Vay nóng Tinvay

Truyện:Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 085

Ta Là Đại Pháp Sư
Trọn bộ 120 chương
Chương 085: Tình địch
0.00
(0 votes)


Chương (1-120)

Siêu sale Shopee


Nếu như Lai Nhân cáp đặc quốc nổi tiếng về quân sự, hay Ba Bố Ni Tạp quốc là đất nước của thương nhân còn Băng Tuyết vương quốc là nơi có nhiều sản vật thì Lôi Nhân công quốc lại nổi tiếng về nghệ thuật và chế đồ thủ công, cả vương quốc nhất là vương thành đều mang một lối kiến trúc cực kì tinh sảo và hoành tráng (để tên này thử ma pháp thì cũng ra tro cả thôi). Lôi nhân công quốc từ xưa tới bây giờ là nơi nhân tài xuất hiện, những công tượng, kĩ sư, thi nhân và luyện kim thuật sĩ nổi tiếng nhất thánh ma đại lục đều xuất thân từ nơi này, hiện tại quốc vương hải lực khắc thân là một họa sĩ cùng nhạc gia nhất lưu tại đại lục nhưng hai thiên kím công chúa của ông ta lại mang một thân võ công và ma pháp tuyệt luân chính thì là kỵ sĩ và ma pháp sư có thiên sinh (năng khiếu trời ban). Thêm nữa Lai nhân cáp đặc vương hậu chính là Mạt thúy ti vốn là muội muội của Ác Đặc quốc vương vì lẽ đó đã làm quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm bền chặt giúp đỡ hỗ trợ nhau cùng tiến thoái trong những cơn loạn lạc.

Long đội trực tiếp tiến nhập Lôi Nhân Công quốc, rồi hướng Lôi Nhân Công quốc vương cung bay tới, bất ngờ từ không trung truyền tới những âm thanh chấn động xé gió khiến ta ngẩn người ra tò mò nhìn xuống dưới thì thấy từ dưới đất một vài đạo quang mang đang hướng tới long đội của ta bắn tới. Cany nhìn xuống dưới nhìu mày nói:

- Đây chẳng phải là " Thiên cơ liên xạ nỗ " sao (một loại cường lực đạn do cơ quan bắn ra, có thể bắn được nhiều tên trong một lần bắn, đạn có hình dáng như cây trường mâu, sức sát thương cực lớn bình thường để dùng để đối phó với các loại cự thú lớn, chế tạo ra cực kì phức tạp nên chỉ có cao cấp công tượng trong quân đội lai nhân cáp đặc mới có thể chế tạo và trang bị) mọi người điều khiển phi long nhanh lên một chút tránh bị bắn trúng

Những phi long này đều là long tộc tinh anh do Kim Tử chọn lựa, nên chẳng cần đợi chúng ta ra lệnh đã tự động né tránh hoặc dùng long trảo đánh gạt ra nên không có một phi lao nào bị bắn trúng, bất quá ngay lập tức đã có một đợt công kích mới, hai ba trăm mũi cự tiễn(tên lớn) như điện xẹt bắn tới. Kim tử động nộ liền ngâm lên một tiếng rung trời, cả thân hình nhất thời tỏa ra long khí bức nhân trong miệng đã xuất hiện Long viêm hỏa quang, đám phi long còn lại cũng vừa phát ra long khí kháng cự lại vừa chuẩn bị phát ra Long viêm nhằm phản kích lại. Ta tất nhiên không thể để sự việc rối loạn thêm liền phất tay triệu hồi ma pháp không gian đoạn tầng ngăn cách giữa long quần và đám cự tiễn, đám cự tiễn khi chạm vào không gian đoạn tầng đều lần lượt rơi xuống dưới

Ta dùng ma pháp truyền âm xuống phía dưới:

- Lôi nhân công quốc cảnh về không nên hiểu lầm, chúng ta không phải là địch nhân, chúng ta là Ba Bố Ni Tạp sứ giả ......"

Tiếng nói của ta được ma pháp khuyếch đại âm thanh vang vọng khắp bốn phía ầm ầm như sấm nổ khiến cho bọn lính đang điều khiển Thiên cơ liên xạ nỏ phía đưới nghe thấy đều cảm thấy đầu óc ong ong rung động, bọn họ đều biết rõ rằng ba bố ni tạp vương quốc cùng lôi nhân vương quốc có mối quan hệ rất khăng khít, trong lúc này đều cảm thấy mơ hồ không biết xử sự thế nảo cho phải. Bọn họ vốn đều là thị vệ phụ trách phòng thủ vương thành, thân mang trên minh trách nhiệm trọng đại vừa rồi khi quan sát qua 'thiên lý nhãn' (loại ống nhòm dùng thủy tinh ma pháp chế thành vô cùng quý giá có thể nhìn xa cả ngàn dặm) bọn họ phát hiện ra trên không trung có cả một đàn phi long đang nhắm hướng vương đô bay tới khiến cho bọn họ thập phần kinh hãi vội vàng dùng thiên cơ liên xạ nỏ hướng tới quần long công kích, điều này cũng không trách bọn họ được vì trong mắt bọn họ thì đám phi long này quả thật là quá khủng bố, nó tượng trưng cho lực phá hoại ngoài sức tưởng tượng của họ

Mội gã thanh niên thân mang khải giáp mang dáng vẻ của một vị thiên kị trưởng sau khi nghe tiếng nói vọng xuống liền lẩm bẩm tự nhủ

- Thanh âm này thực sự rất quen thuộc mà, thanh âm này chẳng lẽ ...là ...là

Trong mắt hắn liền thoáng ánh lên một tia vui mừng, liền hướng tới chỗ đám lính điều khiển thiên cơ liên xạ nỏ nói lớn:

- Ngừng công kích, tất cả ngừng công kích ngay....

Hắn chính là chỉ huy quan của đám "liên xạ nỗ bộ đội" này, đám binh lính lập tức nhận lệnh mà đình chỉ công kích. Chúng ta điều khiển phi long từ trên không trung chậm rãi hã xuống khiến cho mặt đất xuất hiện một trận cuồng phong, bụi đất bị cuốn lên mù mịt (giống trực thăng quá vậy). Ta liền từ trên lưng Kim Tử đi xuống, quan sát một lượt sau đó ánh mắt ta dừng lại trên thân của tên thanh niên là thiên kị trưởng

- Nha, Hán Tư là ngươi sao, từ khi chia tay ngươi tới bây giờ đã hơn một năm rồi....

Ta thập phần cao hứng hô lên, tên thiên kị trưởng này vốn chẳng phải ai khác đó chính là kẻ cùng ta vào sinh ra tử khi còn ở "Mân côi binh đoàn", người huynh đệ tốt, người chiến hữu tối của ta- Hán Tư, "Dừng lại" lập tức năm người trong tổ thiên cơ liên xạ nỏ đang tới chỗ Hán Tư đều dừng lại sau tiếng quát của hắn, còn Hán Tư thì hưng phấn tiến tới nắm lấy tay ta nói " Ta nghe âm thanh đó đã biết đó là ngươi, Vô Danh à không đúng, phải gọi ngươi là 'Ma Thần Vương' đại nhân mới đúng, ta quả thật là rất cao hứng khi được gặp lại ngươi hôm nay"

Chúng ta hai người không nhịn được liền huy quyền đấm vào ngực đối phương, là sanh tử huynh đệ tình thâm như ruột thịt nay gặp lại không khỏi xúc động từ tận đáy lòng. Đám linh Lôi nhân công quốc thấy thiên kị trưởng của chúng cùng ta thân thân thiết thiết như vậy cũng tự động giải trừ địch ý với chúng ta, nhưng đứng trước hơn mười cự đầu phi long khổng lồ cũng không khỏi làm bọn chúng phải e dè không dám tới gần. Bất chợt từ phía xa truyền lại những tiếng vó ngựa dồn dập, chỉ thấy sau đám bụi mù mịt từ phía xa xuất hiện một đại đội kị binh, khí thế như bài sơn đảo hải(dời non lấp biển_cái này chắc hem phải dịch để vậy hay hơn) đang nhắm chúng ta lao tới, đây hiển nhiên chính là do lôi nhân công quốc quân đội thấy phi long hạ xuống mà lo sợ phái kị binh tới tiếp viện.

Hán Tư liền lao tới trước thiên cơ liên xạ nỗ trận doanh, hướng tới đại đội trọng kỵ binh phất tay ra hiệu ý bảo chúng ta không phải là địch nhân. Đại đọi trọng kỵ binh thấy thế liền giải trừ đội hình chiến đấu, tuy nhiên bọn họ vẫn nắm trắc trường thương và hộ thuẫn tiếng tới chỗ chúng ta, liền sau đó đại đội kỵ binh đã bao vây đám phi long, trường thương thì chỉ vào đám người của ta như sẵn sàng đâm tới nếu chúng ta manh động. Hán Tư liền hướng tới một tên thanh niên toàn thân được bảo vệ bằng khải giáp màu bạc trong đám kỵ binh hành lễ, rồi nói:

-Khải bẩm Hoắc Ân Tư bá tước, bọn họ là Ba Bố Ni Tạp sứ giả không phải là địch nhân.

Tên kỵ sĩ liền "Nga" lên một tiếng rồi đưa ta gỡ chiếc mũ sắt bao kín đầu ra, lập tức một khuôn mặt anh tuấn tiêu sái liền hiện ra, tuổi hắn có lẽ cũng còn khá trẻ, trong đôi mắt màu xanh biếc của hắn tỏa ra sự kiên định của một kỵ sĩ cùng với ngạo khí của một quý tộc, hắn hướng tầm mắt nhìn về phía chúng ta. Hoắc Ân- Tư phổ lạc là bá tước thuộc đệ nhât thế gia có lịch sử lâu dài tại lôi nhân công quốc phổ lạc gia tộc, hắn chính là con của gia chủ hiện tại đồng thới cũng chính là Lôi nhân công quốc vạn kỵ trưởng chỉ huy kỵ binh, nghe nói thực lực cũng đã đạt tới hàng thánh kỵ sĩ, người đời xưng tụng hắn là "vô song quý công tử" tại thánh ma đại lục hắn còn nổi danh với rất nhiều thạnh tượng nổi tiếng đều do tay hắn tạo ra.

Ánh mắt của Hoắc Ân từ người ta mà tiến tới bên chúng nữ phía sau lưng ta, lập tức thần thái của hắn có chút thay đổi sang trạng thái ngạc nhiên cực độ, khi nhận ra Băng tuyết tiểu nữ vương cùng Áo Lệ Na thì hắn càng thêm kinh ngạc vộ xuống ngựa, tiến tới trước mặt chúng nữ rồi dùng lễ nghi quý tộc nói

- Lôi nhân công quốc vạn kỵ trưởng Hoắc Ân _tư phổ lạc xin tham kiến Băng tuyết nữ vương cùng Áo Lệ Na công chúa điện hạ

Hắn vốn đã từng là sứ thần của lôi nhân công quốc tới ba bố ni tạp quốc và băng tuyết vương quốc, sau này cũng có tới cả lai nhân cáp đặc vương quốc nên đã nhận ra được băng tuyết tiểu nữ vương các nàng, lúc này điều làm hắn cảm thấy kinh dị nhất là việc băng tuyết tiểu nữ vương lại đi chung với tử địch của mình là nguyên soái của Lai Nhân Cáp Đặc quốc- Ca Ny tuyết lan đặc, điều này quả thật khiến hắn không tin vào mắt mình nha

Băng tuyết tiểu nữ vương cùng Áo Lệ Na công chúa liền khoát tay ý bảo Hoắc Ân miễn lễ, sau đó tựu chung hai nàng vẫn đứng phía sau ta mà không nói gì, hàm ý muốn nói lên thân phận của ta với hắn (tại thánh ma đại lục có tục lễ khi gặp gỡ người ngoài thì thê tử chỉ có thể đứng sau trượng phu) Á Dạ các nàng cũng nhu thuận đứng phía sau ta. Hoắc Ân tiểu tử thấy vậy không khỏi nhất thời thất kinh, ánh mắt tập trung đánh giá ta, ta mỉm cười đưa tay về phía hắn nói

- Ngươi là Hoắc Ân bá tước, ta là Ngô Lai

Khi nghe ta xưng tên, thân hình của hắn nhất thời run lên, trong mắt xạ ra tia hàn quang vừa ghen ghét vừa bi hận lại mang một chút ý vị phức tạp, rồi hắn cũng không có đáp lại cái nắm ta của ta mà lạnh lùng thốt lên:

- Hừ, nguyên lai ngươi chính là Ngô Lai sao

Trong giao tiếp khi đối phương đã đưa ta ra mà không nắm lấy là một sự thất lễ ghê gớm, bao hàm cả ý tứ khinh thị đối phương, Hoắc Ân vốn là quý tộc, từ nhỏ đã sống trong sự nghiêm khắc của lễ giáo quý tộc tất không thể không biết điều thất lễ này, giải thích cho hành động vừa rồi của hắn chỉ có thể do hắn cố ý mà thôi, nhưng tại sao hắn lại cố ý làm thế? Ta và hắn chẳng phải mới gặp nhau lần đầu tiên sao, không thể nào có khả năng đắc tội với hắn chứ, thật sự là khi một người đưa tay ra mà đối phương không đáp lại thật sự là sẽ cảm thấy vô cùng xấu hổ, ta trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận và kì dị, liền cười trừ vài tiếng rồi thu tay về. Đối với người không coi trọng lễ tiết như ta vốn cũng không cảm thấy gì nhiều, nhưng đối với Li Vị Nhã các nàng kia thì quả thật là rất khó chịu, họ đều không muốn bất kì ai dám vũ nhục ta, vì ta thậm chí ngay cả thần các nàng cũng dám đối đầu thì một con người nhỏ bé như Hoắc Ân có là cái gì?

"Ta_Ma giới đệ nhất công chúa_Á Dạ-hà lộ tây pháp „ Á Dạ từ phía sau lưng ta không chịu được liền lên tiếng:" Ngươi-tên loài người hạ đẳng kia, ngươi dựa vào cái gì mà dám sỉ nhục chủ nhân ta, lại muốn đi tìm chết sao „

Nàng vừa nói xong thì lập tức bộ hắc ám thanh ti vô không có gió cũng tự động phiêu phất bay bay, vẻ đẹp tuyệt mĩ lại như được kết hợp thêm một tầng hàn khí càng làm tăng vẻ đẹp tuyệt mĩ của nàng, ngược lại do nàng gia cố thêm một tầng hắc ám năng lượng chấn nhiếp chúng nhân khiến cho những kẻ chứng kiến lại thấy kinh tâm động phách, một hắc ám quang cầu nhanh chóng xuất hiện trên tay nàng rồi bắn về phía Hoắc Ân: 'hắc ám oanh pháo kích'

Vẻ đẹp cao quý của Á Dạ lúc trước cũng có thu hút sự chú ý của Hoắc Ân, nhưng nàng ta tuy cao quý xinh đẹp nhưng lời lẽ lại cực kì băng lãnh sau đó lại còn xuất ra hắc ám quang cầu khiến sắc mặt hắn đại biến hắn cũng không phải loại ngu độn hiển nhiên hiểu được vị mĩ nữ đó đối với mình vô cùng phẫn nộ và hắn cũng cảm nhận được hắc ám quang cầu đó ẩn tàng một lực lượng đáng sợ. Tuy nhiên trước hắc ám quang cầu của Á Dạ, Hoắc Ân cũng không có tỏ ra quá sợ hãi, hắn lúc này thân mang trọng giáp không tiện tránh né hắn chỉ có thể dùng cự thuẫn ngăng cản hoặc lấy công làm thủ dùng trường thương trực tiếp tấn công hắc ám quang cầu nhưng một kích của á dạ lạy ẩn tàng thêm lực lượng ba động cường đại điều này đã làm bản năng của hắn chiến thắng tính ương ngạnh của hắn, hắn liền dùng toàn lực tránh qua một bên (trọng kỵ binh không giống khinh kỵ binh hoặc du kỵ binh lúc lên ngựa chiến đấu, bọn họ trong chiến đấu công thủ đều toàn diện nên đã lên ngựa là chỉ có chiến đấu và tiến lên không thể né tránh vì bọn họ mang trên mình khải giáp quá nặng nề, nếu chiến đấu với tượng binh chiến sĩ thì đảm bảo chỉ qua một thời gian ngắn chắc chắc sẽ bị giày xéo tới chết). Á Dạ điều khiển hắc ám quang cầu bắn sượt qua người Hoắc ân đánh trúng vào khoảng đất phía sau lưng hắn, ngay lập tức phía sau lưng hắn đã xuất hiện một hố sâu làm vô số đất đá bị nghiền vụn bắn lên tứ tung. Đám trọng kỵ binh phía sau Hoắc Ân thấy vạn kỵ trưởng bị công kích không hẹn mà đều dựng trường thương nhắm vào chúng ta, bọn chúng đối với ta đều là người một phe cả một khi phát động tấn công quả thật là không nỡ xuống ta a.

Thấy tình cảnh đó Lực Nam cùng với Mại Lôi dẫn bọn cuồng bạo chíến sĩ cùng với đám lang nhân chiến sĩ chia hai bên tả hữu hộ vệ chúng ta, ngay sau đó Kim Tử vốn vẫn ở trên mặt đất liền đứng dậy, thân hình khổng lồ tỏa ra ánh hoàng kim sáng lạn, rồi từ trong miệng phát ra một tiếng long ngâm rung trời lở đất-một tiếng rống giận giữ a. Sau tiếng long ngâm cuồng nộ của long vương Kim Tử bọn chiến mã của trọng kỵ binh không khỏi bủn rủn tứ chi mà nằm bò trên mặt đất, thân thế không ngừng run rẩy. Tình huống diễn ra quá bất ngờ khiến trọng kỵ binh không kịp đề phòng lâm vào cảnh chật vật vô cùng, thậm chí có người ngã ra cũng không thể đứng dậy nổi một phần vì vướng ngựa một phần vì khải giáp quá nặng căn bản là khó mà vực dậy nổi. Hán Tư cuống quít chắn trước người Hoắc Ân gọi ta

- Ngô Lai... không.. không nên động thủ.... không nên a...

Ta thở dài hướng Á Dạ nói:

- Á Dạ bỏ qua đi, ta cũng không muốn cùng hắn so đo

Á Dạ hung hăng trừng mắt liếc nhìn Hoắc Ân một cái rồi mới lui về phía sau ta, nhưng Lị Vi Nhã cùng Ca Ny lại đứng dậy đi về phía ta, Lị Vi Nhã nhịn không được hướng Hoắc Ân mà nói:

- Ngươi hãy cởi khải giáp ra, ta và ngươi công bình quyết đấu nếu không ngươi có thể lên chiến mã để quyết đấu ta cũng không có nề hà chi việc đó

- Cơ hội này hay là ngươi tặng cho ta đi tiểu nhã, ta và Hoắc Ân bá tước đều là kỵ sỹ, quyết đấu với ta hắn sẽ phát huy được sở trường của mình không hắn lại nói chúng ta chèn ép hắn

Nàng vừa nói xong liền quay đầu lại nói với ta:

- Lai à, ta xin lỗi ta không thể tuân theo lời ngươi được, bởi vì ta tuyệt đối không thể tha thứ cho ai dám làm nhục ngươi cả, bất luận kẻ đó là ai ta cũng phải quyết đấu với hắn đến cùng

Ta không biết nói sao đánh buông tiếng thở dài nhưng trong lòng lại hết sức cảm động, cắm bội kiếm xuống đất, Ca Ny liền hướng tới Hoắc Ân hành lễ kỵ sĩ (đây là loại lễ nghi trước khi quyết đấu của kỵ sĩ_mặt khác có một loại lễ nghi khác là hướng trường thương lên trời biểu hiện sẵn sáng quyết đấu)rồi nói:

- Ta! Ca Ny- tuyết lan đặc, lấy danh nghĩa kỵ sĩ chính thức chuyển tới Hoắc Ân- tư phổ lạc lừoi khiêu chiến, ngươi có chấp nhận lời khiêu chiến chăng?

Việc quyết chiến của kỵ sĩ là một trận đấu mang tính chất trang trọng của thần thánh, nhất là khi một kỵ sĩ này đưa ra lời quyết đấu tới một kỵ sĩ khác, nếu người kỵ sĩ kia trốn tránh hay cự tuyệt thì đó là nỗi sỉ nhục lớn nhất với người kỵ sĩ, điều đó còn ảnh hưởng tới danh dự của người kỵ sĩ đối với kỵ sĩ danh dự quan trọng hơn cả tính mạng, cho nên với lời khiêu chiến của Ca Ny thì Hoắc Ân căn bản là không có sự lựa chọn nào khác. Hoắc Ân liền rút bộ kiếm cắm trên mật đất hướng về Ca Ny hành lễ:

- Ta tiếp nhận lời khiêu chiến của ngươi, Kỵ sĩ chi hoa Ca Ny- tuyết lan đặc

Hắn tuy nói thế nhưng trong lòng không khỏi run sợ, sắc mặt như hơi tái đi trong âm thanh lại không giấu vẻ run rẩy, vốn Ca Ny là thánh Kỵ sĩ trung cấp bậc nhất đã dương danh tại Thánh Ma đại lục với danh hiệu Kỵ sĩ chi hoa, tuy Hoắc Ân rất mạnh nhưng thực lực của một sơ cấp thành kỵ sĩ với một trung cấp thánh kỵ sĩ quả thật là có sự khác biệt nhiều a, , nếu cùng Ca Ny quyết đấu chẳng phải là hắn chỉ còn cách đồng quy ư tận may ra mới hạ được đối phương sao, kỵ sĩ quyết đấu dù thương vong cũng không phải chịu sự ước thúc của pháp luật, nếu trong lúc quyết đấu Ca Ny lỡ giết chết Hoắc Ân thì Lôi Nhân Công quốc cũng sẽ không v hắn mà ra mặt, Phổ Lạc tư gia tộc cũng chỉ có thể cá nhân hành động, nhưng Ca Ny là thánh kị sĩ thực lực cùng thân phận tuyệt đối không nhỏ cũng không sợ một cá nhân không có quốc gia ủng hộ hay sự trả thù của một gia tộc nào, cho nên vì thế trong lúc quyết đấu Ca Ny cũng không cố kị gì mà có thể ra tay tiêu diệt Hoắc Ân, cũng khó trách trước nay hắn đều vô cùng cuồng vọng nay lâm phải cảnh này cũng không khỏi có chút sợ hãi.

Thấy Hoắc Ân đã đáp ứng lời khiêu chiến của mình, khuôn mặt Ca Ny liền hiện lên vẻ rạng rỡ như trăm hoa cùng đua nở, nàng vừa mỉm cười vừa nói:

- Thời gian và địa điểm sẽ tùy theo ý ngươi – Hoắc Ân bá tước, ta rất mong chờ ngày quyết đấu sẽ nhanh tới.

Hoắc Ân hừ lạnh một tiếng xoay người nhảy lên chiến mã vộ vã rời đi, trọng kỵ binh đoàn cũng lặng lẽ theo chân hắn mà rời đi, Ca Ny thu kiếm trở về bên ta nói:

-Lai ngươi thấy biểu hiện vừa rồi của ta thế nào?

Ta cười không nói gì, đưa tay nhẹ vuốt mái tóc của nàng, băng tuyết tiểu nữ vương cười duyên nói:

- Ca Ny tỷ ngươi vừa rồi thật là kiêu dũng nha, cái tên Hoắc Ân bá tước đó quả thật cũng làm cho người ta không chịu được mà, hắn là ai mà dám khi dễ Lai của chúng ta, nếu tỷ tỷ ngươi không ra tay thì ta cũn sẽ đem hắn biến thành một bức tượng băng

Ta quả thật cảm thấy rất kì quái, khó hiểu được trước thái độ của hắn liền hướng Hán Tư hỏi:

- Nói thật sự viêc vừa rồi cũng thật là kì quái, ta và Hoắc Ân bá tước mới gặp nhau lần đầu tiên mà vừa rồi ta tuyệt nhiên không hề nói lời nào mạo phạm tới hắn mà không hiể tại sao hắn lại có thái độ như vậy

Hán Tư đột nhiên nói:

- Có lẽ ta có thể biết một chút nguyên nhân vì sao hắn lại tỏ ra thù địch như thế với ngươi

Tât cả chúng ta đều nhìn về phía hắn, hắn liền cười tươi rồi nói:

-Ngô Lai lão đại, ta nghĩ chuyện này nguyên nhân đích xác là do ngươi mà ra, ngươi còn nhớ cái ngày mà ngươi trở lại chứ, ngươi đã nhận được lời tỏ tình của Phỉ Âu Á công chúa, tên Hoắc Ân bá tước đó chính là đang theo đuổi Phỉ Âu Á công chúa tới mức cuồng si đó

Áo Lệ Na liền mỉm cười nói:

- Ta hiểu rồi, chắc hẳn là doc Hoắc Ân bá tước đã bị Phỉ Âu Á làm cho khuynh đảo tâm thần, nhưng Phỉ Âu Á lại toàn tâm toàn ý dành trọn tình cảm cho Tiểu Ma Thần vương Ngô Lai của chúng ta, Hoắc Ân bá tước đối với chuyện này thật sự là bị đả kích lớn, tự nhiên đối với Lai sẽ hình thành sát ý đối địch lại.

Hán tư liền nói tiếp:

- không chỉ có Phỉ Âu Á công chúa thôi đâu mà còn có cả Ô Lan Na Toa đoàn trưởng nữa cơ, ngày đó khi đối diện với Hoắc Ân bá tước công chúa Phỉ Âu Á đã thản nhiên cho hắn biết trong lòng mình đã có người thương nhớ, đã thề non hẹn biển với người đó khiến cho Hoắc Ân bá tước vô cùng phẫn hận. Khi Ô Lan Na Toa đoàn trưởng tới đây, hắn liền thay đổi mục tiêu mà theo đuổi đoàn trưởng nhưng bất hạnh thay cho hắn tâm khảm của đoàn trưởng cũng đặt hêt ở nơi ngươi, chỉ mong đợi ngươi tới để theo ngươi tới Ma giới, như thế là hai lần theo đuổi thì cả hai lần đều bị ngươi đoạt trước mất rồi, thử hỏi hắn làm sao mà không hận ngươi được làm sao mà hắn không muốn ăn tươi nuốt sống ngươi ngay lập tức nếu có khả năng được

Ta cười khổ một tiếng, quả thật đây đúng là tai ương từ trên trời rơi xuống, thật là xui xẻo nha điều này quả thật là ông trời muốn trêu đùa ta đây mà (hoa thơm bao h chả có nhiều ong bướm mi đang than hay đang khoe thành tích thế. hừ). Nhận được tin Ngô Lai đã đến, ngay lập tức người đang bị nỗi niềm tương tư hành hạ đến tiều tụy Phỉ Âu Á công chúa liền toát lên vẻ nông nóng khó tả, nàng nhanh chóng vận các loại trang sức đẹp nhât của mình rồi chạy ảo ra cửa chẳng còn phong thái lễ tiết của một nàng công chúa cành vàng lá ngọc đâu nữa, chỉ thấy lúc này ngoài phòng Y liên công chúa đang đứng nhìn nàng, vẻ mặt không giấu được một nụ cười bí hiểm. Phỉ Âu Á bât chấp cả ngượng ngùng hay e thẹn, vội vàng hướng muội muội của mình hỏi dồn:

- Hắn...hắn đang ở đâu rồi...muội muội mau nói cho ta biết đi...?

Y Liên công chúa mỉm cười thưởng thức khuôn mặt cao quý luôn luôn nghiêm nghị của tỷ tỷ mình đang tràn ngập tình cảm của một nữ nhân bình thường liền không khỏi cảm thán nói:

-Thật không biết Ngô Lai kia là thần thành phương nào, cái tên sắc lang hoa tâm đó có gì tốt mà khiến cho Áo Lệ Na tiểu tỉ cũng đi theo hắn, say mê hắn giờ lại đến tỷ tỷ người cũng thế, thật là.... quả thật Ngô Lai hắn đã bị phụ vương triệu kiến lên đại điện rồi.

Ngồi cạnh Hải Lực quốc vương là một mỹ phụ trung niên thoạt nhìn qua có thể nhận thấy nàng có khuôn mặt hao hao giống Phỉ Âu Á đó chính là mẫu thân của Phỉ Âu Á và là muội muội cùa Ác Đặc quốc vương Mạt Thúy Ti hoàng hậu. Tuy không còn trẻ nhưng dung mạo của nàng vẫn tuyệt mỹ vô cùng, nếu nhìn thoáng qua cũng không có kém Phỉ Âu Á bây giờ là bao, nhưng trên người nàng lại có thứ khí chất thành thục của nữ nhân, thứ khí chất nhẹ nhàng thanh khiết như hoa lan tuy không có câu dẫn kẻ khác nhưng đứng trước nàng quả thật là không thể không động tâm niệm say mê được. Lôi Nhân Công quốc không coi trọng lễ tiết quân thần như ở Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc, Hải Lực quốc vương có thể cùng quần thần nói cười sảng khoái, hòa thuận như người thân chứ không chịu sự quản thúc của lễ tiết quân thần

Ta vẫn chưa có hướng Hải Lực quốc vương để cầu thân giống như lúc ở Ba Bố Ni Tạp vương quốc, cũng bởi vì Phỉ Âu Á tới lúc này cũng chưa xuất hiện, nhân vật chính còn chưa xuất hiện thì làm sao ta có thể mở lời được. Hoắc Ân bá tước cũng đang ở trong đại điện, hắn đang ngồi cạnh một trung niên nam tử có khí độ phi phàm chắc hẳn phải là người quan trọng tại Lôi Nhân Công quốc này, thi thoảng Hoắc Ân lại dùng ánh mất ghen ghét nhìn về phía ta nhưng trong đó cũng ẩn tàng một chút sợ hãi, cũng bởi mấy ngày nữa hắn sẽ phải cùng Ca Ny quyết đấu bây giờ mà có thể cao hứng được mới là chuyện lạ đó.

Lúc đó từ phía sau đại điện xuất hiện hai nhân ảnh tiếng nhanh tới trước mặt ta, bọn họ chính là Phỉ Âu Á công chúa và Y Liên công chúa, Y Liên không giống như tỉ tỉ mình vốn mạnh mẽ, nàng thuần túy vô cùng yếu nhựợc của ma pháp sư nên chỉ chạy một lúc như vậy đã thở dốc cơ hồ không chịu nổi, vẻ mặt hiện lên sự đau đớn đáng thương. Phỉ Âu Á nhìn ta, ánh mắt nàng lúc này tràn ngập nhu tình, thân thể mềm mại không tự chủ được run rẩy thể hiện sự kích động đang trào dâng từ sâu thẳm trong tâm hồn nàng, rồi nàng quay mặt lại chỗ phụ thân mình mà nói:

- Phụ vương xin lỗi, tiểu nữ thất thố rồi

Hải Lực khắc quốc vương đối với tâm sự của con gái mình thập phần hiểu rõ, hắn liền cười trừ rồi phất tay áo ý bảo Phỉ Âu Á ngồi xuống, chúng nô bộc vội lấy ghế cho hai vị công chúa ngồi xuống, hai người liền lấy ghế ngồi cạnh đám Lị Vi Nhã các nàng, vốn cùng là nữ nhân lại là bạn bè nên ngay lập tức một tràng oanh oanh yến yến huyên náo vô cùng từ phía các nàng liền nổi lên (ôi những bà tám xinh đẹp a)

Áo Lệ Na liền dẩu môi lên thì thầm với Phỉ Âu Á, chẳng biết nàng ta nói cái gì mà đôi má Phỉ Âu Á nhất thời đỏ hồng lên càng tăng thêm vẻ tuyệt mĩ động nhân của nàng, nàng trộm nhìn ta liếc mắt một cái thật sâu sau đó liền cúi đầu xuống không dám ngẩng đầu lên nữa.

Áo Lệ Na ny tử này không hiểu đã nói những gì mà khiến cho Phỉ Âu Á lại có thái độ như thế nữa, ta trong lòng vô cùng to mò nhưng đối với các nàng ta lại rất tôn trọng không có dùng ma pháp nghe lén câu chuyện của các nàng, nhưng nếu ta mà sử dụng để các nàng biết được thì tuyệt đối không tha thứ cho ta, mọi người đàm luận một lúc thì Hải Lực khắc quốc vương liền đứng dậy nói:

- Ngô Lai tiên sinh cùng Băng tuyết nữ vương các vị từ xa tới đây, bôn ba mấy ngày chắc cũng đã mệt mỏi, bây giờ các vị hãy tạm nghỉ trước đã tối nay ta sẽ tổ chức một yến tiệc tẩy trần mừng các vị ghé thăm tệ quốc mong mọi người sẽ đến đủ.

Ta liền đứng lên hoàn lễ với ông ta:

- Bệ hạ ngài nhiệt tình tiếp đón chúng ta như vậy quả thật khiến ta rất vinh hạnh, tiệc yến tối nay chúng ta sẽ có mặt đông đủ.

Phỉ Âu Á thập phần cao hứng nói:

- Ngô Lai đại ca, chúng tỷ muội để ta đưa các người tới khách phòng nghỉ ngơi nhé, Y Liên ngươi và Phổ Hi là bạn đồng học ngươi hãy hướng dẫn hắn tới khách phòng nhé

Y Liên vốn ngồi phía sau ta liền liếc mắt nhìn Phổ Hi một cái, nhẹ giọng nói nhỏ vài câu không rõ tiếng, có vẻ như không muốn đi cùng tên tiểu tử Phổ Hi này, nhưng khi nhìn kĩ sẽ thấy khuôn mặt Y Liên đang phớt hồng ngượng ngùng, có chuyện gì rồi chăng?

Phỉ Âu Á mang chúng ta tới một khách phòng tốt nhất để nghỉ ngơi, bọn ma giới chiến sĩ cũng được tiếp đón rất nhiệt tình, đám Ca Ny cùng với Phỉ Âu Á vào phòng lại tụ tập nói chuyện, thủy chung là không cho ta nghe cũng không cho ta vào trong khiến cho ta vô cùng nhàm chán. Ta liền triệu hổi Hổ Phách cùng với Phỉ Thúy ra làm bạn, hai vị tinh linh công chúa lả lướt ở bên cạnh ta rồi nhẹ nhàng cất lên tiếng hát mê người, ta tuy không hiểu rõ lắm về ca từ của các nàng nhưng giọng hát thánh thót của các nàng thì quả thật so với giọng của Bách linh điểu có khi còn hay hơn gấp trăm lần, tiếng ca động lòng người đủ làm say đắm tất cả tâm hồn của người nghe. Hết một khúc phỉ thúy liền nhào vào lòng ta hỏi:

- Chủ nhân, bọn ta hát có hay không

Ta đang nhắm mắt hưởng thụ thanh âm trong veo say đắm của điệu hát liền mớ mắt ra gật gật đầu nói:

- Rất hay, quả thật là rất hay, thật khiến cho người ta say lòng, nếu sớn biết các ngươi có thể hát hay như thế nhất định mỗi tối ta đều phải yêu cầu các người hát một khúc

Hổ Phách cười duyên dáng nói:

- Chủ nhân như vậy không được đâu, nếu làm thế Á Dạ với Ca Ny các nàng kia sẽ oán hận chúng ta vì chiếm hữu chủ nhân mất thôi

Ta liền đưa ngón ta cốc nhẹ vào đầu nàng, mắng yêu;

- Hai tiểu nha đầu các ngươi còn nhỏ mà tâm tư đã xấu xa như vậy rồi, chúng ta tâm ý liên thông các ngươi dùng tâm linh truyền âm hát cho ta nghe cũng được mà

Phỉ thúy gắt giọng với ta:

- Ai bảo người chúng ta là tiểu nha đầu, ta cùng Hổ Phách cũng đã ngót năm trăm tuổi, so với chủ nhân tuổi chúng ta còn lớn hơn gấp mấy lần nha.

Ta vội vàng xin lỗi hai nàng:

- Hai vị tinh linh tiểu tỉ thật là xin lỗi nha, ta chỉ là nói đùa thôi mà

Ta liền vuốt nhẹ cái cánh tinh linh của Phỉ Thúy một chút, lập tức trên người Phỉ Thúy lóe lên một luồng quang mang, nàng liền biến lại hình dáng của một mỹ nữ tuyệt sắc nằm lên ngực ta, cảm giác này khiến cho ta không khỏi ngơ ngẩn tâm thần, bên cạnh Hổ Phách cũngkhông cam lòng chịu lép về liền hóa lớn thân hình rồi chui vào lồng ngục ta. Điều này thật là ý vị nha, hai vị tinh linh công chúa này tuy đã lớn tuổi nhưng đối với chuyện nam nữ tình trường lại như một tiểu hài, các nàng không hề có một chút ý thức nào về việc các nàng đang làm, dù sao việc này quả thật vô cùng khiêu khích nha, cái này là các nàng tự đem mỡ đưa đến miệng mèo ta không thể không chiếm một chút lợi nha. Cả hai bộ ngực mềm mại đầy đặn, mùi u hương xử nữ lại xộc vào mụi ta khiến cho tay ta không tự chủ tìm tới hai bộ ngực mềm mại này mà ve vuốt, nhào nặn (cái này là bản năng khi ta ở với Á Dạ các nàng không thể khống chế được nha_ xạo bà cố) hai vị tinh linh công chúa tuy khiết bạch đơn thuần tuyệt chưa hề trải qua truyện nam nữ nhưng cũng hiểu được việc ta đang làm khiến cho hai nàng vô cùng xấu hổ, hai má đỏ hồng lên càng làm tăng vẻ đẹp của hai nàng, càng khiến cho máu nóng của ta dồn lên. Bất quá dù biết như thế nhưng hai nàng tuyệt nhiên không có một chút kháng cự nào, nhẹ khép đôi mắt để mặc cho hai tay ta chu du trên bộ ngực của các nàng, mặc kệ cho ta chiếm tiện nghi trên thân thể hai nàng, thân thể các nàng cũng bắt đầu phát nhiệt nhưng tuyệt nhiên không mê cuồng như các thiếu nữ trong lần đầu trải qua chuyện nam nữ, loại người khiết bạch thuần lương vô tà niệm này lại càng khiến cho thú tính của ta nổi lên (khiêu khích nó à, phải tay ta thì chẹp chẹp) khiến ta liền tiến thêm một bước nữa, hai tay bắt đầu chu du xuống bên dưới đồng thời ta cũng tham lam tìm đến đôi môi của hai nàng để ngấu nghiến.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-120)