← Ch.087 | Ch.089 → |
Khi kết thúc lễ hội và trở về phòng thì đã là nửa đêm, bọn á dạ các nàng đều hiểu ta định làm gì nên dành không gian riêng cho ta cùng Áo lệ na và Phỉ âu á, còn các nàng thì đều ra ngoài cả, đúng là các tiểu mĩ nhân khả ái, điều này càng làm ta cảm thấy yêu họ nhiều hơn nữa.
Hai vị công chúa trong lòng đều biết sắp phát sinh sự tình gì, hai người các nàng tuy vẫn chưa hết rụt rè nhưng vẫn rất nghe lời ở lại bên cạnh ta, tâm hồn các nàng thuần khiết như nai con vậy tim đập liên hồi không thể bình tĩnh lại được.
Ta tâm ý thỏa mãn đầy tự hào ngắm nhìn biểu tình thiên biến vạn hóa cùng dáng điệu vũ mị vô hạn dụ nhân của các nàng, tim ta thật là ngứa ngáy a, không thể chờ lâu hơn được nữa ta liền ôm họ vào ***g ngực rồi đè họ ngã ra giường.
Phản ứng của hai vị công chúa tịnh không giống nhau, Áo lệ na có lẽ vì là đã đón nhận sự tập kích của ta hai ngày trước nên lần này mặc dù còn nhút nhát nhưng cũng không chống cự quyết liệt mà còn dũng cảm hướng mục quang nhìn ta đầy tình ý, đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng như bạch ngọc của nàng cũng chủ động ôm lấy cổ ta, còn Phỉ âu á lại cô cùng kinh hoảng bộ dạng khả ái như một tiểu bạch thỏ, nàng lập tức xoay người nằm úp xuống giường cặp mĩ mục nhắm chặt lại thẹn thùng không dám mở ra, bàn tay nhỏ nhắn ở phía dưới nắm chặt lại, những cử đông này của nàng đúng thật là động nhân a.
Mĩ nữ bị ta đè lên trên nhất thời làm ta sắc tâm đại khởi, hai tay kinh hoạt tham lam tiến vào nội y hai nàng mà hý lộng hưởng thụ cảm giác cực kỳ đàn hồi và nhô cao của ngọc cầu, Ô, cảm giác thật tuyệt, mỹ diệu vô cùng, đây mới đích thực là thiên đường của nam nhân a.
Áo lệ na cùng Phỉ âu á miệng liên tục phát ra những tiếng rên rỉ dụ nhân, thân thể mềm mại mĩ lệ hạ thân như đại xá xoắn lấy người ta, thân nhiệt tăng lên nhanh chóng, nhưng các nàng tuyệt không có bất kỳ sự chống cự nào đối với sự xâm phạm của ta, Áo lệ na chủ đông hiến đôi môi anh đào đỏ mọng ra cho ta thưởng thức.
Y phục của hai nàng ngày càng ít dần đi dưới động tác khéo léo nhanh chóng của song thủ ta, hai thân thể bạch ngọc đích thiên nhiên tuyệt tác cuối cùng xuất hiện trước mắt ta.
Hai mắt đã sớm nhắm chặt dưới sự khinh bạc của ta, Phỉ âu á đột nhiên mở hai tay ra ôm chặt lấy ta, cặp mĩ mục trong vắt như làn nước mùa thu đột nhiên mở ra hướng đến ta xuất ra vô vàn tia tình ý triền miên, ôn nhu lên tiếng:" Lai, thiếp trao thân thể này cho chàng, cả trái tim này cũng giao cho chàng, thiếp từ giờ là nữ nhân của chàng.... Đến đây .... Thiếp yêu chàng, vĩnh viễn vĩnh viễn, bây chàng hãy yêu thiếp đi!".
Đối diện với thâm tình như biển của các mĩ nhân ta tự thấy phải có bổn phận hồi đáp, chỉ có thể dùng trái tim này, thân thể này bảo hộ cho họ, yêu thương họ suốt đời mà thôi
Đúng ngay tại lúc không khí lên đến cao triều, ta chuẩn bị hái hai đóa kiều hoa cao quí mĩ lệ này thì tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, đồng thời một âm thanh quen thuộc truyền lại:" lão đại! là ta, nạp lã đặc, mở cửa nhanh lên-------"
" Đáng chết!"
Ta nguyền rủa một trận rồi vạn phần không cam lòng rời khỏi hai cơ thể tuyệt mĩ đang xích lõa li khai, cũng còn may là ta vẫn chưa cởi bỏ y phục, mặt khác cũng mặc lại bộ lễ phục phiền nhiễu kia.
Hai vị công chúa mĩ lệ cũng từ tình dục mãnh liệt mà thanh tỉnh lại, vội vàng mặc lại quần áo, tư thế mặc y phục ưu mĩ của các nàng làm ta muốn ngay lập tức đè họ xuống giường để tiếp tục công việc dở dang lúc nãy, nhưng không thể vì tên gia hỏa bên ngoài đã làm hỏng sự thích thú của ta.
Áo lệ na lan tâm tuệ chất nhìn thấy cặp mắt bất cam do chua được thỏa mãn của ta mà không nhịn được cười lớn, rồi nhẹ nhàng ngẩng mặt lên trao cho ta một nụ hôn nói nhỏ:" Lai, bọn thiếp giờ đã là nữ nhân của chàng, một lát nữa sẽ trao hết cho chàng mà------"
Ta khẽ thốt mấy tiếng không cam tâm, ta ngắm các nàng mặc y phục thật nhanh rồi trút giận lên đôi môi mộng đỏ của hai nàng làm các nàng nhất thời một trận hổn hển, sau đó không cam tâm mà bước ra mở cửa phòng.
Bên ngoài cửa là những bằng hữu mà đã lâu rồi ta chưa gặp là lôi tư, lạp nã đặc, bốn người bọn tạp la, do Hán tư mời đến. Vưa thấy ta mở cửa ra lạp nã đặc lập tức ôm chặt lấy ta kêu lên vui mừng:" Vô danh lão đại, chúng ta cuối cùng cũng gặp lại ------"
Ta nhanh chóng thoát ra khỏi ***g ngực của tên man rợ này, sự tức giận dồn nén nãy giờ liền biến mất nói:"Bọn gia hỏa các ngươi cũng thật tích cực a, muộn như vậy rồi mà còn tìm ta ư".
Tạp la cao hứng đáp lời:"Bọn ta luôn nhớ tới ngươi, lão đại, vừa thu được tin tức của ngươi bọn ta liền nhanh chóng cưỡi ngựa liên tục về đây mong sớm tới được vương cung để gặp lại ngươi."
Lôi tư cẩn thận quan sát sớm đã phát hiện ra Áo lệ na và Phỉ âu á hai vị công chúa đang e thẹn đứng đằng sau ta, dựa vào kinh nghiệm đã hiểu ra ngay vừa nãy phát sinh sự tình gì, trên miệng bất giác nở một nụ cười quái dị, tiếu ý nói:"Ngô lai, có phải bọn ta đã quấy rầy hảo sự của ngươi không?"
Ta đối với sự tri ngộ chi ân của lôi tư tiền bối rất cảm kích nên đối với ông cực kỳ tôn trọng, nghe ra tiếu ý trong lời nói của ông làm ta chẳng biết trả lời ra sao nữa.
Lạp nã đặc tam nhân củng đã trông thấy hai vị công chúa ở sau lưng ta, nhất thời chấn kinh cười khan nói:" Lão đại, nguyên lai ngươi đang ---- rất lấy làm tiếc, xin lỗi bọn ta không biết, bọn ta đi ngay đây, ngươi cứ tiếp tục-----"
Ta bàn tay ngay lập tức phát xuất ra một cỗ cường kình hấp lực kéo hết bọn họ vào trong phòng, kêu lên:" tiếp tục cái đầu ngươi ấy, không khí bị bọn ngươi phá hoại hết rồi. Xem như kết thúc, lại đây nào. Na na, tiểu á, giúp bọn ta pha trà nào?"
Hai vị công chúa trong tâm hoan hỉ đồng thanh đáp "Dạ", dáng vẻ như những tiểu thê tử đi xuống trù phòng.
Lạc ba kinh ngạc há hốc miệng, thốt:" Lão đại, ta thực ngày càng bội phục ngươi vô cùng, đây là hai vị công chúa, là hai mĩ nhân trong thánh ma đại lục thập đại mĩ nữ, bọn ta ngày thường khó mà gặp được, vậy mà ngươi lại kêu họ đi pha trà cho chúng ta, ta không phải đang nằm mơ đó chứ?
Ta đắc ý cười nói:" Bọn họ đích thực là hai vị công chúa cao cao tại thượng, nhưng đối với ta các nàng chính là thê tử tâm ái của ta, trước mặt ta họ không phải là công chúa mà chỉ là hảo thê tử của ta mà thôi."
"Đó là điều đương nhiên, bọn ta đúng là thê tử của Ngô lai, vĩnh viễn như vậy, thân phận công chúa bọn ta không cần mà chỉ cần sự quan ái của phu quân mà thôi, nếu chàng đối với thân phận công chúa của chúng ta mà mang bộ dạng cung kính chính là làm cho bọn ta bị tổn thương đó."
Hai vị công chúa đang lần lượt đem ấm và tách trà từ trù phòng bước đến, Phỉ âu á đích thân rót trà ngon cho bọn ta, bọn lạp nã đặc thấy vậy đều nhất mực cẩn trọng (bởi vì bọn họ đều là quân nhân lôi nhân công quốc, nên đối với Phỉ âu á công chúa như đối với nữ thần vậy), cô ấy mỉm cười nói:" các huynh đều là huynh đệ của ngô lai, còn ta là thê tử của chàng, vì vậy chúng ta cứ coi nhau như người nhà, các huynh không cần để ý tới thân phận công chúa của ta làm gì."
Lôi tư tự nhiên hẳn lên nâng ly trà nhấp một ngụm rồi nói:"Trà ngon, đúng là trà ngon, không nghĩ là đệ muội đối với trà đạo am hiểu đến vậy, ngô lai ngươi đúng là có phúc khí, được một bảo bối như muội ấy lựa chọn, ta không có năng lực làm tiền bối của ngươi, nếu ngươi không tị hiềm thì có thể gọi ta một tiếng đại ca được rồi."
Ta đúng lên nâng tách trà hướng đến ông ấy kính:" Đại ca, tiểu đệ lấy trà thay rượu kính đại ca một chung, mọi người đều là huynh đệ, đại ca, chúng ta uống."
Ta uống một hơi sạch ly trà, hương trà thơm ngát tràn qua khoang miệng làm ta ngây ngẩn, trà này đúng là cực phẩm, thủ nghệ pha trà đích thị tuyệt giai, không lạ là lôi tư khen không ngớt, ta quả nhiên là tìm được một kho báu lớn, sau này các nàng mỗi ngày đều pha tra cho ta uống, chỉ nghĩ đến thôi là đã sảng khoái a.
Lôi tư cũng để ly trà xuống, sau đó bọn ta nắm chặt tay nhau.
Hắc sắc tử thần tại thời khắc này cùng ma thần vương kết nghĩa huynh đệ thề đồng sanh cộng tử, lịch sử thánh ma đại lục từ nay về sau mở ra một chương mới (( 'Hắc Y Tử Thần' lôi tư hoành tảo thánh ma đại lục, kiến lập nên truyền thuyết bất hủ, muốn biết rõ chi tiết xin xem " ngã thị đại pháp sư " hậu truyện phần 〈 ma thần triệu hoán sĩ 〉, kính mời độc giả đón xem).
Lạp nã đặc, hán tư, tạp la, lực ba bốn người cũng "hoắc" đồng thời đứng cả lên nói:" Bọn ta bốn người vô năng cũng nguyện ý đi theo hai vị lão đại kiến lập sự nghiệp vĩ đại. Lôi tư đại ca, ngô lai lão đại, bọn ta cũng vậy."
Sau đó tất cả đều nâng ly trà lên uống cạn, ta và lôi tư cũng nắm chặt bàn tay họ lại làm một.
Bởi vậy đêm nay chúng ta lấy trà thay rượu sướng đàm suốt đêm nói hết những gì trong lòng, mặc dù ban đầu còn có chút ngập ngừng nhưng một lát sau hưng phấn lên rồi thì chẳng còn sự ngập ngừng nữa
Áo lệ na cùng Phỉ âu á hai nàng công chúa làm nhiệm vụ vợ hiền của mình, dùng kỹ năng tuyệt đỉnh pha trà cho chúng ta, thỉnh thoảng châm nước và thay trà mới, lạp nã đặc bốn người thấy cảnh đó đều đỏ mắt ghen tỵ, nếu " Đại địa kỵ sĩ" mạt khắc ở đây trông thấy cảnh này nhất định cũng có tâm trạng như vậy thôi a.
Bọn ta mặc dù cả đêm không ngủ nhưng tinh thần vẫn phấn chấn mạnh mẽ, không có một chút cảm giác gì là đã trải qua một đêm dài cả, mới sáng sớm mà bọn á dạ chư nữ đã đến thăm hỏi ta làm buổi trà đàm thú vị phải gián đoạn.
Băng tuyết nhân ngạc nhiên nhìn ta nói:" Lai, chàng thật là không biết nắm lấy cơ hội gì cả, đêm qua cơ hội tốt như vậy chàng lại không cùng với hai vị công chúa tỉ tỉ mà lại cùng với bọn xú nam nhân ở đây đàm luận, thật uổng công cho bọn thiếp tạo cơ hội thuận lợi cho chàng."
Áo lệ na nhị nữ nghe vậy nhất thời khuôn mặt đỏ bừng lên, ta mỉm cười ôm nàng vào lòng nói:" tiểu ny tử nàng chẳng hiểu gì cả,
Hiện giờ đột nhiên một trận cước bộ trầm trọng truyền lại, chính là mạt khắc thân mặc khải giáp đang đi bộ lại đây, vừa thấy ta hắn đã hét lên thật lớn:" ta biết thế nào cũng gặp ngươi ở đây mà, phổ lạc tư gia tộc đã đến giáo trường rồi, mọi người đang đợi ngươi đấy."
Lôi tư kì lạ hỏi:" Phổ lạc tư gia tộc? Ngô lai, thực sự thì có chuyện gì phát sinh vậy? Có phài giữa ngươi với nhất đại thế gia quí tộc của lôi nhân công quốc có mâu thuẫn ư?"
Ta nắm chặt bàn tay tế nhị kéo ca ny vào lòng nói:" cũng không có gì, chỉ là, chính lúc nhập thành thì Hoắc ân bà tước đối với ta biểu hiện thái độ coi thường nên ny tử cảm thấy bất mãn mà đề xuất quyết đấu, thời gian là hôm nay."
Lôi tư song mục chớp sáng suy nghĩ sâu xa một lúc rồi nói:" Hoắc ân bá tước mặc dù thực lực đích thực không yếu, chỉ trong vài năm có thể đạt được danh hiệu thánh kỵ sỹ, nhưng hiện tại hắn không thể là đối thủ của ca ny nguyên soái được, có lẽ Hoắc ân bá tước nhất thời nóng giận mà bất chấp hậu quả, nhưng mà phụ thân hắn uy bỉ tư công tước đích thực là một người cực kỳ khôn ngoan, mà Hoắc ân bá tước hiện giờ lại là người kế thừa duy nhất của phổ lạc tư gia tộc, không lý nào ông ta không sợ tuyệt hậu ư."
Phỉ âu á nói:" thiếp nghĩ thấy có điểm rất kỳ quái, Hoắc ân chắc cũng đã biết không thể so sánh được với Ca ny tỉ tỉ. Nhưng tại vũ hội đêm qua hắn lại có biểu hiện thập phần tự tin, hơn nữa hắn cũng tuyên bố chắc thắng ca ny tỉ tỉ rồi hướng Lai khiêu chiến, nhìn biểu tình phảng phất như là có cách chắc chắn vượt qua ca ny tỉ tỉ vậy, điều này thật khiến mọi người nhìn không ra."
Ta nhất thời trầm ngâm nói:" Bất quản hắn dựa vào cái gì, ny tử, nàng nhất định phải cẩn thận không được khinh địch nha".
Ca ny nhẹ nhàng gật đầu, cặp mắt xanh thẵm lấp lánh xuất ra thần thái sâu lắng khó dò, nàng là nữ thánh kỵ sĩ duy nhất và xuyên suốt trong lịch sử đấu tràng của thánh ma đại lục - " kỵ sĩ chi hoa " ca ny - tuyết lan đặc
← Ch. 087 | Ch. 089 → |