← Ch.0029 | Ch.0031 → |
"Thủ lĩnh chết rồi à? "
"Thủ lĩnh đã có tu vi khí công tầng tám đỉnh cấp, làm sao chết dễ như vậy được? Chỉ những ai có tu vi tầng chín Khí Tông cảnh mới có thể giết được ông ta"
"Hay tiểu tử này là Khí Tông? Làm sao có thể? Hắn mới 18 tuổi mà, trên toàn bộ đại lục 18 tuổi có tu vi Khí Tông cũng là điều hiếm thấy, đều là kỳ tài ngàn năm có một a"
"Đi, chúng ta đi mau, về báo lại cho nội môn trưởng lão, sau đó phái cao thủ đến đây đánh chết hắn, thân thể hắn mạnh mẽ như vậy, khẳng định có thể luyện chế thành vạn độc khôi lỗi"
Sưu sưu sưu...
Vài tên cao thủ Ảnh Độc môn nhanh chóng bay vút ra ngoài, khí công hỗ trợ nâng cơ thể lăng không vút đi.
Bọn chúng thấy Dương Kỳ dùng một cước đạp nát sọ thủ lĩnh, ai cũng cảm thấy sửng sốt, sau khi tỉnh ngộ đều nhanh chạy trốn ra ngoài. Bọn chúng biết rằng mình không phải là đối thủ của gã thiếu niên 18 tuổi này.
"Còn muốn chạy ư? "
Dương Kỳ hét lên như tiếng sấm, lấy hắn làm trung tâm, binh lính trong vòng 300 bước đều ngã xuống, lỗ tai xuất huyết, hôn mê bất tỉnh.
Mà trường thương, trường mâu trên tay bọn chúng bị một luồng khí vô hình khống chế, nhất tề bay lên, xuyên qua không trung, găm thẳng vào thân ảnh của những cao thủ Ảnh Độc môn.
Cương thiết trường thương, trường mâu bay theo hình xoắn ốc với tốc độ cao, ma sát với không khí tạo thành ánh lửa, mùi sắt thép bị đốt lập tức bao phủ toàn bộ chiến trường.
A! A! A! A!...
Bảy tám tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, tất cả cao thủ Ảnh Độc môn bay trên không đều bị đâm thủng, bị đóng thẳng xuống mặt đất, có tên vì chân khí mạnh mẽ mà chưa chết ngay nằm trên mặt đất không ngừng mấp máy, kêu hét rầm trời, làm cho lông tóc người khác dựng đứng hết lên.
Sau đó, Dương Kỳ dời bước khỏi cái đầu bể nát của tên thủ lĩnh, chân khí chấn động, vết máu trên chân bị đẩy văng ra, quần áo sạch sẽ, không giống người đã từng trải qua cuộc ác chiến một chút nào.
Hắn quay người lại lần nữa, nhìn chằm chằm vào đám cao thủ Trần gia, trên mặt hiển hiện ra nụ cười tươi: "Trần Đại Lôi, Trần Đại Long... bọn ngươi tưởng cấu kết với đám Ảnh Độc môn này là có thể tiêu diệt được Dương gia ta? Quả thực nực cười. Như vậy đi, giờ ta cho bọn ngươi một cơ hội, thần phục Dương gia chúng ta, trở thành tôi tớ của Dương gia, ta có thể tha các ngươi một mạng, nếu không hôm nay Trần gia sẽ diệt môn, cả nhà trên dưới, chó gà không tha"
"Phi! "
Đôi mắt Trần Đại Long trợn tròn: "Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẻ sợ một mình ngươi? Tiểu bối, Trần gia bọn ta thâm căn cố đế, hôm nay muốn liều sống chết với Dương gia các ngươi "
Mặc dù ngữ khí của hắn cường ngạnh, nhưng trong lòng lại đang đánh trống thình thịch, mắt thấy Dương Kỳ diệt tất cả cao thủ Ảnh Độc môn, đao thương bất nhập, tất cả cao thủ Trần gia hợp lại chưa chắc đã trở thành đối thủ của hắn.
Cơ hồ tất cả cao thủ Trần gia đều tức giận phát điên, hận không thể gào thét lên như kẻ điên, bởi vì tu vi khí công của Dương Kỳ quả là ngoài ý muốn, giống như nhìn thấy một tên ăn mày ngoài đường nhưng không ngờ thân phận của hắn lại là hoàng đế.
Một tên thiếu niên 18 tuổi, một mình giết chết tất cả cao thủ Ảnh Độc môn, chặn đại quân ngàn người ngoài cửa, một người giữ quan ải vạn người khó qua. Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì không riêng gì Yến Đô thành, mà cả Phong Nhiêu đại lục sẽ nổi lên một trận phong ba không nhỏ.
Biểu hiện này của Dương Kỳ có thể được xưng là tuyệt thế thiên tài, ngàn năm khó gặp.
"Tiểu tử, ngươi không cần cuồng ngạo, giết chết bấy nhiêu người không biết ngươi đã hao tổn bao nhiêu chân khí? Hiện tại ngươi cũng chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi, ta thấy chân khí của ngươi đã không còn bao nhiêu đâu."
Giọng nói bén nhọn của gia chủ Trần gia - Trần Đại Lôi vang lên, giống như phát hiện bí mật nào đó.
"Đúng, chân khí của hắn đã tiêu hao hết. Chúng ta thừa lúc hắn còn chưa hồi phục chân khí, nhanh chóng giết chết hắn"
"Lần này, Dương gia giết nhiều người của Ảnh Độc môn như vậy, đã trở thành tử địch của Ảnh Độc môn, cho dù lần này không bị hủy diệt, cũng khó thoát khỏi sự trả thù từ Ảnh Độc môn"
"Giết hắn đi, hắn bây giờ chỉ là thùng rỗng kêu to, tranh thủ khôi phục chân khí mà thôi"
Trần Đại Chấn, là một cao thủ Trần gia, rốt cục nhịn không được, trên tay cầm một thanh trường thương, thân hình giống như chim bay vào rừng, lao tới đâm về hướng Dương Kỳ.
"Bách Hoa Nộ Phóng!"
Chiêu thương thuật này làm cho chân khí trên mũi thương giống như bách hoa nở rộ. Đây là một chiêu trong "Bách Hoa Thương Kính" của Trần gia, một chiêu xuất ra giống như mùa xuân đang đến, có thể ảnh hưởng cảnh sắc trong một phạm vi nhỏ, chỗ kỳ diệu khó có thể dùng lời mà diễn tả cho được.
"Ngu muội, chân khí của ta tiêu hao không còn ư? Đám phế vật các người nghĩ như thế thật sao? "
Dương Kỳ thấy Bách Hoa Thương Kính đâm tới, hét to lên: "Cho dù giết hết đám phế vật các ngươi trăm lần, chân khí của ta cũng không tiêu hao chút nào, vừa rồi ta động lòng từ bi cho các người một cơ hội, nhưng các ngươi lại không biết nắm lấy mà lại muốn tìm cái chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho tất cả"
Ầm vang!
Chân khí khổng lồ từ trong người bùng nổ ra, đơn chưởng Dương Kỳ bổ thẳng vào thương ảnh của sát chiêu "Bách Hoa Nộ Phóng", không ngờ hắn lại có thể trực tiếp cầm được mũi thương, khiến cho toàn bộ thương ảnh biến mất.
"Tại sao có thể như vậy?"
Trên không trung Trần Đại Chấn chết lặng, hắn không thể nào rút được mũi thương đang bị Dương Kỳ nắm lấy, mặt mũi gấp đến nỗi đỏ bừng.
Dương Kỳ run lên.
Cả thanh trường thương làm bằng cương thiết đều vỡ ra, thế công như chẻ tre, cương thiết nổ tung, lực lượng gây chấn động bạo rách cổ tay Trần Đại Chấn, khiến hắn vội vã buông thương, nhưng ngay lập tức đã có một thân ảnh đánh tới.
Thân ảnh này giống như đàn cự Tượng giẫm lên cả vùng đất, giờ khắc này Trần Đại Chấn chỉ thấy mặt đất chấn động kịch liệt, sau đó một bóng đen khổng lồ đánh lên người hắn, hắn nghe được âm thanh vỡ ra của từng thớ thịt, từng khúc xương, từng đường kinh mạch, sau đó trời đất tối sầm không còn biết cái gì nữa.
Hắn đã bị đập chết.
Đừng nói là cơ thể huyết nhục bình thường của hắn, cho dù là một người sắt mà gặp phải lực lượng của năm đầu viễn cổ cự Tượng đụng phải thì cũng bị ép dẹp lép thành đĩa sắt.
"Chạy mau, chạy...! "
Lúc này, Trần Đại Lôi đã thật sự nhận thấy tên Dương Kỳ kia, quả thật giống như một đầu viễn cổ ma thần cái thế, căn bản không thể chống lại, chân khí trong cơ thể dường như là vô cùng vô tận, mà từng chiêu xuất ra đều hung mãnh giống như đầu cự thú viễn cổ thức tỉnh vậy.
Thậm chí hắn còn cho rằng Dương Kỳ không phải là nhân loại, mà là một người bị hồn phách của một đầu viễn cổ cự thú bám vào.
"Hắn không phải là người mà là yêu quái a. Chúng ta phải liên hiệp cả Yến Đô thành này để trừ yêu."
Trong đầu cả đám người Trần gia lúc này chỉ còn ý nghĩ rút lui.
"Đi! "
Trần Đại Lôi ra lệnh một tiếng, toàn bộ binh lính gộp lại, toàn bộ cao thủ cũng tập trung lại một chỗ, hợp một kích tấn công Dương Kỳ, nhằm ngăn chặn bước tiến của hắn.
"Các ngươi đi được sao?"
Thân thể Dương Kỳ tiếp tục tiến tới, như cự Tượng, như mãnh Hổ, như du Long, như tiên Hạc... Hắn phóng một cái đã bay lên vài chục trượng, sau đó chụp xuống, chân khí bao phủ phạm vi mấy trăm bước, triển khai cuộc chém giết điên cuồng.
Ngón tay búng ra chân khí hình xoắn ốc, xuyên thủng thiết giáp, tước đi sinh mạng của một tên chiến sĩ Trần gia
Bàn tay vỗ tới, Bất Bại Vương Quyền khiến khoảng hơn mười tên lính bạo liệt kinh mạch mà chết.
"Thiên La Địa Võng! "
Tiếp theo đó, năm ngón tay hắn xuất chỉ liên tục, trăm ngàn đường chân khí bay ra như nhện nhả tơ, ngưng tụ thành một tấm lưới chân khí, ngăn cản mọi đường thoát của tất cả đám người Trần gia.
Trần Đại Lôi muốn chạy, nhưng lại thấy tấm lưới chân khí xuất hiện trước mặt, hắn vung tay lên, một đạo kiếm khí chém thẳng vào tấm lưới, muốn phá ra một lỗ hổng. Nhưng trên tấm lưới kia truyền lại chân khí không dứt, giống như rút đao chém nước, nước càng mạnh.
"Yêu nghiệt! "
Tất cả trưởng lão Trần gia vừa sợ vừa giận.
Hiện tại, trong mắt bọn họ, Dương Kỳ hiện tại không phải là người, mà là yêu quái. Bằng không không thể giải thích tại sao hắn lại lợi hại như vậy, chỉ có bị một lão yêu ngàn năm đoạt xá mới có thể giải thích cho tu vi của hắn hiện tại.
"Ha ha ha ha..."
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng thét dài truyền tới từ sâu trong phủ đệ Dương gia, chân khí trong âm thanh này cực kỳ sung túc, xông thẳng lên trời cao, tựa hồ bầu trời cũng đang run nhẹ.
Khí tiếp vân hà!
Đó là khi có người tấn thăng trở thành Khí Tông.
Tông sư khí công tầng chín khi tấn chức, sẽ gây ra dị tượng khí tiếp vân hà, câu thông thiên địa. Không ngờ trong hậu phủ lại có người tấn thăng đến Khí Tông.
Dương Kỳ vẫn đang tiếp tục vận chuyển khí công, đan thành tấm lưới lớn, vây khốn đám cao thủ Trần gia. Hắn biết, dị tượng này chính là do phụ thân Dương Chiến tấn chức Khí Tông mà thành, từ đó về sau Dương gia hưng vượng phát đạt, không thể ngăn cản.
Quả nhiên, bên trong tiếng vang kia truyền ra thanh âm: "Kỳ Nhi, con khiến cho ta thật vui mừng, bất quá không cần đại khai sát giới, đem đám người Trần gia bắt lại là đủ rồi."
Giọng nói Dương Chiến vang lên.
Theo sau thanh âm này là một thân ảnh bắn thẳng lên trời cao, sau đó bước từng bước từ không trung xuống, không phải là dùng khí công tạo ra cánh, mà là đang đi như trên đất bằng.
Đây là năng lực di chuyển trên không của cao thủ Khí Tông.
Là sự cường đại của cấp chín Khí Tông.
Ầm vang!
Dương Chiến vừa hạ xuống mặt đất, tất cả cao thủ Trần gia cơ hồ đều tuyệt vọng, bọn chúng vốn đã không làm gì được Dương Kỳ, hiện tại mọc thêm ra một Dương Chiến với cấp bậc Khí Tông cảnh thì chúng phải đánh sao đây?
"Trần Đại Lôi, ngươi nằm xuống cho ta"
Thừa lúc mọi người đang thất thần, Dương Kỳ bạo khởi, bay vút tới trước mặt Trần Đại Lôi, một chưởng sát tới.
Trần Đại Lôi vội vàng ngăn cản, khí công Trần gia lập tức thi triển liên tục, ngưng tụ thành bức tường khí công. Nhưng khi Dương Kỳ tấn công tới thì tất cả mọi thứ đều vỡ vụn.
"Bạch Hổ Hàm Thi! "
Trên bàn tay Dương Kỳ ngưng tụ thành một đầu bạch Hổ, mồm mở to như một chậu máu cắn xuống một cái, Trần Đại Lôi trốn tránh không kịp, sau khi bị cắn thì toàn bộ chân khí bị tan rã, rơi vào sự khống chế của Dương Kỳ.
Một chiêu Bạch Hổ Hàm Thi này chuyên dùng để bắt người, người bị cầm trúng giống như một cái xác chết, không thể nhúc nhích, hoàn toàn bị khống chế.
Gia chủ Trần gia lúc này cũng vậy.
Trần Đại Lôi, một đời gia chủ, lãnh đạo Trần gia đã có hơn hai mươi năm, bây giờ lại bị tên tiểu bối như Dương Kỳ khống chế, nhân sinh quả là đáng cảm khái.
Cuộc chiến giữa hai đại gia tộc Trần - Dương đã sớm được các thế gia trong Yến Đô thành chú ý, một vài thế lực lớn đều phái người tới nơi này, nhưng không tới gần mà toàn đứng xa quan sát, muốn thấy cảnh lưỡng hổ tương tranh mà bị thương.
Bất quá, bọn họ không ngờ rằng kết quả là Trần gia đã bại hoàn toàn, Dương gia chỉ cần một mình Dương Kỳ xuất thủ, đã đem Trần gia đánh đến nỗi hoa rơi nước chảy, đúng là ngoài sức tưởng tượng.
Dương Kỳ trước kia trong mắt bọn họ chỉ là một tên hoàn khố đệ tử, là một tên phế vật bại hoại gia tộc, nhưng hiện tại mọi người đã nhìn thấy được một chuyện khác.
Mà, hình tượng này lại đảo ngược hoàn toàn.
Chỉ trong vòng một tháng, từ một tên hoàn khố đệ tử đã hóa thân thành một cường giả cái thế. Khiến mọi người giống như đang nằm mơ, không biết có chuyện gì xảy ra, mỗi người nhìn Trần Đại Lôi đang nằm giữa sân, đều có một cảm giác hết sức quỷ dị.
"Gia chủ của các ngươi đã bị bắt, còn không mau thúc thủ chịu trói! "
Bắt được Trần Đại Lôi, Dương Kỳ gầm lên.
← Ch. 0029 | Ch. 0031 → |