← Ch.471 | Ch.473 → |
Đó là một nam tử mặt tam giác, da mặt màu vàng, đội mũ vàng, khuôn mặt của gã tương đối quái dị, chỉ cần gặp qua một lần, về cơ bản người ta khó có thể quên được.
Có điều, thứ mà Doanh Thừa Phong chú ý không phải là khuôn mặt của gã, mà là hơi thở khổng lồ mãnh liệt được phát ra từ trên người gã.
Tuy cách nhau khá xa, hai bên căn bản không đụng mặt nhau, nhưng vì có sói con ẩn náu, cho nên Doanh Thừa Phong "thấy" rất rõ ràng đồng thời cũng cảm nhận được sự hiện hữu của gã.
Đây là một cường nhân Hoàng Kim Cảnh, hơi thở trên người gã mãnh liệt vô cùng, tràn ngập cảm giác nguy hiểm khó mà miêu tả được.
Lúc này, ánh mắt của gã vừa chuyển, liếc xuống dưới mặt đất, mày nhăn lại, cao giọng nói: - Liêm Khê Linh Vực A Nhĩ Pháp Đặc thế gia lúc này đang làm việc, các lộ đồng đạo tạm thời tránh đi, đa tạ.
Doanh Thừa Phong rùng mình, A Nhĩ Pháp Đặc, đó chẳng phải là kẻ ngoại vực đã bị hắn chém chết sao?
Trong lòng hắn mơ hồ cảm nhận thấy một tia không ổn, không ngờ thế gia này lại sở hữu thực lực lớn như thế, có thể phong toả tận năm km xung quanh di tích. Bút tích lớn như thế này, người bình thường không thể tưởng tượng được, cho dù là cường nhân Tử Kim Cảnh cũng chưa chắc làm được đến bước này.
Chỉ có điều, không biết những người này tới đây có dụng ý gì, mà xem bộ dạng của họ, dường như không giống như đến để báo thù cho nam tử tên là A Nhĩ Pháp Đặc.
Con ngươi đảo một vòng, hắn lập tức nghĩ đến ao máu và cây sinh mệnh dưới phiên bản bên trong di tích.
A Nhĩ Pháp Đặc từng tiến vào phiên bản, nhưng đã nhanh chóng trở về, hơn nữa gã chạy như điên, cứ như sau lưng gã bị ác quỷ đuổi theo, giống như muốn truy hồn đoạt phách.
Doanh Thừa Phong có thể khẳng định, trong ao máu đó chắc chắn có một bí mật lớn, nhưng thật đáng tiếc hắn lại không biết.
Nam tử đó kêu lên một tiếng, gần xa không có ai đáp lại, không khỏi cười ngạo nghễ.
A Nhĩ Pháp Đặc thế gia không chỉ là vị thế gia đệ nhất trong Liêm Khê Linh Vực, kể cả ở trong chiến trường cổ rồng rắn lẫn lộn này, cũng có thanh danh cực kỳ hiển hách.
Trừ khi gặp người trong Thánh Vực đến nơi đây thí luyện như trong truyền thuyết, bọn họ căn bản cũng sẽ không sợ hãi bất cứ thế lực nào.
Hơn nữa, lúc này đại trận trong gia tộc đã bố trí xong xuôi, dựa vào thực lực của gã, thì dù có một vị cường nhân Tử Kim Cảnh đến thật, gã chắc chắn sẽ mượn sức mạnh của trận đồ để ràng buộc.
Chỉ cần đợi đến lúc lão tổ tông xuất quan đến đây, như vậy thì tất cả nhiệm vụ mới có thể hoàn thành một cách thuận lợi.
Thân hình vừa chuyển, gã đang định rời đi thì ma xui quỷ khiến thế nào lại dừng lại.
Do dự một lúc, gã đến nơi mà con sói nhỏ tự nổ, dùng tay móc ra một tấm Phù Lạc nhẹ nhàng vẫy vẫy, Phù Lạc lập tức bùng cháy, biến thành tro bụi. Có điều, trong ánh lửa lại xuất hiện một hình ảnh hoạt động.
Sói con từ ngoài đại trận tiến vào nơi đây, do khơi ra sức mạnh của trận đồ cho nên bị chiếm đóng ở dưới mặt đất. Có điều, ranh con này khi phát hiện ra không còn cách nào thoát khỏi nên đã không do dự chọn lựa tự nổ. Sự cương cường này cũng ở ngoài sự dự liệu của người khác.
Nét mặt ba góc của nam tử này lập tức trầm xuống, tia sáng trong đôi mắt gã bất định, nhanh chóng trở nên linh hoạt, sắc bén.
Tức giận hừ một tiếng, gã lại lấy ra một tấm Phù Lạc, sau đó hô lên một tiếng lớn, hai tay đan xen nhau rồi biến hoá thành vô số những thủ thế quỷ dị.
Ở phía xa, sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến đổi, trong lòng âm thầm thốt lên một tiếng không tốt.
Sau khi chiếm được ngọc thạch kế thừa từ hệ công pháp hắc ám của A Nhĩ Pháp Đặc, Doanh Thừa Phong đã tương đối hiểu rõ đạo Phù Lục của hắc ám hệ.
Tuy nói hắn không có cách nào chế luyện và thi triển ra những Phù Lục này, nhưng vừa xem thủ thế của người này, lập tức biết gã thi triển là thứ gì.
Đây là một loại thuật tìm kiếm, có thể dựa vào một hơi thở nào đó mà tìm kiếm được mục tiêu.
Nam tử này dùng thuật này để thi triển, rõ ràng là muốn tìm thấy chủ nhân của con sói con.
Phù Lục nổ tung ầm ầm một tiếng, biến thành vô số mảnh vỡ, tản ra khắp nơi. Sau đó, những mảnh vỡ này biến thành những con bướm màu đen, chúng quơ cánh, bay ra tứ phía.
Mà trong đó lại có một bộ phận hướng về một vị trí gần đó rồi bao quanh lấy, tốc độ bay của chúng rất nhanh, dường như đã phát hiện ra thứ gì.
Doanh Thừa Phong kinh sợ ồ lên một tiếng, tuy hắn đã sớm biết Phù Lục hắc ám hệ thần bí khó lường, nhưng sức mạnh của những con bướm nhỏ này lại vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Khả năng cảm ứng của chúng không ngờ lại hùng mạnh đến như vậy, chỉ e là bầy sói con đang thận trong bước đến cũng khó mà thoát khỏi sự dò xét của chúng.
Hừ nhẹ một tiếng, ý niệm tinh thần lập tức thông qua khí linh truyền tới trên người của mỗi con sói con.
Ngay lập tức, những con sói đang ẩn nấp lao ra, tháo chạy thật xa với tốc độ như bay.
Nam tử mặt tam giác ngẩn ngơ, sắc mặt của gã trong nháy mắt trở nên rất khó coi, bởi vì có thế nào hắn cũng không ngờ được, con sói con kia ở đây lại ẩn nấp thành bầy đông như vậy.
Đừng nói gã chỉ có một mình, chỉ e là có học được thuật phân thân trong truyền thuyết cũng đừng nghĩ đến chuyện một lưới bắt hết thứ đáng ghét này, đấy là chưa nói đến việc tìm được người sai khiến sau lưng chúng.
Có điều, gã cũng là một kẻ kiêu hùng, bỗng nhiên gã ngẩng đầu thét lên một tiếng dài.
Sau một lát, từ phía di tích cả trăm người hăng hái chạy đến.
Đi đầu là một người phụ nữ trung niên, bà ta nói với vẻ mặt nghiêm trọng: - Khải Đặc Nhĩ, đã xảy ra chuyện gì, có cả cường nhân Tử Kim Cảnh đến nữa sao?
Nam tử đó khẽ lắc đầu, nói: - Không phải là cường nhân Tử Kim Cảnh, mà là ta phát hiện ra hung thủ đã giết chết A Nhĩ Pháp Đặc huynh đệ.
Sắc mặt của người phụ nữ trung niên biến hoá, nói: - Cái gì. Làm sao ngươi biết?
Hung quang loé lên trong mắt Khải Đặc Nhĩ, gã nói: - Theo như thông tin cuối cùng mà A Nhĩ Pháp Đặc để lại thì kẻ giết chết huynh đệ của gã là một tên có sở trường về điều khiển linh thú hình sói, mà vừa nãy chỉ có một linh thú hình sói xuất hiện trong đại trận, và dứt khoát tự nổ. Ánh mắt của gã mãnh liệt hơn, nói: - Ta dám khẳng định, tên này chắc chắn có liên quan đến cái chết của A Nhĩ Pháp Đặc huynh đệ.
Lúc này nhiều con sói con phân tán chạy đi, cho nên Doanh Thừa Phong không có cách nào nghe thấy lời nói của gã, nếu không hắn nhất định sẽ cảm nhận được.
Con sói nhỏ của Lang Vương Thuẫn hoá thân trợ giúp cho hắn rất nhiều, khiến hắn dự liệu được địch ở khắp nơi, nắm giữ tiên cơ, nhưng đồng thời cũng trở thành bằng chứng tốt nhất để đối phương nhận biết được thân phận của hắn.
Người phụ nữ trung niên đảo mắt một vòng, trầm giọng nói: - Khải Đặc Nhĩ, tên đó bây giờ ở đâu?
Khải Đặc lắc lắc đầu, nói: - Ta đã thi triển mật pháp cuối cùng, lệnh cho Phù Lục hoá thành bướm đuổi theo linh thể của bầy sói con, có điều, Phù Lục cuối cùng cũng sẽ chết, phải có người đi theo chúng mới có thể tìm thấy hung thủ.
Sắc mặt của người phụ nữ trung hiện lên một tia ngượng ngịu, nói: - Khải Nhĩ Đặc, chẳng lẽ ngươi quên rồi, trước khi chúng ta đến, gia chủ đã giao nhiệm vụ cho chúng ta là phải giữ thông đạo, không cho bất cứ ai tiến vào di tích trước khi lão tổ tông xuất quan. Chuyện này liên quan đến hưng thịnh của gia tộc chúng ta cả trăm năm thậm chí là hàng nghìn năm sau, nhất định không thể vì những chuyện khác mà trì hoãn.
Khải Nhĩ Đặc trừng hai mắt, tức giận nói: - Cái gì gọi là chuyện khác, hừm, A Nhĩ Pháp Đặc được ban danh của gia tộc, kỳ vọng của lão tổ tông đối với y nhiều như thế, nhưng y lại bị giết hại, nếu như chúng ta không tìm thấy hung thủ thì thôi, nếu như tìm thấy mà không báo thù cho y, như vậy khi lão tổ tông xuất quan, thì chúng ta biết ăn nói thế nào đây?
Người phụ nữ trung niên hơi giật mình, sắc mặt của bà ta có một chút do dự.
Thực ra trong lòng bà ta đang thầm mắng: "Ngươi với A Nhĩ Pháp Đặc huynh đệ có quan hệ mật thiết, muốn báo thù không có gì đáng trách, nhưng cũng không cần kéo chúng ta xuống nước.
Hừm, có thể giết A Nhĩ Pháp Đặc huynh đệ, chẳng phải là kẻ dễ dàng đối phó, nếu như không cẩn thận, thì đến cả cái mạng bé nhỏ của bản thân chúng ta cũng sẽ gặp nguy hiểm."
Bà ta thì thào: - Nhưng, lời dặn của gia chủ đại nhân
Khải Nhĩ Đặc vung tay áo lên, nói: - Nếu như gia chủ đại nhân trách tội, thì lão phu sẽ gánh vác, bây giờ các ngươi hãy đuổi theo số Phù Lục hoá bướm kia, một khi phát hiện ra nhân vật đáng nghi, lập tức thông báo cho ta. Nói đến đây, hai mắt gã trừng lên, tức giận nói: - Còn không mau đi, ngây ra đó làm gì?
Trong thế giới linh đạo, thực lực mạnh yếu thường quyết định địa vị cao thấp.
Khi Khải Nhĩ Đặc giận tím mặt thì người phụ nữ trung niên cũng không dám kiên trì với ý kiến của mình nữa.
Hét lên một tiếng, hơn trăm người lập tức phân tán, họ sử dụng một loại bí pháp thông dụng trong gia tộc, phân biệt thành ba mươi địa điểm để đuổi theo.
Tuy Doanh Thừa Phong không biết biến cố nơi đây, nhưng cũng không muốn lưu lại quá lâu.
Đầu tiên hắn thông qua khí linh để khống chế bầy sói, khiến chúng chạy trốn về bốn phía, để xem có thể chạy thoát được sự truy đuổi của Phù Lục hoá bướm không. Nhưng điều khiến hắn thất vọng nhất là những con bướm này giống như bầy sói, đều là sự tồn tại năng lượng thể, hơn nữa chúng bay lượn trên bầu trời, trước khi sói con tiến hoá thành năng lượng bay thì căn bản không thể nào bắt chúng được.
Bay lượn cả nửa ngày, Doanh Thừa Phong cuối cùng đã mất đi lòng kiên nhẫn, ra lệnh cho bầy sói trở về đây tập hợp.
Phù Lục hoá bướm tuy sở hữu năng lực trinh thám và truy đuổi, nhưng lại không phải không thể phá giải. Hơn nữa, loại Phù Lục này lại không có liên hệ tinh thần với chủ nhân của chúng. Dù cho hắn bị những Phù Lục hoá bướm kia nhìn thấy diện mạo thật thì cũng không lo bị nam tử kia nhìn thấy.
Cho nên, hắn đã quyết định chủ ý, thu hút tất cả bướm bay đến đây, dùng Quang Minh Lực để diệt trừ tận gốc, trừ bỏ hậu hoạn.
Cuối cùng, tất cả sói con theo kế hoạch hầu như cùng lúc chạy đến nơi đây, chúng hướng theo cái gật đầu của Doanh Thừa Phong, sau đó từng con từng con bay vào trong tấm thuẫn.
- Vù, vù, vù
Trên bầu trời, vang lên âm thanh dày đặc của đàn bướm vỗ cánh.
Vô số những con bướm màu đen giống như ong mật bay đến nơi đây, chúng lượn vòng trên cao một lúc không đi, hầu như đang muốn phát tin tức thần bí về phía xa.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, khoé miệng tràn ra một tia trào phúng như cười lạnh.
Hắn đã ở Văn Tinh và Truyền Thừa Tháp Ngọc Thạch tu luyện công pháp Quang Minh hệ, cũng học được công pháp Hắc Ám hệ ở trong Truyền Thừa Tháp Ngọc Thạch.
Tuy hắn không thể cùng lúc phóng xuất ra hai loại bí pháp này, nhưng, đối với những ưu khuyết điểm của đàn bướm hắc ám này thì rõ như lòng bàn tay.
Lúc này, nhìn thấy chúng đang bay lượn diễu võ dương oai trên đỉnh đầu, hắn chậm rãi giơ hai tay lên.
Truyền chân khí trong cơ thể, Trí Linh bắt đầu hấp thụ một cách điên cuồng. Ngay sau đó, một chút Quang Minh Lực toả ra từ chỗ Trí Linh, đồng thời trong nháy mắt lực lượng tinh thần cấp Bạch Ngân Cảnh của Doanh Thừa Phong nhuộm thành một mảnh.
Trong tay hắn, đột nhiên ánh hào quang mãnh liệt, giống như một vầng mặt trời nhỏ, phát ra vô số ánh sáng và nhiệt
← Ch. 471 | Ch. 473 → |