← Ch.1847 | Ch.1849 → |
Cho nên, dù đạo của Sở Mặc đã đủ để công phá cảnh giới Chuẩn Thánh, thậm chí là Thánh Nhân, nhưng sức lực mà hắn cần tích lũy lại phải có quá trình khá dài. Cơn khát đối với năng lượng của Sở Mặc hơnxa bất cứ một tu sĩ cùng cảnh giới nào.
Mấy tin tức truyền tới cùng lúc rất khó để người ta bình tĩnh trở lại.
Mà ngay cả người chưa bao giờ tiếp xúc với những điều đó như Lâm Thanh Tú và đầu bếp hói, cũng biểu hiện ra một loại nôn nóng khó hiểu. Dù đại đa số các tin tức này tuyệt đối chẳng liên quan gì đến họ.
Nhưng vẫn khó lòng bình tâm như cũ.
Cái này không quan hệ tới cảnh giới. Bởi vì ai cũng biết, lần này đại vũ trụ La Thiên sẽ trải qua một cơn chấn động lớn. Loại chấn động này giống như quẳng một tảng đá lớn vào trong đầm nước lặng vậy. Gợn sóng trồi lên đủ để lan tỏa tới mọi ngõ ngách trong đầm. Toàn bộ sinh linh trong ao không một vật nào có thể may mắn thoát khỏi, đương nhiên sẽ phải chịu liên lụy.
Huống chi Lâm Thanh Tú và anh hói cũng biết nhiều hơn một chút, rằng chuyện này có liên quan tới ba người bọn hắn.
- Đừng lo, nơi này của chúng ta khá an toàn. Hơn nữa không ai biết con khỉ kia là do chúng ta thả ra đâu.
Lưu Vân Phong an ủi Lâm Thanh Tú:
- Ở đây ngươi chỉ cần dốc lòng tu luyện, không cần lo bất cứchuyện gì.
Lâm Thanh Tú gật đầu đồng ý.
Trong lòng anh hói biết rõ vị trí của mình, sau khi suy nghĩ rõ ràng thì cũng dần bình tâm trở lại. Y có thể sống tới ngày hôm nay, còn xuất hiện tại một trong tam đại cấm địa là cấm địa Khô Diệp, sống nguây nguẩy không tổn hao gì. Với y mà nói, cũng đã là chuyện may mắn bằng trời rồi.
Cho nên, sau khi suy nghĩ thông suốt, cũng chẳng lo chi nữa, mỗi ngày đổi món ngon vật lạ nấu cho những người khác ăn. Tới cảnh giới như bọn họ, nhu cầu đối với đồ ăn sớm đã là có cũng được mà không cũng chẳng sao rồi. Nhưng nếu các món ăn này chẳng những ngon lành, mà lại còn có thể hấp thu rất nhiều năng lượng từ đó, như vậy sẽ không ai từ chối.
Giữa năm người, chỉ có Sở Mặc là can hệ sâu nhất với trận biến động này, nhưng thoạt nhìn, thậm chí hắn còn càng trầm ổn bình tĩnh hơn so với Lâm Thanh Tú và anh hói. Bởi vì Sở Mặc vô cùng rõ ràng, những biến chuyển ngoài kia không phải việc mà hắn có thể nhúng tay vào. Thậm chí cả trận quyết đấu giữa cha mình và Đại Thánh Chung Thành hắn cũng không thể tác động tới được. So với ngày ngày hao tâm tổn trí vì việc này, chẳng bằng bình ổn tinh thần, dốc lòng tu luyện còn hơn.
Tuy nhiên, mọi việc trên thế gian này luôn luôn như thế. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Trận chiến đấu giữa ba người Sở Mặc, Tử Đạo, Lưu Vân Phong với Hạo Nguyệt Tông tại đại vực Thiên Cương rốt cuộc cũng bị phơi bày ra ánh sáng.
Dù sao tên tuổi ba người này đều rất vang dội. Tuy rằng thời gian thành danh của Lâm Hắc do Sở Mặc hóa thân ngắn nhất, nhưng danh tiếng của hắn chẳng hề kém hơn hai người anh em kết nghĩa của mình là bao.
Nhất là cuộc chiến với Tuyết Vô Lệ kia, đã xem như là trận đấu thành danh của "Lâm Hắc". Từ một tu sĩ nhỏ bé không một xu dính túi, bước ngay vào Thiên bảng sân thí luyện. Từ đó gây chấn động cho tất cả mọi người.
Sau lại, việc ba người Sở Mặc, Tử Đạo, Lưu Vân Phong kết bái đã được truyền ra trong một phạm vi nhất định, dẫn tới sự chú ý của không ít người. Nếu không phải sự kiện hoàng tộc La Thiên đột nhiên bùng nổ, chỉ sợ sự chú ý của những người đó với bọn Sở Mặc, Tử Đạo và Lưu Vân Phong sẽ không hề suy suyển.
Hiện giờ, bởi sự cố ý tuyên truyền của vài kẻ, tin tức liên quan tới ba người vẫn bị lan ra.
- Hạo Nguyệt Tông bị tàn sát nhẫn tâm! Người ra tay chính là thiên kiêu tuổi trẻ Lưu Vân Phong của Hạo Nguyệt Tông!
- Lão tổ cảnh giới Thánh Nhân của Hạo Nguyệt Tông bị kẻ mạnh thần bí một đao chém chết.
- Nghe nói kẻ mạnh thần bí đó là người đi cùng với Lưu Vân Phong.
- Có tin tức cực kỳ đáng tin, một trong hai anh em kết nghĩa của Lưu Vân Phong Hạo Nguyệt tông, chính là Lâm Hắc xếp hạng chín trên Thiên bảng, chuyên gia dùng đao!
- Thanh đao Lâm Hắc chém chết lão tổ cảnh giới Thánh Nhân của Hạo Nguyệt Tông, không phải là Hàn Nguyệt Đao dựng lên danh tiếng của hắn, mà nghe nói là một thanh trường đao màu máu.
- Ta phân tích một chút về thảm án của Hạo Nguyệt Tông. Ân oángiữa Lưu Vân phong và tông môn của y thì ta không rõ, cho nên không tiện bình luận nhiều, chỉ muốn nói một câu, người có thể làm ra chuyện như tự tay tàn sát tông môn đào tạo nên mình... ta không dám giao du. Ta chỉ nói chủ yếu về thanh đao màu máu kia. Mọi người đều biết, Lâm Hắc xếp thứ chín trên Thiên bảng là một tu sĩ dùng đao nhập đạo. Nghe nói đao pháp của hắn rất mạnh, nhưng xin mọi người chú ý. Cho dù tu sĩ có mạnh đến đâu, muốn vượt cấp Chí Tôn chém chết một Thánh Nhân thì gần như không thể nào. Đây chẳng khác gì ảo tưởng. Như vậy, vấn đề chỉ có thể nằm ở thanh đao kia. Ta nghe nói trong đại vũ trụ La Thiên từng có một thanh đao tiếng hung hiển hách, không ai có thể khống chế, phàm là chủ nhân nắm giữ thanh đao kia thì không một ai có được kết cục tốt đẹp. Cho nên, cây đao kia từng bị mọi người nghe tên đã biếnsắc. Thanh đao đó, gọi là Thí Thiên.
Khi tin tức kia rơi vào tai bọn Sở Mặc, huynh đệ ba người đều biết, thời điểm thân phận của Sở Mặc bị phơi bày cũng đã không còn xa nữa rồi.
Bởi vì trong La Thiên Tiên Vực hiện nay, người biết năm đó Thí Thiên lưu lạc ở đại vực Viêm Hoàng còn sống rất nhiều. Tuy những Chí Tôn năm đó đa số vẫn đang dừng ở Chí Tôn đỉnh cao, nhưng cũng có rất nhiều người đã tới cảnh giới Thánh Nhân. Giữ địa vị không thấp trong La Thiên Tiên Vực. Tất cả những người này đều có năng lực biết mọi việc xảy ra trong sân thí luyện đầu tiên. Họ, cũng là đám người thuộc nhóm thông minh nhất trên cõi đời này. Tùy tiện một ai đều có năng lực phân tích và phán đoán nằm trên tiêu chuẩn thông thường. Chớ nói chi là thân phận nhạy cảm như Sở Mặc.
Cho nên, sau khi tin tức của Thí Thiên truyền ra không được mấy ngày. Đã có người đứng ra, phát lời khiêu chiến mạnh mẽ!
Người đứng ra này, là Chung Thánh!
Ân oán giữa cha y là Đại Thánh Chung Thành với hoàng tộc LaThiên còn chưa dứt, cuộc chiến đấu với Sở Thiên Cơ bên kia cũng còn chưa bắt đầu, bên này sau khi biết được "Lâm Hắc" có thể là Sở Mặc, y thậm chí còn chẳng buồn đi xác nhận, trực tiếp khẩn cấp đề ra khiêu chiến.
← Ch. 1847 | Ch. 1849 → |