Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1477

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1477: Viêm Tuyên Đế Quân đại chiến Độc Cô Thiên Tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Rốt cục thăng cấp!

Tần Quân rất chờ mong, sau khi Hệ Thống thăng cấp lại sẽ có chức năng mới nào.

Nghĩ xong, hắn đã không còn hứng thú đi dạo phố nữa, nhưng đây là lần thứ nhất hắn bồi Đại nữ nhi, có thể nào nói không giữ lời?

- Phụ hoàng, có phải ngươi là người lợi hại nhất toàn vũ trụ hay không?

Lúc này, Nhược Tâm quay đầu nhìn Tần Quân hỏi, mặt mũi tràn đầy vẻ ước ao.

Tần Quân ngẩn người, cười nói:

- Đương nhiên!

Có lẽ chiến lực cá nhân không phải, nhưng hắn tuyệt đối là người quyền thế lớn nhất trong Vị Diện này.

- Có phải về sau liền không ai dám khi dễ ta hay không?

Nhược Tâm lanh lợi hỏi, lộ ra vẻ rất vui sướng.

- Đó là đương nhiên! Ai dám khi dễ Nhược Tâm của trẫm, trẫm nhất định phải cho hắn đẹp mặt!

Tần Quân không chút do dự trả lời.

Con trai nghèo nuôi, nữ nhi giàu nuôi!

- Hì hì.

Nhược Tâm càng cao hứng hơn, mới đầu đối mặt Tần Quân khẩn trương không còn sót lại chút gì.

Hai cha con nắm tay nhau, dạo bước ở trong đám người, như cha và con gái phàm nhân, ấm áp mà duy mỹ

- Hệ thống, làm sao không gợi ý chức năng mới sau khi thăng cấp?

Trong lòng Tần Quân hỏi.

Tốt nhất xuất hiện công năng siêu việt Đại Đạo Truyền Thừa!

Nhưng còn có thể có công năng mạnh hơn Đại Đạo Truyền Thừa sao?

Dù sao Tần Quân nghĩ không ra a.

- Đinh! Sau khi Hệ Thống thăng cấp, hủy bỏ Thần Ma đỉnh phong, tử trung đỉnh phong, cực hạn giác tỉnh, tử trung giác tỉnh cần thời gian giảm xóc, trong vòng mười giây liền có thể hoàn thành!

- Đinh! Khai phóng chức năng mới... Thần Ma Chinh Triệu! Ký chủ có thể thu phục sinh linh không phải Thần Ma, ngày sau cùng Thần Ma hưởng thụ các loại công năng của Thần Thoại Hệ Thống! Công năng cần thông qua nhiệm vụ hoặc dung hợp hệ thống khen thưởng thu hoạch được!

- Đinh! Khai phóng chức năng mới... Hồng Mông Độ Kiếp! Công năng này chỉ cần ký chủ tiếp xúc đến Hồng Mông mới có thể hiểu rõ!

Liên tục ba thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên, để hô hấp của Tần Quân dồn dập.

Cực hạn giác tỉnh cần thời gian chỉ mười giây!

Ngày sau đối địch, thấy tình thế không ổn liền để Thần Ma cực hạn giác tỉnh, treo lên đánh toàn trường!

Trước Đại Đạo Truyền Thừa, lại cực hạn giác tỉnh, tỷ như Cường Lương, Kinh Kha, Lý Bạch.

Thần Ma Chinh Triệu, cường giả biến thành Thần Ma, nếu để cho Nguyên Sơ đại đế, Ma Cảnh Thương cực hạn giác tỉnh sẽ cường đại như thế nào?

Hồng Mông Độ Kiếp lại là cái gì?

Nghe tên liền rất lợi hại, đoán chừng siêu việt Đại Đạo Truyền Thừa!

Tần Quân lập tức nhiệt huyết dâng trào, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một chút, chẳng lẽ Hoa Hạ Thần Thoại từng bị chủ nhân đời trước của hệ thống chinh phục qua, tất cả đều bị Chinh Triệu thành Thần Ma?

- Hệ thống, ngươi bây giờ có thể tiếp nhận cực hạn là cảnh giới gì?

Trong lòng Tần Quân hỏi.

Trước kia để Hoắc Khứ Bệnh cực hạn giác tỉnh, hệ thống sẽ sụp đổ, hiện tại thế nào?

- Cho đến trước mắt, hệ thống cực hạn đã tăng cường đến Vô Cực Đại Chúa Tể viên mãn, đến tiếp sau sẽ một mực tăng cường.

Hệ thống cấp tốc trả lời, so với trước kia, không còn lạnh như băng, tựa hồ có thêm tình cảm.

Như là Khí Linh của pháp bảo.

Vô Cực Đại Chúa Tể viên mãn!

Tần Quân càng thêm hưng phấn, cái gì Tà Đạo Thập Đế, Độc Cô Thiên Tông, hết thảy chuẩn bị quỳ đi!

- Trước rút ra Đại Đạo Truyền Thừa, hai lần Đại Đạo Truyền Thừa đều dùng!

Trong lòng Tần Quân phân phó nói, hắn còn có một lần Thổ Đại Đạo chưa sử dụng, tiếp xuống nên dùng.

- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên rút ra Đại Đạo Truyền Thừa!

- Đinh! Chúc mừng ký chủ rút ra được Thương chi đại đạo!

- Đinh! Chúc mừng ký chủ rút ra được Phong Huyền đại đạo!

Hệ thống cấp tốc rút ra Đại Đạo Truyền Thừa, cơ hồ không có đình trệ, nghe mà Tần Quân nheo mắt lại.

Thương chi đại đạo!

Phong Huyền đại đạo!

Oanh...

Trong Cổ Thánh Đế Đạo, Độc Cô Thiên Tông cùng Câu Trần Đại Đế lần nữa bắn ra, kém chút đánh vỡ Tinh Đạo bảy màu thời không bích chướng, thời khắc này Độc Cô Thiên Tông như huyết nhân, vô cùng thê lương.

Câu Trần Đại Đế tuy thụ một chút thương thế, nhưng so với Độc Cô Thiên Tông, lại tính không được cái gì, quanh thân uốn lượn lấy mấy chục thanh Huyết Kiếm, đều có độ cao ngàn vạn trượng, hung uy ngập trời.

- Câu Trần! Ngươi thật muốn cùng ta liều chết?

Trong miệng Độc Cô Thiên Tông ngậm máu, giận mắng, tâm lý có thể nói là vừa tức vừa giận.

Tên này đến cùng phát điên cái gì?

- Trừ khi ngươi không còn đánh chủ ý trúng tâm vũ trụ!

Câu Trần Đại Đế lạnh giọng nói, lần này hắn là muốn ở trung tâm vũ trụ dò xét một phen, bảo đảm Tần Quân có phải thật trở về hay không.

Mà Độc Cô Thiên Tông lại xuất hiện, khí tức còn không thích hợp, rõ ràng là vừa chiến đấu qua.

Câu Trần Đại Đế là người thế nào?

Trong nháy mắt liền liên tưởng đến rất nhiều, tức giận khó mà khắc chế, trực tiếp muốn giáo huấn Độc Cô Thiên Tông.

- Chẳng lẽ ngươi cùng Thiên Đế có quan hệ?

Độc Cô Thiên Tông tỉnh táo lại, cắn răng hỏi.

Đám người Cơ Hạo Dạ là bởi vì Thiên Đế, ra tay với hắn.

Ngục Đạo Thần Đế cũng vậy.

Chẳng lẽ ngay cả Câu Trần Đại Đế cũng bởi vì Thiên Đế?

Giờ khắc này, tất cả cừu hận của Độc Cô Thiên Tông đều chuyển dời đến trên người Tần Quân.

- Ngươi đến cùng biết cái gì?

Sắc mặt của Câu Trần Đại Đế trong nháy mắt lạnh xuống.

Đúng lúc này, một cỗ uy áp vô thượng cuốn tới, làm cho cả Tinh Đạo bảy màu như mãng long uốn éo, hình ảnh vô cùng hùng vĩ.

- Cỗ khí tức này, chẳng lẽ là...

Sắc mặt của Câu Trần Đại Đế kịch biến, Độc Cô Thiên Tông tựa hồ nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên tái nhợt.

- Viêm Tuyên Đế Quân!

Câu Trần Đại Đế cắn răng phun ra cái tên này, từ khi rơi vào tà đạo, hắn cùng Viêm Tuyên Đế Quân liền không hòa hợp, mặc dù không có biến thành cừu hận, nhưng Viêm Tuyên Đế Quân rất xem thường hắn.

Nghĩ xong, hắn quay người chuẩn bị rời đi.

- Câu Trần! Ngươi chuẩn bị đi đâu?

Một âm thanh truyền đến, để cho người ta có loại cảm giác thái sơn sập trước mắt.

- Hừ! Ngươi quản ta, ngươi trước trừng trị hắn, hắn vừa tìm bệ hạ phiền phức đó!

Câu Trần Đại Đế nói một câu liền xé rách không gian rời đi.

Độc Cô Thiên Tông nghe mà nghẹn họng nhìn trân trối, hoảng sợ cùng bất an cấp tốc lan tràn trong lòng của hắn.

Hắn không do dự, vội vàng xé mở không gian đào tẩu.

- Cẩu vật! Còn muốn trốn!

Thanh âm của Viêm Tuyên Đế Quân tràn đầy nổi giận, để đoạn Tinh Đạo bảy màu này trong nháy mắt sụp đổ, phá nát thành vô số ánh sáng.

Sắc mặt của Độc Cô Thiên Tông khó coi tới cực điểm, nghe được tiếng quát của Viêm Tuyên Đế Quân, hắn không khỏi tê cả da đầu.

Hắn ở trong lòng cuồng hống:

- Vì sao ta xui xẻo như vậy! Đại đạo bất công a!

...

Thiên Đế vũ trụ, trong một viên Tinh Cầu hoang vu, Đại Tần u linh đang tu luyện, riêng phần mình ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, linh khí tụ tập về phía bọn hắn, hình thành một vòi rồng vô cùng hùng vĩ.

Giờ phút này, Kinh Kha ở dưới một gốc đại thụ, hai tay bóp lấy pháp quyết, miệng không ngừng mở ra, phát ra âm thanh tối nghĩa khó hiểu

Hắn đang phát động Nguyền Rủa Đại Đạo của mình.

Nguyền rủa Độc Cô Thiên Tông!

Tuy bởi vì song phương chênh lệch quá lớn, hắn không cách nào rủa chết Độc Cô Thiên Tông, chỉ có thể tăng thêm một số vận rủi cho hắn.

Thật lâu, hắn mở to mắt, thở dài một hơi, ai thán nói:

- Đáng tiếc, tu vi không đủ, không cách nào rủa chết lão chó già kia.

Dù sao hắn chỉ là Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh trung kỳ, Độc Cô Thiên Tông là Vô Cực Đại Chúa Tể, nếu có thể rủa chết Độc Cô Thiên Tông, Nguyền Rủa Đại Đạo chẳng phải là đứng hàng đệ nhất trong Tam Thiên Đại Đạo?

Hắn chỉ có thể hết sức nguyền rủa Độc Cô Thiên Tông, về phần Độc Cô Thiên Tông có thể gặp được vận rủi gì, hắn không cách nào xác định, bởi vì cách nhau thật sự là quá xa.

Thật tình không biết, giờ phút này Độc Cô Thiên Tông đã sắp bị quần ẩu đến chết.

Hết thảy đều là trùng hợp, Câu Trần Đại Đế cùng Viêm Tuyên Đế Quân vừa vặn muốn đến tìm Tần Quân, Ngục Đạo Thần Đế cũng là như thế, nhưng bởi vì Nguyền Rủa Đại Đạo của hắn, khiến cho trùng hợp đều đụng vào Độc Cô Thiên Tông, điểm này, ngay cả bản thân hắn cũng không biết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1868)