rãi gật đầu, Vũ lão nói:
- Không tồi. Rất tốt. Linh khí hai người các ngươi rèn rất cường đại, đã vượt qua dự đoán của lão phu lúc trước.
Lão nhìn hai tiểu tử trước mặt, đặc biệt là Lâm Phong lại có thể đem Lôi hệ lực lượng phong ấn tới trình độ này thật là không ngờ được.
Doanh Thừa Phong và Lâm Phong đồng thời khom người, phảng phất như trước đó đã hẹn trước, nói:
- Đa tạ tiền bối tán thưởng.
Sau khi nói xong, ngay cả hai người bọn họ cũng có chút nao nao trong lòng, nhanh chóng liếc mắt nhìn nhau rồi lại chuyển ánh mắt, nhưng trong lòng lại âm thầm mắng: Nịnh nọt.
Vũ lão cười ha hả, nói:
- Để lão phu giám định một chút đi.
Lão đưa tay ra, một tay cầm lấy trường kiếm, một tay cầm lấy tấm thuẫn, hơn nữa còn đồng thời vận chuyển chân khí vào bên trong.
Đây là lão biểu đạt bằng thái độ công khai.
Trên thực tế, trước khi hai người đem binh khí chế tạo xong, Vũ lão tương đối xem trọng Doanh Thừa Phong. Bởi vì lão xem ra, vô luận là sức tưởng tượng không bị bó buộc, hay phẩm chất ý chí, Doanh Thừa Phong không nghi ngờ gì đều chiếm vị trí thượng phong.
Nhưng mà khi Lâm Phong chế tạo xong tấm thuẫn, hơn nữa còn đem Lôi hệ lực lượng cường đại phong ấn ở bên trong, suy nghĩ của lão mới hơi có chút thay đổi.
Lôi hệ lực lượng a! Đây chính là một trong những hệ lực lượng cường đại nhất trên thế giới, cho dù là lão cũng mới chỉ đọc lướt qua mà thôi.
Tuy nói, Lâm Phong trời sinh là người điều khiển Lôi hệ thuộc tính, nhưng ở trong giai đoạn võ sĩ, hơn nữa tu luyện thành công kỹ xảo điệp gia và bí pháp sương mù cũng là vô cùng hiếm thấy, tiền đồ ngày sau của kẻ này chưa chắc đã dưới Doanh Thừa Phong.
Cho nên, thái độ của vị lão nhân này đối với hai tiểu tử trước mặt đã xảy ra biến hóa tinh tế, ít nhất có thể xử lý sự việc một cách công bằng.
Hai luồng chân khí tiến vào trong linh khí, ngay sau đó cả hai kiện linh khí lập tức sáng lên.
Linh khí sau khi bị kích phát, ngoại trừ Hắc hệ thuộc tính ra thì những hệ khác đều bộc phát ra ánh sáng chói lọi.
Hai kiện linh khí này cũng không ngoại lệ.
Mặt ngoài tấm thuẫn tỏa ra luồng ánh sáng giống như vầng thái dương, ở trong luồng ánh sáng chói mắt này người ta có thể mơ hồ cảm thấy được những tia điện quang. Khi ánh mắt mọi người tiếp xúc với những tia điện quang này thì lập tức cảm thấy vô cùng đau đớn, một đám người phải quay mặt đi chỗ khác.
Mọi người ở đây đều là những thiên phú Linh Sư ưu tú, nhãn lực của bọn họ không hề kém, nhất là khi nhìn thấy cường độ ánh sáng là biết tác dụng của nó.
Nếu trong lúc đối địch, đột nhiên phóng thích ra ánh sáng cường độ như vậy đủ khiến cho địch nhân phải đau đầu vạn phần, thậm chí còn thất thủ mà thua cuộc.
Trên tay kia của Vũ lão, thanh trường kiếm tỏa ra luồng ánh sáng nhè nhẹ.
Tuy rằng chút ánh sáng này không mãnh liệt như của tấm thuẫn, nhưng không một người nào dám xem thường.
Bởi vì ở trong luồng ánh sáng này ẩn chứa lực lượng áp bách tinh thần rất cường đại, chúng nó phảng phất như một con mãnh thú đang vận sức chờ phát động, chỉ cần nhìn thấy chút sơ hở là sẽ xông lên cắn xé đối thủ.
Bất kể kẻ nào khi nhìn thấy luồng ánh sáng nhè nhẹ này, đều có một loại cảm giác kinh hồn táng đởm.
Đây là sát khí lực lượng, uy áp cường đại có thể làm cho người ta chưa chiến mà e sợ.
Tuy rằng hai cỗ lực lượng này tác dụng không hề giống nhau, nhưng cái nào cũng có sở trường riêng của nó, khó phân biệt cao thấp.
Vũ lão nhẹ nhàng vung động cổ tay, trên mặt thoáng hiện ra một tia kinh ngạc, hơn nữa vẻ ngạc nhiên càng lúc càng đậm.
Nói thật, lão đã đánh giá rất cao năng lực của hai tiểu tử kia.
Trước khi tu vi chưa đạt tới cảnh giới võ sư chỉ cần có thể rèn ra được sư cấp linh khí đã là chuyện vô cùng giỏi a. Chỉ riêng như vậy thôi cũng có thể chứng minh hai người bọn họ có thiên phú trác tuyệt, tiền đồ ngày sau không thể đong đếm.
Nhưng lúc này xem ra, trong quá trình hai tiểu tử này so đấu với nhau, bọn chúng không ngờ lại bộc phát ra ý chí chiến đấu mãnh liệt không cách nào hình dung nổi. Do đó có thể phát huy trình độ vượt cấp để chế tạo được hai kiện linh khí quý báu này.
Thở dài một tiếng, Vũ lão nói:
- Hai người các ngươi làm tốt lắm, chẳng qua vòng tỷ thí này.... - Lão do dự một chút, cuối cùng nói:
- Doanh Thừa Phong thắng.
Mọi người đầu tiên là giật mình, sau đó thì những tiếng xôn xao nổi lên.
Sắc mặt Lâm Phong hơi biến đổi, hắn hướng về phía Vũ lão vái một cái thật sâu, nói:
- Vãn bối không phục. Mời tiền bối giải thích nghi hoặc.
Tiếng ồn ào trong đại sảnh lập tức biến mất, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Vũ lão.
Vũ lão khẽ gật đầu, nói:
- Lâm Phong! Năng lực của ngươi rất mạnh, tạo nghệ trên Linh Đạo đạt tới mức độ rất cao, đã vượt qua Linh Sư bình thường.
Nhóm thiên phú Linh Sư còn lại nghe thế thì trong lòng có chút đố kỵ, nhưng bất kể là bọn họ có tâm phục hay không đều không dám dễ dàng biểu lộ ra ngoài.
Vũ lão nhẹ nhàng vung tay lên, ánh sáng trên tấm thuẫn chợt biến mất, dường như bị thu lại vào bên trong.
Nhưng mà, vào giờ phút này, những tia điện quang ẩn giấu trong luồng ánh sáng đột nhiên bạo phát, chúng nó đảo khách thành chủ. Lần đầu tiên tỏa ra lực lượng vượt qua luồng ánh sáng, độc lập hướng về ngoại giới thể hiện ra uy lực cường đại của Lôi hệ.
Từng đạo điện quang từ trên tấm thuẫn phóng thích ra ngoài, chúng nó ở trước tấm thuẫn tạo thành một hàng rào lôi điện vừa dài vừa rộng.
Tất cả mọi người nhìn một màn này mà hít sâu một hơi khí lạnh, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía hàng rào lôi điện khủng bố kia mà trong lòng hơi có cảm giác sợ hãi.
- Bí văn linh khí.... .
Cũng không biết ai là người đầu tiên thốt ra, ở trong ánh mắt của mọi người thân hình gầy gò của Lâm Phong bỗng nhiên trở nên to lớn, làm cho mọi người phải ngẩng đầu ngước nhìn thân ảnh của hắn.
Bí văn linh khí - Tấm thuẫn này ngoại trừ có được luồng ánh sáng mạnh mẽ ra không ngờ bên trong còn ẩn chứa kỹ năng Điện Võng càng thêm dũng mãnh.
Kiện linh khí này mặc dù xuất ra từ tay một người thiên phú Linh Sư, nhưng ngay cả trong cấp bậc Sư cấp linh khí cũng tuyệt đối thuộc hàng tinh phẩm.
Vũ lão thoáng gật đầu, một bên nói:
- Lâm Phong! Bí văn linh khí của ngươi ẩn giấu kỹ năng Lôi Điện Quang Võng, một khi sử dụng chân khí để thôi phát thì có thể hình thành một hàng rào lôi điện dài, rộng hơn một trượng. Kẻ nào tiến vào trong hàng rào lôi điện này sẽ bị những lôi điện cường đại đó công kích liên tục. - Lão đột nhiên dừng lại một chút, nói:
- Võ sư bình thường nếu không có trang bị phòng ngự mạnh mẽ, chỉ sợ cũng không chịu được trình độ lôi điện thế này bất ngờ tập kích.
Lâm Phong thoáng nhếch hàng lông mày lên, cao ngạo nói:
- Vãn bối tuy rằng chưa thử nghiệm, nhưng có tự tin làm cho võ sư bình thường trong thời gian ngắn mất đi năng lực hành động.
Vũ lão mỉm cười nói:
- Kỹ năng này tương đối khá, sau khi phóng thích còn có thể ở không gian xung quanh hấp thu năng lượng để tự bổ sung. Ừm! Đại khái cần khoảng sáu canh giờ bổ sung lực lượng mới có thể tiếp tục thôi phát một lần nữa.
Ánh mắt Lâm Phong thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, phán đoán của Vũ lão đối với kỹ năng của tấm thuẫn này không ngờ lại chuẩn xác như vậy.
Dựa theo suy đoán của hắn, một khi tấm thuẫn này phóng thích lực lượng lôi điện ở bên trong hầu như không còn, vậy thời gian bổ sung cần từ năm tới tám canh giờ. Vậy mà Vũ lão có thể gói gọn thành sáu canh giờ, đủ thấy nhãn lực của lão nhân gia ông ấy đạt tới cảnh giới khủng bố mức nào.
Nhẹ nhàng gật đầu một cái, Lâm Phong nhẹ giọng nói:
- Tiền bối! Nếu ngài đã nhìn thấu.... - Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe ra tia quang mang không phục nói:
- Chẳng lẽ linh binh của hắn so với tấm thuẫn của vãn bối còn tốt hơn sao?
Trong lòng mọi người đều giật mình, bọn họ vừa nhìn thấy Lôi Điện Quang Võng của tấm thuẫn cũng bị khiếp sợ không cách nào hình dung nổi.
Loại siêu cấp linh khí như thế này không ngờ lại xuất ra từ một người thiên phú Linh Sư tu vi chỉ thập tầng chân khí, cái này quả thực rất khó tin a.
Mà lúc này, bọn họ mới nhớ tới, Vũ lão đối với thanh trường kiếm Doanh Thừa Phong rèn ra còn đánh giá cao hơn một bậc. Thật sự không biết là thanh trường kiếm ẩn chứa sát khí hung lệ kia đến tột cùng là có chỗ nào đặc thù mà đáng để cho lão đánh giá như vậy?
Vũ lão nhẹ nhàng múa may thanh trường kiếm một chút, nói:
- Kiếm này cũng là một kiện bí văn linh khí.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, thán phục.
Tuy rằng trước đó bọn họ đều đoán được, trường kiếm này có thể được đánh giá cao hơn tấm thuẫn thì khẳng định cũng là một kiện bí văn linh khí. Nhưng mà, khi Vũ lão thật sự nói ra khỏi miệng, bọn họ không khỏi cảm khái không ngừng.
Hai tiểu tử thiên phú Linh Sư cấp bậc võ sĩ này chẳng những có thể rèn ra được sư cấp linh khí, hơn nữa còn đều là bí văn linh khí.
Chuyện này làm cho đám thiên phú Linh Sư tu vi võ sư xung quanh làm sao có thể chịu nổi?
Đến tận lúc này, ngay cả người có lòng kiêu ngạo tới đâu cũng không thể không thừa nhận, trình độ của hai người bọn họ trên Linh Đạo đã vượt xa bọn họ.
Chân khí chậm rãi được đưa vào trong trường kiếm, theo đó một tầng sương mù tràn ra ngoài, chỉ trong giây lát cỗ sương mù này đã tràn ngập toàn bộ đại sảnh.
← Ch. 223 | Ch. 225 → |