← Ch.1948 | Ch.1950 → |
Mấy ngày nay, cảm ứng của Kỳ Tiêu Vũ đối với Sở Mặc ngày càngrõ ràng, thậm chí còn cảm ứng được Sở Mặc cũng đang tìm nàng!
- Ca ca ngươi yên tâm, cả đời này ta chỉ là người phụ nữ của ngươi! Bái đường thành thân với người khác là không thể nào. Cho nên nếu bọn họ ép ta, ta cũng chỉ có thể dùng cái chết để chứng minh! Ca ca, hy vọng ngươi có thể đuổi tới đúng lúc, mang ta đi.
Kỳ Tiêu Vũ mặt không chút cảm xúc ngồi nơi đó, mặc cho mấy người thị nữ trang điểm cho nàng.
Đoàn người Ma Quân đi theo Hạ Lan Phong, sau khi tới nơi liền được khoản đãi nồng hậu. Nhưng sau khi nghe tên cô dâu, bọn Ma Quân lại có chút nghi ngờ.
- Sở ... Tình?
Thủy Y Y là người đầu tiên cảm thấy không đúng, nàng nhìn Sở Thanh:
- Chỉ khác một chữ so với tên của ngươi.
- Sở... Tình?
Sở Thanh nhẩm kỹ từng chữ, chau chặt đôi mày thanh tú:
- Sao ta cảm thấy như là một cái tên giả vậy.
- Có phải hay không đó là...
Ấn tượng của nữ đế Phiêu Linh với Kỳ Tiêu Vũ cũng cực tốt, rất thích cô gái ương bướng này. Đám người thực sự quá thông minh, chỉ từ một chút xíu dấu vết thôi là có thể đoán ra vài điểm rồi.
Thủy Y Y nói:
- Nàng đã sớm tới biển Thiên giới rồi, nói như vậy, đến tiền bối Ma Quân chúng ta cũng đã gặp, thì nàng không thể không có chút tin tức nào được.
Ma Quân im lặng một chút, sau đó nói:
- Một hồi xem thế nào rồi tính, có lẽ là do chúng ta đa nghi rồi.
Mọi người cùng gật đầu. Sau đó, Hạ Lan Phong đi từ bên ngoài vào, mặt đầy vui mừng nói:
- Ma Quân, Phương Hoa, hai vị đạo hữu, còn có chư vị nữa, ta đã nói chuyện của chư vị với tông chủ rồi, tông chủ bày tỏ sự hoan nghênh tới các vị, chờ lát nữa sau khi tân lang tân nương bái thiên địa xong, ta sẽ mang các ngươi đi gặp tông chủ! Tông chủ muốn đích thân tiếp đón mọi người!
Ma Quân cười chắp tay:
- Làm phiền.
Nữ đế Phiêu Linh cũng gật đầu một cái. Hạ Lan Phong cười khoát tay:
- Nên vậy mà, đi thôi, bây giờ ta mang mọi người tới đại điện dự lễ! Hôm nay quả thực có quá nhiều người tới. Đi trễ sợ là đảo chủ như ta đây cũng hết chỗ!
Trong lòng mọi người đều có nghi vấn nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, đi theo Hạ Lan Phong hướng tới vị trí đại điện.
Rất nhanh, liền đi tới đại điện của Giới Hải đạo tông, sau khi đi vào trong mới thấy quả nhiên là người ra kẻ vào tấp nập. Trong đại điện tiếng người ồn ào huyên náo, Hạ Lan Phong mang theo mọi người đi thẳng về phía trước. Trên đường đi thỉnh thoảng gặp người khác tới chàohỏi Hạ Lan Phong cũng lần lượt trả lễ.
Cuối cùng, rốt cuộc mọi người đều tới hàng trên cùng của đại điện.
Lúc này, từ sau bình phong của đại điện có một cô gái xinh đẹp khuynh thành đi ra.
Khí thế của người phụ nữ này khá là mạnh mẽ, vừa cao quý lại còn tao nhã. Đứng ở nơi cao nhất của đại điện nhưng cũng không hùng hổ bức người.
- Đây là phó tông chủ Hiên Nguyệt. Hạ Lan Phong nhỏ giọng giới thiệu cho đám người Ma Quân.
Hiên Nguyệt nghe, nhẹ nhàng gật đầu về phía Ma Quân và Hạ Lan Phong. Nhìn thấy nữ đế Phiêu Linh, ánh mắt sáng lên, lộ vẻ mỉm cười.
Sau đó, Hiên Nguyệt dời mắt, nhẹ giọng nói:
- Giờ lành sắp tới, chúng ta mời tân lang tân nương ra đây trước đã!
Đám người Ma Quân nhất thời vô cùng sốt ruột nhìn về phía bình phong. Hạ Lan Phong còn tưởng họ đang ngóng tân lang tân nương ra mắt, cười nói:
- Ta cũng rất sốt ruột... Ngươi nói xem đây không phải đám cưới của ta? Ta sốt ruột cái gì chứ?
Ma Quân miễn cưỡng cười cười, vẫn không chớp mắt.
Từ bình phong cao hơn phía trên đại điện, có mấy thị nữ mặc váy đỏ dẫn đầu đi ra, ai nấy đều khá xinh đẹp. Vừa đi vừa thi triển thần thông, nhất thời từ trên cao của đại điện lắc rắc vô số hoa tươi.
Đám thị nữ này, đều là tu sĩ cảnh giới Chí Tôn!
Dưới phép thuật của các nàng, trên đài cao tức thì rực rỡ tươi đẹp, giống như tiên cảnh chốn nhân gian vậy.
Rất nhiều người cũng nhìn với ánh mắt đăm đăm, một số nữ tu sĩ không nhịn được lẩm bẩm nói:
- Nếu là lập gia đình, cũng phải có cảnh tượng như vậy!
Lúc này, tiếng nhạc ưu nhã vang lên, theo tiếng nhạc, một nam một nữ chậm rãi đi từ sau lưng bình phong ra.
Người con trai ngọc thụ lâm phong, cô gái xinh đẹp tuyệt trần.
Tất cả mọi người đều ngây dại, si ngốc nhìn cô gái phía trên đài cao. Tu sĩ có thể xuất hiện tại nơi này đều không phải dế nhũi chưa từng trải việc đời, nhưng xưa nay họ chưa từng gặp được cô gái nào xinh đẹp như vậy!
Trong lúc nhất thời, mấy chục ngàn người bên trong đại điện lặng ngắt như tờ!
Trong nháy mắt nhìn thấy cô gái này, đám người Ma Quân cũng ngây ra như phỗng!
Thủy Y Y vừa định kêu lên thành tiếng, thì lại bị nữ đế Phiêu Linh truyền âm trấn áp:
- Chớ có lên tiếng! Xem trước đã!
Tình thế này thực sự là nguy hiểm đến tột cùng rồi!
Đây là nơi nào chứ?
Đây là hang ổ của Giới Hải đạo tông!
Người ở đây là những ai?
Tất cả cao thủ trong Giới Hải đạo tông, cao thủ mười ba đảo, tông chủ Giới Hải đạo tông... Còn có nhiều sinh linh mạnh mẽ trong GiớiHải đạo tông như vậy!
Chỉ riêng hơi thở đại thánh trong chính giữa đại điện Giới Hải đạo tông đã có trên trăm người!
Đây không phải là đại vực Viêm Hoàng, lại càng không phải Phiêu Diêu Cung của họ.
Đây là một cấm địa trong La Thiên Tiên Vực!
Nơi này, dù là hoàng tộc La Thiên cũng không dễ dàng tấn công. Đám người bọn họ lại có bao nhiêu người? Ma Quân mới là đại thánh sơ kỳ, nữ đế Phiêu Linh đại thánh sơ kỳ, Hồng Nguyệt là thánh nhân hậu kỳ, bọn Thủy Y Y, Sở Thanh, Tử Yên chỉ là Chuẩn Thánh đỉnh cao!
Thậm chí còn chưa được tính là Thánh nhân!
Số lượng Thánh nhân ở đây, không dưới ngàn người!
Vậy còn bên ngoài đại điện thì sao?
Còn có bao nhiêu? Chỉ bằng mấy người này, muốn mang Kỳ Tiêu Vũ đi khỏi đây, căn bản là nói mơ!
Thủy Y Y là cô gái thông minh cỡ nào, Sở Thanh, Hồng Nguyệt, Tử Yên lại có ai là ngu ngốc?
Cho nên dù chỉ là thoáng kinh hãi một lát, các nàng liền khôi phục bình thường.
Trong mắt người bên ngoài, chỉ là bị vẻ xinh đẹp của cô dâu làm choáng váng thôi, cũng không khiến ai chú ý. Trên thực tế, hầu như phản ứng của mọi người cũng không khác lắm. Đều ngắm tới ngây người.
Lúc này, Hiên Nguyệt khẽ cười nói:
- Sao, thiếu của phu nhân của chúng ta đẹp chứ?
Chính giữa đại điện to lớn, lúc này mới vang lên những tiếng hít hơi lạnh, còn có nuốt nước miếng.
Trên mặt Hiên Vô Địch tràn đầy vui vẻ, dùng khóe mắt liếc nhìn Kỳ Tiêu Vũ xinh đẹp khuynh thành bên cạnh thầm nghĩ: Đây chính là vợ ta! Là người phụ nữ sẽ chung sống với ta cả cuộc đời! Từ đây chúng ta sẽ song túc song phi!
← Ch. 1948 | Ch. 1950 → |