← Ch.073 | Ch.075 → |
Long Đầu Nham là địa phương có diện tích rất rộng lớn, mỗi chỗ đều chứa đựng nguy cơ trùng điệp.
Một ít loại dị thú cường đại chiếm lấy một chỗ tạo thành cấm địa, nhưng một ít khu vực sống thành bầy đàn cũng là những vùng rất khủng bố.
Xà Diếu, Lang Cốc, Bức Huyệt chính là đại biểu trong số đó.
Đối với người bình thường mà nói, thì khi đi vào Long Đầu Nham sẽ chẳng ai dám bén mảng tới gần những khu vực này.
Tuy nói ở những chỗ đó kiếm được một ít dược thảo và khoáng vật hiếm thấy, nhưng so với việc mạo hiểm xâm nhập vào đây thì được không bù nổi mất.
Thế nhưng lúc này Doanh Thừa Phong lại chủ động tìm tới Bức Huyệt đỉnh đỉnh đại danh trong số đó.
Nơi gọi là Bức Huyệt thật ra là một cái sơn động rộng lớn thông sâu vào lòng núi.
Dưới bàn tay nhào nặn của tự nhiên, chiếc hang động này được tạo thành mà không bị ai can thiệp vào.
Chỉ có điều, bên trong hang động này rất rộng lớn.
Bên trong hang động ẩm ướt vô cùng, làm người ta phải sợ hãi, ngay cả là ban ngày thì ánh nắng cũng không thể chiếu sâu vào bên trong được.
Ở trong đó, ẩn dấu chính là Hấp Huyết Biên Bức không có điểm cuối.
Chúng nó là vương giả chính thực của khu vực này, cho dù là dị thú cường đại cũng không có ý định bén mảng lại gần đây. Bởi vì loại dơi này chính là loài dơi hút máu dũng mãnh nhất, mỗi một con thực lực tuy rằng không vào đâu, nhưng một khi chúng nó tạo thành quy mô lớn thì uy lực không phải là nhỏ.
Doanh Thừa Phong từng bước kiến định tiến lên, quang minh chính đại tiến nhập hang động.
Hắn đảo mắt một vòng, loại ánh sáng mờ mịt này ngay cả hắn có nhãn lực hơn xa người thường cũng không thể nhìn xa được.
Chẳng qua, hắn tới chỗ này vẻn vẹn chỉ có một mục đích.
Chính là giết chóc.
Hít sâu một hơi, Doanh Thừa Phong đột nhiên há miệng phát ra tiếng hét lớn tràn ngập sự giận giữ.
Tiếng hét của hắn truyền ra xa, ở trong huyệt động này vang vọng tạo thành một cỗ thanh âm kinh khủng vô cùng.
"Chít.... Chít... Chít...."
Từng trận thanh âm kỳ dị từ trong huyệt động phát ra, ngay sau đó, vô số bóng đen phảng phất như vô tận hiện ra, hơn nữa chúng còn lao về phía chỗ phát ra thanh âm.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng lên, hắn cười dài một tiếng, hét lớn:
- Tới rất hay.
Cổ tay hơi rung lên, trương thương nắm trong tay lập tức giống như con độc xà mạnh mẽ tiến về phía trước. Không những thế, trường thương sắc bén, linh hoạt lại không ngừng xoay tròn, hơn nữa tốc độ mỗi lúc một nhanh.
Bụp... Bụp... Liên tiếp những tiếng nổ vang lên, phàm là những con rơi ngăn cản phía trước trường thương trong nháy mắt bị đánh văng lại. Hơn nữa bởi vì lực xoay tròn khủng bố của trường thương, cho nên những con rơi bị đánh văng ra ở giữa không trung cũng bị nổ tung, biến thành một màn mưa máu.
Trên trường thương xuất hiện ánh sáng màu đỏ, luồng ánh sáng này lan ra thật chói mắt, trong phạm vi mười trượng quanh người Doanh Thừa Phong như ẩn như hiện.
Ở bên trong luồng quang mang màu đỏ lại lơ lửng những tia sáng rất nhỏ trông rất quỷ dị, hơn nữa nó xuyên thấu vào trong huyết nhục của những con rơi trong không trung.
Theo đó, chút lực lượng nào đó trong mớ huyết nhục đấy bị rút đi, dùng một phương thức cổ quái tiến vào trong trường thương.
Một cỗ nhiệt lưu ở trong trường thương lại chuyển vào người Doanh Thừa Phong, cỗ nhiệt lưu này cuồn cuộn chảy vào không dứt. Nó dọc theo đan kinh mạch tiến vào đan điền biến thành chân khí mênh mông trong cơ thể.
Phách Vương Thương trầm ổn vô cùng, Phách Vương Thương quyết bá đạo tuyệt luân, nhất là khi có một lượng lớn chân khí duy trì loại thương pháp này. Nếu như một võ sĩ lục tầng chân khí bình thường, ngay cả khi nắm giữ được Phách Vương Thương quyết cũng vô pháp thi triển được toàn bộ uy lực của nó. Bởi vì chân khí của bọn hắn căn bản không thể duy trì bộ thương pháp này trong thời gian dài.
Nhưng, Doanh Thừa Phong thì khác, khi hắn bạo phát chân khí đem toàn bộ uy lực của Phách Vương Thương quyết thi triển ra ngoài, Thiết Linh Chi Lực trong bộ trường thương đã bổ sung chân khí cho cơ thể hắn cuồn cuộn không dứt. Bất kể hắn tiêu hao bao nhiêu chân khí chỉ cần không ngừng chém giết Hấp Huyết Biên Bức, như vậy hắn sẽ không bao giờ cạn kiệt chân khí.
Khi trường thương phát lực gần hết, Doanh Thừa Phong dựng một bàn tay vỗ nhẹ lên thân trường thương. Một lượng lớn chân khí tiến nhập vào trong trường thương trợ giúp nó lấy một loại khí thế vô tận lao thẳng về phía trước. Mà chân hắn lại bước đi như bay, cả người bám theo sát trường thương.
Vù... Vù.... Vù....
Tiếng xé gió sắc bén vang lên, tuy rằng chỉ là một cây trường thương nhưng nó ở trong tay Doanh Thừa Phong lại giống như trở thành ngàn vạn những mũi nhọn đem Hấp Huyết Biên Bức trước mắt xé rách ra thành vô số mảnh.
Trong lúc nhất thời, bên trong huyệt động huyết nhục bay tứ tung, sát khí ngập trời.
Doanh Thừa Phong khẽ giậm chân một cái đã nhanh chóng lao theo bên cạnh trường thương, một quyền đánh lên trên thân trường thương. Thanh trường thương lập tức xoay tròn giống như chiếc Phong Hỏa Luân, mà thân hình của hắn lại bám sát theo trường thương không rời như một con ký sinh trùng trên đó, cơ hồ như hòa làm một thể.
Quỷ Ảnh bộ - Quỷ thần khó lường.
Phách Vương Thương quyết - Kẻ chống lại sẽ tan tác.
Hai chân hắn hơi xê dịch, Doanh Thừa Phong mượn lực nhảy lên, ỷ vào uy lực to lớn của Phách Vương Thương xông thẳng vào đàn Hấp Huyết Biên Bức. Hai tay hắn như điện không ngừng đánh lên thân trường thương, làm cho nó động theo ý của mình. Mà thân ảnh của hắn ẩn nấp trong từng đạo thương ảnh đó.
Đến lúc này, không một ai có thể nhìn ra đến tột cùng là người điều khiển thương, hay thương điều khiển người nữa.
Nếu giờ đây có người đứng xa nhìn như vậy sẽ thấy được một màn rất thần kỳ.
Ở bên trong đám thương ảnh màu đỏ có một bóng người giống như linh hồ không ngừng di chuyển, cả hai giống như một chỉnh thể không gì phân biệt nổi.
Khả năng tính toán cường đại của Trí Linh đã hoàn toàn vượt qua cực hạn của đại đa số người có thể tưởng tượng được. Dưới khả năng tính toán của nó đã hoàn toàn đem hai loại chiến kỹ tuyệt đỉnh dung nhập với nhau thành một thể, hơn nữa khi hai loại công pháp này phối hợp với nhau có thể phát ra uy lực mạnh hơn rất nhiều khi Doanh Thừa Phong thi triển một loại đơn thuần.
Nơi trường thương đi qua lập tức xuất hiện từng dòng sóng không khí, nhóm Hấp Huyết Biên Bức liều mạng huy động đôi cánh để né tránh. Nhưng đáng tiếc chính là chúng nó quá nhỏ bé, loại sóng không khí tràn ngập không gian xung quanh căn bản là không để cho bọn chúng tiếp tục duy trì thân thể.
Ngay sau đó, những con rơi xung quanh trường thương lập tức rơi xuống, chúng nó giống như bị quấn vào vòng lốc xoáy, vô luận là quẫy động hai cánh kiểu gì cũng không thể làm được theo ý mình.
Ba... Ba.... Ba...
Từng dòng nhiệt lưu xuất hiện xung quanh trường thương không chỉ là do đồ án linh văn ở trên đó tạo ra, mà còn do cả chân khí của Doanh Thừa Phong. Mỗi một con rơi sau khi bị trường thương giết chết lại còn bị hấp thụ mất sinh mệnh lực lượng của chúng khi chưa kịp tiêu tan đi rồi chuyển hóa thành một loại lực lượng khó hiểu dung nhập vào trong trường thương.
Ở trên Phách Vương Thương nguyên bản chỉ có ba loại thuộc tính: Sắc bén, Hỏa Diễm và Thiết Linh.
Thế nhưng giờ phút này, sau khi trải qua một hồi đánh nhau, ba loại lực lượng bên trong Phách Vương Thương đã kết hợp lại làm xuất hiện một loại lực lượng khác thường.
Dòng nhiệt lưu càng ngày càng mạnh, nó ở quanh người Doanh Thừa Phong tạo thành một vòng tròn lớn, phàm là bất cứ sinh vật nào xâm nhập vào trong phạm vi đấy đều phải chịu loại cảm giác như thân thể đang bị thiêu đốt. Khiến cho hơi nước trong cơ thể chúng nhanh chóng bị bốc hơi đi, hơn nữa còn trở nên nóng nảy và yếu ớt.
Đây không ngờ lại là loại uy lực gần giống với kết giới.
Chẳng qua, uy lực của loại kết giới này rất có hạn, cho dù là Hấp Huyết Biên Bức bình thường cũng không thể giết chết, chỉ có thể khiến cho nó trở nên nóng nảy và bất an mà thôi.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong lại ở trong biển rơi này như cá gặp nước, mỗi một lần huy động trường thương đều tạo thành một màn mưa máu gió tanh.
Hai mắt hắn sáng rực, không ngừng lóe lên những quang mang khác thường.
Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện, lượng chân khí mà bản thân hắn thu được khi tiêu diệt đám rơi này còn vượt xa lượng tiêu hao lúc sử dụng Phách Vương Thương quyết và Quỷ Ảnh Bộ.
Phách Vương Thương quyết và Quỷ Ảnh bộ tuy rằng uy lực mạnh mẽ, nhưng chúng nó lại không thể che dấu được khuyết điểm là rất tiêu hao chân khí.
Nhưng, khi hai loại công pháp này dưới sự trợ giúp của Trí Linh tạo thành kết hợp hoàn mỹ, Doanh Thừa Phong đột nhiên phát hiện hắn hoàn toàn có thể mượn Phách Vương Thương kích phát toàn bộ uy lực của bộ Phách Vương Thương quyết.
Phách Vương Thương là một loại binh khí ẩn chứa ba thuộc tính khác nhau, hơn nữa hiện giờ dường như còn tiến thêm một bước trở thành siêu cường binh khí.
Chỉ cần đem binh khí huy động một thời gian vừa đủ là có thể phóng xuất ra uy lực cường đại, mà Doanh Thừa Phong và Phách Vương Thương phối hợp ăn ý giống như một thể, thanh trường thương giống như là tứ chi hắn được kéo dài ra vậy.
Dưới tình huống như thế, hắn khống chế chân khí tiêu hao khi sử dụng Phách Vương Thương được giảm một lượng lớn, hơn nữa hắn cầm Phách Vương Thương theo cách tá lực đả lực trợ giúp cho cơ thể trong lúc dùng Quỷ Ảnh bộ dung nhập vào trong.
Hai cái kết hợp lại làm chân khí hắn phải tiêu hao không hề gia tăng lên, mà ngược lại còn giảm đi.
Giờ phút này, cho dù là hắn cầm trường thương quyết đấu cùng người khác, hắn cũng tuyệt đối không bị rơi vào tình thế trong thời gian ngắn đã cạn kiệt chân khí mà thua.
- Sát.... Sát.... Sát....
Một canh giờ sau, Doanh Thừa Phong đột nhiên phát ra tiếng hét như lôi đình.
Theo thanh âm hắn vang lên, ở mũi trường thương của hắn đột nhiên bộc phát ra một bức tường lửa nóng rực.
Bức tường lửa nóng rực này khuếch tán về bốn phía, nó tản mát ra những làn sóng nhiệt cao tới cực điểm.
Một lượng lớn rơi phát ra những tiếng kêu chói tai, trong khắp huyệt động tựa hồ tràn ngập loại thanh âm làm cho người ta sởn tóc gáy. Nhưng Doanh Thừa Phong cũng hoàn toàn không sợ hãi, bởi vì hắn có thể cảm nhận được rõ ràng ở trong ngọn lửa này truyền lại một cỗ năng lượng kỳ dị.
Cỗ năng lượng đó sau khi thông qua Phách Vương Thương tiến vào trong kinh mạch của hắn lập tức lắng đọng trong đan điền.
Hắn ngửa mặt lên hú dài một tiếng, Phách Vương Thương trong tay nhẹ nhàng bay ra, nó giống như Phong Hỏa Luân xông về phía trước làm cho bầy dơi trong huyệt động lập tức trở nên sợ hãi tới mức náo loạn.
Mà ở phía sau hắn, huyết nhục vô số con dơi chất chồng trên mặt đất, chúng không ngừng tỏa ra mùi máu tươi tanh tưởi làm người khác phải buồn nôn.
← Ch. 073 | Ch. 075 → |