← Ch.770 | Ch.772 → |
- A, hắn đang làm gì vậy?
- Hắn lấy lò luyện đan ra, hay là...
- Không thể nào, hắn không phải là kẻ hồ đồ.
Ở phía xa, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Thật ra, khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong lấy lò luyện đan ra, phần lớn những người này đã đoán được hắn muốn làm gì.
Nhưng đoán được là một chuyện, tận mắt nhìn thấy Doanh Thừa Phong làm như vậy lại là cảm giác hoàn toàn khác.
Khóe miệng Ái Lệ Ti Điện hạ hơi nhếch lên, quay đầu nhìn về mấy vương giả điện hạ, bà đều nhìn thấy vẻ kỳ dị trong mắt mỗi người.
Miễn cưỡng cười, Ái Lệ Ti Điện hạ nói:
- Các vị, ở tuổi này mà Doanh đại sư có thể tấn thăng làm đại sư đúc luyện, cũng là có nguyên nhân của nó.
- Đúng vậy, quyết tâm tại bất cứ nơi nào, thời điểm nào cũng có thể đúc luyện binh khí... thật đáng khâm phục!
Kha Vương Điện hạ lắp bắp, thật sự không nghĩ ra lời gì để khen ngợi, đành phải hàm hồ như vậy.
Tuy nhiên, trong lòng mấy người bọn họ lại thầm nhủ.
Người này can đảm như vậy, lại không gặp nạn giữa đường, thật đúng là Quang Minh Chi Thần phù hộ.
Huyền Đức nhìn cảnh tượng này mà dở khóc dở cười, ông ta khẽ lắc đầu. Đã nghe nói các đại sư tu luyện đều là những kẻ điên không biết lý lẽ. Hiện giờ xem ra, rõ ràng Doanh Thừa Phong này chính là một người trong số đó.
Tuy nhiên, cũng chỉ có những kẻ điên như vậy, mới có thể đi xa hơn trên con đường tu luyện, đạt được thành tựu lớn hơn.
Bá Vương nhìn Doanh Thừa Phong khép hờ hai mắt, toàn tâm đúc luyện thánh khí. Nó nháy mắt, ngẩng đầu đảo mắt một vòng, lập tức nhìn thấy vô số ánh mắt kinh ngạc và cổ quái.
Trong lòng tức giận, không kìm nổi mà oán giận Doanh Thừa Phong, vào lúc này lại có ý nghĩ kỳ lạ đúc luyện cái gì chứ. Gặp phải một người chủ nhân như vậy thật sự khiến nó đau đầu.
Có điều, nó lại không biết, hiện giờ Doanh Thừa Phong tương đối trầm mê con đường đúc luyện, cho nên một khi có ý tưởng kỳ diệu gì đó, lập tức muốn thử nghiệm.
Đương nhiên. Hắn làm như vậy cũng không phải lỗ mãng, mà đã trải qua tính toán của Trí Linh.
Cải tạo trường kiếm Hàn Băng ở nơi này, chắc chắn sẽ không hao phí thời gian quá dài. Mà những đối thủ của hắn. Ngoại trừ Ngao Đức Lạp và Ngải Mạc Tác ra, thực lực Bá Vương đủ để ngang dọc tất cả.
Hơn nữa, hiện giờ hắn là đại sư đúc luyện hàng đầu.
Bất kể là cường giả hắc ám khí thế hung hãn, hay là bộ tộc Quỷ Liễm Đằng có âm mưu từ lâu. Khi nhìn thấy hắn đều muốn bắt sống, sau đó ép hắn cống hiến.
Nếu như hắn rèn được một thanh thần binh có một không hai ở trước mặt rất nhiều cường giả cấp Vương, khẳng định triệt để thanh danh đại sư đúc luyện của bản thân. Vậy thì sau này, những âm mưu nhắm vào hắn chủ yếu là bắt sống, mà rất ít khả năng ám sát.
Tất nhiên Bá Vương không biết tính toán trong lòng Doanh Thừa Phong, cho nên buồn bực, ngoại trừ việc nhìn Doanh Thừa Phong bằng ánh mắt u oán, cũng chỉ biết thở phì phì đi vòng quanh hắn, đồng thời trên người phóng thích khí tức nóng lòng.
Quyết đấu trong quầng sáng vẫn được tiến hành như trước, âm thanh của Huyền Đức vẫn trầm bổng như vậy, dường như không có bất kỳ sự việc gì có thể ảnh hưởng đến tâm tình của ông ta.
- Bá Vương số 1 khu thứ tám và Liệt Diệm số 4 khu thứ 7. Quyết đấu bắt đầu!
Ánh mắt mọi người lại nhìn về phía Doanh Thừa Phong và Bá Vương.
Lúc này. Doanh Thừa Phong vẫn khép hờ hai mắt, hai tay nhẹ nhàng đặt lên lò luyện đan, không hề quan tâm đến sự việc bên ngoài. Bá Vương liếc mắt, hai tay giao nhau trước ngực, vẻ mặt khó chịu.
Trong quầng sáng bắn xuống luồng sáng, hút bọn họ và hai người đối diện vào bên trong.
Huyền Đức làm như không thấy Doanh Thừa Phong, kẻ đang tiến hành đúc luyện. Ông ta chậm rãi hỏi:
- Các ngươi lựa chọn đi, cuộc chiến linh thú hay là hỗn chiến.
Hai nam tử đối diện mặc y bào đỏ. Một người có vẻ mặt dữ tợn, trên người có thể nhìn thấy ánh sáng đỏ nhạt. Người còn lại là lão già thấp gầy, ánh mắt gian xảo.
Lão già cười ha hả, cướp lời Bá Vương, nói:
- Hai người Ngải Mạc Tác của Thánh giáo Hắc Ám và Ngao Đức Lạp của Thánh giáo Thủy Hệ đều lựa chọn tùy ý, cho nên lão phu nghĩ, lựa chọn của Bá Vương huynh chắc cũng như vậy.
Trong lòng tất cả mọi người phía dưới thầm kêu bỉ ổi.
Mặc dù Bá Vương không thu thập được nhiều Phù Lục như hai người kia, nhưng dù sao cũng được bảy mươi bảy tấm.
Trong vòng đấu bảng, nó là nhân vật duy nhất có thể chiến đấu với hai người kia. Cho nên, sau khi nghe những lời này, trừ phi Bá Vương tự nhận không bằng hai người kia, nếu không sẽ không còn lựa chọn nào khác.
Quả nhiên, Bá Vương tức giận hừ một tiếng, nói:
- Đúng vậy, các ngươi chọn đi.
Lão già kia cười ha ha, nói:
- Quả nhiên Bá Vương huynh rất sảng khoái, chúng ta lựa chọn hỗn chiến.
Cái tên đứng bên cạnh lão ta rống to một tiếng, thân hình chợt bành trướng lên, chỉ khoảng nửa khắc liền hóa thành một cự thú toàn thân đầy lửa.
Huyền Đức đại nhân chần chờ một chút, ánh mắt liếc về phía Ái Lệ Ti điện hạ.
Khóe miệng Ái Lệ Ti điện hạ mỉm cười, rõ ràng có vẻ châm biếm.
Trong lòng Huyền Đức đại nhân thả lỏng, cất cao giọng nói:
- Hỗn chiến... Bắt đầu!
Âm thanh của ông ta vừa dứt, lão già và cự thú không hẹn mà cùng vọt lên. Chỉ có điều, mục tiêu mà bọn chúng nhằm vào không phải là Bá Vương, mà là Doanh Thừa Phong đang đúc luyện vật phẩm.
Tuy Doanh Thừa Phong là đại sư đúc luyện của Thánh giáo Quang Minh, bọn chúng không thể đắc tội. Nhưng vào lúc này, nhằm đạt được thắng lợi sau cùng, bọn chúng đã không từ thủ đoạn. Cho dù lúc này đắc tội Doanh Thừa Phong, cũng phải giành được Top 10. Chỉ cần có thể nắm giữ một giọt Thấu Cốt Ngọc Tủy, chắc chắn thế lực nơi bọn chúng sinh sống sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ bọn chúng.
Bá Vương lạnh lùng cười, nếu để bọn chúng quấy nhiễu Doanh Thừa Phong mới thực sự là mất thể diện.
Nắm chặt hai quyền, đánh vào không trung.
Không ai có thể nhìn thấy, khi nó đánh ra hai quyền này, lòng bàn tay chợt hiện lên hình dáng một thanh rìu lớn.
Nếu hai người kia đã vô sỉ như vậy, vừa ra tay lại nhằm vào Doanh Thừa Phong. Vậy thì nó cũng không cần phải khách khí, khi đánh ra quyền thứ nhất đã vận dụng cự phủ Thiên Kỵ.
"Hô, hô..."
Hai quyền của nó chân thật, quyền phong gào thét.
Mặc dù không có sức mạnh bá đạo như Ngao Đức Lạp, cũng không có sức mạnh không gian quỷ dị khó lường như Ngải Mạc Tác, nhưng khi đánh ra hai quyền này, sắc mặt của các cường giả cấp Vương bàng quan không hẹn mà cùng biến đổi.
Bởi vì sau khi hai luồng quyền phong rời xa Bá Vương, lại từ từ kéo dài, hóa thành hai luồng đao gió khổng lồ.
Đao gió mà Bá Vương đánh ra, chính là sức mạnh cường đại nhất của nó... Đao gió.
Hai luồng đao gió rời khỏi Bá Vương càng xa. Hình thể của chúng lại càng lớn, khi chúng tiến tới trước mặt cự thú và lão già kia, đã hóa thành hai lưỡi đao khổng lồ màu xanh dài đến mấy trượng.
Lão già và cự thú biến sắc, bọn họ có thể cảm ứng được uy năng khổng lồ ẩn chứa trong đao gió màu xanh.
Tuy nhiên. Phản ứng của bọn chúng lại khác nhau.
Thân hình lão già nhún xuống, lùi về sau nhanh như bay. Mặc dù trên người lão ta lóe lên tia sáng đỏ, nhưng không dám ngạnh chiến với đao gió khổng lồ như vậy.
Mà cự thú lại rống to, thân hình của nó cao lớn, tất nhiên không thể tránh né nhẹ nhàng giống như đồng bạn. Đành phải kiên trì xông tới.
Chỉ có điều, khi nó xông về trước, trên người hiện lên một bộ thánh khí, trên cánh tay lớn ngưng tụ ra một tấm khiên khổng lồ.
Trong lòng Bá Vương cảm thán, có thể tham gia cuộc chiến linh thú, quả nhiên đều trang bị đầy đủ.
Tuy Thánh Khí Thiên Kỵ hiếm có, nhưng vẫn tập hợp đầy đủ phòng hộ của thánh khí thông thường.
Có điều. Chỉ với thánh khí bình thường mà muốn ngăn cản Thánh Binh Thiên Kỵ nhị chuyển sao?
"Hô... Oanh..."
Đao gió chém mạnh vào tấm khiên, tấm khiên bao phủ gần nửa người cự thú thoáng run rẩy một lúc, vang lên tiếng nổ ầm ầm, nổ tung tại chỗ.
Cự thú nếu đã sử dụng tấm khiên này, tất nhiên cũng là một thánh khí hùng mạnh.
Nhưng đáng tiếc là, khi cự thú này thăng tiến. Chỉ có hạch tâm cấp 3, mà tấm khiên trong tay nó chỉ là một thánh khí thông thường. Thậm chí còn không có sức mạnh bí văn.
Mà Bá Vương lại khác hẳn, chẳng những hạch tâm mà nó ngưng tụ là hạch tâm cấp 2. Hơn nữa gần như đạt đến cực hạn của cấp này. Đồng thời, do nó căm hận hai người này ra tay tàn nhẫn, tấn công Doanh Thừa Phong trong lúc đang đúc luyện thánh khí, cho nên khi ra tay không hề lưu tình, trực tiếp kích phát uy năng Thánh Binh Thiên Kỵ vòng hai.
Đây chính là Thánh Binh Thiên Kỵ có uy năng của vòng hai, trong đao gió cường đại dường như ẩn chứa sức mạnh đao hư không, thánh khí thông thường làm sao có thể chịu nổi.
Tấm khiên nổ tung, cự thú sợ tái mặt, nó không thể ngờ được, một đao gió lại có uy năng khủng bố như thế.
Hú lên quái dị, nó không dám tiến tới, hai chân xê dịch, bắt chước đồng bạn liều mạng lùi về phía sau.
Tuy nhiên, đao gió xé rách tấm khiên chẳng những không dừng lại, mà đột nhiên tăng tốc, đuổi theo với tốc độ không gì sánh nổi.
Chỉ trong giây lát, đao gió đã tiến tới trước người cự thú, cự thú gào thét điên cuồng, hỏa khí lượn lờ trên người, ánh sáng đỏ vờn quanh, bùng nổ toàn bộ sức mạnh.
Đồng bạn của nó cũng lui nhanh đến bên cạnh nó, hai người hợp lực phóng thích tường lửa vô tận.
Đây là sức mạnh phòng thủ mạnh nhất của bọn họ.
Từ lúc hai người bọn họ bắt đầu tập kích bất ngờ đến lúc này đang phòng thủ toàn lực, chỉ có vài giây, mà trong vòng mấy giây ngắn ngủi này, Bá Vương chỉ làm một việc.
Đó là dễ dàng chém ra hai quyền, và hóa thành hai luồng đao gió.
Nhưng với hai luồng đao gió lúc mới nhìn qua thì rất bình thường, lại khiến hai cường giả Tước Vị vô cùng chật vật.
"Bá..."
Đột nhiên một đao gió chuyển hướng giữa không trung, giống như có người khống chế, vòng qua tường lửa, tập trung lại giữa không trung.
Vì thế, một luồng đao gió lớn hơn chém mạnh xuống tường lửa.
"Oanh..."
Trong lúc nhất thời, ánh lửa văng tung tóe, vô số đốm lửa bay về bốn phương tám hướng.
Đao gió khổng lồ không lưu tình chém xuống, khi một người một thú muốn chạy trốn, lao xuống nhanh như điện, chém một người một thú thành bốn mảnh ngay tại chỗ.
← Ch. 770 | Ch. 772 → |