← Ch.966 | Ch.968 → |
Nhẹ nhàng vẫy tay một cái, vô số quỷ vật lập tức giống như sóng triều bay về giữa không trung.
Nơi đó, một ngọn cờ lớn màu đen đang đón gió tung bay, giống như một vị tướng quân đang chào đón binh lính của mình chiến thắng trở về, lộ ra một cỗ khí tức khủng bố vô địch.
Đã từng chứng kiến uy năng vốn có của Hắc Chướng Kỳ, Thời Không Chi Vương và Kim Cương Vương đối với sở thích phóng thích khí tức cường đại của Hắc Chướng Kỳ cũng đã thành quen. Chỉ cần nói đến trăm ngàn quỷ thần cấp Bán Thần nằm bên trong bán thần khí này cũng đã đủ để nó có được khí thế cường đại như vậy rồi.
- Ầm, ầm, ầm...
Bên trong Thần quốc không ngừng truyền tới tiếng nổ vang, đó chính là điềm báo diệt vong của cả Thần quốc.
Lông mày Doanh Thừa Phong nhăn lại, nói với Thời Không Chi Vương:
- Chúng ta đã hủy diệt Thần quốc, nhưng thần phách của vị chủ nhân kia dường như vẫn chưa xuất hiện.
Kim Cương Vương lại cuống lên, nói:
- Chúng ta làm thế nào bây giờ?
Một khi Thần quốc tan biến, bọn họ sẽ bị đẩy ra không gian hư vô trong vũ trụ, nhưng nếu vậy, tất cả manh mối cũng đếu sẽ mất hết.
Thời Không Chi Vương mở trừng hai mắt, trong đôi mắt của hắn khó có thể dấu đi vẻ thất vọng.
Đến mức này mà hắn vẫn không thể cảm ứng được khí tức của thần phách lão chủ nhân. Loại đả kích này đúng là không phải bất cứ ai cũng có thể thừa nhận được.
- Ài...
Thời Không Chi Vương thở dài một tiếng, nói:
- Chúng ta đi thôi, chỉ là...
Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt một lần nữa trở nên kiên định:
- Ta sẽ không từ bỏ đâu, ta nhất định sẽ tìm được thần phách của chủ nhân.
- Ha ha, tiểu tử kia, biểu hiện thật không tồi.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên êm ái, quanh quẩn trong đầu ba người bọn hắn.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương đều đại biến, đặc biệt là Doanh Thừa Phong, hắn không những nắm giữ thần lực bản nguyên mà còn nhận được truyền thừa của một vị Chí cao thần. Sau khi tiếp nhận một lượng lớn trí nhớ, thực lực và kiến thức của hắn đều vượt xa người bình thường.
Nhưng cho dù vậy, hắn cũng không cách nào phát giác được đạo âm thanh đột ngột này như thế nào có thể trực tiếp vang lên trong đầu như vậy.
Tồn tại như vậy thật quá đáng sợ, nếu như hắn có ác ý..., thì đám người bọn hắn chẳng phải là không có sức phản kháng sao?
Nhưng sau khi nghe được giọng nói này, Thời Không Chi Vương cũng bắt đầu trở nên kích động, hắn mạnh mẽ vung đôi cánh lên, trên người không tự chủ được phát ra từng đợt năng lượng ba động, gào thét trong vui sướng:
- Chủ nhân, chủ nhân, là ngài sao? Ngài đang ở đâu?
Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương nhìn Thời Không Chi Vương đang giống như phát điên, lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Đúng vậy, chỉ có dạng tồn tại như Chí cao thần, mới có thể làm được một chuyện khoa trương đến như vậy.
Tiếng nói kia tiếp tục vang lên:
- Tiểu tử kia, không cần kích động, ta đã thoát khỏi giam cầm rồi.
Thời Không Chi Vương lập tức bình tĩnh trở lại, hắn gật đầu thật mạnh, đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, nói:
- Chủ nhân, đây là hai vị hảo hữu mà ta kết giao, bọn họ tới trợ giúp ngài thoát khỏi giam cầm, có lẽ cũng đã tốn nhiều công sức rồi.
- Ta đã thấy rồi.
Thanh âm kia chậm rãi:
- Ta tuy rằng bị nhốt, nhưng thần trí không mất đi, ngay từ lúc các ngươi tiến vào Thần quốc ta đã chú ý các ngươi rồi.
Hắn dừng một chút, tiếp tục nói:
- Vì các ngươi, ta đã cắt đứt ý niệm cầu viện mà thần linh Long Tộc này truyền ra bên ngoài, nếu không như vậy ta đã sớm liên hệ với các ngươi rồi.
Chân mày Doanh Thừa Phong nhướng lên, giờ hắn mới hiểu được, vì sao đám người mình và thần linh Long Tộc giao chiến lâu như vậy mà trong đám thần linh của Long Tộc lại không có một ai tới đây cứu viện.
Hắn từ đầu còn tưởng rằng, đây là do thần linh Long Tộc tâm cao khí ngạo, không muốn lộ vẻ sợ hãi trước mặt vài tên không phải thần linh như bọn hắn.
Nhưng cho đến khi tên thần linh này lâm vào cảnh đường cùng vẫn như cũ không chịu cầu viện, điều đó mới khiến người ta khó hiểu.
Nhưng hôm nay mới biết được, hóa ra tên thần linh Long Tộc này đã sớm phát ra tín hiệu cầu cứu. Nhưng điều đáng tiếc chính là, bên trong Thần quốc này đang trấn áp thần phách một vị Chí cao thần hàng thật giá thật.
Tuy rằng nó bị trấn áp vô số năm tháng, nhưng năng lực vốn có cũng không phải một tên thần linh nhỏ bé vừa mới tấn thăng có thể so sánh được.
Thần phách bị trấn áp này không ngờ sử dụng một bí thuật thần kì nào đó, làm mất đi tín hiệu cầu viện của tên thần linh Long Tộc kia.
Phỏng chừng thần linh Long Tộc kia một khắc trước vẫn còn đang mong đợi đám viện quân mà mãi chưa thấy đến.
- Chủ nhân, ta biết ngài nhất định có thể thoát khỏi giam cầm mà.
Thời Không Chi Vương vui sướng nói:
- Long Tộc nhỏ bé kia, làm sao có thể trấn áp nổi lực lượng của ngài chứ.
- Ha ha, tiểu tử kia, nếu không có ba người các ngươi hỗ trợ, giết thần linh Long Tộc và phá hủy Thần quốc của hắn, ta quả thật không thể tìm được cơ hội để thoát thân.
Thanh âm kia cũng không kiêu căng mà lại nói ra sự thật.
Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ trong lòng, vị Chí cao thần này dường như cũng dễ nói chuyện.
- Ngươi, hẳn là tinh linh thú đúng không?
Kim Cương Vương khẽ rùng mình, vội vàng nói:
- Bệ hạ vĩ đại, mắt thần của ngài sáng như đuốc vậy.
- Ha ha, chủ nhân, hắn chính là sinh mạng ở không gian bên trong Động Thiên Phúc Địa mà ngài tạo ra ngày trước đó.
Kim Cương Vương hơi giật mình, kinh ngạc nói:
- Động Thiên Phúc Địa là do ngài tạo nên sao?
Thời Không Chi Vương hừ nhẹ một tiếng, bất mãn nói:
- Kim Cương, ta lừa ngươi làm gì chứ.
Hắn ngạo nghễ nói:
- Chủ nhân không chỉ rèn ra Động Thiên Phúc Địa, ngay cả đám tinh linh thú các ngươi cũng là sinh mạng do chủ nhân sáng tạo ra đó.
Kim Cương Vương hít một hơi khí lạnh, thực sự có thêm vài phần sùng kính phát ra từ nội tâm đối với vị thần linh chưa từng gặp mặt này.
Đối với đám tinh linh thú mà nói, vị thần linh này chính là Sáng Thế Thần của bọn hắn.
- Các ngươi chém giết thần linh Long Tộc, trợ giúp ta thoát khỏi giam cầm.
Giọng nói kia tức thời vang lên:
- Ân tình này ta sẽ nhớ kĩ.
Giọng nói kia tiếp tục quanh quẩn trong đầu mọi người:
- Các ngươi có yêu cầu gì có thể nói với ta, ta nhất định sẽ giúp đỡ các ngươi thực hiện tâm nguyện của mình.
Thời Không Chi Vương vỗ cánh, kinh hỉ nói:
- Kim Cương, ngươi đã lĩnh ngộ ảo diệu để thành thần, mà Động Thiên Phúc Địa lại mà Thần quốc có sẵn, ngươi mau khẩn cầu chủ nhân, xin ngài truyền thụ pháp môn nắm giữ Động Thiên Phúc Địa cho ngươi đi.
Kim Cương Vương nghe xong, nội tâm rất rung động, tuy rằng hắn đã lĩnh ngộ ảo diệu để thành thần, nhưng không ai có thể đảm bảo hắn có thể thành côn giương cao thần tọa hay không.
Nhưng, nếu trước khi giương cao thần tọa mà có thể nắm giữ một không gian siêu cấp khổng lồ như Động Thiên Phúc Địa, như vậy việc hắn trở thành thần linh cơ bản là chắc như đinh đóng cột rồi.
Tuy điều này có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng hắn vẫn không ngay lập tức quyết định mà hướng ánh mắt về phía Doanh Thừa Phong.
Thời Không Chi Vương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, kêu lên:
- Kim Cương, ngươi còn do dự cái gì? Chẳng lẽ Doanh đại sư còn ngăn cản ngươi sao?
Lúc ban đầu bọn họ gặp nhau, Thời Không Chi Vương căn bản là chướng mắt với tu vi của Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương. Nhưng đến hiện giờ, nhất là sau khi đã trải qua một trận giao phong kịch liệt, Thời Không Chi Vương đã coi hai ngươi họ là bạn bè chân chính rồi.
Thực lực của Doanh Thừa Phong cao thâm khó dò, hắn có lẽ còn kiêng kị vài phần. Nhưng Kim Cương Vương, cũng một dạng con cưng của trời đất như hắn, đã có được tình hữu nghị chân chính từ hắn.
Mỉm cười gật đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Kim Cương, đây là một cơ hội khó có được, nhanh lên đi.
Kim Cương Vương lúc này mới lên tiếng, cung kính quỳ gối, hướng về phía hư không, nói:
- Sáng Thế Thần bệ hạ vĩ đại, xin ngài hãy ban cho ta Động Thiên Phúc Địa.
Một đạo ánh sáng đột ngột xuất hiện trong hư không, đạo ánh sáng xuất hiện một cách quỷ dị như vậy, cho dù Doanh Thừa Phong trước đó cũng không phát hiện ra một chút nào.
Sau đó, đạo ánh sáng này bay tới chỗ Kim Cương Vương, giống như một giọt nước, dung nhập vào thân thể của hắn.
Kim Cương Vương gầm nhẹ một tiếng, trên mặt hiện ra một tia thống khổ. Tuy nhiên, chỉ sau một lát hắn liền khôi phúc bình thường, trên mặt tràn ngập niềm vui bất ngờ.
- Đa tạ bệ hạ.
Hắn dập đầu thật mạnh, cảm kích nói.
Ngay cả tinh linh thú cũng đều do vị Chí cao thần này tạo ra, như vậy hắn có dập đầu vài cái cũng là chuyện đương nhiên.
- Doanh Thừa Phong, ngươi có yêu cầu gì không?
Đột ngột, âm thanh kia bí mật vang lên, quanh quẩn trong đầu Doanh Thừa Phong.
Doanh Thừa Phong do dự một lát, cung kính nói:
- Đa tạ ý tốt của bệ hạ, nhưng tại hạ bây giờ không có yêu cầu gì cả.
- Ừ, khí tức trên người ngươi tương đối cổ quái, con đường thành thần lại trước giờ chưa từng có.
Giọng nói kia vang lên sâu kín:
- Đợi đến khi ngươi giương cao thần tọa, chắc chắn sẽ có thiên phạt xuất hiện, đến khi đó ta sẽ đến giúp ngươi một tay.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, hắn cũng bỏ qua cái gì gọi là rụt rè, liền vội vàng hỏi:
- Bệ hạ, xin hỏi cái gì gọi là thiên phạt?
Vị này chính là Chí cao thần, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấu lai lịch của mình thì cũng không có gì là kì lạ. Nhưng có thể làm hắn hứa hẹn trợ giúp, thì đó mới là điều bất thường. Nếu không hỏi cho rõ ràng thì đúng là không có trách nhiệm với tính mạng của mình.
Thời Không Chi Vương cũng đảo mắt, nói:
- Chủ nhân, trong đám thần hệ thủ hạ dưới trướng ngài cũng có sinh linh thành thần, nhưng đâu có xuất hiện thiên phạt gì đâu?
- Ha ha, chúng nó sao có thể so sánh với Doanh Thừa Phong được chứ.
Giọng nói của Chí cao thần hư vô mờ mịt, cũng không biết phát ra từ nơi nào:
- Doanh Thừa Phong, con đường thành thần mà ngươi lựa chọn trước giờ chưa từng có ai đi qua, bất kì ai cũng không thể chỉ dẫn cho ngươi. Cho nên, sau khi ngươi thành thần, chắc chắn sẽ là một vị trong đám Chí cao thần, hơn nữa...
Lão dừng lại một chút, nói một cách đầy thâm ý:
- Hơn nữa còn là một vị cao cấp nhất trong đó.
Thời Không Chi Vương hít vào một hơi khí lạnh, hắn dù thế nào cũng không thể ngờ tới chủ nhân hắn lại đánh giá Doanh Thừa Phong cao đến như vậy.
Sau khi Doanh Thừa Phong có được Thần quốc, khi giương cao thần tọa gần như sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng có thể xác định hắn nhất định là một vị trong đám Chí cao thần, hơn nữa còn là một trong những người cường đại nhất, điều này thì Thời Không Chi Vương cũng không làm được.
Đến giờ, hắn đã nhận ra một điều.
Lấy địa vị và thân phận của lão chủ nhân, Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương cho dù cứu lão, thì lão cũng không cần phải khiêm tốn đến như vậy.
Mà trên thực tế, đến giờ phút này, lão đang dùng một thân phận ngang hàng để trao đổi với Doanh Thừa Phong.
Đó không phải chỉ là do Doanh Thừa Phong trợ giúp hắn thoát khỏi giam cầm, mà điều quan trọng hơn chính là, Doanh Thừa Phong quả thật có tiềm lực cường đại như vậy, và ngày sau sẽ có tư cách ngồi ngang hàng với lão.
← Ch. 966 | Ch. 968 → |