← Ch.1536 | Ch.1538 → |
Rốt cục, chiến đấu đã bắt đầu, đây là giao chiến giữa vận mệnh quốc gia với vận mệnh quốc gia.
Khắp nơi đều tràn ngập các dao động mang tính chất huỷ diệt, từng khối đại lục sinh ra, lại bị hủy diệt, sau khi hủy diệt thì lại sinh ra, thiên địa biến hóa, nhật nguyệt luân hồi, cho dù đã được vận mệnh quốc gia bao phủ, nhưng Vĩnh Hằng Kết Giới vẫn có một vài chỗ bị xé rách.
Đây là lực lượng đáng sợ của vận mệnh quốc gia.
Dương Kỳ đối mặt với cuộc tấn công của ba đại vương triều, vận mệnh quốc gia kia, cho dù có ba ngàn ức tinh thần khắc độ thì cũng tuyệt đối không thể ngăn cản được. Đây là lực lượng của vận mệnh quốc gia, nếu không phải hắn đã thành lập Thánh Vương đế quốc, vận mệnh quốc gia thậm chí vượt qua cả Trung Ương vương triều, hơn nữa còn vô cùng chắc chắn, thì hiện tại tuyệt đối không có khả năng đối phó được, chắc chắn sẽ bị nghiền ép tới mức gà bay chó chạy.
Tuy nhiên, cho dù vậy, vận mệnh quốc gia của ba đại vương triều liên hợp lại, vẫn không phải là thứ mà Thánh Vương đế quốc có khả năng đối kháng được.
Cũng may hiện tại Thánh Vương đế quốc là toàn dân làm binh.
Mà ba đại đế quốc kia thì không có khả năng toàn dân là binh được, bởi vì bọn họ không tài nguyên vô hạn, còn phải sinh sản, phải mở rộng nữa, chiến tranh nhiều nhất cũng chỉ có thể vận dụng được ba mươi phần trăm binh lực mà thôi, một khi vận dụng nhiều hơn, vậy thì toàn bộ đế quốc khổng lồ sẽ trở nên tan rã, một đế quốc là một dụng cụ rất tinh vi, thiếu bất kỳ một bộ phận nào thì cũng vô cùng khó hoạt động được.
Vận mệnh quốc gia và vận mệnh quốc gia va chạm với nhau, long trời lở đất, quả thực chính là một tràng hạo kiếp.
Dương Kỳ thúc dục vận mệnh quốc gia, ra sức duy trì Vĩnh Hằng Kết Giới.
Chỉ sau chốc lát, khi vận mệnh quốc gia đang giao phong với nhau, bỗng xuất hiện một hư không chiến trường khổng lồ, mây gió vờn quanh, đây là một khu vực để giảm xóc.
Dương Kỳ dẫn theo quân đội, huynh đệ, đại thần, Thánh Vương Chấp Chính Quan, dựa vào Vĩnh Hằng Kết Giới, bố trí một đại trận kéo dài cả ức vạn dặm.
Cao thủ đầy rẫy.
Đúng lúc này, liên minh ba nước kia cũng đã bố trí xong trận thế, sẵn sàng đón địch. Song phương cũng không dám tùy tiện tấn công, nếu tiến công lộn xộn như ong vỡ tổ, không có tổ chức, không có kế hoạch, thì rất có thể sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
- Ngừng!
Ngạo Thiên rống to.
Hắn đã nhìn ra, dưới sự lãnh đạo của Thánh Vương Chấp Chính Quan, dựa vào Vĩnh Hằng Kết Giới, vận mệnh quốc gia vẫn không loạn chút nào, khí thế hùng tráng, lòng người ngưng tụ, tuyệt đối không có khả năng nhảy vào trong đó được, nếu như mình tiến vào trong đó, lập tức sẽ gặp phải tai ương ngập đầu. Cho dù tu vi có mạnh đến mấy đi nữa, mạnh gấp mười lần, thì cũng không có tác dụng gì, không có khả năng đối kháng với lực lượng cuồn cuộn của vận mệnh quốc gia được.
Nếu trong lúc hai quân đối chọi, một bên khí thế suy yếu, vậy thì lòng người sẽ thay đổi, vận mệnh quốc gia giảm xuống, đại quân sẽ có thể ngay lập tức hóa thành tro tàn.
Nhưng hiện tại khí thế suy nhược tuyệt đối không phải là Thánh Vương đế quốc, mà là liên minh ba nước kia.
Bởi vì bản thân liên minh này chỉ mang tính tạm thời, lòng người không đồng nhất, đây là chỗ hỏng đầu tiên.
Thứ hai, vừa mới xảy ra chuyện cao thủ của quân bộ đầu hàng, trong lòng mỗi người đều bất an, số mệnh giảm xuống, khí thế cũng giảm mạnh.
Thứ ba, chính trị của liên minh này cũng không minh bạch, không có Thánh Vương Chấp Chính Quan, số mệnh không ngưng tụ được.
Cộng ba điểm này lại, khí thế sẽ không giống Thánh Vương đế quốc được.
Ba điểm này, cho dù là Ngạo Thiên thì cũng không có cách nào thay đổi được, cho dù hiện tại tu vi của hắn biến thành Chúa Tể, thì cũng không làm nên chuyện gì cả. Trị quốc chi đạo là một học vấn còn tinh thâm hơn cả tu luyện, thao túng quốc gia đại thế, thao túng lòng người, mê hoặc lòng người, điều động cảm xúc, tăng cường vận mệnh quốc gia, phương diện này mà Dương Kỳ xưng là đệ nhị, thì sẽ không có người nào dám xưng là đệ nhất nữa.
Tuy nhiên, cho dù có những chỗ hỏng đó, thì liên minh này vẫn chiếm ưu thế, bởi vì số lượng rất khổng lồ, bất kể là cường giả cao tầng hay là cường giả trung tầng, thì đều vượt quá xa Thánh Vương đế quốc.
Cũng may Thánh Vương đế quốc dựa vào Vĩnh Hằng Kết Giới và quốc gia số mệnh để chiến đấu, khiến cho liên minh ba quốc gia này cũng không dám tùy tiện tấn công, hiện tại Dương Kỳ bày ra đại trận, ẩn chứa một loại năng lực cắn nuốt hiểm ác, tuyệt đối không có khả năng tùy tiện tấn công. Vì thế chỉ có thể ngừng lại.
Bùng... bùng... bùng...
Trống trận của hai bên đều vang lên.
Hai quân đối chọi, cũng không ai dám xung phong. Quân đội của Dương Kỳ tự nhiên không muốn rời khỏi Vĩnh Hằng Kết Giới này, nếu tấn công liên minh ba nước, vậy thì khẳng định sẽ phải tổn thất thảm trọng.
Một khi đại quân hai bên triển khai trận thế, dĩ dật đãi lao, vậy thì bên tấn công sẽ phải trả một cái giá rất lớn.
Chiến trường bắt đầu ổn định lại.
Tuy nhiên, tiếp theo sẽ là đại chiến còn thảm thiết hơn, không có mũi tên nào rời khỏi cung mà lại quay đầu lại được, lần này tất cả mọi người đều liều mạng bất cứ giá nào, ai có thể thu được thắng lợi, thì kẻ đó sẽ xưng bá cả Thần Giới.
Nếu lần này Dương Kỳ trụ vững được đợt tấn công, như vậy thì khắp Thần Giới sẽ đều tán dương uy danh của hắn.
Nếu không đỡ được, như vậy tất nhiên chính là thân tử đạo tiêu, hoàn toàn diệt vong.
- Ngạo Thiên, không thể tưởng được, ở trong này lại gặp được ngươi, thật sự là rất đáng mừng, liên minh ba bên của các ngươi thật sự tiến đến, là muốn tìm chết hay sao? Thật sự cho rằng có thể phá hủy được Thánh Vương đế quốc của ta ư?
Giữa chiến trường giằng co, thanh âm của Dương Kỳ truyền ra rất xa, nhìn Ngạo Thiên, sau đó ánh mắt chiếu tới thân thể của Dương Hư Nhất, Hải Lam.
Ba người này che dấu rất sâu, tuyệt đối không có khả năng bỏ qua được. Ngoài ra, Dương Đại Thiên, Độc Cô cửu lão tuy rằng lợi hại, nhưng hắn cũng không sợ.
Mặc dù hiện tại trong toàn bộ Thánh Vương đế quốc, chỉ có mình hắn là cường giả trên ngàn ức tinh thần khắc độ, trong liên minh ba bên thì có khoảng hơn mười người, thậm chí còn không ngừng lại tại con số đó, lực lượng cao tầng chênh lệch rất xa, nhưng hắn lại có khí thế một người giữ ải, vạn người khó qua.
Vừa rồi, hắn cũng âm thầm thấy đáng tiếc, nếu liên minh ba bên tới tấn công, trong khoảnh khắc đó, hắn sẽ phát động tất cả Thánh Vương Chấp Chính Quan, chuẩn bị Hạo Kiếp Vương Pháo phóng ra đồng loạt, tuyệt đối có thể đánh cho trận thế đối phương tan vỡ, đến lúc đó mình suất lĩnh quân đội, tập trung vận mệnh quốc gia, mãnh liệt xung phong, đối phương sẽ lâm vào thế tan rã.
Nhưng đám người Ngạo Thiên kia cũng không tầm thường, đều là những kẻ lọc lõi về chiến tranh, đã ổn định được cục diện, từ từ tấn công, uy thế dần dần được ngưng tụ ra.
Loại đại quân như thùng sắt này không ngừng nghiền áp, chính là thứ đáng sợ nhất, không chê vào đâu được, cho dù hiện tại mình phát động Hạo Kiếp Vương Pháo, thì cũng sẽ bị đối phương thi triển đại trận kèm với vận mệnh quốc gia mà chặn lại.
Tuy rằng Hạo Kiếp Vương Pháo rất khủng bố, nhưng đối mặt với vận mệnh quốc gia ngưng tụ thành đại trận khổng lồ này thì cũng không làm gì được.
Tuy nhiên hiện tại đang đối trận, song phương cũng đều không thể hành động thiếu suy nghĩ, tiếp theo chính là một loạt sức chiến đấu đỉnh cao. Ở trên chiến trường, Đại tướng giao chiến với Đại tướng, làm suy yếu khí thế hai bên.
- Ha ha ha...
Nghe thấy thanh âm của Dương Kỳ, Ngạo Thiên khẽ cười:
- Ta không thể tưởng được, một tên phế vật nho nhỏ từ trong thế tục đi ra, không ngờ lại có thể đi tới ngày hôm nay, thật sự là rất bất ngờ, tuy nhiên, huy hoàng của ngươi, vinh quang của ngươi, hôm nay cũng chỉ đến đó mà thôi, thịnh cực tất suy, quy luật của liên minh ba bên, tại Thần Giới này không có người nào có thể đánh vỡ được, toàn bộ thiên địa cũng chỉ có thể duy trì thế chân vạc, hiện tại ngươi đầu hàng thì còn kịp, bằng không khi đại quân giao chiến, tất cả mọi người trong đế quốc của ngươi đều sẽ hóa thành bãi máu.
- Dương Hỗn Độn! Ngươi còn không lăn ra đây cho ta!
Chúa tể Đại Thiên giận dữ hét.
Dương Hỗn Độn là cường giả mà hắn bồi dưỡng ra, tinh thần khắc độ đạt tới hơn năm trăm ức, cao thủ như vậy cũng không phải nói là có được, mà phải có năng lực lĩnh ngộ cường đại. Mà hiện tại không ngờ lại đầu phục Dương Kỳ, khiến cho hắn thiếu chút nữa tức phun máu, mấu chốt chính là các Đại Nguyên Soái lâm trận bỏ chạy trước khi giao chiến, đả kích nghiêm trọng tới sĩ khí của đế quốc, hiện tại trong đế quốc phải thông qua trấn áp tanh máu thì mới có thể ngăn cản được một vài quan viên chạy trốn.
Cho dù trận đại chiến này thắng lợi, thì chỗ tốt rất có thể sẽ bị Trung Ương vương triều lấy đi toàn bộ.
Hiện tại Chúa tể Đại Thiên cũng không làm gì được, không biết bước tiếp theo nên làm gì cho đúng.
Đế quốc chính là như vậy, một khi sinh ra xu hướng suy tàn, thì sẽ rất khó vãn hồi lại được, tuy rằng trong vô số văn minh thì đều có bá chủ hưng thịnh, nhưng đây đều là dưới tình huống không có cường địch tấn công.
Cũng may, Đại Thiên vương triều còn có hậu trường.
Đó chính là Đại Tế Ti.
- Chúa tể Đại Thiên, ta cũng không phải là phản bội, ngươi tên là Dương Đại Thiên, mà hiện tại thủ lĩnh của Thánh Vương đế quốc tên là Dương Kỳ, hắn chính là tổ tiên chân chính của Dương gia, cho dù là ngươi, thì cũng chỉ là hậu duệ của hắn, ngươi hẳn là nên mau chóng lại đây quỳ lạy lão tổ tông.
Dương Hỗn Độn đứng thẳng lên, cười ha hả.
- Đúng vậy, đúng vậy, Dương Đại Thiên, Dương Kỳ bệ hạ mới là Dương gia lão tổ tông, ngươi còn không mau tới đây quỳ lạy lão tổ tông đi!
- Buồn cười, Dương Đại Thiên ngươi, ngay cả lão tổ tông cũng không chịu nhận, quả thực chính là khi sư diệt tổ.
- Quỳ xuống, Dương Đại Thiên, Dương Kỳ bệ hạ của chúng ta là lão tổ tông của ngươi thì chưa cần nói, hiện tại hắn nắm giữ Chư Thần Ấn Ký, mà năm đó ngươi là thần tử của Chúa Tể, Chư Thần Ấn Ký nằm trong tay Dương Kỳ bệ của chúng ta, ngươi không chịu quỳ xuống, quả thực chính là đại nghịch bất đạo.
- Ha ha ha ha... Dương Đại Thiên, lại còn là Chúa tể Đại Thiên, quả thực chính là thằng hề mà thôi...
Một trận cười vang từ trong trận doanh của Thánh Vương đế quốc truyền ra, tất cả đều là các cao thủ của quân bộ Đại Thiên vương triều đã đầu hàng Dương Kỳ, mỗi người đều là Chủ Thần, từng giữ quyền cao chức trọng, hiện tại lại không kiêng nể gì cười nhạo Hoàng đế ban đầu của bọn họ, điều này lại khiến cho sĩ khí của Đại Thiên vương triều bị đả kích kịch liệt.
- Muốn chết!
Chúa tể Đại Thiên bạo nộ.
Rất nhiều người của Đại Thiên vương triều cũng đều giận dữ, mất lý trí, ai nấy đều rục rịch, muốn tấn công ra ngoài, tiêu diệt đế quốc của Dương Kỳ, bởi vì loại làm nhục này thật sự là rất nghiêm trọng, ai cũng đều không thể chịu đựng được, đây là mối nhục mất nước, mất chủ quyền.
- Dương Kỳ, ngươi không cần tranh hơn thua miệng lưỡi.
Dương hư nói:
- Hiện tại hai quân chúng ta đối chọi, bất cứ lúc nào cũng có thể giao chiến, sinh linh đồ thán, đây là điều mà chúng ta đều không hy vọng nhìn thấy, không bằng chúng ta tự mình giải quyết, thế nào? Thánh Vương đế quốc của ngươi và liên minh ba bên của ta đều tự mình phái ra lực lượng đỉnh cao, chúng ta đối chiến chín trận, dựa theo thượng cổ chiến tranh, bên nào thua thì bên đó sẽ hoàn toàn giải thể đế quốc, thế nào?
Điều này hoàn toàn chính là đang khi dễ Thánh Vương đế quốc.
Trong Thánh Vương đế quốc, lực lượng đỉnh cao trên cơ bản không có, chỉ có một mình Dương Kỳ, vốn còn có Chúa tể Kiếm Đạo nữa, tuy nhiên Chúa tể Kiếm Đạo đã bị nuốt rồi.
Tuy hiện tại Ma Tướng thứ hai, Ma Tướng thứ ba cũng nhanh chóng tăng lên, bọn họ chiếm được bảo tàng của Viễn Cổ Thiên Đường, lại chiếm được rất nhiều bí mật của Hiền Giả Chi Ngọc mà Dương Kỳ truyền thụ, tu vi tăng vọt, tuy nhiên cũng chỉ đạt tới sáu trăm ức, còn cách ngàn ức rất xa, còn lâu mới là đối thủ của Dương Hư Nhất, Ngạo Thiên, Hải Lam, Chúa tể Đại Thiên trước mắt này.
Về phần một vài huynh đệ của Dương Kỳ thì cũng không cần phải nói, tuy rằng đều đạt tới một trăm ức tinh thần khắc độ, nhưng lại thiếu thốn thời gian tích lũy, nếu có thể để cho bọn họ tu luyện mấy chục vạn năm, trên ức năm, thu được số mệnh của đế quốc, khẳng định có thể đạt tới mức giống Chúa tể Đại Thiên, nhưng làm gì đối phương lại cho bọn họ thời gian dài như vậy để phát triển số mệnh đế quốc đây?
Trong Viễn Cổ Thiên Đường thì có vô số bảo tàng, tuy nhiên hiệu quả đối với sức chiến đấu đỉnh cao cũng không quá rõ ràng nữa.
← Ch. 1536 | Ch. 1538 → |