Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tặc Đảm - Chương 452

Tặc Đảm
Trọn bộ 458 chương
Chương 452: Nhiệm Vụ Mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-458)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh xoát quái ở phía trước, làm cho những ngoạn gia trên tường thành nhìn thấy phải thèm thuồng. Số đông ngoạn gia thực lực không cao chỉ có thể dựa vào nhau mà xông lên tiền tuyến. Tốc độ xoát quái của bọn họ cũng không hề nhanh, không thể so sánh với Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh được. Ảnh hưởng của họ đến tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh là không lớn.

Tiêu Ngự thi triển Ảnh Tử Chiến Sĩ và U Ảnh Ám Sát kỹ năng, kỹ năng Ảnh Tử Chiến Sĩ đã tăng lên một bậc, phân thân gọi về đạt tới 70% thực lực của Tiêu Ngự, so với lúc trước thì cao hơn một chút.

(Dịch: không biết có nhầm lẫn chỗ nào không, mình nhớ Ảnh tử chiến sĩ thực lực ngang với người triệu hồi)

Dần về chiều nhưng chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, trong sa mạc thi cốt chất thành từng tòa núi nhỏ.

"Ta vừa mới nhận được một cá nhiệm vụ."

Phong Dã gửi cho Tiêu Ngự một cái tin tức

"Nhiệm vụ gì?" Tiêu Ngự hỏi.

"Là đại hình nhiệm vụ cho năm nghìn người, mục tiêu là Thần chi cảnh, phải tới Thần chi cảnh mới biết được bước tiếp theo. Trong năm ngày phải đi tiếp nhận nhiệm vụ."

Phong Dã nói, dự đoán của hắn và Tiêu Ngự rốt cục cũng đã thành hiện thực.

"Người của ngươi thế nào rồi?"

"Đều đầy đủ rồi, năm nghìn người, có ba trăm người đạt tới 60 cấp, còn những người chưa chuyển chức ta sẽ chuẩn bị cho bọn họ, sau khi họ chuyển chức xong sẽ đi làm nhiệm vụ này."

"Đông như vậy có chuyển chức kịp không?" Tiêu Ngự nói, trong năm ngày khiến nhiều người như vậy chuyển chức thực sự rất khó khăn.

"Có thể, có năm mươi sáu đội viên trang bị nguyên bộ hạ vị thần khí, những người khác đều có sử thi trang bị, hơn nữa ta có thể truyền tống bất cứ lúc nào. Tốc độ thăng cấp cũng không chậm." Phong dã nói.

Tiêu Ngự lúc này mới nhớ Phong Dã còn có kỹ năng truyền tống. Vậy thì tình huống vẫn còn tốt một chút.

"Ngươi có nghe được tin tức gì từ Thiên Sứ Liên Minh không?"

"Tin tức gì?"

"Thi đấu thể thao của bọn họ cũng kết thúc rồi."

"Kết quả thế nào?"

" Người vô địch 1vs1 là thuật sĩ Tiêu Linh, 2vs2 cũng là hắn, còn lại 3vs3, 5vs5 và đoàn chiến đều làm đoàn đội của hắn nắm giữ cả.

Tiêu Linh? Nhãn tình Tiêu Ngự sáng lên, hắn cũng từng có duyên gặp mặt Tiêu Linh vài lần, không ngờ hắn lại giành được quán quân của Thiên Sứ Liên Minh, xem ra thu hoạch của hắn cũng không nhỏ.

"Ta cũng từng tiếp xúc với hắn vài lần trên chiến trường." Tiêu Ngự nói.

"A! Kết quả thế nào?". Phong Dã kinh ngạc hỏi

"Ngang tay, hắn rất lợi hại".

Tiêu Ngự nói, hắn đang hồi tưởng lại hai lần giao thủ với Tiêu Linh, nếu song phương đều dùng toàn lực thì rất khó nói ai thắng ai thua.

"Ngang tay?" Phong Dã kinh hãi nói, người kia có thể đánh ngang tay với Tiêu Ngự đã chứng minh thực lực của hắn rồi. Không ngờ thực lực của hắn lại cùng một tầng với Tiêu Ngự. Hắn đạt được quán quân, giành được một bộ Long Vương Thần Lực sáo trang, cũng là một bộ Thượng Vị Thần Khí, xem ra ngươi đã có đối thủ rồi."

Cả Tà Ác Liên Minh, Tiêu Ngự đã không còn đối thủ nữa. Nhưng xem ra ở Thiên Sứ Liên Minh vẫn có, duy nhất một người có thể làm đối thủ của Tiêu Ngự.

"Sau này phải luận bàn với hắn một lần nữa."

Tiêu Ngự thầm nghĩ, thần khí đối thần khí, ai cũng không chiếm được tiện nghi, hoàn toàn công bình. Bây giờ hắn muốn tìm được một đối thủ đã rất khó, thật vất vả mới phát hiện một tên, sao có thể không hứng thú được.

Khi đang nói chuyện, thần trang Thánh Giả Lễ Tán trên người Tiêu Ngự bỗng phát ra quang mang chói mắt. Một vầng sáng màu trắng ngà xuyên qua mây đen phía chân trời, chiếu lên người Tiêu Ngự, hắn cảm thấy cả người dạt dào cảm giác ấm áp

Hệ thống: Ngươi nhận được nhiệm vụ - Ân Trạch Tư Đại Lục Kỳ Phán.

Tiêu Ngự nhìn qua nội dung của nhiệm vụ, chỉ có vài dòng giải thích nhỏ, hơn nữa còn là đơn thể nhiệm vụ.

"Năm ngày sau đi gặp Ngả Phỉ Nhĩ, nàng sẽ cho ngươi một ít manh mối."

Xem ra phải gặp Ngả Phỉ Nhĩ mới nhận được nhiệm vụ, còn tới năm ngày nữa, cũng không cần phải sốt ruột.

"Ta cũng nhận được nhiệm vụ." Tiêu Ngự nói với Phong Dã.

Phong Dã cười khổ.

"Xem ra không cách nào để ngươi tham gia vào đội ngũ của ta rồi."

"Là một cái đơn thể nhiệm vụ, để Tiểu Lam đi làm nhiệm vụ năm nghìn người với các ngươi đi."

"Na hảo, có Tiểu Lam hỗ trợ lại càng thêm nắm chắc rồi." Phong Dã nói, trên người Triệu Lam Hinh là một bộ trung vị thần khí, thực lực rất mạnh. Nàng tuyệt đối là đệ nhất pháp sư của Tà Ác liên minh, là một cái trợ lực không nhỏ.

Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh xoát quái ở phụ cận, điên cuồng thăng cấp. Lúc tiếp nhận nhiệm vụ cấp bậc cao hơn thì lại càng nắm chắc hơn.

Suốt năm ngày, ngoại trừ ăn cơm Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đều không ngừng xoát quái, cấp bậc nhanh chóng tăng lên. Sáu mươi lăm cấp, sáu mươi chin cấp, bảy mươi cấp, tốc dộ thăng cấp này làm cho các ngoạn gia của cả tà ác liên minh phải sợ hãi. Tốc độ thăng cấp này còn là của con người nữa sao?

Năm ngày, Triệu Lam Hinh tăng lên bảy mươi ba cấp, Tiêu Ngự lên bảy mươi hai cấp, tất cả các thuộc tính đều tăng lên trên diện rộng. U Linh Bỉ Mông của Tiêu Ngự dần dần thể hiện ra sức chiến đấu siêu cường, thời điểm thăng cấp nó đã lĩnh ngộ cường hóa cơ thể, cường hóa công kích, sáu cái kỹ năng bị động, rất nhiều kỹ năng chiến đấu, lượng máu tăng lên hai mươi vạn, phòng ngự cũng cao hơn Tiêu Ngự không ít. Luận năng lực tác chiến trực diện nó cũng không hề thua kém với Tiêu Ngự

Ngoại trừ cấp bậc tăng lên, Tiêu Ngự không ngừng rèn luyện độ thuần thục của kỹ năng, Ảnh Tử Chiến Sĩ thăng hai cấp, thực lực đạt 90% bản thân, U Ảnh Ám Sát cũng tăng một bậc, triệu hội ra U Ảnh Thích Khách đạt 80% bản thân. Chỉ với hai kỹ năng này, thực lực Tiêu Ngự đã tăng lên một mảng lớn.

Những kỹ năng khác cũng tăng lên, các năng lượng kỹ năng, chung kết kỹ năng dừng lại ở mười hai cấp, các kỹ năng bình thường đạt tới cấp bậc cao nhất, mười tám cấp.

Tiêu Ngự nhờ Phong Dã mua một ít bảo thạch, cộng với số bảo thạch hắn thu thập được, toàn bộ là loại tốt nhất khảm lên Thánh Giả Lễ Tán. Không phải là khảm nạm vĩnh viễn, sau này tìm được bảo thạch tốt hơn vẫn có thể thay thế được. Sau đó hắn đến nghiệp đoàn của Phong Dã để cho một phụ ma sư Đại Tông Sư phụ gia hàng loạt ma pháp lên các trang bị.

Hiện tại sức chiến đấu của Tiêu Ngự đã gần như hoàn mỹ rồi.

Năm ngày này Phong Dã cũng đã hoàn thành mục tiêu, năm nghìn người toàn bộ đều chuyển chức thành công. Cấp bậc cao nhất đạt tới sáu mươi ba cấp. Đương nhiên là không có biện pháp so sánh với Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, cách biệt giữa hai người với vị trí đệ tam lên tới sáu cấp. Nhưng mà cả Tà Ác Liên Minh thành tích như vậy đã là vô địch rồi, chỉ có duy nhất đội ngũ của Phong Dã năm nghìn người đã chuyển chức toàn bộ, không thể tìm được đội ngũ thứ hai biến thái như vậy.

"Lưỡi Lê cũng ở đây, bọn họ cũng tham gia nhiệm vụ lần này." Sau khi đưa Ma Vực về tay Phong Dã, tất cả ân oán đã được giải trừ, tan thành mây khói. Phong Dã và bọn Lưỡi Lê đã hòa hợp ở cùng một chỗ.

Tiêu Ngự mỉm cười, đều này cũng là một việc tốt.

Phía ngoài Minh Dạ Thành khổ chiến kéo dài đã năm ngày nhưng vẫn không chấm dứt, địch nhân cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa cấp bậc càng ngày càng cao. Lúc đầu là bảy mươi cấp cường hóa tinh anh, sau trở thành tám mươi cấp cường hóa tinh anh, say đó là chín mươi cấp, sức chiến đấu ngày càng mạnh. Khô lâu binh chậm rãi bị ép về, dù có các ngoạn gia trợ giúp nhưng tình hình cũng không tốt lên bao nhiêu. Khô lâu binh dần dần bị ép về chân tường thành.

Một hồi chiến đấu cực khổ sắp bắt đầu rồi

"Ta phải đi nhận nhiệm vụ rồi." Tiêu Ngự nói với Triệu Lam Hinh.

"Ừ, ngươi đi di, nhớ cẩn thận một chút." Triệu Lam Hinh gật đầu nói.

Tiêu Ngự ôm lấy Triệu Lam Hinh, nhẹ nhàng hôn nàng, vuốt tóc Triệu Lam Hinh nói:

"Ta đi đây."

Tiêu Ngự chuẩn bị đi tìm Ngả Phỉ Nhĩ, nhiệm vụ này giới hạn một người thực hiện, hắn cũng không còn biện pháp khác. Sau khi cáo biệt Triệu Lam Hinh, mở ra không gian chuyển hoán chuyền tống vào hạ thành.

Sau khi vào thành, Tiêu Ngự đến khách sạn Hoa Hồng tìm Ngả Phỉ Nhĩ.

Lại một lần nữa đi đến khách sạn Hoa Hồng, bồi bàn Ốc Khắc Tương đưa Tiêu Ngự tới hậu đường.

"Chúng ta lại gặp nhau rồi." Ngả Phỉ Nhĩ nhìn thấy Tiêu Ngự, ảm đạm cười nói.

"Đúng vậy, Ngả Phỉ Nhĩ điện hạ." Tiêu Ngự cung kính nói.

"Lần này gọi ngươi tới là ý của thần vương Ốc Nhĩ Hi Đức. Ngoài ngươi ra còn có năm nghìn người khác chuẩn bị tiến vào Ô Phục Nặc Tư, đánh bại kẻ đứng đầu Hắc Ám - Ốc Đốn. Nếu thành công thì các ngươi đã diệt trừ một hồi tai nạn cho cả Ân Trạch Tư rồi.

"Nếu thất bại thì sao?"

"Thất bại? Nếu thất bại thì Ân Trạch Tư đại lục cũng không còn nữa. Ngả Phỉ Nhĩ nói: "Quốc gia của các ngươi, nhân dân của các ngươi sẽ trở thành những kẻ bị nô dịch."

Tiêu Ngự đại khái hiểu được kết quả thực hiện nhiệm vụ sẽ quyết định hướng đi của cả trò chơi. Nếu thắng thì ngoạn gia sẽ tiến đánh Ô Phục Nặc Tư, nếu thua thì sẽ phải kháng chiến chống lại sự xâm lược của Ô Phục Nặc Tư. :

"Xin hỏi ngày cần ta làm gì?" Tiêu Ngự lễ phép hỏi.

"Nhiệm vụ của nguơi là tiến vào Ô Phục Nặc Tư, mở ra Quang Ám Chi Môn, tiến vào đó ngươi sẽ được truyền tống đến Thần chi cảnh, ở đó ngươi sẽ được thần vương Ốc Nhĩ Hi Đức rửa tội, người sẽ cho ngươi chỉ thị tiếp theo." Ngả Phỉ Nhĩ nói.

Quang Ám Chi Môn, nguyên lai là nơi này. Tiêu Ngự biết Quang Ám Chi Môn ở nơi nào, ở đó có hai cái siêu giai tinh anh Hắc Ám Chấp Kim thủ hộ, lúc trước Tiêu Ngự không có biện pháp đối phó với sinh vật cường đại như vậy nhưng bây giờ thì không có vấn đề gì.

"Tốt."

"Không gian chuyển hoán có phải ở trên người ngươi không?" Ngả Phỉ Nhĩ nhìn Tiêu Ngự hỏi.

"Đúng vậy." Tiêu ngự ngẩn người, Ngả Phỉ Nhĩ hỏi Không gian chuyển hoán để làm gì? Chẳng lẽ Không gian chuyển hoán có liên quan tới nhiệm vụ lần này ư.

"Xin hỏi Không gian chuyển hoán dùng để làm gì?".

Không gian chuyển hoán của Tiêu Ngự còn đang ở trạng thái phong ấn, ngoại trừ dùng để truyền tống hắn cũng không biết nó có tác dụng gì.

"Đến lúc đó tự nhiên người sẽ biết." Ngả Phỉ Nhĩ cười thần bí nói.

Trong lòng Tiêu Ngự càng thêm nghi hoặc, rốt cục Không gian chuyển hoán có tác dụng gì, Ngả Phỉ Nhĩ cũng không làm sáng tỏ nghi hoặc của hắn, đành phải đợi đến lúc thực hiệm nhiệm vụ vậy.

"Hãy đi đi, thần vương phù hộ ho ngươi." Ngả Phỉ Nhĩ phất tay nói.

Sau khi nhận được nhiệm vụ, Tiêu Ngự đứng dậy cáo từ, ly khai khách sạn Hoa Hồng.

*****

Khi Tiêu Ngự truyền tống tới Quang Ám Chi Môn, hai đầu siêu giai tinh anh quái vật vẫn đang thủ hộ ở đó. Hai người bọn chúng đều như nhau, một thân cơ bắp cường tráng, trong tay cầm hai kiện thiết phủ thật lớn, trên người lại khoác một bộ áo giáp ám kim sáng bóng. Sức chiến đấu của siêu giai tinh anh sinh vật đích thực là phi thường kinh khủng, huống chi đẳng cấp lại cao như thế.

Tiêu Ngự đem u linh Bỉ Mông triệu hoá ra, sau đó liền tiến vào trạng thái tiềm hành, không thể đối phó với hai đầu siêu giai quái vật này cùng một lúc được, phải nghĩ biện pháp dẫn dụ một tên đi chỗ khác mới được.

Tiêu Ngự triệu hoá ra Ảnh Tử Chiến Sĩ.

Long tường thuật!

Ảnh tử chiến sĩ nhắm vào một tên Ám Kim Chiến Giáp nhào tới, một cước đá trúng bụng.

"Tên nhân loại chết tiệt! Lại dám đánh tới quang ám chi môn, ta muốn đem tất cả các ngươi bằm thây vạn đoạn!"

Tên Ám Kim Chiến Giáp bị đánh liền khua cái búa thật lớn hướng ảnh tử chiến sĩ đập xuống.

Tật phong bộ!

Ảnh tử chiến sĩ mở ra tật phong bộ hướng về phía ngoài bay vụt đi, hai tên Ám Kim Chiến Giáp đều đuổi theo, bọn họ có thể khám phá ra chân thân khi sử dụng tật phong bộ.

Long tường thuật!

Tiêu Ngự cũng sử dụng long tường thuật kích trúng hai người Ám Kim Chiến Giáp, cũng hấp dẫn được sự chú ý của hai tên này, đồng dạng cũng đào tẩu ngược hướng với hai tên lúc nãy, hai tên Ám Kim Chiến Giáp cũng không nghi ngờ nữa mà càng đuổi càng xa.

Tiêu Ngự thoáng nhìn lại hai tên đang đuổi phía sau đánh giá cự ly một chút.

"Có thể động thủ!"

Tiêu Ngự thầm nghĩ.

Thi triển ra u ảnh ám sát kỹ năng, một tên hắc sắc nhân ảnh hướng về phía một trong hai tên Ám Kim Chiến Giáp phía sau phác tới, Tiêu Ngự đồng dạng cũng đột ngột xuất thủ, u linh Bỉ Mông hướng một tên còn lại xuất thủ, cự trảo hướng Ám Kim Chiến Giáp vỗ tới.

U ảnh ám sát so với ảnh tử chiến sĩ có ột điểm bất đồng, chính là Tiêu Ngự vô pháp khống chế được u ảnh ám sát nhưng nó lại có thể tạo ra được thương tổn nhất định, mặt khác lại không thể sử dụng nó vào trong chiến thuật chiến đấu được. Sở dĩ Tiêu Ngự triệu hồi nó ra chỉ để chuyên tâm đối phó với tên Ám Kim Chiến Giáp còn lại mà thôi.

"Phốc phốc", chuỷ thủ của Tiêu Ngự đánh lên trên người tên Ám Kim Chiến Giáp mở ra vài đạo vết thương, máu huyết ào ào phun ra. Bất chấp bị thương tổn, tên Ám Kim Chiến Giáp này vẫn điên cuồng tấn công về phía Tiêu Ngự, nhưng không nghĩ được rằng Tiêu Ngự lại trơn như cá chạch, càng đánh càng hụt, càng đánh càng tạo ra từng cái hố lớn nhưng lại vô pháp đụng tới chéo áo của Tiêu Ngự. Trong khi đó, Tiêu Ngự lại xoá đi hơn phân nửa huyết lượng của hắn, khiến hắn phải hành sự cẩn thận hơn.

"Oanh!"

Hắn vung búa lên, triệu hồi ra một đạo thiểm điện kích lên thân mình của u linh Bỉ Mông. Nhất thời xoá sạch sáu vạn huyết lượng của nó, đem nó đánh bay ra ngoài.

Giảo Sát!

Trọng Sang!

Thương Khẩu Tê Liệt!

Tiêu Ngự biết rằng huyết lượng của mỗi tên Ám Kim Chiến Giáp không nhiều lắm, vừa tròn tám trăm vạn (bao nhiêu mới là nhiều =. =), nhưng phòng ngự lại rất cao, muốn đánh chết hắn quả thực là không đơn giản, không bằng dùng các kỹ năng có hiệu ứng xuất huyết. Hiện tại kỹ năng xuất huyết của Tiêu Ngự hiệu quả cực kỳ cường đại, sự tăng phúc với kỹ năng của Thánh Giả Lễ Tán biểu hiện rất rõ ràng. Tiêu Ngự hiện tại thi triển một chiêu Giảo Sát có thể tạo thành 2000 sát thương, duy trì liên tục hai phút, như vậy tính tới, trong hai phút có thể tạo thành 24 vạn sát thương, so với kỹ năng phổ thông cao gấp ba lần, hiển nhiên cực kỳ có lợi. Trong khi đó, Thương Khẩu Tê Liệt và Trọng Sang cũng là những kỹ năng còn mạnh hơn Giảo Sát nhiều.

Mà trước đó, Tiêu Ngự lại đã cấp cho tên Ám Kim Chiến Giáp bảy vết thương tổn, tạo thành giá trị thương tổn rất khả quan.

Bây giờ huyết lượng của tên Ám Kim Chiến Giáp đã bị Tiêu Ngự đánh tụt xuống trên dưới hai trăm vạn, cứ tiếp tục như thế Tiêu Ngự mười phần nắm chắc có thể dễ dàng tiêu diệt được hắn, nhưng đúng lúc này thì một chuyện ngoài ý muốn chợt phát sinh. Chỉ thấy tên Ám Kim Chiến Giáp tay phải đột nhiên nổi lên một đạo hắc sắc quang đoàn, thi triển ra một kỹ năng ma pháp, một đạo hắc sắc quang trụ liền theo đó rơi lên trên người hắn, sau đó huyết lượng trong nháy mắt liền khôi phục lại giá trị ban đầu. Tiêu Ngự thoáng cái lảo đảo toàn thân, suýt nữa không đứng vững được. Mấy tên Ám Kim Chiến Giáp này vậy mà lại có thể sử dụng ma pháp trị liệu được, thế này thì làm sao mà sống nổi chứ!

Tiêu Ngự mất hai phút để xoá sạch hai trăm vạn huyết lượng của hắn thế mà hắn chỉ cần sử dụng ma pháp trị liệu thoáng cái là khôi phục như cũ. Tiêu Ngự tiếp tục phát ra công kích, hai phút thời gian đủ để đem số huyết lượng vừa phục hồi của tên Ám Kim Chiến Giáp này xoá sạch, nhưng sau hai phút hắn lại tiếp tục trị liệu, Tiêu Ngự vĩnh viễn không thể trảm sát được hắn.

Một mặt Tiêu Ngự chật vật tránh né công kích của hắn, một mặt suy nghĩ phương pháp đối phó với chúng, hắn thả ra một chuyên gia trinh sát, phát hiện ra được ma pháp trị mỗi tên Ám Kim Chiến Giáp chỉ khoảng năm vạn, mỗi lần phóng ra ma pháp trị liệu liền tiêu hao mất ba trăm mà thôi, nói cách khác, mỗi lần thi triển ma pháp thì Tiêu Ngự cho dù đánh tới kiếp sau thì cũng không nhất định có thể tiêu diệt được chúng.

Năm vạn ma pháp trị? Cũng không có nhiều lắm a!

Nhãn tình Tiêu Ngự chợt sáng lên, trong đầu hiện lên một tia tinh quang. Sau khi đảo qua số kĩ năng hiện có, từ trong góc tìm được một kỹ năng Ma lực trôi, có thể làm bốc hơi ma pháp trị của đối phương.

"Có biện pháp!"

Tiêu Ngự trong lòng vui vẻ, nếu không có biện pháp rút đi toàn bộ huyết lượng của chúng thì đem ma pháp trị của chúng bốc hơi sạch sẽ vậy. Chỉ có năm vạn ma pháp trị, làm bốc hơi toàn bộ cũng không phải là việc gì quá khó, đã không có ma pháp trị thì việc trị liệu của chúng cũng không thể, do đó cũng không cần phải lo lắng quá nhiều nữa.

Ảnh Huyễn Thuật!

Tiêu Ngự bỗng nhiên xuất hiện ngay phía sau lưng tên Ám Kim Chiến Giáp, có kỹ năng này hỗ trợ hắn có thể xuất quỷ nhập thần mà hí lộng hắn. Hắn phải tìm kiếm thân ảnh của Tiêu Ngự xung quanh mà không phát giác ra được Tiêu Ngự đã luồn qua sau lưng hắn tự lúc nào.

"Phốc", Tiêu Ngự để lại vài vết thương lên lưng của hắn, làm cho ma pháp trị của hắn bốc hơi đi, kỹ năng xói mòn ma lực có thể rút đi mỗi giây 1000 điểm ma pháp trị của đối phương, duy trì liên tục trong ba phần chung thời gian. Mà ma lực bốc hơi đi có thể trong nháy mắt làm bốc hơi đi 50% ma pháp trị.

Chỉ cần hai lượt kỹ năng này là có thể đem toàn bộ ma pháp trị của đối phương rút sạch đi, hoàn toàn không cần lo lắng tới việc trong thời gian ngắn hắn có thể đem ma pháp trị phục hồi lại.

Tốc độ phục hồi ma pháp trị của mỗi tên Ám Kim Chiến Giáp tương đối chậm, trong ba phần chung thời gian thì chỉ có thể khôi phục được khoảng trên dưới 300 điểm mà thôi, với chừng đó điểm ma pháp trị thì cũng chỉ đủ để thi triển một lần trị liệu.

Trải qua tính toán một lúc, Tiêu Ngự phát hiện ra kỹ năng Ma pháp trôi của hắn đúng là vừa vặn khắc chế toàn bộ số Ám Kim Chiến Giáp này. Xem ra đây mới chính là điểm then chốt.

Tên Ám Kim Chiến Giáp này có phòng thủ và công kích cao, bên cạnh đó lại còn có ma pháp trị liệu, thoạt nhìn là một đối thủ phi thường khó chơi, đối với đa phần ngoạn gia thiếu linh hoạt bình thường thì cho dù tổn hao bao nhiêu thời gian đi nữa thì cũng có lẽ vô pháp đánh thắng được chúng, Nhưng nếu có thể làm tổn hao ma pháp trị của chúng thì việc tiêu diệt toàn bộ cũng không phải là không có khả năng.

Tiêu Ngự tiếp tục duy trì công kích, chung kết kỹ, liệt bạo đẳng liên tục xuất thủ. Một cái hao tổn mười vạn, một cái hao tổn hai mươi vạn huyết lượng, so ra còn kém xa còn kém với những kỹ năng xuất huyết lúc trước nhưng hiệu quả cũng coi như khả quan. Hơn nữa, kỹ năng của Tiêu Ngự cũng tương đối nhiều, cho dù dùng liên tục thì cũng đủ thời gian để kỹ năng làm lạnh hoàn tất. Không cần lo lắng việc kỹ năng không thể thi triển được.

Mặc một thân thần khí, Tiêu Ngự có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác chênh lệch so với trước đây. Trước đây, mỗi khi dùng xong một kỹ năng nào đó liền phải đợi một khoảng thời gian, mà hiện tại lại hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề đó nữa. Bởi vì, một thân thần khí trang bị này lại có khả năng chúc phúc giảm đáng kể thời gian chờ cho các kỹ năng, số lượng kỹ năng tăng trên diện rộng, cho dù không ngừng phóng kỹ năng ra thì cũng liền mạch không ngừng, kẻ địch chỉ có thể lâm vào quẫn cảnh mà thôi.

Tiêu Ngự cùng u linh Bỉ Mông không ngừng du chiến, u ảnh cũng tạo ra sát thương không nhỏ, tên Ám Kim Chiến Giáp thuỷ chung không thể chạm tới được Tiêu Ngự. Chỉ có thể đem mục tiêu cố định lên trên người u linh Bỉ Mông, cùng u linh Bỉ Mông chiến đấu một chỗ, đem lôi thần chi chuỳ liên tục oanh kích lên trên thân thể nó.

U linh Bỉ Mông vô pháp đối chiến với hạng quái vật siêu cấp như những tên Ám Kim Chiến Giáp này, nhưng điều này tịnh không ảnh hưởng tới sức chiến đấu của Tiêu Ngự.

Sau mười lăm phút đồng hồ, lúc Tiêu Ngự và u ảnh liên tục phát ra công kích, tên Ám Kim Chiến Giáp dưới sự liên thủ của hai người rống một tiếng rồi ngã xuống mặt đất. Tiêu Ngự khom lưng thu lấy trang bị mà hắn rớt ra, chính là cái búa lớn của hắn, trung vị thần khí, công kích hai tay đạt 15600 điểm, uy lực quả nhiên rất kinh khủng. Chỉ tiếc là Tiêu Ngự không dùng tới được, mà hắn cũng lười quay lại liền đem nó ném vào sàn giao dịch.

Tại sàn giao dịch đang có cảnh các người chơi đang tranh cãi về một hai kiện trang bị, tự nhiên trước mắt xuất hiện một kiện trang bị trung vị thần khí với lực công kích cao kinh khủng, là một kiện chiến phủ. Nếu có được kiện chiến phủ này thì tốc độ luyện cấp tuyệt đối có thể gia tăng tới năm sáu lần.

Chiến phủ vừa xuất hiện trong sàn giá cả liền cấp tốc tăng mạnh đột phá tới trên sáu trăm vạn, nhưng cũng chưa lại ở đó. Cùng với kiện chiến phủ này liền còn vài món trang bị cấp sử thi, không sai hẳn sẽ đều bán được giá tốt. Bất quá, với chút tiền ấy đối với Tiêu Ngự mà nói thì cũng chỉ là số nhỏ, cũng sẽ không quản tới.

Một mặt là Tiêu Ngự thanh lý đồ đạc để lấy khoảng trống trong ba lô, một mặt hắn cũng chuẩn bị đó để đối phó với tên Ám Kim Chiến Giáp kế tiếp. Ngay lúc hắn vừa tiêu diệt tên Ám Kim Chiến Giáp kia thì u ảnh liền tự động tiêu thất, nó chỉ công kích một mục tiêu, bất quá đã có kinh nghiệm đầu tiên thì việc đánh chết những tên Ám Kim Chiến Giáp còn lại cũng không phải là vấn đề quá lớn. Sau mười ba phút, tên Ám Kim Chiến Giáp cùng rượt đuổi hắn lúc trước đã bị hắn giết chết, cũng thu được một kiện cự kiếm trung vị thần khí, nhưng so với chiến phủ lúc trước lại kém hơn một chút, tuy vậy cũng là một kiện trang bị đỉnh cấp, phạm vi sử dụng lại lớn hơn một chút, giá bán dĩ nhiên càng cao hơn nhiều.

Sau khi đem đồ vật hảo hảo thu lượm, Tiêu Ngự ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy quang ám chi môn quỷ dị huyền phù không trung tản ra từng quang điểm thâm thuý huyền ảo, phảng phất như không ngừng xuyên qua tinh không. Tiêu Ngự đi lên cầu thang, tới trước quang ám chi môn, lúc trước hắn đứng từ xa quan sát thì không phát giác ra được điều gì nhưng hiện tại lại cảm thấy hoàn toàn bất đồng, thật khiến kẻ khác phải chấn động, quang ám chi môn này vậy mà lại cao tới hơn mười mã.

Cột trụ do ám kim loại màu ám kim tạo thành, mặt trên điêu khắc đủ loại ký hiệu cùng đồ án yêu thú, chi làm hai mặt quang ám, cấu tạo thập phần kỳ lạ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-458)