← Ch.1545 | Ch.1547 → |
Một cuộc đại chiến, dưới sự can thiệp của Đại Tế Tự, cứ như vậy mà kết thúc.
Đại Tế Tự có cảnh giới nửa bước Vô Vô, tinh thần khắc độ của hắn cực kỳ cao, không chừng còn gấp đôi Dương Kỳ. Đương nhiên, hắn cũng không có năng lực chống lại toàn bộ đế quốc Thánh Vương, chỉ có thể chỉ huy tam đại vương triều từ từ lui về sau, trở về quốc thổ của mình, chỉnh đốn lại một lần nữa rồi tính tiếp.
Hiện giờ, tam đại vương triều có rất nhiều điểm yếu, lòng người không đồng nhất, khó có thể ngưng tụ lại. Tuy nhiên, chỉ cần trải qua một khoản thời gian tu sửa thì vẫn có thể bộc phát ra lực lượng vô cùng cường hoành.
Mà đế quốc của Dương Kỳ, cư dân rất ít ỏi, nhưng số mệnh lại cường đại, tài nguyên vô hạn. Nếu trải qua tu sửa, gia tăng thêm dân cư thì cũng có thể tăng lên một mức độ kinh người.
Tóm lại, liên minh dựa vào số lượng để thủ thắng, còn đế quốc Thánh Vương của Dương Kỳ thì dựa vào chất lượng.
Tuy trận chiến trước mắt đã tạm dừng, nhưng đây cũng chỉ là tạm thời mà thôi. Những trận chiến lớn hơn nữa có thể bộc phát ra bất cứ lúc nào. Đến thời điểm đó, quá trình thống nhất Thần giới sẽ bắt đầu, bánh xe lịch sử đã lăn, không ai có thể ngăn cản nổi.
Dương Kỳ dẫn dắt mọi người trở về đế quốc của mình.
Hắn kiểm kê tổn thất, kết quả là vô cùng thảm trọng.
Trong trận chiến khốc liệt này, dân cư tổn thất chừng một phần năm, mà Chủ Thần của Long tộc thì gần như đã chết sạch, chỉ còn lại Miêu Tiểu, Miêu Tam. Người của đế quốc Linh Lung cũng không tốt hơn bao nhiêu, những Chủ Thần khác cũng rất thê thảm, Thánh Vương chấp chính quan chỉ còn lại hơn một ức.
Thảm, thảm, thảm!
Toàn bộ đế quốc, gần như tất cả mọi người đều khóc, ai ai cũng cảm thấy trận chiến này quá tàn khốc.
Tuy nhiên, những người còn lại đều được trận chiến này tẩy rửa, trở nên trưởng thành hơn, trên dưới đế quốc vô cùng đồng lòng.
Dương Kỳ biết, lần này đế quốc trải qua kiếp số, sẽ dục hỏa trùng sinh, giống như một người độ kiếp, sau đó sẽ phát triển cực kỳ nhanh.
Chờ khi mình rót hết cả tín ngưỡng chi hải của Chúa Tể lên pháp võng số mệnh, số mệnh của đế quốc sẽ còn khổng lồ hơn cả liên minh, mỗi người đều được hưởng số mệnh vô cùng lớn.
Tín ngưỡng chi hải này không phải tài nguyên, pháp bảo hay đan dược, mà là tín ngưỡng thuần túy, chuyển hóa thành số mệnh, thuộc về lực lượng tinh thần, lực lượng tâm linh, vô cùng khổng lồ.
Nếu là đan dược vật tư, dù có chồng chất ở đó, nếu không tiêu hóa thì cũng chẳng sinh ra số mệnh được. Cho nên nói tín ngưỡng chi hải là thứ vượt qua tài nguyên, pháp bảo, đan dược, trực tiếp chuyển hóa làm số mệnh.
Dặn dò mọi việc xong, dưới số mệnh khổng lồ được sinh ra, Thánh Vương chấp chính quan bắt đầu sinh ra hàng loạt.
Số lượng của Thánh Vương chấp chính quan vẫn còn quá ít, nếu lần này có mười ức thì kết quả tuyệt đối sẽ không như vậy, dù là Đại Tế Tự cũng khó có thể dẫn dắt đại quân lui lại.
Dương Kỳ liếc mắt nhìn đế quốc của mình, vô số công việc đều giao cho Thánh Vương chấp chính quan quản lý, các huynh đệ của mình cũng hỗ trợ. Điều bây giờ hắn cần làm là tăng thêm tu vi, nối lại Thông Thần Cổ Lộ.
Vụt!
Trong khoảnh khắc đó, hắn đã xuất hiện bên trong Viễn Cổ Thiên Đường.
Trải qua trận chiến này, hắn lấy được rất nhiều ích lợi, thậm chí chỉ cần có đủ năng lượng và số mệnh, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào cảnh giới nửa bước Vô Vô.
Tuy Đại Tế Tự đáng sợ, nhưng hắn có đế quốc bảo hộ, Đại Tế Tự cũng không dám tiến đến.
Đến bên trong Viễn Cổ Thiên Đường, Dương Kỳ lập tức đi tới tín ngưỡng chi hải, làm một truyền tống trận thật lớn ngay trên biển, hấp thu tín ngưỡng lực trong nước chuyển đến pháp võng số mệnh của đế quốc Thánh Vương.
Ông... Ngay khi truyền tống trận được tạo nên, trên pháp võng số mệnh của đế quốc hiện ra một loại tinh thể hình cầu, khuếch trương ra bên ngoài, dường như là đang phá kén thành bướm. Cả đế quốc như dang muốn bay đến một thời không khác, không ở Thần giới, tấn thăng đến một nền văn minh cao hơn.
Mực nước trong tín ngưỡng chi hải bắt đầu giảm xuống, mà ở đế quốc Thánh Vương, địa vị của tất cả mọi người đều được củng cố. Sau khi bọn họ đạt được sắc phong tước vị, thực lực tăng nhiều, hiện giờ cần cùng cố, khi người ta bình tâm lại thì tư duy sẽ sáng sủa hơn rất nhiều.
Lực lượng của tín ngưỡng chi hải không ngừng dung nhập vào pháp võng, số mệnh của đế quốc không ngừng khuếch trương, đồng thời bắt đầu kết tinh, không ngờ lại ngưng tụ thành một thứ giống như tường tinh thể.
Số mệnh vô địch.
Dương Kỳ sắc phong một lượng lớn tước vị, số mệnh vốn đã bị giảm đi rất nhiều, nhưng hiện giờ không chỉ được bù về, mà còn thừa ra rất nhiều tước vị.
Nói cách khác, cho dù Dương Kỳ có sắc phong thêm lần nữa thì số mệnh vẫn có thể chịu được, số mệnh của quốc gia sẽ không sụp đổ. Tuy nhiên, hắn lại giữ lại những số mệnh này, chờ đến lúc mình nối lại Thông Thần Cổ Lộ, giải cứu rất nhiều người ra rồi mới sắc phong thêm lần nữa, khiến cho dân cư đế quốc mình đầy đủ sung mãn, chân chính đối kháng được với liên minh.
Mực nước của tín ngưỡng chi hải không ngừng giảm xuống, Dương Kỳ cũng nhìn thấy Thông Thần Cổ Lộ thêm lần nữa.
Hắn phun ra một ngụm nguyên khí:
- Chư Thần Ấn Ký, Hiền Giả Chi Ngọc, Viễn Cổ Thiên Đường, nối lại Thông Thần Cổ Lộ thêm lần nữa!
Ông...
Khí tức kia phun đến trong Thông Thần Cổ Lộ, chỉ chốc lát sau, phía sâu trong Thần giới đã truyền ra những tiếng xèo xèo, giống như có thứ gì đó đang bị đốt cháy.
Dương Kỳ đang dung hòa căn nguyên của Thần giới, nối lại Thông Thần Cổ Lộ thêm lần nữa. Có lẽ như vậy sẽ không duy trì được lâu, nhưng chỉ cần vài canh giờ thôi cũng đã đủ rồi.
Một chiếc cầu nối hư vô, cổ lộ to lớn xuất hiện phía dưới Viễn Cổ Thiên Đường.
Dương Kỳ lấy tinh thần cường hành mạnh mẽ, lấy Quốc Vận to lớn phụ trợ mình, thành tựu thiên địa bá chủ đại vị trí. Nối lại Thông Thần Cổ Lộ là bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn.
Giờ này khắc này.
Ở sâu trong Trung Ương Điện lại là một mảnh sa sút.
Lần này đã thất bại, liên minh của ba vương triều đã thất bại hoàn toàn, không thể đánh bại đế quốc Thánh Vương, cuối cùng phải dựa vào Đại Tế Tự mới có thể rút đi. Nếu không, lần này có thể tam đại vương triều đã sụp đỏ, bị giết đến không còn manh giáp.
Bọn họ quả thực mất mặt đến không còn gì để nói, hơn nữa uy nghiêm vô địch của đế quốc Thánh Vương đã được dựng lên. Thử nghĩ, ngay cả liên minh của tam đại vương triều mà cũng có thể đánh bại, vậy toàn bộ Thần giới này có gì có thể hủy diệt được họ?
Hiện tại, nếu không phải Đại Tế Tự xuất hiện trấn áp tràng diện, trở thành minh chủ tạm thời của liên minh, rất có thể đại bộ phận người trong liên minh đã phản bội rồi.
- Lần này, chúng ta thất bại, thất bại hoàn toàn, uy vọng trên Thần giới đã hạ xuống mức thấp nhất. Trên thực tế, vô số lớp người già đều xem tại trong mắt, chúng ta thất bại, tạo nên uy danh vô địch cho đế quốc Thánh Vương. Ta đoán, trong thời gian tu chỉnh này, vô số đế quốc, nhân vật lớp già, thế lực lớn sẽ đầu nhập vào dưới trướng Dương Kỳ, đầu nhập vào đế quốc Thánh Vương của hắn! Thế lực của hắn sẽ càng lúc càng lớn, mà uy vọng của chúng ta lại giảm đi, hiện giờ chỉ có thể miễn cưỡng duy trì mọi người không phản bội, muốn phát triển là việc không thể nào.
Ngạo Thiên trầm giọng nói:
- Hiện giờ chúng ta không thể ngồi chờ chết, mọi người nói một câu, tiếp theo nên làm gì bây giờ?
- Tiếp theo là phải thành lập một liên minh lớn, hoặc ba đế quốc chúng ta xác nhập làm một, như vậy thì còn có sức liều mạng.
Hải Lam nói:
- Trên thực tế, dân cư của đế quốc Thánh Vương ít hơn chúng ta vô số lần, thậm chí ngay cả một phần mười cũng không đến. Lần chiến đấu này, nhìn như bọn họ thắng lợi, nhưng trên thực tế chắc chắn đã tiêu hao không ít nhân khẩu, cũng chẳng chiếm được chút tiện nghi nào cả. Điểm yếu của chúng ta chính là lòng người không đồng nhất, thiếu một thủ lĩnh. Ta thấy, hiện giờ nếu tam đại vương triều chúng ta xác nhập, ủng hộ Đại Tế Tự làm thủ lĩnh, với tu vi của hắn, nhất định có thể phát huy tất cả động lực.
Lời này của Hải Lam vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đại Tế Tự.
Đại Tế Tự ngồi ngay ngắn ở giữa, vẫn không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nghe mọi người nói chuyện giống như một pho tượng vậy. Cho dù là Hải Lam nói muốn hắn làm Hoàng Đế, làm minh chủ thì dường như hắn cũng không nghe thấy.
Nhưng mọi người đều cảm thấy rất khó xử, hoặc là nói trong lòng cực kỳ không thoải mái.
Bởi vì, bất kể là Dương Đại Thiên hay Ngạo Thiên, hay Độc Cô cửu lão, bọn họ đều là người thống trị thực tế của các vương triều, đã phát triển mấy trăm ức năm, khổ tâm kinh doanh nó thành một đại vương triều, trở thành cự phách trên Thần giới. Hiện giờ tuy gặp phải thất bại, nhưng dù sao thì lạc đà gầy vẫn hơn ngựa, trở về nằm gai nếm mật kiến thiết lại đế quốc thì vẫn còn cơ hội chấn hưng.
Hiện giờ, một khi kết hợp thì mình sẽ từ Hoàng Đế biến thành bề tôi, dưới số mệnh của đế quốc, chỉ cần một lời của người khác là sẽ mất đi tất cả. Điều này ai mà chịu được cơ chứ?
Hiện giờ, tuy Đại Tế Tự là minh chủ của liên minh, nhưng cũng chỉ có quyền hưởng dụng số mệnh, gặp phải việc lớn thì vẫn phải thương lượng với tam đại vương triều, không có năng lực tự tiện làm chủ.
Minh chủ và Hoàng Đế là hoàn toàn khác nhau.
- Hải Lam này quả thực chính là một tai họa, mẹ nó, tên Đại Tế Tự kia sớm không ra, muộn không ra, cố tình ngay lúc chúng ta thất bại mới ra mặt, rõ ràng là muốn kiếm lợi!
Một số nhân vật của Độc Cô thế gia thầm mắng trong lòng.
Bọn họ đều là nhân vật lớp già, am hiểu tranh đấu, sao lại không rõ một màn trước mắt chứ?
Đại Tế Tự bố trí thật lâu, hiện tại bắt được cơ hội, rốt cuộc cũng tới lúc kiếm lợi. Hắn chẳng làm gì, chỉ dựa vào cơ hội lần này là sẽ có thể cướp được đại quyền của tam đại vương triều, trở thành Hoàng Đế, ý tưởng này thật sự là quá đẹp đẽ.
Hơn nữa, bọn họ đều biết một điều, nếu Đại Tế Tự thực sự muốn đánh tan đế quốc Thánh Vương thì đã sớm ra mặt, gia nhập liên minh của họ rồi, như vậy đế quốc Thánh Vương đã sớm không còn tồn tại.
Nhưng hắn lại chờ lúc tam đại vương triều tan tác thì mới ra mặt giải cứu, tạo thành cục diện bất lợi, rõ ràng là đang muốn cướp lấy quyền lực.
Tam đại vương triều phát triển cả trăm ức năm, không biết trải qua bao nhiêu mưa gió mới đến được bây giờ. Mỗi người bọn họ đều dốc hết tâm huyết, tuyệt đối không muốn chắp tay đưa cho người khác. Cho dù là Ngạo Thiên cũng điên tiết, hận không thể chém chết Hải Lam.
Hắn tuyệt đối sẽ không nhường ngôi vị Hoàng Đế ra.
Nếu Đại Tế Tự muốn kết hợp ba vương triều, sau đó tự mình lên ngôi Hoàng Đế thì chỉ là mơ mà thoi. Cho dù hắn có là cường giả nửa bước Vô Vô thì cũng không thể trực tiếp cướp lấy tâm huyết mấy trăm ức năm của vô số người được.
- Hợp nhất tam đại vương triều không phải việc nhỏ, còn phải thương lượng lại rất kỹ.
Ngạo Thiên nói:
- Trước mắt, tuy Dương Kỳ lợi hại nhưng cũng không thể tiến công đế quốc chúng ta được. Nói tiếp, chúng ta vẫn đang chiếm thế thượng phong, chỉ cần chỉnh đốn binh mã thì vẫn có thể giành được thắng lợi. Đại Thiên chúa tể, ngươi thấy sao? Liên minh là đủ rồi, việc hợp nhất đế quốc liên lụy đến vô số thứ, rất dễ tạo thành hỗn loạn.
← Ch. 1545 | Ch. 1547 → |