← Ch.0201 | Ch.0203 → |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sóng xanh bập bềnh ngoài bờ biển, thời gian lúc này đã tới cuối mùa thu, ngày thu khá dài, lá rụng tung bay, cảnh sắc mang theo ý vị khác lạ.
Vân Hải thành của Vân Hải quốc càng lúc càng lớn.
Một chiếm hạm bằng sắt di chuyển ầm ầm trên mặt biển, trên các bến cảng liên tục có vật tư bốc xếp, giống như một cỗ máy chiến tranh khổng lồ đang vận chuyển.
Vân Hải quốc đã bắt đầu dốc sức của một quốc gia, muốn chinh phục toàn bộ đại lục Phong Nhiêu.
"Lam nhi, đảo chủ đảo Lãng Sa ở Đông Hải đưa lễ vật tới, gồm có Thiên Niên Hổ Sa châu năm viên, hàn thiết vạn năm ở đáy biển một vạn cân, các loại bảo thạch ở đáy biển, hiện giờ sứ giả đang ở trong phòng khách chờ đợi, con có muốn qua đó gặp một chút hay không?"
Ở trong thư phòng, Vân Hải Lam cẩn thận ngắm nghía một cánh cửa, đó là Thái Hư Chi Môn.
Ở bên cạnh nàng là Vân Trang Long, ngoài ra còn một số nhân vật trọng yếu của Vân gia.
Hiện giờ địa vị của Vân Hải Lam ở trong gia tộc còn cao hơn gia chủ nhiều, giống như những Thái thượng hoàng.
Vân Trung Long hiện giờ tinh thần cực kỳ hưng phấn nhìn con gái của mình.
Khí tức trên cơ thể hắn đã khác xưa, thuộc về cảnh giới Đoạt Mệnh, không còn là một Khí Tông nho nhỏ.
"Đảo chủ Lãng Sa kia chẳng qua chỉ là một nhân vật Đoạt Mệnh lần 3, ở học viện chẳng phải là nhân vật đáng coi trọng gì cả, con đi gặp hắn có phải là đã đánh mất thân phận rồi không?"
Vân Hải Lam thản nhiên nói:
"Từ khi Thái tử ở đại hội luận võ của bốn đại học viện bắt nạt Dương Kỳ tới nay, đã có rất nhiều môn phái đưa lễ vật cho con, nếu như con tự mình phải tiếp đãi bọn họ thì chẳng phải là mệt tới chết à? Sau này ghi tên họ lại là được."
"Đúng, đúng, đúng, biểu muội hiện giờ đã một bước lên trời, tương lai khi Thái tử trở thành người đứng đầu học viện Thiên Vị, biểu muội chính là Lãnh tụ phu nhân."
Một cái nam tử vội vã khúm núm.
Nam tử này là Tống Hải Quốc, là ca ca Tống Hải Sơn, người của Tống gia.
Vân Hải thành có hai đại gia tộc, thứ nhất chính là Vân gia, thứ nhì là Tống gia.
"Lãnh tụ phu nhân?" Trên mặt Vân Hải Lam hiện lên sự khinh thường: "Trên cái thế giới này không có bất kỳ nam tử nào có thể sở hữu Vân Hải Lam a, Thái tử cũng không được. Những lời như thế này về sau không nên nhắc lại, bằng không Tống Hải Quốc, ngươi chính là Tống Hải Sơn kế tiếp."
"Được, được, được, biểu muội!"
Nam tử Tống Hải Quốc này sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, bịch một tiếng, quỳ luôn xuống đất, liên tục dập đầu:
"Biểu muội tha thứ, biểu muội tha thứ! Ta biết sai rồi."
"Đứng lên đi." Vân Hải Lam chỉ một ngón tay, hất hàm một cái.
"Cháu gái Hải Lam, Tống Hải Sơn con ta rốt cuộc là vì sao mà chết? Cháu đã tra rõ được hay chưa? Rốt cuộc nó bị yêu nghiệt làm hại, hay là bị Dương Kỳ
giết?"
Một người trung niên đứng bên cạnh hỏi.
Người này là Tống Tổ Đình, gia chủ Tống gia.
"Ta dám khẳng định là do Dương Kỳ giết!" Vân Hải Lam nghe thấy hai chữ Dương Kỳ, trên mặt hiện ra một nụ cười nhạt:
"Hiện giờ hắn đã bị Thái tử chèn ép, nếu như cho thêm 3 năm nữa chưa chắc Thái tử đã áp chế được người này. Hiện giờ ta vẫn chưa có chứng cứ xác thực khẳng định là do hắn làm, nhưng mà sau khi Thái tử giết thiếu gia Già Thiên trở về, ta sẽ nói lại với người chuyện này, đồng thời bắt đám người Giang Phàm lại
làm rõ tới cùng. Đến lúc đó, trong học viện Thiên Vị sẽ không còn đất sống cho 3 hắn, tiếp theo là diệt trừ thành Yến Đô!"
Âm!
Vân Hải Lam nặng nề vỗ mạnh một cái.
Vị trí của bàn tay nàng ta hạ xuống chính là một cái bản đồ, dấu tay in lại chính là vị trí của thành Yến Đô, nơi đó bị Vân Hải Lam nắm trong lòng bàn tay, biến thành bụi phấn.
"Biểu muội, tu vi hiện giờ của muội rất cao thâm, chẳng bằng dẫn chúng ta tới thành Yến Đô bắt đám Dương Chiến lại, bức Dương Kỳ tự sát, biến thành đó làm nô lệ của chúng ta. Muội bây giờ có được Thái Hư Chi Môn, thực lực đại tăng, việc giết Dương Kỳ chắc là không có gì khó."
Lại một nam tử tên Tống Hải Đồ nói.
"Hừ!". Vân Hải Lam nói:
"Diệt Dương gia thì quá dễ, nhưng mà bây giờ chưa phải lúc. Dương Kỳ kia chiếm được không ít kỳ ngộ, tới bây giờ ta vẫn chưa nắm chắc là giết được hắn. Hơn nữa hắn có rất nhiều huynh đệ, đám đó mà trả thù cũng không phải chuyện đùa. Tất cả chờ khi Thái tử trở về, ta mượn tay Thái tử diệt hắn, đó mới là danh chính ngôn thuận. Hơn nữa ta cũng sẽ tranh thủ khoảng thời gian này tu luyện cho tốt, tấn chức đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ. Các ngươi chắc cũng còn nhớ, Dương Kỳ kia có một cô có tên là Dương Tố Tố, người này không thể khinh thường được, nàng ta đã đánh thức Thất Khiếu Linh Lung thể, được bồi dưỡng trong một không gian khác của Tiểu Càn Khôn Giới, sau khi ra ngoài thực lực chắc chắn sẽ vô cùng mạnh mẽ."
"Vẫn là biểu muội lo lắng chu đáo." Tống Hải Đồ tiếp tục vỗ mông ngựa:
"Nếu vậy thì cho lão già Dương Chiến kia sống thêm một khoảng thời gian, nhưng mà cái thành Yến Đô kia cai trị rất tốt, còn thành lập học phủ, trong khi đó Dương Chiến tự mình xưng vương, một nhà bốn người toàn bộ đều tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, cao thủ nhiều như mây. Hiện giờ Vân Hải quốc chúng ta chỉ có quốc chủ được biểu muội giúp đỡ là tấn chức tới Đoạt Mệnh, thực lực vẫn chưa bằng thành Yến Đô được. Không biết biểu muội có thể dùng linh dược gì giúp chúng ta tấn chức nhanh chóng hay không?"
"Ta vốn có một ít Sinh Mệnh Chi Tuyền để bồi dưỡng thực lực của gia tộc, đáng tiếc một số tên được Thái tử dặn đi lấy nhưng lại bị một cao thủ thần bí cướp đi mất, rất có thể là họ bằng mặt không bằng lòng, âm thầm nuốt trọn."
Vân Hải Lam nói:
"Nhưng khi tu vi khí công của ta tăng cao, quyền lực trong Thái Tử hội càng lúc càng lớn. Đến lúc đó ta sẽ thực hiện đại thanh tẩy, phàm là những người không phục ta sẽ bị giết ngay lập tức."
"Thái tử cho phép con làm như vậy sao?"
Vân Trung Long lo lắng nói.
"Việc này thì phụ thân yên tâm, Thái tử đã sớm nói với con, khi hắn tẩn chức tới cảnh giới Đại Thánh, trở thành người đứng đầu học viện Thiên Vị, thì cũng đồng nghĩa với việc không còn ở lại đại lục này bao lâu. Cho nên hắn muốn tìm một người nối nghiệp, bởi vì quy định của học viện Thiên Vị là phải có người nối nghiệp, Lãnh tụ mới có thể rời đi, mà con chính là người nối nghiệp mà Thái tử bồi dưỡng."
Vân Hải Lam lạnh lùng nói:
"Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, con chính là Lãnh tụ đời tiếp theo của học viện Thiên Vị sau Thái tử."
Hư.... .
Nghe thấy câu nói này, đám người ở trong thư phòng đều hít thật sâu, Lãnh tụ đời tiếp theo của học viện Thiên Vị thật sự là quá mức chấn động, đó chính là người đứng đầu đại lục.
"Thảo nào, Thái tử cho con hầu hết chỗ tốt.". Sắc mặt Vân Trung Long có chút ửng hồng, hết sức hưng phấn.
Con gái hắn có cơ hội làm người đứng đầu đại lục, vậy thì sau này Vân gia sẽ chẳng phải là oai phong một cõi hay sao? Chẳng phải là thế gia đứng đầu đại lục hay sao?
"Báo!"
Đột nhiên, có một người lao tới quỳ xuống ngoài cửa:
"Khấu kiến đại tiểu thư, có một thành viên cấp cao của Thái Tử hội trong học viện Thiên Vị tới đây, người này tên là Tạ Phong, nói là có việc gấp cần gặp tiểu
"Mau cho hắn vào.". Vân Hải Lam biến sắc:
"Tạ Phong là một trong những đệ tử hạch tâm cấp cao của Thái Tử hội, tuy rằng bị bại trong tay Dương Kỳ, nhưng lại bị con lôi kéo có ý quy thuận dưới trướng con, lần này tới đây vội vã như vậy khẳng định là có chuyện không nhỏ!"
"Hải Lam sư muội, việc lớn không tốt!"
Sau khi Vân Hải Lam nói xong, thanh âm của Tạ Phong đã truyền tới, đột nhiên cửa sổ vỡ tan, Tạ Phong đứng ở trong thư phòng, không thèm để ý tới sự kinh ngạc của mọi người mà nói liên thanh như pháo nổ:
"Thái tử và thiếu gia Gia Thiên đại chiến, bị thiếu gia Già Thiên tập hợp đám yêu nghiệt thất thập nhị động yêu vương, các loại ác ma bá tước ở không gian khác, liên thủ bố trí đại trận ở trong mỏ khoáng thạch cổ Thiên Nguyên, mượn lực lượng của thượng cổ Yêu Thánh đánh Thái tử trọng thương. Thái tử hiện giờ đã trốn trong một thời không bí mật bế quan tu luyện, khôi phục thương thế. Hôm nay người truyền tin cho những người lãnh đạo Thái Tử hội chúng ta là tập hợp toàn bộ trở về, tổ chức họp hội nghị, thương lượng đại sự trong khoảng thời gian tới. Bởi vì Thái tử nói, người sẽ ở trong không gian khác bế quan năm năm, trong vòng năm năm này người sẽ tiến hành chữa thương, sau đó trùng kích cảnh giới Đại Thánh. Năm năm sau người sẽ dùng thế quân lâm thiên hạ bao phủ toàn bộ đại lục, trở thành Lãnh tụ thực sự của học viện Thiên Vị, đến lúc đó quét ngang thiên hạ, thống nhất càn khôn, thể hiện phong thái của Phong Nhiều đại đế năm xưa. Hiện giờ sự muội cần mau chóng trở về, Thái tử đã chỉ định muội là người quyết định tất cả quyết sách của Thái Tử hội trong lúc người vắng mặt."
"Cái gì?"
Vân Hải Lam đứng bật dậy:
"Có chuyện như vậy sao? Giờ ta là thủ lĩnh quyết định của Thái Tử hội? Thế nhưng Thái Tử hội lúc này như rắn mất đầu, không có Thái tử tự mình áp trận, ta làm sao khống chế được cục diện?"
"Sư muội, việc này chắc là khảo nghiệm của Thái tử với muội, muội phải nhanh chóng tấn chức Truyền Kỳ, mới có thể khống chế Thái Tử hội. Thái Tử hội chúng ta có mấy vị nguyên lão là Thánh Đồ, cảnh giới Truyền Kỳ. Tu vi bây giờ của muội chưa thể khống chế bọn họ, lần này Thái tử sở dĩ đem Thái Hư Chi Môn cho muội chính là hi vọng muội nhanh chóng đột phá."
Tạ Phong vội vàng nói: "Lẽ nào sự muội không tự tin?"
"Ta không lo lắng chuyện này."
Vân Hải Lam lắc đầu, nói:
"Điều ta lo lắng là Thái tử bế quan năm năm, trong 5 năm này Dương Kỳ sẽ phát triển tới trình độ nào? Đánh hô không chết, hô tật đả thương người."
"Chuyện này thì không sao, hiện giờ toàn bộ học viện Thiên Vị đều là người của chúng ta, hắn ở trong học viện Thiên Vị nửa bước cũng khó đi. Sau năm năm Thái tử tấn chức tới cảnh giới Đại Thánh, quét ngang tất cả. Dương Kỳ này lúc đó có thể tu luyện tới trình độ nào chứ? Hiện giờ hắn có tu vị Đoạt Mệnh lần 6, năm năm sau tối đa cũng chỉ có thể tấn chức Truyền Kỳ mà thôi? Đây đã là thủ đoạn và tu vi nghịch thiên lắm rồi."
Tạ Phong gật đầu:
"Thái tử đã căn dặn chúng ta có thể thi triển tất cả thủ đoạn đả kích Dương Kỳ. Lúc đó, chúng ta sẽ lợi dụng tất cả cao thủ truyền kỳ đi giết hắn. Thái tử ở bên ngoài cũng hàng phục không ít cao thủ Truyền Kỳ."
"Được, vậy thì ta trở về gặp mặt đám cấp cao của Thái Tử hội, tiếp thu quyền lực mà Thái tử giao cho!"
Giọng nói của Vân Hải Lam có một chút hưng phấn:
"Trước khi Thái tử trở về, ta sẽ đem thế lực của Thái Tử hội trải rộng khắp thiên hạ, cái gì mà Quân Tử hội, Thần Thông hội, Ngũ Lôi hội, tất cả sẽ bị hủy diệt!"
Vân Hải Lam cảm thấy trời gian mình đại triển thân thủ đã tới rồi. Nàng ta và Tạ Phong đồng thời bay lên, biến mất trong đường chân trời.
Cùng lúc đó, ở thành Yến Đô cách Vân Hải thành ngàn dặm, cao thủ liên tiếp tập trung.
Dương Kỳ dùng thời gian ba ngày triệu tập toàn bộ đám huynh đệ của mình tới thành Yến Đô, chuẩn bị cùng nhau tu luyện trong Đại Đế tháp.
← Ch. 0201 | Ch. 0203 → |