← Ch.904 | Ch.906 → |
- Hống...
Người đá khổng lồ nổi giận gầm lên, nó liều mạng lui ra sau, nhưng bất kể nó giãy dụa thế nào đều không thể vứt cây gậy đáng giận đang cầm trên tay.
Kim Cương Vương như một con ốc sên bám dính lấy nắm đấm của y.
Người đá khổng lồ ngừng lại, một quyền đấm xuống đại địa dưới chân. Sức mạnh khổng lồ không gì sánh nổi kia tạo ra một hố to trên mặt đất. Nhưng khi y nhấc nắm đấm của mình lên lại kinh hãi phát hiện, dù là Kim Cương Vương hay cây gậy đáng giận kia đều không có gì thay đổi.
Giống như một kích nặng nề của mình với y chỉ là gãi ngứa, hoàn toàn không gây ra tổn thương.
Người đá khổng lồ vừa sợ vừa giận, y rất rõ sức mạnh của mình, một quyền này, đừng nói là thánh thú cấp Đại Công Tước, cho dù là cấp bán thần cũng không thể chịu được. Nếu Phất Lãng Tây Tư trúng quyền này thì không chết cũng trọng thương, sao có thể giống như đối phương, vẫn vui vẻ không ngừng bám lấy nắm đấm y.
Sức mạnh vĩ đại là thứ y kiêu ngạo nhất, nhưng không ngờ lúc này lại chẳng có tác dụng với kẻ địch, đương nhiên làm y sợ gần chết.
Tuy nhiên, dù sao y cũng là một Bán thần hùng mạnh, lúc này ngược lại còn bạo phát sự thô bạo và huyết tính trong người, y trừng đôi mắt như muốn nứt ra, gầm quát.
- Được, ngươi muốn hút, ta có ngươi hút.
Y cảm nhận rất rõ, đối phương đang dùng một phương thức quỷ dị hấp thu tinh hoa từ linh lực thiên địa ngưng tụ ngàn vạn năm trong cơ thể. Y chưa bao giờ gặp qua tình huống này, hơn nữa có dùng cách gì ngăn cản cũng bất lực.
Lượng lớn lực lượng liên tục bị rút ra khỏi cơ thể, nhập vào cơ thể đối phương.
Nếu không ngăn được, người đá khổng lồ chỉ có thể phản lại, y vận chuyển năng lượng, tận lực xuất một số lớn lực lượng ra ngoài.
Đối phương chỉ là một dị tộc cấp bậc Đại Công Tước, còn y chính là khí linh bán thần, hơn nữa còn là cao cấp khí linh, thậm chí có khả năng nâng cao thần tọa, trở thành thần linh chân chính.
Lực lượng tuyệt đối chênh lệch như biển rộng và suối nhỏ.
Người đá khổng lồ chẳng sợ phá vỡ thần thông thuật, đem lực lượng tích lũy ngàn vạn năm phát tiến ra hơn nửa, thậm chí ngay cả bản thể bên ngoài cũng từ bỏ, lực lượng của y, một đại công tước sao có thể tiếp nhận.
Y tin rằng, chỉ cần trút lực lượng của mình vào, người này sẽ vì tích tụ quá nhiều sức mạnh khổng lổ mà bạo xác bỏ mình.
Không gian xung quanh nổi lên những dao động kỳ lạ, đây là năng lượng tích tụ trong phạm vi nhất định tạo thành năng lượng chồng chất.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều hít một hơi lạnh.
Đại địa hạch tâm khí linh quả danh bất hư truyền, tới mức này mà vẫn còn năng lượng khổng lồ như thế.
Lúc này, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng lo lắng, Kim Cương Vương có thể thừa nhận được nguồn lực lượng này.
- Hắc..
Kim Cương Vương đột nhiên quát lớn, cơ thể đột ngột lớn lên, nháy mắt biến thành Kim Cương khổng lồ.
Hai chân y đạp mạnh xuống đại địa, hai mắt lấp lánh, hung ác nhìn chằm chằm vào người người đá khổng lồ.
Sau đó, phía ngoài cơ thể thể y không ngừng dâng lên những đợt sóng dao động, giống như có vô số con chuột đang chạy tán loạn trên thân.
Chỉ trong chốc lát, cơ thể y đã phồng lớn thêm một vòng, do đó càng trở nên mập mạp.
Trái tim Doanh Thừa Phong co đập kịch liệt, tuy lúc này hắn đang nắm thần thông trong tay lần nữa, đã có thể khống chế cục diện bên ngoài. Nhưng chỗ Kim Cương Vương và người đá khổng lồ giao thủ rất gần hắn, trong phạm vi này, hắn cũng không dám cho thần thông lực xâm nhập.
Bằng không, sau khí người đá khổng lồ này bị cuốn đi, đại địa hạch tâm khí linh chưa chắc sẽ chết, nhưng còn Kim Cương Vương, Bá Vương và Khấu Minh cũng lành ít dữ nhiều.
Cho nên, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người khổng lồ hung dữ ẩu đả.
Chuyển tầm mắt, hắn nhìn thấy Khấu Minh và Bá Vương bước về phía mình, động tâm, thấp giọng nói.
- Các ngươi không sao chứ?
Lúc thấy hai người họ bị người đá khổng lồ đập bay, tim Doanh Thừa Phong va đập kịch liệt.
Đây chính là cường giả Bán thần, trúng cú này, dựa vào tu vi hai người thật khó biết sinh tử.
Thật không ngờ trong chớp mắt họ đã bình an tới bên cạnh.
Khấu Minh hơi hổ thẹn nói.
- Đại sư, là Vua thời không ra tay cứu chúng ta.
Hai mắt Doanh Thừa Phong bừng sáng.
- Y ở đâu?
Lúc Kim Cương Vương giao thủ với người đá khổng lồ, cũng chỉ Vua thời không mới có tư cách nhúng tay.
Một giọng nói thản nhiên truyền vào tai hắn.
- Đầu đất, đây là cơ hội rất tốt của tiểu tử Kim Cương Vương kia, người đừng có làm loạn.
Doanh Thừa Phong giật mình, dù sao hắn và Kim Cương Vương cũng có mối liên hệ người khác không thể cảm nhận, lập tức biết lời y nói không ngoa.
Lúc này chân khó trong cơ thể Kim Cương Vương tăng vọt, hơn nữa tốc độ này còn đang tăng không giới hạn.
Hắn nghĩ lại, lập tức hiểu được duyên cớ trong đó.
Con cưng đại địa không chỉ để nói ngoa, ông trời thật quá ưu đãi cho con cưng đại địa, ngay cả bản thân Doanh Thừa Phong cũng thấy đố kỵ rồi.
Hít sâu một hơi, Doanh Thừa Phong nói.
- Tiền bối, ngài cố ý sao?
- Ha ha, là lão già này tùy cơ ứng biến, dùng phương pháp tự bạo chạy trốn, chứ ta cũng không có biện pháp với nó. Nhưng nếu nó tự chui đầu vào lưới, ta đương nhiên phải bố trí tiêu diệt nó hoàn toàn.
Ngừng một chút, trong giọng nói pha thêm nét buồn.
- Lão già này là linh trí do đại địa hạch tâm sinh ra, chúng ta có thể đánh vỡ nó nhưng rất khó giết chết nó. Nhưng nếu để Kim Cương Vương ra tay hấp thu hết lực lượng của nó, nó sẽ hoàn toàn diệt vong.
Trong lòng Doanh Thừa Phong lạnh lẽo, thì ra từ lúc bạch sắc phi điểu dẫn họ tới đây đã bắt đầu tính kế.
Tuy nói họ không có tổn thất gì, ngược lại còn giúp Kim Cương Vương đạt được chỗ tốt. Thế nhưng trong lòng Doanh Thừa Phong vẫn bất mãn và lo lắng.
Vì có cùng lợi ích nên hợp tác cùng nhau. Nhưng nếu xung đột lợi ích thì sao, nhóm mình chắc sẽ bị người này bán đi.
- Hống hống hống...
Tiếng rống thê lương mà sợ hãi không ngừng nổ vang trong không trung.
Đám người Doanh Thừa Phong ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy hai người khổng lồ đang dây dưa lẫn nhau.
Ngay từ đầu, lúc Kim Cương Vương bị người đá khổng lồ vây đã rơi vào hoàn cảnh tồi tệ, dưới sự áp chế của Bán thần, y căn bản không có lực phản kháng, chỉ có thể bám dính vào nắm tay đối phương như keo da trâu.
Nhưng thời gian trôi qua, lực lượng trên người Kim Cương Vương càng lúc càng mạnh, từ lúc bắt đầu đọ sức với đối phương, không ngờ vẫn chưa rơi vào thế hạ phong.
Đến giờ khắc này, không ngờ lực lượng song phương ngang nhau.
Mọi người không kìm được kinh sợ, ngơ ngác nhìn nhau.
Một thánh thú Đại Công tước, không ngờ có thể cùng Bán thần, hơn nữa còn là khí linh Bán thần cao cấp nhất đánh ngang tay.
Dù là tận mắt nhìn thấy, họ vẫn khó tin tưởng.
Như nhìn ra nghi ngờ trong lòng họ, Vua thời không đắc ý nói.
- Ha ha, nếu lão già kia trốn trong thể xác, Kim Cương Vương cũng đừng mơ hấp thu được sức mạnh của nó thuận lợi như vậy. Nhưng do giờ nó nhảy vào trong thần thông nên phải tự nổ thể xác, để khí linh đơn thuần giáng lâm.
Giọng điệu của Vua thời không có sự khoan khoái khó giấu.
- Nó lúc này, chính là bản thể của đại địa hạch tâm khí linh, mà Kim Cương Vương cũng là con cưng đại địa, sức mạnh của nó càng lớn, Kim Cương Vương càng thu được nhiều lợi ích hơn. Ha ha, tới giờ phút này, nó có tỉnh ngộ muốn thoát thân thì đã ngàn vạn khó khăn rồi.
Như Vua thời không nói, lúc này người đá khổng lồ đã kinh sợ.
Rốt cuộc y cũng phát hiện ra một sự thật bất đắc dĩ khiến y vừa sợ hãi vừa tuyệt vọng.
Không ngờ đại tinh tinh trước mắt lại dũng mãnh như vậy, cơ thể y như một cái đáy vô hạn, dù rót bao nhiêu năng lượng dũng mãnh vào đó thì vẫn tiếp nhận dễ dàng.
Dù là sinh vật thành linh, ngưỡng hay khoáng vật thành linh cũng có thể xưng là tu sĩ.
Tu sĩ Đại Công Tước, cơ thể họ như một hồ nước lớn, phương diện cất chứa năng lượng so với cường giả bán thần mà nói thì vô cùng hữu hạn.
Nhưng hồ nước trong cơ thể Kim Cương Vương cũng thật biến thái.
Người đá khổng lồ gần như trút một nửa lực lượng dũng mãnh vào trong cơ thể Kim Cương Vương, đây quả thực như đem nước trong biển rộng rót xuống một hồ nước. Trong tình huống bình thường, hồ nước này sẽ bị vỡ tung, vỡ nát, thậm chí còn bị biển rộng phá hủy hoàn toàn.
Nhưng trên thực tế, hồ nước trong này cũng như cái động không đáy, nó như thông với đại dương ở nơi rất xa, mặc cho toàn bộ nước biển rót vào đó, không ngờ vẫn vui lòng đón nhận.
Đột nhiên, một ý nghĩ cực khủng bố tràn vào trong não đại địa hạch tâm khí linh.
Người đá không lồ mở to mắt, kinh hãi quát,
- Con cưng đại địa, ngươi là con cưng đại địa...
Kim Cương cự nhân cất tiếng cười lớn.
- Đúng vậy, đáng tiếc ngươi biết đã muộn.
Dù người đá khổng lồ không biểu lộ gì qua nét mặt, nhưng trong lòng y, trong đầu y đã tràn ngập sự tuyệt vọng.
Quanh chỗ thần thông Linh Sư thậm chí còn có con cưng thiên địa vô cùng hiếm thấy, mà con cưng thiên địa này còn là khắc tinh của con cưng đại địa là y.
Tổ hợp muốn xử chết nó, thật không có khả năng phản kháng.
- Hống...
Người đá khổng lồ quyết định rất nhanh, cổ tay y run lên, trường bổng trong tay gãy đoạn, cùng lúc đó y kiệt sức lùi ra sau.
Mặc dù quanh đây có thần thông thuật khủng bố, nhưng người đá khổng lồ vẫn tình nguyện đối mặt với thần thông khủng bố kia chứ không muốn ẩu đả cùng con cưng đại địa.
Trong thần thông, nó còn có đường sống, nhưng nếu lấy thân khí linh đánh cùng con cưng đại địa, đó chính là tự sát.
Nhưng lúc thân hình y khẽ động là lúc không gian quanh thân bắt đầu biến dị lần nữa.
Thời gian và không gian như phát sinh sự biến động tinh tế, khiến động tác của y trở nên thong thả vô cùng.
Mà tốc độ của cự nhân Kim Cương Vương không hề bị ảnh hưởng chút nào, Kim Cương Vương sải bước tiến lên, lần nữa bắt chặt lấy y.
Đại địa hạch tâm khí linh bi thương phẫn nộ kêu gào, nhưng mặc cho y kêu gào thế nào, cơ thể vẫn không ngừng suy yếu.
Ròng rã một canh giờ, người đá khổng lồ đã thu nhỏ tới chỉ còn cao tầm một trượng, khí tức trên cơ thể như có như không, một số gần như tan biến.
Kim Cương Vương vui mừng quá đỗi, đang định thêm sức hấp thu hết toàn bộ tinh hoa của y thì giọng nói của Vua thời không đột ngột vang lên.
- Kim Cương Vương, tạm giữ mạng nó lại, ta muốn nói với nó mấy câu.
← Ch. 904 | Ch. 906 → |