← Ch.539 | Ch.541 → |
Ngươi, làm sao ngươi có thể loại bỏ một kiếm không gian này?
Vẻ thản nhiên trên mặt Lương Vĩ Ba đã biến mất. Y trợn tròn mắt, run giọng hỏi.
Mặc dù mấy vị lão giả không nói chuyện nhưng đôi mắt của bọn họ cũng gắt gao tập trung vào Doanh Thừa Phong. Giống như Lương Vĩ Ba, giờ phút này trong lòng bọn họ cực kỳ nghi ngờ.
Ngay cả bọn họ nếu gặp phải lực lượng không gian, e rằng cũng không thể hoàn toàn khống chế được.
Nếu bọn họ đối đầu với Lương Vĩ Ba, vậy lúc một kiếm thần diệu kia đâm tới, sự lựa chọn duy nhất chính là sử dụng nguồn lực lượng vô thượng tới oanh kích, dùng toàn lực đến nghiền ép lực lượng không gian.
Bởi vì thực lực của hai bên một trời một vực, cho nên bọn họ mới có thể làm như vậy.
Nhưng nếu gặp phải cường giả cùng cấp sử dụng kiếm này, vậy thì trên cơ bản, bọn họ chắc chắc sẽ bị thua.
Quả thật, có kiếm này trong tay chính là vô địch cùng cấp.
Nhưng Doanh Thừa Phong lại phá vỡ nhận thức của bọn họ. Không ngờ một Linh Sư Bạch Ngân Cảnh có thể nắm bắt được dấu vết của lực lượng không gian, có thể dễ dàng tìm được trường kiếm đích thực trong không gian ảo ảnh mà ngay cả bọn họ cũng đều không thể hoàn toàn nhìn thấy.
Đây là một việc hoàn toàn khó tin, đã vượt xa khỏi trí tưởng tượng của bọn họ.
Doanh Thừa Phong cười cười, mở hai mắt ra, nói:
- Lương huynh, một kiếm vừa rồi của tại hạ chẳng qua là do may mắn mà thôi.
Chỉ có điều, nhìn nụ cười sáng lạn trên mặt hắn, không ai sẽ tin tưởng lời nói này.
Hai mắt của Hứa phu nhân đột nhiên ngưng tụ, nói:
- Lương Vĩ Ba, Doanh Thừa Phong đã bỏ đi Lang Vương Thuẫn, nếu ngươi muốn quyết đấu công bằng, vậy cũng không nên sử dụng kiếm không gian đấy.
Mặc dù tu vi chỉ là Bạch Ngân Cảnh đỉnh cao nhưng nàng cũng biết sơ lược về lực lượng không gian này.
Vừa mới bị uy năng cường đại của kiếm này làm cho rung động, mà lúc này nàng đã tỉnh táo lại, đưa ra ý kiến.
Mấy vị lão giả liếc mắt nhìn nhau. Vị lão giả cầm đầu kia chậm rãi lắc đầu, nói:
- Linh Hoàn, kiếm không gian này không phải là Linh Binh Hoàng Kim Cảnh, sử dụng vũ khí cùng cấp đối chiến vẫn trong phạm vi cho phép.
- Đại thúc tổ.
Hứa phu nhân kinh ngạc kêu lên một tiếng, đôi mắt của nàng hơi đỏ lên.
Bởi vì nàng không ngờ rằng vào lúc này, vị đại thúc từ trước đến này đều vô cùng yêu quý nàng lại thiên vị đối phương.
Nàng nhìn về phía lão đạo nhân cũng chỉ thấy ông ta khẽ lắc đầu, trong lòng nàng lập tức trở nên lạnh như băng.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng nói nhàn nhạt chui vào trong tai nàng.
- Không cần lo sợ, tiểu tử Doanh Thừa Phong này không giống bình thường. Chúng ta chỉ là muốn nhìn xem cực hạn của hắn tới đâu mà thôi.
Tinh thần của Hứa phu nhân lập tức rung lên. Mặc dù trong lòng nàng vẫn lo lắng nhưng khối u buồn kia đã hoàn toàn tiêu tan.
Thật ra nàng không biết là mấy vị lão nhân này si mê nghiên cứu lực lượng không gian tới mức nào. Sau khi nhìn thấy một kiếm kia của Doanh Thừa Phong, dường như tất cả bọn họ đều cực kỳ xúc động.
Giờ khắc này, cho dù Doanh Thừa Phong không muốn ra tay thì bọn họ cũng tuyệt đối không chịu để yên rồi.
Lương Vĩ Ba hít sâu một hơi, nói:
- Tốt.
Cổ tay y lại run lên, nguồn lực lượng không gian kỳ dị lại tràn ngập đi ra ngoài.
Nguồn lực lượng cổ quái nhanh chóng đi ra, tràn ngập ở mỗi một phần không gian trên võ đài. Mà trong tích tắc này, dường như tất cả không gian đều biến ảo kỳ diệu.
Bất kể là nhìn từ góc độ nào, mọi người đều thấy được nước gợn vô tận, mà Lương Vĩ Ba ẩn giấu mình ở sâu trong nước. Thân thể y hơi lắc lư lúc ẩn lúc hiện, tựa như đã rời khỏi thế giới này.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong trở nên ngưng trọng, hắn khẽ cau mày.
Dĩ nhiên một kiếm vừa rồi có sự cố gắng của hắn, nhưng quan trọng hơn chính là khả năng tính toán vô cùng hùng mạnh từ Trí Linh.
Ở trên chiến trường cổ, Trí Linh đã thu thập được rất nhiều số liệu liên quan tới lực lượng không gian.
Hơn nữa sau khi nghiên cứu nguồn lực lượng Định Vị Thạch phóng ra cùng đặc tính không gian trên người sói lớn, dữ liệu này cơ bản đã có hình thức ban đầu.
Tuy không thể phân tích được như Võ lão, người gần như có thể khiến cho lực lượng không gian làm theo ý mình. Nhưng nếu chỉ đối mặt với Linh Binh Bạch Ngân Cảnh này, nó vẫn có thể ở trong biến ảo vô tận tìm được thiên mệnh thực tử duy nhất kia.
Nhưng lúc Doanh Thừa Phong làm như vậy thì lại thấy trong đôi mắt của những cường giả Tử Kim Cảnh bỗng toát ra vẻ kỳ dị.
Hình như đây không phải là dấu hiệu tốt, cho nên hắn lập tức quyết định biểu hiện càng ít càng tốt.
Vào lúc này, mặc dù không gian xung quanh biến hóa nhưng Doanh Thừa Phong vẫn chưa nhắm mắt. Hắn hừ nhẹ một tiếng rồi đưa một nguồn chân khí dũng mãnh vào bên trong trường kiếm. Lập tức, một luồng sương mù dâng lên tràn ngập.
- Tê tê tê...
Âm thanh kỳ dị chợt vang lên. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ võ đài đã ngập tràn một màn sương mù trắng xóa.
Ở trong màn sương mù này, mọi người cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo, ngay cả tim, phổi cũng mang theo hàn khí mãnh liệt.
Mặc dù là ở dưới võ đài nhưng Thẩm Ngọc Kỳ vẫn không tự chủ được, liền rùng mình một cái.
Hứa phu nhân vội vàng xoay người, đứng chắn trước mặt Thẩm Ngọc Kỳ, sau đó lấy ra một miếng ngọc bội. Miếng ngọc này tỏa ra hơi ấm nhè nhẹ, bảo vệ hai thầy trò khỏi luồng hàn khí.
Doanh Thừa Phong cười dài một tiếng, nói:
- Có qua mà không có lại là vô lễ. Lương huynh, ngươi cũng thử xem trường kiếm trong tay tiểu đệ ra oai đi.
- Lực lượng lĩnh vực?
Hứa Bạch Đào hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi nói:
- Kiếm này quả nhiên cũng không tệ. Nhưng ngươi nghĩ rằng lực lượng lĩnh vực có thể loại bỏ lực lượng không gian sao? Thật sự là si tâm vọng tưởng.
Dường như là chứng minh lời của ông ta, từng đám sương mù vừa mới tràn ngập trên võ đài kia đã lập tức xảy ra biến hóa kịch liệt.
Chúng vốn hoàn trộn thành một thể, nhưng không biết tại sao lại bị một loại lực lượng thần bí phá hư, biến thành từng khối, từng khối rải rác trên võ đài.
Dường như võ đài này bị chia thành những ô vuông nhỏ, mà từng khối sương mù đều bị giam cầm trong đó, khó có thể rời đi.
Lương Vĩ Ba cười lạnh một tiếng, thân hình khẽ nhoáng lên, bộ pháp huyền ảo tới cực điểm, trong tích tắc đã đi tới sau lưng Doanh Thừa Phong.
Mà lúc này, những ô vuông trước mặt Doanh Thừa Phong cũng bắt đầu khởi động kịch liệt, tựa như một con mãnh thú tuyệt thế đang cuồn cuộn lao tới.
Đây là lực lượng không gian thần diệu. Rõ ràng y đã tới sau lưng Doanh Thừa Phong, hơn nữa lúc di chuyển lại không hề tạo ra tiếng động gì.
Lần này, y đã phóng lực tác dụng lên gấp trăm ngàn lần, và nguồn lực lượng lại ở ngay phía trước Doanh Thừa Phong. Nếu Doanh Thừa Phong không thể nhìn thấu điểm ấy, như vậy cho dù lực lượng bản thân có cường đại đến mức nào thì cũng chỉ có cách khoanh tay chịu chết mà thôi.
Lương Vĩ Ba nhe răng cười độc ác. Trong nụ cười đó ẩn chưa một tia sát khí hung lịch.
Tiểu tử này còn trẻ tuổi vậy mà tu vi lại không hề thua kém mình. Hơn nữa Linh Binh trong tay hắn không như bình thường, là siêu phẩm linh khí Hoàng Kim Cảnh, khiến cho y thèm chảy nước miếng.
Người như vậy không thể giữ lại.
Tâm niệm vừa chuyển, lập tức đầu mũi kiếm sáng lóe lên, lực lượng không gian bị y kích phát.
Nếu một kiếm này thật sự đâm trúng Doanh Thừa Phong, như vậy nguồn lực lượng khủng bố kia sẽ xé rách thân thể hắn thành vô số khối. Cho dù là thần tiên tới đây thì cũng đừng hòng cứu được tính mạng của hắn.
Nhưng trong tích tắc y đi tới sau lưng Doanh Thừa Phong, trong lòng chợt run lên.
Bởi vì y cảm thấy không gian quanh mình trở nên kỳ lạ, dường như có thứ gì đó đang trói chặt thân thể của y.
Giờ khắc này, y giống như một con côn trùng đang bay múa bỗng rơi vào trong lưới nhện. Mặc cho y giẫy giụa như thế nào thì cũng khó có thể thoát khỏi đám tơ nhện đang càng lúc càng quấn chặt này.
Doanh Thừa Phong hơi mỉm cười. Tuy uy năng của Hàn Băng trường kiếm không bằng Bá Vương thương và Lang Vương Thuẫn, nhưng nó cũng không phải là Linh Khí bình thường.
Hơi nước thế giới và hàn băng thế giới chỉ là một vật che giấu mà thôi, cái chính thức giết người chính là màn tơ nhện mảnh như sợi tóc trải rộng vài thước kia mà gần như là mắt thường không nhìn thấy.
Phía trên mỗi một sợi tơ nhện đều tràn đầy hàn khí. Chúng lần lượt thay đổi, giằng co cùng một chỗ, tạo thành một mạng lưới chắc chắn có ở khắp mọi nơi.
Thật ra tơ nhện không ngừng khuếch tán, nhưng tơ nhện ở xa lại bị lực lượng không gian phân cách, trong nháy mắt đã mất đi tác dụng.
Doanh Thừa Phong cũng chỉ có cách yên lặng chờ đợi đến khi Lương Vĩ Ba tiến vào trong không gian dầy đặc tơ nhện này, đến lúc đó mới có thể phát huy hết tác dụng.
Tuy lực lượng không gian của Lương Vĩ Ba cường đại, nhưng dù sao nguồn lực lượng này cũng không phải do bản thân y tu luyện ra.
Tuy nói dựa vào sự trợ giúp của Linh Khí, y có thể miễn cưỡng khống chế. Nhưng đối với chỗ không gian rất nhỏ, y lại không thể nào nắm trong tay.
Cho nên lúc y tiến vào vị trí không gian của Doanh Thừa Phong, lập tức bị tơ nhện quấn quanh.
Từng sợi tơ mang theo hàn ý thấu xương ăn mòn mà đến. Chúng tựa như muốn tầng tầng quấn quanh Lương Vĩ Ba, khiến y trở nên hoàn toàn đông cứng.
Nếu là cường giả Bạch Ngân Cảnh đỉnh cao bình thường thì trong lúc vô ý rơi vào trong vòng vây tơ nhện, chắc chắn là không hề có lực hoàn thủ.
Nhưng Lương Vĩ Ba lại khác. Hứa Bạch Đào hao tổn tâm cơ vì để cho y tham gia Bách Vực Chiến, mà bản thân y cũng không chịu thua kém, thực lực cũng vượt quả Bạch Ngân Cảnh đỉnh cao bình thường.
Lúc này, y khẽ quát một tiếng, lập tức trên người dâng lên một luồng sáng trắng.
Tuy luồng sáng này không mãnh liệt nhưng lại rất dai và cứng rắn, xé rách màn tơ nhện xung quanh thân thể y. Cùng lúc đó, trường kiếm trong tay y múa may, từng đạo lực lượng thần kỳ không ngừng biến đổi ở trong hư không.
Linh Binh bình thường căn bản là không thể chém rách được tơ nhện. Nhưng dưới trường kiếm của y, màn tơ nhện tựa như bị chém vụn ra, hóa thành vô số điểm hàn quang, tiêu tan ở trong hư không.
Tuy nhiên, tơ nhện này vốn là theo hàn khí ngưng tụ mà đến, cho nên lúc này tiêu tan lại chính là hóa thành căn nguyên.
Dưới sự khống chế của Doanh Thừa Phong, càng nhiều tơ nhện lại hiện ra, từng tầng một chồng tới. Tuy nó không thể trói chặt thân thể Lương Vĩ Ba như lúc trước, nhưng tơ nhện bên ngoài lại đang càng ngày càng nhiều lên.
Thả mắt nhìn vào trong lớp sương mù này, sương mù dày đặc như biển, tơ nhện chồng chất như núi, tạo thành nguồn khí thế to lớn khó có thể địch nổi
Rốt cuộc sắc mặt của Hứa Bạch Đào cũng thay đổi, trong lòng ông ta thầm kêu dị thường.
Không thể tưởng được, sau khi mất đi Lang Vương Thuẫn, trong tay tiểu tử này vẫn còn có Linh Binh khoa trương như thế.
Mặc dù Linh Binh này không có thuộc tính lực lượng không gian dũng mãnh, nhưng uy năng khủng bố này cũng không thua kém chút nào.
Dưới sự khinh thường nhất thời của Lương Vĩ Ba, không ngờ đã rơi vào trong kế hoạch của đối phương, quả là không thể tưởng được.
Đột nhiên, Lương Vĩ Ba hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay y bạo phát ra nguồn lực lượng kịch liệt, khó có thể hình dung.
Từng đạo năng lượng khủng bố chấn động tỏa ra từ trường kiếm.
Đây là nguồn lực hủy diệt nhất, một đại năng lượng thông thiên triệt địa
← Ch. 539 | Ch. 541 → |