← Ch.606 | Ch.608 → |
Tên nam tử tóc đỏ biến sắc, nghe tiếng huýt gió sắc bén càng ngày càng đến gần, hắn trợn mắt nhìn, lập tức thấy trong đôi mắt Hứa phu nhân hiện lên một tia kinh nộ.
Hắn lập tức hiểu ra, giận dữ hét:
- Tiện nhân, ngươi dám kéo dài thời gian.
Chỉ có điều, hắn tuy rằng nhìn thấu tính toán của Hứa phu nhân, nhưng thế nào cũng nghĩ không thông, nàng làm sao mà liên lạc được với bên ngoài, và người nọ làm như thế nào mà tìm được nơi đấy.
Hứa phu nhân vui mừng nở nụ cười, bởi vì nàng đã nghe ra tiếng huýt gió này là do Doanh Thừa Phong phát ra.
Mà lúc trước là nàng liên hệ với Trương Oánh Oánh, lúc này lại là Doanh Thừa Phong xuất hiện. Như vậy Trương Oánh Oánh chắc chắn cũng ở gần đây. Ba người bọn họ liên thủ, tuyệt đối có thể giết chết tên nam tử tóc đỏ này.
Phải biết rằng, ba người bọn họ đều là những cường nhân trẻ tuổi mạnh nhất trong Linh Vực, nếu lấy ba đánh một còn không địch lại, như vậy thì thế giới này thật sự là có quỷ.
- Hắc, đi chết đi.
Tên nam tử tóc đỏ đột nhiên quát lên một tiếng lớn, thân hình hắn vừa động, một thanh trường đao khổng lồ màu đen lập tức hiện ra trong hư không, một sức mạnh khủng khiếp như con mãnh thú cưỡi trên dòng nước hồng thủy hung mãnh hướng thẳng vào Hứa phu nhân, dường như là muốn một ngụm nuốt sống nàng.
Nhưng mà, lúc này Hứa phu nhân lòng tĩnh như nước, không còn thấy sợ hãi chút nào, nàng nhẹ nhàng vẫy Hồng Lăng trong tay, đúc thành một bức vách tường màu đỏ vô hình trước mặt
Từng đạo lực lượng mênh mông như biến thành hồng thủy đẩy lùi thanh hắc đao to lớn.
Nếu lấy thực lực bản thân ra mà nói, nàng có lẽ không phải là đối thủ của tên nam tử tóc đỏ này. Nhưng là hậu duệ ruột thịt của Linh Tháp chân nhân, từ nhỏ đã được chân nhân tự mình dạy bảo, năng lực của nàng cường đại, vượt xa những kẻ cùng cấp bậc. Lúc này cùng tên nam tử tóc đỏ thoải mái đánh một trận, ít nhất cũng có thể chống đỡ hồi lâu.
Nam tử tóc đỏ trong lòng giận dữ tột độ, mắt thấy con vịt sắp được luộc chín bỗng nhiên mọc cánh bay đi, hắn làm sao có thể chấp nhận bỏ qua.
Hơn nữa, trong tay hắn hắc ám kết giới vẻn vẹn chỉ có cơ hội thi triển một lần. Nếu như lúc này để Hứa phu nhân thoát được, như vậy thì lần sau sẽ không còn gì có thể khắc chế bảo vật Quang Minh Chi Dực của đối phương nữa.
Khóe mắt hắn lóe lên tia hung quang, miệng rống lên liên tục, chân khí toàn thân sôi trào, bất chấp dâm niệm trong lòng, chỉ muốn mau chóng đem đối phương trảm ngay dưới đao.
Nhưng mà, đang lúc thế công của hắn giống như cuồng phong bão tố, trong tai đột ngột nghe được một tia thanh âm bất hòa.
Dường như có vật gì đó tiến nhập vào hắc ám kết giới, mà thanh âm kia chính là trong khi vật ấy đâm rách kết giới phát ra một chút động tĩnh.
Theo sau đó là một nỗi sợ hãi khiến hắn sởn tóc gáy đang dâng lên.
Đó là một cảm giác mãnh liệt, dường như làm cho con người có cảm giác sợ hãi đến nghẹt thở.
Đã từ rất nhiều rất nhiều năm Y Cách Nạp Đề chưa từng có cảm giác này, hắn thậm chí còn gần như sắp quên mất loại cảm giác này rồi.
Tuy nhiên, tại nơi đây, cái cảm giác vừa mới nổi lên trong thời khắc này, hắn đã thu đao lui về phía sau, dưới chân đạp những bước huyền ảo khó lường, thân hình liên tục chớp động không ngừng, cả người tựa hồ cũng biến thành một đám khói nhẹ trong bóng đêm.
Nhưng cái cảm giác nguy hiểm đến cùng cực vẫn cứ vây lấy hắn như cũ. Dù rằng hắn đem thân pháp thi triển tới cực hạn, cũng không thể thoát khỏi sự uy hiếp đang giáng xuống.
Bỗng nhiên, Y Cách Nạp Đề dừng bước, hai chân hắn tách ra hình chữ bát, song đao trong tay, hét lớn một tiếng, đón đầu chém xuống.
"Đinh."
Sau một tiếng nổ lớn, Y Cách Nạp Đề lùi lại nửa bước, trong hư không cũng xuất hiện nhiều hơn một đạo ánh sáng.
Một thanh trường kiếm màu trắng nhẹ nhàng lóe lên hàn quang ngừng lại trong không trung, đầu nhọn thanh kiếm phun ra nuốt vào ánh hào quang bất định, làm lòng người sinh kính sợ.
"Linh Vũ thần binh..." đôi mắt Y Cách Nạp Đề ngưng tụ, lớn tiếng quát:
- Các hạ nếu đã đến đây, sao không hiện thân, lén lén lút lút thì coi gì là bậc hảo hán.
- Ngươi cũng biết hảo hán?
Một âm thanh tràn đầy sự trêu tức vang lên:
- Ngươi không phải mới vừa uy phong bát diện ức hiếp một cô gái yếu ớt tay trói gà không chặt hay sao. Bây giờ sao không hung hăng ngang ngược nữa đi?
Y Cách Nạp Đề tức giận đến sôi máu, Hứa phu nhân chính là cường nhân do Linh Tháp chân nhân tự tay dạy dỗ. Thực lực của nàng tuy rằng không bằng hắn, nhưng trong đồng giới thì nàng cũng là cường nhân đứng đầu. Loại nữ nhân này cũng có thể xem là trói gà không chặt sao.
Mà trên mặt của Hứa phu nhân còn hiện lên một tia hài lòng và nụ cười mừng rỡ.
Nếu người khác nói nàng là cô gái yếu ớt, nàng nhất định sẽ giận tím mặt, hoặc là tỷ thí với hắn một phen, xem ai mới là "cô gái yếu ớt".
Nhưng, khi nàng nghe được Doanh Thừa Phong nói như vậy, trong lòng lại cảm thấy chút gì đó ngọt ngào, không hề có chút ý nào là phản bác.
Có thể được Doanh Thừa Phong cho là một cô gái yếu ớt để bảo vệ, đây quả là một điều thật tuyệt vời.
- Hừm, ăn nói ngông cuồng.
Y Cách Nạp Đề phẫn nộ quát:
- Vốn chỉ là một gã Linh Vũ giả tầm thường, ngươi còn tự cho rằng mình thật sự là vô địch hay sao?
Hắn giận dữ mắng mỏ một tiếng, thân hình chớp động, sải bước hướng tới nơi âm thanh truyền đến.
Thực lực hùng mạnh nhất của Linh Vũ giả chính là bọn họ sử dụng ý niệm để khống chế Linh Vũ thần binh, loại thần binh vô cùng cường đại, mà càng làm người khác đau đầu hơn chính là, cho dù ngươi có hao tổn hết tâm cơ đánh bay được thần binh, thì cũng đừng mơ tưởng gây được thương tổn lớn cho Linh Vũ giả.
Cho nên, khi đối mặt với Linh Vũ giả, biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp tìm được bọn họ, đánh tan thân thể của bọn họ. Khi đó Linh Vũ thần binh chỉ là cây không rễ nước không nguồn, sẽ không thể tạo thành bất cứ sự uy hiếp nào nữa.
Mỗi bước tiến của Y Cách Nạp Đề đều nặng như núi, trong bước tiến của hắn dường như ngưng tụ một lực lượng thần bí nào đó, có thể tạo một chút uy áp lên tinh thần.
Chớ xem thường loại áp lực nhỏ bé này, bởi vì khi chúng tích góp từng tí một, đến thời điểm đủ hùng mạnh, có thể khiến cho một người đang sống bị ép cho đến chết.
Hắn làm như vậy, ngoài việc muốn uy hiếp kẻ thù chưa xuất đầu lộ diện ra, còn ý muốn làm cho Hứa phu nhân phải kinh sợ không dám vội vàng ra tay.
Nhưng khi khóe mắt hắn thoáng nhìn thấy nét mặt của Hứa phu nhân thì trong lòng hắn hơi hơi rùng mình.
Bởi vì Hứa phu nhân ngoài vẻ mặt tươi cười ra thì không có ý gì là muốn tiến lên giúp đỡ.
Lập tức trong lòng hắn hiểu được, người tới thực lực nhất định hùng mạnh vô cùng, ít nhất là ở trong lòng của Hứa phu nhân, nghĩ đến người này thực lực trên mình, cho nên mới khoanh tay đứng nhìn như vậy.
Tuy nhiên trong lòng hắn không phục.
Bởi vì hắn tự nhận thiên tư hơn người, ở trong gia tộc Ngũ Tư, cho dù là vị tổ tiên anh hùng thành tựu vô song ngày xưa cũng chưa chắc có thể ở Hoàng Kim Cảnh mà có được thực lực hùng mạnh như vậy.
Trong cùng giai, tuyệt đối không có ai là đối thủ của hắn.
Tâm niệm vừa chuyển, hắn đột nhiên đâm ra một đao, đao khí hung mạnh mãnh liệt hướng tới phía trước quét đi.
"Rống..."
Đột nhiên, một tiếng rống giận dữ từ phía trước vang lên, một thân ảnh màu đen đột nhiên hung hãn xuất hiện. Tên kia duỗi quyền vọt tới trước, quyền kình vô song cùng lưỡi đao chạm nhau. Không ngờ tiếp nhận hoàn toàn một đao sắc bén.
Y Cách Nạp Đề ngẩn ra, hắn rốt cục kinh hô lên:
- Quỷ binh...
Đây là một quỷ binh hình người, trên người nó hơi thở hùng mạnh không thể tin nổi, chỉ hơi kém hơn cao thủ Tử Kim Cảnh một chút.
Hứa phu nhân trợn tròn tròng mắt, cái miệng nhỏ hơi hơi mở ra. Trong đôi mắt toát ra sự sợ hãi lẫn vui mừng, theo sau, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mím môi, thầm nghĩ trong lòng, hoá ra ở dưới trướng của hắn, ngay cả quỷ binh hùng mạnh như chỉ kém nửa bước là có thể đạt tới Tử Kim đều có. Thật không biết hắn cuối cùng ẩn giấu bao nhiêu quân bài chưa lật.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong cất giấu càng nhiều quân bài chưa lật thì nàng càng vui hơn.
Y Cách Nạp Đề vẻ mặt ngưng trọng, hắn không còn dám coi thường đối phương dù chỉ một chút.
Linh Vũ giả, khu quỷ Linh Sư.
Đây là hai loại năng lực hoàn toàn bất đồng. Nhưng, làm cho chúng tổ hợp cùng một chỗ vào cùng một thời điểm, thì có thể phát huy lực lượng lớn hơn.
Nhìn về quỷ binh hung bạo ở phía trước, còn phía sau kia phi kiếm thì rục rịch, hắn lần đầu tiên có cảm giác không ổn.
Bóng người chợt lóe, từ bên ngoài động khẩu chậm rãi bước vào một người nam tử trẻ tuổi.
- Là ngươi?
Y Cách Nạp Đề không thể tin nổi
Doanh Thừa Phong hơi giật mình. Cười nói:
- Không ngờ các hạ lại nhận ra được tại hạ, kẻ vô danh tiểu tốt này.
Đôi mắt Y Cách Nạp Đề vừa chuyển, cười nhạt nói:
- Các hạ tại Linh Trì, không có gan bước vào trung tâm, vậy mà vẫn nhận được thân lãi của ả ta, thật là khiến người ta kinh ngạc.
Sau khi nội lực của Linh Trì bị mọi người hấp thu hầu như cạn kiệt, Doanh Thừa Phong từng tiến vào trung tâm nhưng bị đại đa số những kẻ ở đó khinh miệt và trào phúng.
Chuyện như vậy tuyệt đối không nhiều, cho nên Y Cách Nạp Đề mới có thể nhớ một cách chi tiết đến vậy.
Doanh Thừa Phong ngẩng đầu đánh giá xung quanh, trong miệng phát ra tiếng chậc chậc. Nói:
- Hóa ra là hắc ám kết giới, chả trách ngươi dám đối địch với Hứa phu nhân. Hà hà. Chẳng phải là bắt nạt người ta không sử dụng được năng lực mạnh nhất là quang minh chi dực sao.
Y Cách Nạp Đề tức giận hừ nói:
- Các hạ, đây là chuyện riêng giữa Ngũ Tư gia tộc và Linh Đạo Thánh Đường, ngươi tốt hơn hết là đừng nhúng tay vào.
Nét mặt tươi cười của Doanh Thừa Phong không thay đổi, nói:
- Xem ra các hạ còn chưa biết thân phận của tại hạ rồi.
Y Cách Nạp Đề trầm giọng nói:
- Ngươi là ai?
Doanh Thừa Phong ưỡn ngực lên nói:
- Tại hạ Doanh Thừa Phong, Linh Đạo Thánh Đường hộ pháp sứ giả.
Y Cách Nạp Đề nhướn mày, hắn lập tức hiểu được, hôm nay tuyệt đối không thể bỏ qua được rồi.
- Được, nếu cùng là người của Linh Đạo Thánh Đường thì bổn tọa sẽ một lần chém hết các ngươi.
Còn chưa dứt lời, hắn lại chém ra một đao, đao này là hắn vận sức chờ phát động đã lâu, thanh thế to lớn, có thể nói nhất thời vô lượng.
Nhưng mà, Doanh Thừa Phong vẫn chưa đón đỡ, lòng hắn niệm chuyển động, Hàn Băng trường kiếm trong hư không xẹt qua, ánh sáng lấp lánh vô cùng, lập tức hóa giải ánh đao kia.
Đồng thời, quỷ binh hình người thét dài một tiếng, giơ cao thiết quyền, hướng về Y Cách Nạp Đề liên hoàn đánh tới.
Y Cách Nạp Đề bạo rống một tiếng, thanh hắc trường đao vũ động như gió, thân hình lại càng mơ hồ bất định.
Hắn dựa vào cây đại đao trong tay, liền đối chiến với đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh quỷ binh và Linh Vũ thần binh giáp công mà không rơi vào thế hạ phong, tu vi bực này trong thế hệ trẻ tuổi đúng là số một số hai.
Một đạo Bạch sắc nhân ảnh đột ngột hiện ra ở ngoài hang động, Trương Oánh Oánh cuối cùng cũng tới.
Nàng là người trí tuệ, vừa thấy cảnh tượng trong này, không hề tiến vào ngay, mà lấy ra Linh Binh điêu linh, gác ở cửa vào huyệt động, thấp giọng kêu lên:
- Tỷ tỷ, người cảm giác thế nào?
Hứa phu nhân cười duyên một tiếng, nói:
- Ta rất tốt, không cần lo lắng.
Sau đó, nàng hướng tới Doanh Thừa Phong gắt giọng:
- Doanh huynh, ngươi còn lề mề cái gì, nhanh giải quyết kẻ này cho xong đi.
Doanh Thừa Phong không kìm nổi cười, nói:
- Cũng tốt.
Nhìn hắn bị bao vây giữa vòng vây cường nhân, nhưng Y Cách Nạp Đề vẫn tiến thoái cẩn thận, lãnh đạm nói:
- Hắc ám kết giới của các hạ quả thật là đồ tốt, mạn phép cho tại hạ mượn dùng một chút.
Nhẹ nhàng vung tay lên, phía sau Hắc Chướng Kỳ tuôn ra khói đen, tử khí mãnh liệt, vô số quỷ binh hiện ra.
← Ch. 606 | Ch. 608 → |