Vay nóng Tima

Truyện:Thánh Vương - Chương 0187

Thánh Vương
Trọn bộ 1602 chương
Chương 0187: Tu La ma nhãn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1602)

Siêu sale Lazada


"Vì sao? Vì sao mắt trận trung tâm của mỏ khoáng thạch Thiên Nguyên này lại là Tu La ma nhãn, hơn nữa đây lại chính là nơi mà Lãnh tụ phong ấn ma đầu? Lẽ nào... mắt trận này chính là nơi mà thiếu gia Già Thiên đối phó Thái tử?"

Dương Kỳ kinh ngạc không ngớt, hắn đột nhiên nghĩ tới việc Lãnh tụ phái hắn đi làm chuyện này, chỉ sợ là có nguyên nhân sâu xa nào trong đó, chứ không phải một khảo nghiệm đơn thuần như hắn nghĩ.

Đồng thời, trong đầu lóe sáng, hắn bắt đầu hiểu một chút những suy tính sâu xa của Lãnh tụ.

"Chờ một chút, ta phải suy nghĩ thật kỳ, suy nghĩ thật kỹ..."

Dương Kỳ dường như tóm được một đầu mối nào đó, thế nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ thì lại chẳng biết đâu môi gì, vô cùng khó chịu.

"Thiếu gia Già Thiên mời rất nhiều ác ma, thất thập nhị động Yêu vương, cao thủ của Già Thiên minh, bố trí sát trận cổ đại thần bí, muốn giết chết Thái tử."

Trong lòng Dương Kỳ nghĩ:

"Xem ra Thái tử chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, thế nhưng Lãnh tụ này cũng biết bí mật cho nên mới phái ta đến đây, phá hư mắt trận? Giải cứu Thái tử? Ta và Thái tử là địch nhân, vì sao Lãnh tụ lại phái ta tới giải cứu Thái tử?"

Suy nghĩ của vị Lãnh tụ này đúng là không thể nào đoán được:

"Thái tử ở trên đại hội luận võ muốn giết ta, giết huynh đệ của ta, giết thân nhân của ta, cướp đi Thái Hư Chi Môn, ta và hắn đã không thể đứng cùng phe. Lúc xử lý xong thiếu gia Già Thiên hắn nhất định phải sẽ đối phó ta. Đây là chuyện không thể nghi ngờ, vì sao Lãnh tụ bảo ta cứu Thái tử? Có thể thấy được người này vẫn nghiêng về Thái tử, nhưng mà với tu vi của hắn sao phải làm chuyện rườm rà kiểu này."

Dương Kỳ trầm tư, ngay cả Hàn Ly lão tổ đứng bên cạnh hắn cũng không dám nói nhiêu.

"Đúng rồi!"

Dương Kỳ đặt mình vào thân phận của Lãnh tụ, cần thận tự hỏi, một điểm sáng đột nhiên lóe lên:

"Rất có thể Lãnh tụ muốn hóa giải ân oán giữa mình và Thái tử. Mình ẩn núp tiến vào Tu La ma nhãn hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì lực lượng của Tu La ma nhãn sẽ yếu bớt, không vây khốn được Thái tử, do đó Thái tử có thể đánh bại thiếu gia Già Thiên, việc làm của mình chính là gián tiếp hiệp trợ Thái tử. Sau này có thẻ đứng trước mặt Lãnh tụ và Thái tử nói chuyện này. Thái tử vì thế sẽ tha cho ta một mạng. Đây đúng là một thủ đoạn tuyệt vời, nhất tiễn song điêu, hóa giải ân oán, Lãnh tụ đúng là không phải người thường, không hổ là nhân vật thượng cổ đại thánh, suy nghĩ của mình hiện giờ chưa thể bằng được."

Phá ma nhãn làm yếu đại trận, giúp Thái tử sẽ mang lại công lao, như vậy Lãnh tụ có thể biện hộ cho hắn, bảo Thái tử buông tha Dương Kỳ, giừ được một vị thiên tài cho học viện.

Hơn nữa, trước đó Lãnh tụ có nói với Dương Kỳ là phải hoàn thành nhiệm vụ này, vậy chẳng phải bảo Dương Kỳ đi trợ giúp Thái tử là gì?

Một trường ân oán cứ thế bị hóa giải một cách vô hình.

Sau khi suy nghĩ cần thận, Dương Kỳ bội phục sát đất đối với thủ đoạn, tâm cơ của Lãnh tụ, chỉ một hành động tưởng như bình thường mà lại có vị đạo giáo hóa thiên hạ.

Đáng tiếc là Dương Kỳ cũng có cách nghĩ của riêng hắn.

"Nếu làm chuyện này vậy thì mình sẽ trợ giúp Thái tử..." Sắc mặt Dương Kỳ thay đổi không ngừng: "... Đúng là có thể hóa giải nguy cơ..."

Hắn chợt đứng lên, liên tục đi lại trong mỏ động này, giống như đang cần quyết định một việc nào đó. Hành động này làm cho Hàn Ly lão tổ hoảng sợ, thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất.

"Đáng tiếc rồi, Lãnh tụ!" Dương Kỳ đột nhiên dừng lại nghì: "Lãnh tụ, ngươi nhìn lầm Dương Kỳ ta rồi, ta tuyệt đối không tham sông sợ chết, giúp Thái tử lập công, nhờ đó mà được hắn hạ thủ lưu tình. Dương Kỳ ta là hán tử đỉnh thiên lập địa, là đại trượng phu, thái tử hắn khinh người quá đáng, cho dù có buông tha ta, ta cũng sẽ không bỏ qua hắn, tuyệt đối không có khả năng biến chiến tranh thành hòa bình, cho dù chỉ còn một giọt máu cuối cùng cũng phải đấu tranh với người này!"

Cuối cùng Dương Kỳ đã hạ quyết tâm, không dựa theo ý đồ của Lãnh tụ để làm việc.

Hắn không sống sỉ nhục mà muốn chiến đấu!

Vì trận chiến với Thái tử hắn sẽ dùng hết mọi biện pháp để chiến đấụ, hắn không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để giết Thái tử. Đây chính là một thời cơ tốt khó gặp gỡ.

Hắn khoanh chân ngồi xuống. cẩn thận tự hỏi: "Ta không hoàn thành nhiệm vụ của Lãnh tụ, để Thái tử táng thân nơi này, yên lặng theo dõi kỳ biến có được không?"

"Không thích hợp, Lãnh tụ kịa quá thâm trầm." Đột nhiên lại nghĩ tới một vấn đề, nếu cứ mặc kệ cũng không ổn, yên lặng theo dõi kỳ biến rất có thể sẽ thất bại.

"Lãnh tụ ở phong ấn ma đầu ở trong Tu La ma nhãn của đại trận, vậy thì khẳng định hắn đã sớm tính toán với diễn biến phía sau. Ta yên lặng theo dõi kỳ biến, vậy thì biến hóa kia ở thời khắc mấu chốt có thể giải cứu Thái tử một mạng, cho nên ta phải tiến vào bên trong Tu La ma nhãn, xem Lãnh tụ mai phục ở đây quân cờ gì? Lãnh tụ muốn phải làm thế nào ta làm ngược lại, ngăn cản kế hoạch của hắn, để cho Thái tử bị vây hãm, cuối cùng là diệt vong!"

Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Kỳ vẫn lựa chọn đến Tu La ma nhãn, hắn muốn khống chê cơ quan, phá hỏng kể hoạch của Lãnh tụ, chém giết Thái tử.

Sau khi suy nghĩ những sơ hở có thể xảy ra, hắn vỗ một chưởng vào người Hàn Ly lão tổ, đưa một luồng chân khí vào trong cơ thể lào, nói:

"Hàn Ly lào tổ, ngươi bây giờ chỉ còn cách nghe theo lời ta mà thôi. Ta đã đưa một luồng chân khí vào trong người ngươi, chỉ cần ngươi có suy nghĩ bất chính là sẽ nổ tan xác mà chết, chờ ta trở về ta sẽ bố trí cho ngươi làm một việc."

Sau khi nói xong hắn bay lên và biến mất.

Địa Ngục Chi Môn ẩn tàng toàn bộ tu vi của hắn, cho nên hắn có thể thoải mái di chuyên trong mỏ khoáng thạch cổ.

Hắn không quá quan tâm tới tình hình xung quanh, toàn lực bay tới con đường hầm chứa Tu La ma nhãn.

Ở giữa mỏ khoáng thạch cổ Thiên Nguyên này là một cái hầm cực lớn, nghe nói đây chính là đường hầm đào từ thời cổ đại, hiện giờ nó không còn khoáng thạch để khai thác cho nên biến thành nơi ở cho đám yêu ma.

Chúng đem xương cốt con người vào đây để tế tự yêu thần, liên thông với địa ngục Tu La, ý đồ lấy được lực lượng Tu La.

Vì vậy, dần dà nó mới hình thành nên Tu La ma nhãn của đại trận, được thượng cổ yêu tộc Đại Thánh dồn lực lượng vào bên trong, biến thành vô sô ác ma tà ác, cho dù yêu tộc cũng không thể vào trong đó, bằng không ắt gặp trời phạt.

Mà bây giờ, Dương Kỳ đang thâm nhập vào bên trong, hắn muốn xem bên trong có những thứ gì. Tu La ma nhãn có lợi hại hơn Tử Vong Ma Nhãn, Tiên Thiên ma nhãn hay không?

Từ khoảng cách rất xa hắn đã nhìn thấy một cái miệng hầm thật lớn, Dương Kỳ cảm thấy ở bên trong hầm truyền ra ma niệm sát phạt chiến đấu cực kỳ mãnh liệt.

Lúc này trong đầu hắn hiện ra một chiến trường mênh mông chỉ có máu tanh, chém giết, anh tài hào hùng, khí thôn vạn dặm, đang chém giết với rất nhiều ma đầu, ở nơi này không có lòng thương hại và nhân từ, chỉ có duy nhất một điều là chiến!

Cỗ ý niệm chiến đấu này có thể ma hóa cao thủ Đoạt Mệnh lần 5, cường giả chín lần Đoạt Mệnh cũng không đỡ được sự ăn mòn của khí tức Tu La mà biến thành một ma đầu.

Bởi vậy có thể thấy được, nhiệm vụ mà Lãnh tụ muốn Dương Kỳ hoàn thành khó khắn, gian khổ tới mức nào.

Cũng may Dương Kỳ có Địa Ngục Chi Môn, Địa Ngục Dung Lô, Thần Tượng Trấn Ngục Kình.

Lực lượng cao cấp bên trong đường hầm Tu La ma nhãn tới từ địa ngục Tu La, đối với Thân Tượng Trấn Ngục Kình chính là một thứ thuốc bổ, có thể củng cố và tăng cường Địa Ngục Chi Môn tiến thêm một bước.

Ác ma nào cũng sợ hãi lực lượng Tu La, nhưng lực lượng Tu La ở trước mặt Dương Kỳ lại biến thành vật đại bổ không thua gì Cửu Dương tiên khí.

Hắn vẫn chưa bay vào trong đường hầm, hắn nhìn bên trong mà sởn cả tóc gáy, bên ngoài nhìn nó giống như một con mắt thật lớn, bên trong con mắt này không biết có ác ma cường đại nào tồn tại hay không, nhưng mà khí tức có thể làm ô nhiễm cả bầu trời.

Một cỗ lực lượng Tu La lao lên trên không, xông thẳng vào cơ thể hắn khiến cho Địa Ngục Dung Lô, Minh Thần Chi Khải, Minh Thần Chi Mâu, Ác Ma Chi Dực hưng phấn run rẩy.

Dương Kỳ hấp thu lực lượng Tu La khiến cho Thần Tượng Trấn Ngục Kình reo lên vui vẻ, ngoài ra, tu vi võ đạo, ý niệm võ đạo, chiêu thức chiến đấu dường như đều được trải nghiệm qua trăm ngàn khổ ải, lực lượng võ đạo liên tục tấn chức, giống như được một võ học đại tông sư truyền kinh nghiệm cả đời cho hắn.

Tu La là cái gì?

Nó là lực lượng cường đại nhất, hiếu chiến nhất trong các địa ngục, ẩn chứa ý niệm chiến đấu mãnh liệt, có thể làm tăng kinh nghiệm cho người tu luyện.

Nếu như là người bình thường lấy được lực lượng Tu La, võ đạo của hắn có thể tăng lên gấp trăm nghìn lần, nhưng đáng tiếc là người đó cũng sẽ biến thành một ma đầu chỉ biết giết chóc.

Đáng tiếc là Dương Kỳ không giống như vậy, hắn chỉ nhận được lợi ích mà không có hại.

Trong quá trình không ngừng hấp thu lực lượng Tu La, hắn dường như nhận ra trong một thời không vô cùng cổ xưa, có một cái địa ngục Tu La thật lớn.

Trong đó có rất nhiều Tu La không ngừng chiến đấu, chiêu thức chiến đấu, mỗi một động tác đều mang theo chiến ý cao vời, tinh túy của chiến đấu dung nhập cả thiên địa pháp tắc, võ đạo đỉnh phong.

Trong một giây lát, hắn đã lình ngộ được cảm giác chiến đấu chân chính.

Hắn biết cái gì gọi là chiến!

Răng rắc răng rắc......

Minh Thần Chi Mâu trong cơ thể Dương Kỳ phát sinh biến hóa, từng đạo phù văn chân khí được sinh ra, liên tục tấu vang "Bản nhạc lúc hoàng hôn".

Nghe đồn, khi Minh Thần Chi Mâu được vung lên, "Bản nhạc hoàng hôn" có thể vang vọng lan tỏa tới từng hạt bụi trên thế giới, sinh linh nghe thấy nó lập tức bị hủy diệt, tử vong trong yên tĩnh, linh hồn bị đánh nát.

"Bản nhạc lúc hoàng hôn" có rất nhiều âm phù, bây giờ Dương Kỳ mới chỉ lĩnh ngộ được mây âm phù mà thôi, căn bản không phải là toàn bộ.

Thế nhưng hiện giờ hắn đang hấp thu lực lượng Tu La, bản nhạc này dần dần được tấu lên một cách trọn vẹn, trong đầu Dương Kỳ, kinh nghiệm chiến đấu, võ đạo thân tủy (tinh túy võ đạo) càng ngày càng mạnh.

Hắn vui vẻ vô cùng, trực tiếp nhảy vào bên trong Tu La ma nhãn, càng đi vào bên trong, lực lượng Tu La càng lúc càng mạnh, lợi ích với hắn theo đó mà tăng lên.

Cứ thế này rất có thể hắn sẽ Đoạt Mệnh lần 9 trong Tu La ma nhãn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1602)