← Ch.556 | Ch.558 → |
Người này tuy chỉ là một tu sĩ đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh, nhưng trong thời khắc từ không gian quay về, trên người lại trào dâng chiến ý, hơi thở hùng mạnh sục sôi mà ngay cả các cường nhân Tử Kim Cảnh cũng nhìn gã với cặp mắt khác xưa.
Có điều, sau khi người này tiến vào Linh Tháp, ánh mắt loé lên, nhìn thấy nhiều cường nhân Tử Kim Cảnh như vậy, lập tức kiềm chế hơi thở, trong giây lát, chiến ý trên người gã cũng tiêu tan, không khác gì một người bình thường.
Đôi mắt Doanh Thừa Phong chợt loé lên, thuật liễm tức (kiềm chế hơi thở) của người này cũng thật là cao minh, nếu như lúc trước không cảm ứng được khí thế hùng mạnh trên người gã thì tuyệt đối sẽ không tin rằng gã lại là một cường nhân như thế.
- Đại sư huynh.
Đỗ Thắng Lợi vui mừng kêu lên.
Chương Lân nhìn gã, trên mặt nổi lên nụ cười hài lòng.
Trong số những đệ tử hạch tâm của Thông Thiên lĩnh, cũng chỉ có duy nhất người này mới có thể áp đảo được hết thảy các nhân vật thiên tài, Chương Lân đưa gã đến đây, vốn dĩ đã có ý ra uy, mà biểu hiện của gã càng khiến bản thân y cực kỳ hài lòng.
Người đó hướng về mấy vị cường nhân Tử Kim Cảnh hành lễ, nói:
- Vãn bối Lộ Diên Nhi của Thông Thiên lĩnh bái kiến các vị tiền bối.
- Lộ Diên Nhi...tốt!
Mí mắt Đại Trưởng Lão thấp xuống một chút nói:
- Sớm đã nghe qua thanh danh của Lộ Diên Nhi Thông Thiên lĩnh, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên không phải là hư danh.
Nhãn lực của ông ta cao minh, nhìn ra được Lộ Diên nhi tuyệt đối không phải là một cường nhân Bạch Ngân Cảnh bình thường.
Thực lực của gã hùng mạnh, e là trong những người cùng đẳng cấp chỉ có duy nhất hai người Doanh Thừa Phong và Lương Vĩ Ba có thể phân cao thấp với gã.
Còn về Hứa phu nhân, trừ phi cô ta vận dụng bảo vật mà chân nhân ban tặng, nếu không thì chỉ đấu với vài người đã lành ít dữ nhiều.
Lộ Diên Nhi trầm giọng nói:
- Đa tạ đại trưởng lão tán thưởng.
Chương Lân cười to ha ha, ánh mắt chợt loé lên, nhìn Thông Đạo còn chưa kịp đóng cửa lại, nói:
- Các sư đệ của ngươi ở bên trong đúng không, gọi chúng ra đây đi!
Lời vừa nói ra, lập tức mọi người nghĩ ngay đến con số hơn một trăm khiến người khác phải sợ hãi khi nhìn thấy trên cầu thuỷ tinh.
Có điều, nếu như thành tích này là do sáu vị cường nhân Thông Thiên lĩnh đồng tâm hiệp lực thu thập được, vậy thì cũng chẳng đáng kể rồi.
Nhưng mà, điều khiến mọi người cảm thấy không ngờ được là khi nghe Lộ Diên Nhi nói:
- Sư tổ, các đệ tử vẫn chưa tụ hợp cùng con.
- A[
Nụ cười trên mặt Chương Lân lập tức đọng lại, hắn vẫn trừng mắt nhìn vào Thông Đạo còn chưa đóng lại, trầm giọng nói:
- Trong đó còn có ai?
- Còn có cô nương Trương Oánh Oánh của Thiên Cầm môn.
Lộ Diên Nhi nghiêm nghị nói:
- Đệ tử và cô ấy gặp nhau, vừa lúc đang muốn phân cao thấp một phen thì Thông Đạo liền mở ra.
Bây giờ mọi người mới chợt hiểu ra, chẳng trách lúc Lộ Diên Nhi đi ra, trên người chiến ý ngập trời.
Ánh hào quang trong thông đạo loé lên, một cô gái che mặt vẻ sôi nổi bước ra, chính là Trương Oánh Oánh của Thiên Cầm Môn.
Từ Hợp vội vàng tiến lên trước một bước, đến trước mặt Trương Oánh Oánh nói:
- Oánh Oánh, ngươi và Lộ Diên Nhi của Thiên Lĩnh môn đã giao đấu rồi à?
Trương Oánh Oánh hơi giật mình, nhìn Lộ Diên Nhi, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Sư tổ, vẫn chưa giao đấu chính thức, Thông Đạo đã xuất hiện cho nên đệ tử quay lại.
Từ Hợp thở phào nhẹ nhõm, tuy y rất có lòng tin đối với Trương Oánh Oánh, nhưng Lộ Diên Nhi cũng là người nổi bật trong thế hệ này của Thông Thiên lĩnh, nếu như hai người trong khi thí luyện do giao đấu mà bị đào thải một người thì thật là đáng tiếc.
Sắc mặt Chương Lân có chút cổ quái, nói:
- Lộ Diên Nhi, ngươi vẫn chưa tụ hợp cùng các sư đệ sao?
Lộ Diên Nhi gật đầu mạnh, ngạo nghễ nói:
- Khi đệ tử thí luyện, chưa từng mượn lực trợ giúp của người khác.
Gã là kẻ cao ngạo, tất nhiên sẽ không thèm tập hợp sức mạnh của người khác để tiến thành tranh đoạt rồi. Hơn nữa, những người trong thế hệ này mà gã cho là cùng giai cấp trong mắt mình chỉ lác đác mấy người. Bản thân gã sở hữu thực lực có thể càn quét được hết thảy. Nếu đã như thế, thì hà tất phải tập hợp lại để hành sự, để lợi ích rơi vào miệng của kẻ khác.
Có điều, sau khi gã nói ra những lời này, lại phát hiện ra một điều bất ngờ. Bầu không khí trong Linh Tháp đột nhiên trở nên quỷ dị, những cường nhân Tử Kim Cảnh ngơ ngác nhìn nhau, trên mặt đều không che dấu được vẻ quái dị.
Lộ Diên Nhi hơi run sợ, trong lòng gã buồn bực, hay là chính gã đã làm sai chuyện gì.
Thật lâu sau, Chương Lân ôm một tia hy vọng nói:
- Lộ Diên Nhi, trên người ngươi có bao nhiêu Năng Lượng Thạch?
Lộ Diên Nhi ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói:
- Tổng cộng đệ tử thu thập được ba mươi ba viên Năng Lượng Thạch.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, không ngờ lại có thể thu thập được ba mươi ba viên, đây đã là một con số phi thường rồi.
Bởi vì theo như gã biết, con số này cũng chẳng kém là mấy trong thành tích tốt nhất của nhiều thế hệ trước. Mà đây là do gã tự mình ở trong không gian liều mạng đoạt lấy, không tiếc việc kết thâm thù với các đệ tử kiệt xuất trong các môn phái khác, cũng muốn cướp được số Năng Lượng Thạch về trong tay, chính là vì dùng hết khả năng để tiếp cận cái kỷ lục này.
Ba mươi ba viên, đã là thành quả cuối cùng mà gã dùng toàn lực để ứng phó.
Thế nhưng, vẻ ngạo nhiên trong mắt gã rất nhanh chóng đã biến mất. Bởi vì hắn lại lần nữa phát hiện ra, sau khi mọi ngưòi nghe con số này xong thì đều tỏ vẻ bình thường.
Kể cả trong mắt của tiền bối cường nhân Tử Kim Cảnh Chương Lân của bổn tông cũng có chút thất vọng.
Ba mươi ba viên đá năng lượng còn khiến người ta thất vọng sao?
Lộ Diên Nhi há miệng thở dốc, gã chỉ cảm thấy đầu óc mình dường như có chút không đầy đủ.
Từ Hợp trong lòng khẽ nhúc nhích, nói:
- Oánh Oánh, ngươi lấy được bao nhiêu?
Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn sang.
Trương Oánh Oánh tuy xuất thân ở Thiên Cầm môn, nhưng trên người ả lại có vận đạo lớn, nếu như nói Lộ Diên Nhi với thực lực mạnh nhất cũng không đạt được số đá Năng Lượng lớn nhất, vậy thì rất có khả năng, là do bị Trương Oánh Oánh – vốn lọt vào mắt xanh của một loại chim thần viễn cổ - đoạt mất.
Nhẹ lắc lắc đầu, Trương Oánh Oánh chậm rãi nói:
- Sư tổ, đệ tử vô năng, chỉ lấy được ba mươi viên.
Sắc mặt của đại đa số mọi người ở đây đều biến đổi, ba mươi viên, đã là gần với kỷ lục nhất rồi. Nhưng, trong lời nói của Trương Oánh Oánh lại trở thành vô năng, vậy những kẻ bị đào thải, thì còn chỗ nào dung thân?
- Ầm...
Lại một Thông Đạo mở ra, không ngừng có người từ thông đạo trở về.
Nhưng, bây giờ đã không có ai chú ý đến những kẻ còn sống sót này nữa rồi.
Trưởng lão trầm ngâm một lát, ông ta đứng lên, đạo bào trên người hơi vung lên, nói:
- Linh Hoàn, ngươi gặt hái được mấy viên?
Hứa phu nhân khẽ mỉm cười, nói:
- Lão thúc tổ, đệ tử may mắn, chiếm được năm mươi viên.
- Năm mươi...
- Không thể nào.
- Hoa...
Lập tức, ở dưới giống như nồi dầu bị tạt nước lạnh vào, rồi nổ tung ra.
Tuy nói ở đây thấp nhất cũng là cường nhân Bạch Ngân Cảnh, nhưng khi nghe thấy con số này xong, lại không có mấy người có thể giữ được trạng thái bình thường.
Ngay cả mấy vị trưởng lão đã rút lui về ẩn cư của Linh Đạo thánh đường cũng trừng mắt líu lưỡi.
Năm mươi viên. Đây chính là con số thu thập được nhiều nhất từ trước đến nay.
Lập tức, ánh mắt mà mọi người nhìn vào cô ta có chút không giống nhau.
Trong mắt của đa số những người thí luyện, đều tràn đầy vẻ kính nể và sợ hãi. Còn hai mắt Lộ Diên Nhi lại sáng lên, trên người gã, một tia năng lượng mơ hồ động đậy. Nếu có thể, hắn còn muốn cùng với Hứa phu nhân tranh đấu thật sự.
- Không đúng.
Chương Lân đột nhiên kêu lên:
- Chân nhân nói số lượng biểu hiện là hơn một trăm, mà đây chỉ có năm mươi viên.
Thất trưởng lão nhướn mày, trầm ngâm nói:
- Doanh Thừa Phong, trên người ngươi có bao nhiêu Năng Lượng Thạch?
Lập tức, tất cả mọi người đều nhìn vào Thừa Phong không chớp mắt.
Hắn và Hứa phu nhân hai người cùng nhau trở về, trên đường tự nhiên trở thành bạn đồng hành.
Nếu như trong tay Hứa phu nhân có năm mươi viên Năng Lượng Thạch, vậy người này thì sao, hắn lại có biểu hiện gì?
Đối diện với bao nhiêu người với những ánh mắt hoặc là kỳ vọng, hoặc là nghi ngờ, hoặc là đố kỵ. Doanh Thừa Phong đứng thẳng hai vai, nói:
- Ta chưa từng đếm, nhưng tám, chín mươi chắc là có.
- Khà...
Một loạt âm thanh đảo hít không khí vang lên.
Khi nghe thấy năm mươi viên, đại đa số mọi người đều bị kích động.
Nhưng, sau khi họ nghe thấy Doanh Thừa Phong tự nhận có tám, chín mươi viên đá Năng Lượng thì ngoài khiếp sợ ra cũng cảm thấy vô cùng kính sợ.
Hơn tám mươi viên, làm sao có thể thu thập được.
Chương Lân nhìn thật sâu vào Doanh Thừa Phong. Dường như muốn trực tiếp khắc sâu diện mạo của hắn vào trong đầu óc.
Sau một lát, y trầm giọng nói:
- Doanh Thừa Phong, nếu như lão phu không nhớ nhầm, ngươi vẫn chưa xung đột với ai.
Tuy rằng có rất nhiều người bị loại bỏ, do đó mà rời khỏi thí luyện. Nhưng, mỗi người đều nói ra nguyên nhân thất bại của mình.
Trên cơ bản những ngưòi bị đào thải đều chỉ có một nguyên nhân, đó chính là gặp phải cường nhân mà mình không kháng cự lại được, bị đối phương đánh bại, và bản thân bị trọng thương.
Nhưng, Chương Lân nhớ rất rõ, trong số những người bị loại bỏ, lại không có ai đề cập đến hai người Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Tiền bối, vãn bối đã từng giao đấu với một người.
Ánh mắt của hắn thoáng nhìn Đỗ Thắng Lợi đang mang đầy vẻ phức tạp trên mặt, nói:
- Đỗ huynh, đã đắc tội rồi, xin thứ lỗi.
Mặt Đỗ Thắng Lợi đỏ bừng, Doanh Thừa Phong lại đứng trước bao nhiêu người xin lỗi như vậy, như thế chẳng phải là giáp mặt vẽ mặt (làm mất mặt) sao.
Lý Minh của Tung Sơn nhất mạch cười dài, nói:
- Doanh Thừa Phong, đây là cạnh tranh công bằng, đánh chết đả thương cũng khó tránh, ngươi không cần lưu tâm, ha ha...
Nhìn thấy Lý Minh cười với thoải mái, Chương Lân chỉ cảm thấy trong lòng buồn bã, sắc mặt rất khó coi.
Y tức giận hừ một tiếng, nhưng lại nén cơn giận vào trong, tiếp tục nói:
- Doanh Thừa Phong, số đá Năng Lượng này của ngươi là do bản thân ngươi săn giết năng lượng thể biến dị để đoạt lấy sao?
Lý Minh đột nhiên ngừng cười, cùng lúc ánh mắt sáng lên.
Không chỉ mình y, đến cả những cường nhân Tử Kim Cảnh khác cũng nín thở, lẳng lặng chờ đợi.
Doanh Thừa Phong chậm rãi nói:
- Không sai, vãn bối vận khí tương đối tốt, cho nên tìm được một ít năng lượng thể biến dị.
- Khà khà, đâu chỉ là một ít.
Hai mắt Chương Lân loé lên những tia sáng, nói:
- Ngươi tìm thấy chúng như thế nào, hãy nói bí quyết bí pháp ra đi.
Nụ cười trên mặt Doanh Thừa Phong vẫn không thay đổi, nhưng khẩu khí lại dần trở nên lạnh lùng, nói:
- Vãn bối chỉ là vận khí tương đối tốt mà thôi, làm gì có bí quyết bí pháp gì.
- Hừ
Chương Lân cười dữ tợn nói:
- Doanh Thừa Phong, tất cả những người đã ngâm trong Linh Trì, đều phải tiến vào động tiên để săn bắt thú tinh linh. Chuyện này liên quan đến đại nghiệp thăng tiến của các cường nhân Tử Kim Cảnh trong bổn vực, không thể có sai lầm.
Y dừng lại một chút lại nói:
- Nếu như ngươi thức thời mà nói ra, lão phu có thể bồi thường hậu hĩnh cho ngươi, nhưng nếu như ngươi không biết coi trọng, khà khà...
Tiếng cười của y càng ngày càng lạnh lùng, sau khi đám người Đại trưởng lão do dự một lúc, thì không hẹn mà cùng giữ sự trầm mặc.
← Ch. 556 | Ch. 558 → |