← Ch.510 | Ch.512 → |
Trong phòng âm u, một tia lửa lân tinh loé lên ánh hào quang quỷ dị.
Tuy những ánh sáng này hết sức mỏng manh, nhưng lại là nguồn sáng duy nhất ở đây.
Dưới sự chiếu rọi của lửa lân tinh, sắc mặt của Doanh Thừa Phong hiện ra một tia thanh quang không bình thường. Nhưng hắn lúc này cũng vô cùng chăm chú, tất cả những gì ở thế giới bên ngoài dường như không tạo nên bất cứ ảnh hưởng nào đối với hắn.
Lực lượng tinh thần của hắn vận chuyển với tốc độ cao, chân khí trong cơ thể mãnh liệt mênh mông.
Trí Linh mỗi thời mỗi khắc đều đang hấp thu đại lượng chân khí, tuy số chân khí này không chuyển hoán thành lực lượng tinh thần, nhưng lại là cơ sở để nó tiến hành tính toán.
Cũng may bây giờ chân khí của Doanh Thừa Phong đã đạt tới Bạch Ngân Cảnh, nếu không thì căn bản sẽ không cách nào chịu đựng được sự trả giá của trình độ này.
Suốt một canh giờ sau đó, khi giọt dịch lỏng cuối cùng trong lò luyện đan rơi xuống tấm thuẫn, Doanh Thừa Phong thở một hơi thật dài, chậm rãi mở hai mắt ra.
Thế nhưng, khi hắn nhìn thấy nét mặt của Đan Lô khí linh, lại có chút kinh hãi, nói:
- Ngươi lại làm sao thế?
Đan Lô khí linh ồm ồm nói:
- Ngươi xem.
Doanh Thừa Phong nhìn về phương hướng mà nó chỉ, trong lò luyện đan rỗng tuếch, không có bất cứ thứ gì.
Hắn hồ nghi hỏi:
- Ngươi muốn ta xem cái gì?
Thần sắc của Đan Lô khí linh quái dị, nói:
- Dịch lỏng trong lò luyện đan không còn nữa, đều bị ngươi dùng hết rồi.
Doanh Thừa Phong càng thấy khó hiểu hơn, nói:
- Có gì là kỳ lạ, chẳng lẽ khi ngươi chữa trị linh khí, không cần sử dụng tài liệu sao?
Đan Lô khí linh bất đắc dĩ nói:
- Ta nói, không ngờ ngươi không hề lãng phí một chút nguyên liệu nào.
Doanh Thừa Phong trừng mắt lên nhìn nó, thấm thía nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết, lãng phí rất đáng xấu hổ sao?
- Ta...
Đan Lô khí linh há to miệng, nó có ý muốn giải thích mình không hề nghĩ như thế, nhưng nghĩ một lát, lại thôi không nói gì nữa.
Một chuyện mà đến nó cũng không làm được lại để cho một con người làm được rồi, bất luận là người này có ý hay là vô tình, nó đều cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Doanh Thừa Phong lắc lắc đầu, lại một lần nữa thu tâm thần lại, cũng không để ý đến sự cảm khái của Đan Lô khí linh nữa, chuyên tâm chăm chú tiến hành điều chỉnh lực lượng tinh thần.
Trong sự cảm ứng của hắn, tuy toàn bộ tấm thuẫn đều dựa vào một tia lực lượng còn sót lại của gió lốc tinh thần. Nhưng những lực lượng này phân tán không có thứ tự, căn bản không thể nào đem đến cho linh khí bất kỳ tác dụng tích cực nào. Nếu không như thế, những lực lượng này còn đang tiêu tan với một loại tốc độ chậm rãi, một khi chúng biến mất hoàn toàn, thì tấm thuẫn sẽ không còn cơ hội để dung nhập vào mình, trở thành lực lượng kháng tính của bản thân.
Đan Lô khí linh giao phương pháp luyện hoá cho hắn, nhưng muốn thuận lợi hoàn thành luyện hoá, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Dưới sự phụ trợ của Trí Linh, Doanh Thừa Phong vận dụng năng lực cảm ứng tinh thần đến cực hạn, trên mỗi ngõ ngách của tấm thuẫn đều dựa vào lực tinh thần của hắn.
Lang Vương Thuẫn chính là một siêu phẩm linh khí, nếu như các linh giả khác làm như vậy, nhất định sẽ gặp phải sự phản kháng mãnh liệt của khí linh. Nhưng, tấm tấm thuẫn này và Doanh Thừa Phong có quan hệ không giống nhau, hai kẻ hầu như đồng đẳng với nhất thể, khí linh của Lang Vương Thuẫn căn bản sẽ không bài xích lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong.
Cho nên, khi luồng lực lượng này tiến hành phân hình, ngược lại lại chiếm được sự phối hợp lớn nhất của khí linh.
Rất nhanh chóng, Doanh Thừa Phong đã tìm được tất cả những lực lượng còn sót lại trên tấm tấm thuẫn, dù là ở góc bí mật nhất hắn cũng không buông tha.
Làm như vậy đòi hỏi yêu cầu cực cao đối với trình độ tỉ mỉ khống chế lực lượng tinh thần của Linh Sư.
Nói chung, dù là thợ rèn Hoàng Kim Cảnh lâu đời cũng chưa chắc có thể làm đến bước này. Chỉ có cường nhân Tử Kim Cảnh mới có thể sở hữu năng lượng khống chế đáng sợ như vậy.
Nhưng, dưới sự trợ giúp của Trí Linh, Doanh Thừa Phong làm được đến bước này với biểu hiện gần như hoàn mỹ.
Điều mà hắn không biết là bên cạnh Đan Lô Khí Linh sớm đã trợn mắt líu lưỡi, dùng ánh mắt theo dõi hắn như đang nhìn một con quái vật.
Nếu như nói lúc trước nó còn hoài nghi việc sử dụng dịch lỏng không sót một giọt nào của Doanh Thừa Phong rốt cuộc là ngẫu nhiên hay là cố ý thì lúc này căn bản đã có kết luận rồi, đây chính là kết quả của việc tính toán từ trước của Doanh Thừa Phong.
Mà lúc này, nó lại càng bị cái năng lực khống chế tinh thần mà Doanh Thừa Phong gọi là nghịch thiên cảm thấy chấn động đến cực độ.
Loại năng lực khống chế này nếu như xuất hiện trên người cường nhân Tử Kim Cảnh thì không coi là gì, nhưng, một Linh Sư Hoàng Kim Cảnh, hơn nữa trước đó mấy ngày mới chỉ vẻn vẹn là Bạch Ngân Cảnh, lại có một loại năng lực khống chế kỳ diệu như vậy xuất hiện trên người của Linh Sư Hoàng Kim Cảnh mới thăng cấp từ Bạch Ngân Cảnh, đó đơn giản chính là khiến... Khí linh cũng khó có thể tin được.
Trong vô tri vô giác, Đan Lô khí linh cũng có một sự đổi mới rất lớn đối với cách nhìn nhận về Doanh Thừa Phong, nó mơ hồ cảm thấy, có lẽ tên tiểu tử có tiềm lực vô hạn này có thể sẽ giúp nó đạt được một tâm nguyện nào đó.
Đương nhiên, khả năng đạt được tâm nguyện rất thấp, nhưng dù sao thì so với không có hy vọng gì còn tốt hơn nhiều.
Lực lượng tinh thần như dòng nước từ trên cao đổ xuống, từng dòng cọ rửa Lang Vương Thuẫn. Mà lực lượng tinh thần còn sót lại trên tấm thuẫn giống như đất đá đã vảy kết vô số năm rồi, khi lực lượng tinh thần của hắn cọ rửa thì dần dần rời rạc, đồng thời tan ra lưu động.
Mà lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong lại biến thành một lực áp bức hùng mạnh, nghiền ép số lực lượng tinh thần còn sót lại đang bị phân tán này.
Nếu như lúc cơn lốc tinh thần đang dồi dào, thì số lực lượng tinh thần ít ỏi này của Doanh Thừa Phong căn bản sẽ không đủ để nhìn thấy, đừng nói là đối kháng, cho dù muốn cản trở một bước chân của đối phương cũng là chuyện tuyệt đối không thể.
Nhưng, lúc này Doanh Thừa Phong vừa mới thăng tiến Hoàng Kim Cảnh, mà số lực lượng còn sót lại này càng chỉ là một hạt cát trong sa mạc của gió lốc tinh thần, cho nên so sánh lực lượng giữa hai bên đã phát sinh ra sự chuyển biến mang tính căn bản.
Khi lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong bắt đầu cọ rửa, thì số lực lượng bị hỏng này căn bản chẳng có bao nhiêu lực kháng cự cả, chúng bị lực lượng khổng lồ áp bách, xa lánh, bị nén xuống tuyến bí văn của tấm thuẫn không hề có năng lực kháng cực.
Doanh Thừa Phong cẩn thận để làm tất cả, hắn khống chế lực lượng tinh thần vừa đúng, khi mỗi lực lượng còn sót lại bị rửa trôi, lực lượng tinh thần của hắn dường như sớm đã được dự định đè chúng xuống một chỗ tốt đã được sắp xếp từ trước. Quá trình này so với việc tu bổ vết nứt trên tấm thuẫn còn khó hơn gấp trăm lần, nếu như không có năng lực khống chế siêu cường thì căn bản là đừng nghĩ sẽ hoàn thành.
Nhưng, sau khi Trí Linh và Doanh Thừa Phong kết hợp lại, thì chuyện này bình thường như nước chảy thành sông vậy, hoàn thành một cách thuận lợi.
Lại một canh giờ nữa, sau khi Doanh Thừa Phong hoàn thành bố cục của tia lực lượng tinh thần cuối cùng, toàn bộ tấm thuẫn đột nhiên loé sáng lên một cái, từ chính diện của tấm thuẫn, một đầu sói cực lớn đột nhiên xuất hiện.
Thân hình của nó đung đưa kịch liệt trên tấm thuẫn, miệng há thật to, xuất hiện một miệng dính đầy máu cực lớn.
- Ngaoo...ooo
Một âm thanh thê lương tru lên trong cả thính đường, Lang Vương điên cuồng kêu lên, dường như đang thừa nhận một nỗi thống khổ khó có thể chịu đựng được.
Thân thể của Doanh Thừa Phong hơi run rẩy một chút, hắn cảm ứng rõ ràng được, Lang Vương lúc này dường như đang gặp thời cơ để thăng tiến, nó thừa nhận nỗi thống khổ cực lớn, mặc kệ cho lực lượng tinh thần cuồng bạo đang đánh thẳng vào chính mình mà không kháng cự. Nhưng, sau mỗi lần tấn công của lực lượng tinh thần, Lang Vương sẽ hùng mạnh hơn một phần.
Mà càng kỳ dị hơn nữa là, lực lượng từ tính phóng ra từ trên người Lang Vương cũng theo sự cọ rửa của tinh thần mà dần dần dần tăng sức mạnh.
Doanh Thừa Phong tâm chìm như nước, hắn liên tục vận chuyển lực lượng tinh thần, vì sự tiến hoá của Lang Vương cung cấp lực lượng hậu cần cuồn cuộn không dứt.
Cuối cùng, trên tấm thuẫn Lang Vương nổ ra vang lên một tiếng ầm ầm. Tuy nhiên, máu thịt bị vỡ vụn ra lại không bị tiêu tan, mà dần dần tiến sát vào vị trí trung tâm, và một lần nữa ngưng tụ thành Lang Vương lớn hơn.
- Ngao...ooo...
Lại một tiếng kêu từ trong tấm thuẫn vang lên, theo âm thanh này, một bóng hình màu đen xuất hiện, từ trong tấm thuẫn lao ra.
Đây là một Lang Vương toàn thân màu đen, trên người nó tràn đầy một loại hơi thở hung hãn thô bạo, từng luồng lực lượng kỳ dị vây quanh nó. Đây chắc chắn không phải là lực lượng phòng ngự bình thường, mà là một lực lượng siêu cường ẩn chứa từ tính.
Mà điều đặc biệt nhất, lại là hai mắt của Lang Vương.
Trong đôi mắt này, loé lên một loại điện quang khiến người khác phải kinh hãi, tia điện quang này đáng sợ khiến người ta không dám nhìn gần.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, lập tức hiểu ra.
Lang Vương Thuẫn dựa vào kháng tính tinh thần mới, luồng lực lượng này không chỉ làm cho toàn bộ phẩm chất của linh khí được nâng cao, đến cả khí linh cũng có được lợi ích không hề nhỏ.
Lúc này, Lang Vương dù là nhìn từ góc độ nào, cũng không nhìn thấy được bất kỳ đặc thù nào do năng lượng thể cấu thành.
Nó giống như một Lang Vương chân chính, toàn thân tràn ngập hơi thở của một sinh mạng.
- Hoàng Kim Cấp...
Doanh Thừa Phong có vẻ hơi kích động, nói.
Đến cả hắn cũng không ngờ tới, sau khi trải qua lần lễ rửa tội lốc tinh thần này, Lang Vương Thuẫn cũng không phát sinh biến đổi lớn, lại còn tăng lên một cấp, đạt được phẩm chất của Hoàng Kim cấp.
- Tốt, tốt, rất tốt.
Đan Lô khí linh liên tiếp kêu lên ba tiếng, đến cả khí linh kiến thức rộng rãi cũng không ngừng khen ngợi.
Phục hồi khí linh, lại thêm cả việc cọ rửa lực lượng tinh thần, phân bố những lực lượng bị hỏng dư thừa trên tấm thuẫn vào trong mỗi bí văn của tấm thuẫn một cách đồng đều.
Đây là một quá trình gian khổ và khá dài, trung gian chỉ cần một chút sai lầm, thì sẽ khiến cho khí linh sinh ra tì vết.
Nhưng, Doanh Thừa Phong lại hoàn thành tất cả một cách hoàn mỹ, mà linh khí này lại là một kiện thần vật siêu phẩm có khí linh, trong đó phẩm chất của Lang Vương khí linh lại càng thêm cứng cỏi bất khuất. Nó thừa nhận lễ rửa tội của lực lượng tinh thần, cuối cùng thoát thai đổi cốt, trở nên càng hùng mạnh hơn.
Thuẫn Lang Vương đột nhiên thăng tiến, tuyệt đối nằm ngoài dự liệu của Đan Lô khí linh.
Đây là sự phối hợp khăng khít của thợ rèn và siêu phẩm khí linh tạo nên kỳ tích, cho dù là đích thân nó ra tay, cũng quả quyết không thể làm được đến trình độ như vậy.
Lang Vương nheo mắt, nhìn Đan Lô khí linh một lát, trong ngươi mắt thậm chí có một vẻ khinh thường.
Đan Lô Khí Linh giận tím mặt, nó hét lớn:
- Đồ tiểu bối vô tri.
- Hừm...
Lông trên người Lang Vương khí linh lập tức dựng ngược hết lên, đôi mắt mang đầy dị lực tinh thần cứ nhìn chằm chằm vào đối phương, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bổ nhào ra để cắn xé.
Sắc mặt Đan Lô khí linh thay đổi, miệng hắn phát ra một âm thanh sắc nhọn, "oạch" một tiếng rồi chui tọt vào trong lò luyện đan, làm thế nào cũng không chịu thò đầu ra nữa.
← Ch. 510 | Ch. 512 → |