← Ch.1274 | Ch.1276 → |
Tư Đồ Đồ có chút phức tạp nhìn Sở Mặc, thầm nói:
- Ta là thị nữ của ngài, không phải là bảo mẫu của mấy nàng đó.
- Giúp đỡ bọn họ, coi như là trợ giúp ta.
Sở Mặc nghiêm túc nói.
Tư Đồ Đồ sau một lúc lâu do dự mới gật đầu nói:
- Vậy được rồi, Sở Mặc, thật ra ta cũng không thích cùng bên cạnh cậu như vậy.
- Ha ha
Sở Mặc không nhịn được cười rộ lên.
Sắc mặt Tư Đồ Đồ trở nên hồng, giải thích:
- Ta không phải là sợ nguy hiểm, mà là.... Dừng một chút, nói:
- Thôi đi, không nói cái kia nữa.
Sở Mặc lấy trên người ra một cái nhẫn trữ vật, đưa cho Tư Đồ Đồ, nói:
- Trong này, có một triệu cực phẩm Thiên Tinh Thạch, cô cầm lấy, tài nguyên tu luyện sau này ta cung cấp cho cô.
Con người Tư Đồ Đồ lóe lên nhìn Sở Mặc:
- Ôi!!! Còn là một đại phú ông nữa nè. Đây là đang muốn bao nuôi ta hả? Sở Mặc mờ mịt liếc dáng người có chút gầy yếu của Tư Đồ Đồ, thản nhiên nói:
- Cô nghĩ nhiều rồi.
- Cậu... xéo ngay cho ta!
Tư Đồ Đồ nghiến răng nghiến lợi nói.
- Lúc này mới giống cô.
Sở Mặc bình tĩnh nhìn Tư Đồ Đồ:
- Ta hy vọng lúc nào cũng thế, cô cũng đều là một Xạ thủ thần tư thế hiên ngang trước kia. Sở Mặc nói xong, cười cười, xoay người rời đi.
Tư Đồ Đồ kinh ngạc nhìn bóng lưng của Sở Mặc. Thật lâu sau mới nhẹ nhàng dậm một chân, sắc mặt trở nên hồng hồng, nhẹ giọng nói thầm:
- Hừ, người ta vẫn luôn là thế mà!
Ở một nơi hoang vắng trên Thiên giới, phóng mắt nhìn toàn bộ nơi này khắp nơi đều mờ mịt, trong phạm vi mấy nghìn vạn dặm đều hoang tàn vắng vẻ. Sở Mặc lựa chọn bế quan tấn công Phi Thăng kỳ đỉnh ở nơi này là có nguyên nhân. Nơi này thoạt nhìn dường như linh khí rất loãng, so với những nơi khác của Thiên giới thì kém nhiều lắm, thậm chí ngay cả một vài nơi ở Linh giới còn tốt hơn.
Bởi vậy, năm tháng vô tận gần như không có ai lựa chọn dừng lại ở nơi này. Đối với tu sĩ Tiên giới, nơi như thế này bọn họ ngay cả liếc mắt cũng không có hứng thú. Nhưng ở trong mắt Sở Mặc, nơi này cũng là một bảo địa tu luyện vô cùng hiếm thấy!
Năm đó Đại Thế Giới chia năm xẻ bảy, nơi có linh khí yếu nhất trở thành Nhân giới. Năm tháng trôi qua, linh khí dần dần khô kiệt. Đến cuối cùng Nhân giới ngay cả người tu luyện cũng không có, chỉ còn lại người luyện võ cấp thấp nhất. Có thể tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên đã là hạng người kinh tài tuyệt diễm, thiên phú trác tuyệt rồi.
Linh khí của Linh giới cũng không nhiều lắm, nhưng ít ra có thể duy trì cho người tu luyện tu hành. Những nơi khác, linh khí cũng coi như là nồng đậm. Linh khí của Tiên giới tốt hơn nhiều, thậm chí có thể coi là vô cùng nồng đậm.
Thiên giới nhất định là tốt nhất, là nơi có linh khí đủ nhất, những nơi bị chia tách cũng không bị giảm xuống.
Nhưng Sở Mặc vẫn luôn cảm thấy một nơi như Tiên giới sẽ không có nơi linh khí khô kiệt gần như gần giống với Nhân giới. Cho nên, trước mắt có thể thấy được, sâu trong nơi này chôn dấu linh mạch bị phong ấn. Vừa nhìn đã hiểu ngay, rõ ràng vô cùng.
Sở Mặc xếp bằng ở trung tâm mảnh đất. Đầu tiên là vận tự quyếtCửu Tự Chân Ngôn, đào một cái động ngũ hành nguyên tố ở trong này, phá tan phong ấn linh mạch khắp mặt đất, sau đó bắt đầu vận hành Đạo Cực Quyển trong Thiên Ý Ngã Ý.
Linh khí trong trời đất mênh mông cuồn cuộn trào vào đan điền của Sở Mặc. Ngũ sắc đạo đài trong đan điền Sở Mặc điên cuồng vận chuyển, hấp thu phần lớn tinh khí, hóa thành lực lượng trong cơ thể, không ngừng tấn công vào tầng cao hơn.
Thủ đoạn như này nếu bên ngoài thấy được nhất định sẽ bị chấn động đến tột cùng. Bởi vì trên đời này có rất ít người có thể tu luyện như vậy. Trong Thiên giới có lẽ sẽ có một thiên kiêu như vậy, ví dụ như khi đến tuổi thì sẽ nhẹ nhàng nhập vào con đường Đế Chủ. Nhưng ở Tiên giới gần như là không ai có thể làm được như thế.
Cảnh giới của Sở Mặc tăng lên rất nhanh, tốc độ nâng cao, ngay cả bản thân hắn cũng hơi cảm thấy sợ hãi.
Hắn vẫn sợ đạo cơ của mình không được, bởi vậy, mỗi một bước đều đi vô cùng vững vàng. Nhưng chuyện có nặng có nhẹ, thời khắc mấu chốt, Sở Mặc có sự quyết tâm mãnh liệt muốn đột phá, cũng không có ai có thể ngăn cản. Ầm!
Xiềng xích gông cùm trong thân thể từng cái một bị giải khai.
Thân thể con người, bản thân nó chính là một bảo tàng lớn ẩn chứa chí lý trời đất cùng tới sự tương hợp với Đại Đạo. Đây cũng là lý do cơ bản vì sao tu sĩ là con người sẽ tu luyện nhanh hơn nhiều so với những sinh linh không phải người kia.
Người, chính là con cưng chân chính của vũ trụ này, là đối tượng mà tất cả sinh linh đều hâm mộ. Cảnh giới của Sở Mặc tăng lên với tốc độ cao. Nếu từ trên bầu trời nhìn xuống, nơi Sở Mặc đang ở dường như một lốc xoáy lớn, trong đó cuồn cuộn tinh khí lao ra từ sâu trong lòng đất, gào thét vọt về phía Sở Mặc.
Ba ngày!
Sở Mặc chỉ dùng thời gian ba ngày đã tấn công được cảnh giới Phi Thăng kỳ đỉnh.
Sau đó, hắn đứng thẳng dậy, ngưng hấp thu tinh khí trời đất ở nơi này. Như hắn nói, nguồn gốc là của trời đất này, cảnh giới tăng lên cũnglà do trời đất nơi này. Ngay cả vì nhanh chóng tăng cao mà điên cuồng hấp thu thì cũng không muốn trời đất nơi này trở thành nơi thực sự khô kiệt.
Từ khi Sở Mặc ngưng hấp thu linh mạch, sâu trong lòng đất nơi này bắt đầu phát sinh biến hóa. Tinh khí mênh mông tuôn từ bốn phương tám hướng. Rất nhanh... tạo thành một trạng thái đối lập với trạng thái cân bằng linh khí ở những nơi khác.
Có lẽ nhiều năm sau, nơi này cũng sẽ từ từ xuất hiện số lượng lớn người tu hành. Lúc này Sở Mặc phi thăng Thiên giới, trực tiếp dẫn động lôi kiếp!
Tam trọng lôi kiếp!
Trước đó hai lần Sở Mặc cũng không hề dẫn động Thiên kiếp. Lần này độ thiên kiếp của Phi Thăng kỳ, Sở Mặc đồng thời dẫn động cả tam trọng lôi kiếp.
Tầng thứ nhất là Luyện Thần Kỳ rồi đến thiên kiếp của Đại Thừa Kỳ. Sau khi dẫn động, Sở Mặc hoàn toàn không hề dừng lại, dẫn động luôn cả Thiên kiếp thứ hai. Đại Thừa Kỳ đến thiên kiếp của Phi Thăng Kỳ. Trên bầu trời, kiếp vân tụ lại với tốc độ khủng bố. Gần như trong nháy mắt, thiên lôi ngút trời màu tím bổ về phía Sở Mặc.
Sở Mặc ngưng lại trong hư không, huyết khí trên cả người bùng nổ, khí thế như rồng, gắng gượng qua hai thiên kiếp nặng nề, trực tiếp từ Phi Thăng kỳ đến thiên kiếp của Đại La Kim Tiên.
Ầm ầm!
Nơi trời đất này hoàn toàn bạo động rồi.
Kiếp vân vô tận gần như bao trùm toàn bộ trời đất, số lượng Thiênkiếp, sấm chớp nối thành một mảng lớn, tia sét màu tím cực lớn bổ ngang Sở Mặc.
← Ch. 1274 | Ch. 1276 → |