← Ch.0697 | Ch.0699 → |
Đám con rối chẳng quan tâm, sáu, bảy tên cầm vũ khí chém về phía hai nàng.
- Chết đi! Một thanh âm lạnh như băng từ đâu truyền đến.
Kèm theo đó là một luồng sáng lóe lên.
Nhắm thẳng về đám rối đang định tấn công Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết. Gần như cùng một lúc, sáu bảy cái đầu người rối bị bay lên, tay vẫn còn cầm binh khí, thân thể đang đà bổ nhào về phía hai nàng bị đổ rầm trên mặt đất.
Đầu lâu như quả bóng, lăn lông lốc. Trong phút chốc, một thân ảnh hiện đến chỗ hai nàng, tiếp tục chém nốt mười mấy con rối Tiên Thiên đang định xông tới thành mảnh vụn. Không khí nồng nặc huyết tinh. Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết không dám tin vào mắt mình. Các nàng còn chưa kịp nhìn rõ ai đến. Chỉ thấy một ánh đao sáng loáng, thoắt cái đã chém chết, phanh thây đám con rối Thiên Ngoại ở Tiên Thiên cảnh từng đuổi cùng giết tuyệt khiến các nàng không nơi ẩn nấp.
Lúc Thẩm Ngạo Băng đến nơi đã có hơn ba mươi mấy người rối ngã xuống vũng máu. Nhìn qua như vừa bị càn quét. Dễ dàng bị người ta đánh cho vỡ nát.
Thẩm Ngạo Băng chấn động không nói nên lời, chỉ biết nhìn người kia vẫn còn đứng, quanh người tràn ngập sát ý, tự mình lẩm bẩm:
- Ba mươi mấy con rối Tiên Thiên lại dễ dàng bị giết như thế sao? Sở Mặc xoay người, có chút áy náy nhìn Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết:
- Thật có lỗi, ta đã tới muộn.
Hai nàng ngây ra như tượng nhìn Sở Mặc. Cánh tay Thẩm Tinh Tuyết vẫn đang chảy máu, nhưng nàng vẫn không có cảm giác, chỉ ngây ngô nhìn Sở Mặc, rồi bất thình lình khóc nức lên.
Thẩm Tinh Tuyết vừa khóc, Thẩm Ngạo Băng và Diệu Nhất Nương cũng không nhịn được chảy nước mắt.
Sở Mặc nhìn vết thương trên người hai nàng, không nói gì nữa, trựctiếp lấy đan dược và thuốc chữa thương đưa đến, trầm giọng nói:
- Sao các ngươi ngốc vậy. Bị đánh lại không biết trốn đến Sở cung à?
Những người khác không biết Huyễn Thần giới thì không nói làm gì nhưng Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết đều biết, hai người cũng biết cả khẩu quyết tiến vào Sở cung, nên Sở Mặc thấy rất kỳ lạ, tại sao hai người bị đuổi giết thê thảm như vậy cũng không đến Sở cung trốn?
Diệu Nhất Nương ngạc nhiên nhìn Sở Mặc nói:
- Ngươi không biết chuyện gì sao?
Diệu Nhất Nương vừa bôi thuốc cho Thẩm Tinh Tuyết, vừa ảm đạm nói:
- Không biết Huyễn Thần giới xảy ra chuyện gì mà chúng ta không thể sử dụng khẩu quyết ngươi dạy lúc trước.
- Hả?
Sở Mặc ngẩn ra, sắc mặc dần trầm xuống. Đã một năm nay, hắn cũng không tiến vào Huyễn Thần giới, chỉ quanh quẩn ở mấy nấm mồ trong Quy Khư học tập cùng các vị tiền bối.
Nếu Diệu Nhất Nương không nói, hắn có khi còn quên béng nơi đómất rồi. Nói đến mới nhớ, Tần Thi và Đổng Ngữ vẫn còn ở đó đợi hắn chuẩn bị tài liệu lên Trúc Cơ cho các nàng.
- Khi nào thì không vào được vậy?
Sở Mặc hỏi.
- Lúc trước vẫn còn vào được mà.
Thẩm Tinh Tuyết nói.
- Sao có thể thế được. Các ngươi hộ pháp giúp ta.
Sở Mặc liếc mắt nhìn Thẩm Ngạo Băng đang giúp hai nàng chữa thương, không nói thêm, trực tiếp niệm khẩu quyết muốn đến Sở cung. Đọc xong khẩu quyết, Sở Mặc ngẩn người vì chính hắn cũng không vào được.
Thẩm Ngạo Băng mù mờ nhìn Sở Mặc, không biết hắn đang làm gì, lại quay ra nhìn Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết. Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết chưa được Sở Mặc đồng ý nên sẽ không nói, chỉ giữ im lặng.
Sở Mặc cũng không nói nhiều, lại đọc thầm khẩu quyết tiến vào Huyễn Thần giới. Nhưng vẫn không được.
Lần này, Sở Mặc thật sự luống cuống. Mặc dù hơn một năm naykhông tiến vào, nhưng Huyễn Thần giới có ý nghĩa rất trọng yếu với Sở Mặc. Nói không ngoa, tất cả sức mạnh của hắn đều có được từ Huyễn Thần giới.
Còn chưa nói đến nơi đó còn có tài liệu Sở Mặc dùng để xây Ngũ hành đạo cơ.
- Sao thế nhỉ?
Sở Mặc hơi thất thần lẩm bẩm. Sau đó, như nhớ ra cái gì, hắn lấy bản tin từ Thương Khung Thần Giám ra coi.
Cũng còn may, bản tin vẫn sử dụng bình thường. Sở Mặc bắt đầu đọc tin, rất nhanh tìm được thông tin mình muốn.
- Xảy ra chuyện lớn rồi. Nghe nói Giới Linh ở nhân tầng đã làm trái với quy tắc của Huyễn Thần giới, mở cửa sau, kiến tạo cả một tòa cung điện cho một thiếu niên đến từ Nhân giới. Sau khi bị người khác phát hiện, chuyện này đã dấy lên sóng to gió lớn ở Huyễn Thần giới. Nhiều nhân vật lão bối cùng xuất hiện muốn Giới Linh ở nhân tầng giải thích.
- Thái độ của Giới Linh ở nhân tầng lại rất kiên quyết, căn bản không buồn để ý đến mấy lão bối này. Nhưng việc này cũng không thể xóa bỏ sự thật Giới Linh nhân tầng đã vi phạm quy định. Nhiều đế chủliên thủ cùng công kích Giới Linh. Giới Linh giận dữ, sử dụng quy tắc để đối kháng, nhân tầng đại loạn...
- Lại nghe nói nguồn cơn câu chuyện là từ một thiếu niên ở Nhân giới...
- Thiếu niên ở Nhân giới tiến vào Huyễn Thần giới có hai người. Một là Sở Mặc, vừa tiến vào nhân tầng không bao lâu đã đắc tội với con cháu của nhiều đại tộc ở Thiên giới, bị người khác dùng thủ đoạn giết chết. Ngay sau đó, lại xuất hiện một thiếu niên tên là Lâm Bạch. Thiếu niên này chế thuốc cực tốt, duy trì quan hệ mật thiết với Linh Đan Đường. Đọc một đoạn tin dài, Sở Mặc cau mày. Hắn không biết đang yên đang lành tại sao lại xuất hiện vấn đề.
Dựa vào lời Giới Linh nói lúc trước, Sở cung là một không gian khép kín, mặc dù ở trong Huyễn Thần giới nhưng người khác không có khả năng phát hiện ra.
Trừ phi... Sở Mặc nghĩ đến một khả năng khác, mày càng nhíu chặt hơn. Hắn bắt đầu lục tìm thêm thông tin, chẳng mấy chốc đã tìm được.
- Giang hồ đồn đại phát hiện được Tần Thi tiểu thư của Tần gia ở Thiên giới, vốn đã mất tích rất lâu nay lại xuất hiện ở Huyễn Thần thành. Nhưng kỳ lạ là, cảnh giới của nàng từ Phi Thăng kỳ lại tụt xuống dưới cả Tiên Thiên, chưa vào Trúc Cơ.
Phía dưới tin này có rất nhiều người bình luận, nói rằng mình đã nhìn thấy vị công chúa của Tần gia.
Sở Mặc đọc lướt hơn một trăm tin mới tìm được tin có giá trị. Người viết tin họ Tần, trên bảng tin lấy tên là Tần Hổ.
Đa số người trên bản tin đều dùng tên giả, nào là Phi Tiên tiểu thần long rồi Đại bá vương Thiên giới các loại... Tuy nhiên, cũng có nhiều người khinh không dùng tên giả, phân nửa trong số họ đều là con cháuđại tộc ở Thiên giới.
Tần Hổ nói:
- Đúng là đã có người thấy công chúa của Tần gia, gia chủ của Tần gia rất tức giận, cho rằng Giới Linh đã nhốt Tần Thi công chúa.
Chỉ một câu nói đã giải thích rất nhiều vấn đề.
Rất có thể người của Tần gia nổi giận vì nghĩ hồn đèn ở Thiên giới của Tần Thi và Đổng Ngữ đều tắt, có nghĩa các nàng đã chết.
← Ch. 0697 | Ch. 0699 → |