Vay nóng Tima

Truyện:Thí Thiên Đao - Chương 1192

Thí Thiên Đao
Trọn bộ 2723 chương
Chương 1192: Vạch trần gốc gác của các ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2723)

Siêu sale Shopee


Tuy nhiên hiện tại cảnh còn nhưng người lại sớm không còn rồi. Lạc gia đã công khai chân chính nội tình là chi thứ của Lạc gia ở Thiên giới.

Mà Tiểu Điệp... cũng từ Phục Tiểu Điệp biến thành Ma Tiểu Điệp, hai bên đứng vào thế đối lập.

- Ta không có càn quấy, ta chỉ là thay trời hành đạo. Ừ, cùng với việc làm của các ngươi đều giống nhau!

Tiểu Điệp vô cùng dứt khoát nói:

- Trước tiên nói về việc Lạc gia của các ngươi đã làm ra một chuyện tồi tệ nhất đi. Nói xong, nàng cũng không đợi bọn Lạc Vũ Thành và người của Lạc gia có bất kỳ phản ứng gì mà nói thẳng:

- Chuyện quá xa xưa thì không nói, Lạc gia các ngươi trong những năm gần đây làm quá nhiều việc ác không thể nói hết. Đáng nói nhất chính là trong vòng trăm năm nay, mười ba năm trước đây một gia tộc phụ thuộc vào Lạc gia các ngươi. Gia tộc kia họ Thịnh, gia chủ tên là Thịnh Vĩnh Huy. Ta nghĩ người Lạc gia các ngươi chắc là không quên tên hắn phải không?

Lúc này từ bốn phương tám hướng liên tục có tu sĩ bay đến.

Những tu sĩ này tất cả đều là đại nhân vật có mặt mũi trong Tiêngiới. Trong trận đại chiến này đã hoàn toàn đả động đến tất cả những nhân vật nổi tiếng nhất của Tiên giới. Nhìn qua dường như chính là hành động nhằm vào hai đại ma đầu, nhưng trên thực tế lại mơ hồ có thâm ý muốn thay đổi vận mệnh của toàn bộ Tiên giới.

Cho nên, hễ là những người có tư cách hoặc là một đại nhân vật, tất cả đều luôn luôn chú ý đến tình hình trận chiến này.

Tình thầy trò giữa Ma Quân và Sở Mặc người biết được cũng không nhiều. Chẳng biết vì sao lại không có bất kỳ ai lan truyền ra ngoài, cho nên rất nhiều người đối với việc Ma Quân tham gia vào trận chiến đều không hiểu được lý do. Bọn họ đều cho rằng Ma Quân đang trả thù! Trả thù năm đó đã bị toàn bộ Tiên giới đuổi giết!

Bên này sắc mặt của Lạc Vũ Thành càng ngày càng khó coi, y rất muốn ngăn cản lời nói tiếp theo của Phục Tiểu Điệp.... nhưng mà nháy mắt lại thấy càng có nhiều người đến đây, nếu như liều mạng để ngăn cản thì chính là do bản thân chột dạ.

Bên này y đang rối rắm thì Tiểu Điệp ở bên kia không chút do dự tiếp tục nói:

Thịnh Vĩnh Huy thật ra là một người rất có năng lực hơn nữa còn là một người rất tốt. Ta tin rằng các vị ở đây hẳn đều đã nghe nói qua cái tên này. Ở nơi xa có người mở miệng nói:

- Đương nhiên có nghe nói, người này không đến một trăm năm mươi tuổi đã tu luyện tới Phi Thăng Kỳ. Còn nhớ năm đõ đã cưới được một nữ tu sĩ được xưng là nữ nhân đẹp nhất ở Tiên giới làm vợ, được rất nhiều người hâm mộ!

- Đúng vậy, vị bằng hữu này quả là một người biết chuyện.

Tiểu Điệp sâu kín nói:

- Một người tu sĩ như vậy lẽ ra dựa vào một đại gia tộc như Lạc gia hẳn là có thể tiến đi rất cao rất xa! Nhưng mà ai có thể nghĩ đến... tai họa của hắn... chính là do cưới được vị được xưng là đệ nhất mỹ nữ ở Tiên giới cũng bắt đầu xuất hiện! Tiểu Điệp nói xong đột nhiên lấy tay chỉ vào Lạc Vũ Thành lúc này sắc mặt vô cùng khó coi nói:

- Lạc gia chủ, mời ngươi giải thích một chút. Vị đệ nhất mỹ nữ của Tiên giới năm đó vì sao ở trong nhà của ngươi? Vì sao trở thành nữ nhân của ngươi?

- Cái gì? Có chuyện này sao?

- Làm sao lại có chuyện như thế này?

- Có ý gì? Ngươi nói là Lạc gia chủ đoạt vợ con của Thịnh Vĩnh Huy sao?

- Ha ha, chuyện này quả thật thú vị. Cướp đoạt nữ nhân của gia tộc phụ thuộc vào mình...Chuyện tình mất nhân phẩm như thế cũng làm được sao?

- Đây chính là đệ nhất mỹ nữ Tiên giới đó...

- Cho dù có là đệ nhất mỹ nữ Thiên giới cũng không thể làm như thế!

- Đúng đấy, cái này gọi là người làm chuyện lớn sao?

Đám người xung quanh lập tức có nhiều sắc mặt khác nhau, đều bắtđầu nghị luận.

- Ngươi, ngươi nói bậy! Ngươi ngậm máu phun người!

Sắc mặt của Lạc Thành Vũ đã xanh mét, giận tím mặt nổi giận nói:

- Phục Tiểu Điệp... nếu không phải ta vì từng có sự giao hảo với phụ thân của ngươi...

- Đừng nói quang minh chính đại như thế.

Tiểu Điệp đã cắt đứt lời của Lạc Thành Vũ nói.... Sau đó nhìn về những người xung quanh đang vô cùng khiếp sợ nói:

- Chuyện đi vu khống người khác cho tới bây giờ ta cũng không thèm làm. Lạc gia chủ... Hiện tại ta để cho ngươi biết được trên đời nàycũng có công đạo thiên lý đó! Làm việc trái với lương tâm ngươi nên thành thật mà trốn trong nhà. Đừng đi chung quanh rêu rao còn tỏ vẻ dương dương đắc ý. Thay trời hành đạo? Ngươi tưởng là chuyện bở sao? Ngươi cũng có tư cách nói những lời này sao?

Tiểu Điệp nói xong khẽ vươn tay, ở trong không trung nhẹ nhàng phất một cái.

Thủy Kính Thuật!

Những tu sĩ ở đây liếc mắt một cái đã nhìn ra pháp thuật mà Tiểu Điệp thi triển. Sau đó, từ trong không trung xuất hiện một gương mặt thật to. Đầu tiên chiếu vào mắt mọi người chính là một nam tử quần áo lam lũ nhìn qua giống như ăn mày.

Lập tức có người mắt sắc nhìn một cái đã nhận ra người trong tấm hình đó, không kìm được mà hô to:

- Thịnh Vĩnh Huy? Trời ạ... Người này chính là thiên chi kiêu tử của Thịnh gia năm đó sao?

- Đúng là Thịnh Vĩnh Huy rồi... Hắn làm sao lại có thể luân lạc đến thế này?

- Nghe nói năm đó Thịnh gia bị kẻ thù đánh bất ngờ, cả gia tộc diệt vong. Thiên chi kiêu tử Thịnh Vĩnh Huy của Thịnh gia đã hoàn toàn biến mất. Không thể ngờ được... y lại trở thành một tên ăn mày, này...này quả thật không thể tin được!

Ở đây, những người từng nghe kể về Thịnh Vĩnh Huy đều vô cùng giật mình đối với vị thiên chi kiêu tử của Tiên giới ngày xưa nay lại luân lạc đến hoàn cảnh này.

- Lão thất phu Lạc Vũ Thành, không thể tưởng được... Thịnh mỗ còn sống đi? Ha hả, có phải ngươi cảm thấy với tính tình của ta nếu gặp kiếp nạn như thể chắc hẳn đã xấu hổ và giận dữ rồi tự sát có đúngkhông?

Trong hình ảnh kia, tên ăn mày tóc tai rối bù nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng ngời nhìn về phía Lạc Vũ Thành.

Ánh mắt của những người xung quanh trong nháy mắt đồng thời đều nhìn về phía Lạc Vũ Thành.

Cảm nhận được ánh mắt khác thường từ bốn phía, Lạc Vũ Thành cảm giác trên mặt giống bị người ta đánh 2 đấm vào mặt, nóng rát.

Lúc này, tên ăn mày trong tấm hình, âm thanh lại từ từ tiếp tục truyền đến:

- Cảm tạ Tiểu Điệp tiểu thư và Ma Quân huynh còn có thể nhớ đến lão ăn mày tàn phế này.

Nói xong, bước đến hướng Tiểu Điệp và Ma Quân ôm quyền nói:

- Cảm tạ đan dược giải độc của Đan Tông những năm gần đây, để Thịnh mổ ... có thể kéo dài hơi tàn đến nay.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2723)