← Ch.0458 | Ch.0460 → |
Người thiếu nữ trước mắt hắn giống hệt Kỳ Tiêu Vũ, nhưng lại là diện mạo giống nhau, còn tính cách thì cứ như là của tỷ muội song sinh hoàn toàn không giống chút nào.
- Bởi vì, nữ tử của Tinh Linh Tộc căn bản không gả ra ngoài. Kỳ Tiêu Vũ lạnh lùng đáp trả:
- Còn chàng lại nói là vị hôn phu của ta, đây rõ ràng là nói dối! Chàng nói ta làm sao có thể tin được chàng?
- Sẽ không gả ra bên ngoài? Vậy những sinh linh có Tinh Linh huyết mạch trên đời... thì là thế nào?
Sở Mặc vặn hỏi.
Những ngày này, mỗi ngày hắn đều xem phần giao lưu của bản tin, thật chả uổng phí thời gian.
-...
Kỳ Tiêu Vũ cứng họng, lạnh lùng nhìn Sở Mặc:
- Đó là... những Tinh Linh bình thường, còn ta, là Hoàng tộc!
- Hoàng tộc thì trước giờ không gả đi hay sao?Sở Mặc cố chấp hỏi.
- Không.
Kỳ Tiêu Vũ đôi mắt trong sáng lạnh lùng nhìn Sở Mặc như đang nhìn một người xa lạ:
- Trước giờ chưa từng xảy ra.
Nhìn người thân dùng ánh mắt lạ lẫm nhìn mình như người xa lạ, trong lòng Sở Mặc có chút đau đớn, nhưng hắn vẫn mỉm cười nói:
- Nhưng, phân thân đó của nàng lại chưa từng nói như vậy. Nàng ấy có tình cảm với ta, ta cũng có tình cảm với nàng ấy!
- Đó là phân thân!
Kỳ Tiêu Vũ lạnh lùng nhìn Sở Mặc:
- Không phải ta.
Phù!
Sở Mặc thở phào một cái, trong sâu thẳm đôi mắt đen láy sáng ngời ấy phảng phất nét đau buồn, những vẫn gượng cười với Kỳ Tiêu Vũ:
- Vậy tại sao nàng lại từ bỏ hợp tác với Thượng Quan Nam, mà chọn lựa đi cùng ta?
- Bởi vì ngươi biết bí mật của ta, ta phải làm rõ việc đó, sau đó giết chết ngươi!
Trong ánh mắt Kỳ Tiêu Vũ thoáng luồng sát khí lạnh như băng.
- Giết ta? Ở đây sao?
Sở Mặc hơi không hiểu nhìn Kỳ Tiêu Vũ:
- Nàng giết ta ở đây... thì có ích gì chứ?
- Có ích, ngươi đến từ Nhân Giới, cảnh giới của ngươi chưa đạt tới Tiên Thiên, giết chết ngươi thì tinh thần lực của ngươi ắt bị trọng thương, cho dù may mắn không chết, nhưng chắc chắn cũng thành một tên ngốc.
Kỳ Tiêu Vũ thản nhiên đáp.
- Nàng không tin ta chính là người đó, phải không?
Sở Mặc mỉm cười nhìn Kỳ Tiêu Vũ. Kỳ Tiêu Vũ gật đầu:
- Lời tiên đoán... cũng có lúc sai lầm, người đó... tuyệt đối không phải là ngươi.
- Ta là người duy nhất của Nhân Giới vào được Huyễn Thần Giới.
Sở Mặc ngồi đó, bình tĩnh đáp:
- Hơn nữa, ta biết nhiều việc liên quan tới nàng, đó là vì chúng ta từng ở cùng nhau, sớm tối bên nhau một thời gian dài.
Dứt lời, Sở Mặc ngẩng đầu nhìn Kỳ Tiêu Vũ, nở một nụ cười âu yếm:
- Biết tại sao ta lại biết trên hông nàng có một hình xăm đóa hoa xinhđẹp không?
- Đừng nói nữa, đó đều là dối trá.
Kỳ Tiêu Vũ lạnh lùng quát lên, đôi mắt vô cùng sắc bén:
- Còn dám nói càn ta lập tức giết chết ngươi!
Nhưng Sở Mặc vẫn mỉm cười nhìn nàng, nụ cười ấy chứa đầy nỗi thương cảm:
- Nàng muốn biết trước khi phân thân tan vỡ đã nói câu cuối cùng với ta là gì không?
- Ta không muốn biết!Kỳ Tiêu Vũ lạnh lùng đáp, cơ thể nàng khẽ run rẩy.
Nàng thật sự không tin những lời Sở Mặc nói sao? Hay là không dám đối mặt với phân thân của chính mình, không ngờ phân thân đó lại dám phá vỡ điều cấm kỵ tuyệt đối của Tinh Linh Tộc... đi dành tình cảm cho một con người?
Ngoại trừ chính nàng ta, không ai biết được, cũng không ai có thể giải đáp cho nàng.
Sở Mặc vẫn nói tiếp:
- Nàng nói... Ca ca, chàng sẽ nhớ kỹ hình dáng của muội, sẽ khôngquên muội... phải không?
- Không thể nào!
Khuôn mặt tuyệt đẹp của Kỳ Tiêu Vũ tái nhợt, giận giữ nhìn Sở Mặc:
- Ngươi nói dối.
- Nàng biết ta không nói dối.
Sở Mặc chăm chú nhìn đôi mắt long lanh của Kỳ Tiêu Vũ, khẽ nói:
- Hiện giờ ta cũng biết quy tắc của Tinh Linh Tộc, nhưng ta thật sự rất thương yêu nàng.
- Còn nói nữa ta lập tức sẽ giết ngươi!
Trong tay Kỳ Tiêu Vũ đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, chỉ thẳng vào đôi mày của Sở Mặc.
- Nàng thật sự muốn giết ta?
Sở Mặc không màng để ý đến thanh trường kiếm sắc bén chỉ cách lông mày không tới một ngón tay, hắn chăm chú nhìn Kỳ Tiêu Vũ.
- Ngươi... ngươi ăn nói hàm hồ, ta phải giết ngươi!
Không hiểu tại sao, đối diện với đôi mắt đen láy thuần khiết của Sở Mặc, Kỳ Tiêu Vũ chợt cảm thấy không đủ dũng khí.
- Lại nói đến phân thân đó của nàng, mục đích đến Nhân Giới tìm ta.
Sở Mặc thở dài:
- Cho dù nàng hoàn toàn không nhớ được ta, nhưng ta đã từng thề rằng nhất định phải giúp nàng, chỉ cần là việc ta có thể làm được, ta nhất định sẽ làm. Cho dù... nàng thật sự không thể chấp nhận được ta.
- Coi như là ta muốn hoàn thành lời hứa của chính mình đi!
Sở Mặc ngắm nhìn thiếu nữ dung mạo tuyệt đẹp giống như băng sương trước mặt:
- Hãy nói với ta!
- Ngươi quá yếu, không đủ khả năng giúp ta. Kỳ Tiêu Vũ hít một hơi dài, lành lùng nói:
- Là lời tiên đoán sai rồi!
- Lúc ấy phân thân của nàng, thời khắc cuối cùng ở Nhân Giới đã thức tỉnh ký ức, nói với ta rằng nàng muốn tìm một người ở Nhân Giới, có thể giúp người của nàng, sau đó khi gặp ta thì cảm mến ta. Rồi không muốn tiếp tục tìm người đó nữa...
Sở Mặc cười, đôi mắt đỏ lên:
- Thực ra ta biết nàng lúc đó đã biết người nàng muốn tìm chính là ta, nhưng vì cảm thấy nếu ta tham gia vào việc đó, ắt sẽ bị giết hại, không muốn làm hại đến ta cho nên mới nói người đó không phải là ta. Tay cầm kiếm của Kỳ Tiêu Vũ chợt run rẩy.
Thực ra đến lúc này nàng đã xác định được người trong lời tiên đoán... chính là hắn!
Trời long đất lở, vạn tộc ma kiếp.
Sao hướng mặt trời, thanh thiên như Mặc
Xuất hiện dị tượng, tai họa huyết mạch.
Trời đất tương hợp, trảm yêu trừ ma. Tám câu tiên đoán này do trưởng lão của Tinh Linh Tộc đổi lấy sinh mạng để suy diễn ra.
Hàm ý đích thực của nó có lẽ vẫn phải bàn luận tiếp, nhưng tính chuẩn xác... thì không thể nghi ngờ được.
Sau khi tiên đoán này được đưa ra, đã chỉ phương hướng về Nhân Giới...
"Thanh thiên như Mặc", trước mắt tên của người này chính là Sở Mặc, hắn có thể từ Nhân Giới tiến thẳng vào Huyễn Thần Giới, nơi mà cho dù là Linh Giới cũng ít ai có thể làm được, thực sự đã cho thấy nănglực của hắn rồi.
Nhưng thế thì sao chứ? Tinh Linh Tộc không thể có tình cảm với chủng tộc khác, nếu không sẽ bị trục xuất.
Tinh Linh Hoàng Tộc thì lại càng không thể...
Bởi vì trên người nàng còn gánh vác sự hưng suy sống còn của cả Tinh Linh Tộc.
Thân là Công Chúa của Tinh Linh Tộc, Nữ Vương trong tương lai, nàng hoàn toàn không có tư cách để động lòng với bất kỳ ai. Trên thực tế, từ nhỏ đến lớn, nàng luôn làm như vậy!
Băng thanh ngọc khiết, tính tình lạnh lùng, đối với những người ngoài Tinh Linh Tộc, hoàn toàn không có chút cảm giác nào.
← Ch. 0458 | Ch. 0460 → |