← Ch.2150 | Ch.2152 → |
Linh Thông Thượng Nhân thực lực quá mạnh mẽ. Cho dù là đạo hạnh hay chiến lực đều không phải thủ lĩnh đời trước của Toa Lan có thể so sánh được. Y muôn đời sắp đặt tính toán không phải đơn giản là người chỉ có đầu óc. Vô tận năm tháng tu luyện làm cho Linh Thông thượng nhân ở bất kỳ phương diện nào đều vượt qua đối thủ cùng cảnh giới. Thành cao thủ chân chính, ngạo nghễ thế gian từ vạn cổ tới nay.
Oanh!
Một thần thông cường đại của Linh Thông Thượng Nhân đánh tới.
Thần thông đó vậy mà hóa thành từng mảnh cung điện nhỏ san sát nối tiếp nhau sắp hàng chỉnh tề, xuất hiện trong hư không.
Trong chớp mắt đã bao vâ thủ lĩnh đời trước của Toa Lan đạo tặc lại. Cửa ra vào của mỗi một tòa cung điện đều có sinh linh vô cùng cường đại đứng gác. Khuôn mặt của bọn họ lạnh lùng, trên người bọn họ sát khí thấu trời. Cùng nhau công kích về phía thủ lĩnh đời trước Toa Lan đạo tặc.
Thủ lĩnh đời trước của Toa Lan nổi giận gầm lên một tiếng, phân thân ngàn vạn, đồng thời thi triển ra đạo hạnh của bản thân, muốn phá giải thần thông của Linh Thông Thượng Nhân.
Nhưng tiếp theo gã đã phát hiện đạo hạnh của đối phương quá sâu! Tùy tiện ngưng kết vùng cung điện này, cơbản không phải là hư ảnh và huyễn tượng, mà là tồn tại vô cùng chân chính, vô cùng chân thực!
Thậm chí ngay cả sinh linh trong cung điện kia cũng toàn bộ đều thật sự tồn tại, không phải là giả tưởng!
Hô!
Thủ lĩnh đời trước của Toa Lan rốt cục nhịn không được, ở sâu trong nội tâm liên hệ với một cao thủ cổ lão:
- Cổ tổ, xin ngài rời núi giúp ta, nếu không Toa Lan nhất mạch...sẽ bị đoạn tuyệt từ đây!
Ầm!
Vô số công kích đánh thẳngvào trên người tên thủ lĩnh này, làm thân thể của gã bị đánh bay.
Cao thủ cảnh giới Thái Thượng cũng không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Máu này, một giọt có thể hủy diệt một tên tu sĩ Tổ Cảnh!
Rống!
Đột nhiên ở vô tận xa xôi, trong hư không vang lên một tiếng rống giận dữ.
Tiếp theo, một sự chấn động mênh mông tấn công về phía này.
Linh Thông Thượng Nhân cũng nao nao, chỉ có điều trong mắt của y lộ ra một vẻ đùa cợt, thân hình lập tức xuất hiện ở bên cạnh tên thủ lĩnh kia thuận tay chém xuống. Bàn tay của y... Trong nháy mắt hóa thành vũ khí bén nhọn nhất thế gian.
Một chưởng thôi đã chém đầu của tên thủ lĩnh Toa Lan đời trước xuống.
Rầm rầm rầm!
Trên bầu trời truyền đến một thanh âm vỡ nát.
Cao thủ cảnh giới Thái Thượng thế mà bị người ta trảm rơi đầu. Cảnh tượng này dẫn tới thiên tượng liên tiếp xảy đến.
Linh Thông Thượng Nhân một tay nắm lấy đầu lâu của tên đạo tặc, sau đó, hung hăng ném cái đầu đó về phía phương xa đang chấn động.
Ầm!
Cái đầu này bay qua bên kia lại bị nổ tung!
Nguyên thần của tên Toa Lan đạo tặc này vô cùng chật vật lao ra, một lần nữa ngưng kết lại thành hình dáng của gã, nhưng khí tức trên người, cũng đã yếu đi vô số lần!
Thân thể Thái thượng của gã cũng đã bị phế bỏ!
Đầu lâu đã nổ tung!
Kết quả này, làm cho người ta không biêt nói gì.
Linh Thông Thượng Nhân đúng là quá cường thế.
Sau khi cái đầu kia nổ tung, bên kia lần nữa truyền đến một tiếng rít gào, chỉ có điều lần này, bên trong tiếng gầm gừ đó lại mang theo một tia thống khổ.
Cổ Tổ của Toa Lan đạo tặc còn chưa kịp ra tay cũng đã bị thương!
Trận chiến này hầu như hoàn tòa phát ra năng lực mà Linh Thông Thượng Nhân tích lũy trong những năm tháng vô tận. Uy lực đó đủ khiến cho bất kỳ một sinh linh nào đều phải chấn động, run rẩy.
Sau khi cứ bị người ta áp bức, lại lần nữa ra tay, lực lượng trong nháy mắt phát ra làm cho toàn bộ vùng vũ trụ này đều chấn động theo.
Bên phía Sở Mặc cũng đánh tên thủ lĩnh còn lại tới mức dường như không có sức mà đánh trả.
Sau đó, Sở Mặc thuận tay vung một đao chém tới đầu lâu của gã. Một đao đó quá mức hung ác, hủy diệt một phần Nguyên Thần của tên thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc.
Bầu trời này, dường như bị trận chiến đấu này làm cho tan tác hoàn toàn.
Cự Đầu cảnh giới Thái Thượng gặp nạn, cảnh tượng này, ở trong cả Thông đạo đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện.
Lần trước, đã có đến mười mấy kỷ nguyên trước, một lão tổ Thái Thượng của Sở thị vương tộc bị sinh sinh đánh chết. Một lần đó, làm toàn bộ sinh linh trong Thông đạo này chấn động đến cạn lời.
Mười mấy kỷ nguyên về sau, lại một lần nữa phát sinh trận chiến của cảnh giới Thái Thượng. Hủy diệt cả một bầu trời, cũng làm cho hai tên lão tổ cảnh giới Thái Thượng gặp nạn.
Có rất ít người biết, mỗi một đời thủ lĩnh của Toa Lan đạo tặc, cho dù là nam hay nữ, đều gọi là Toa Lan. Dù là sau khi từ chức, tên gọi này cũng sẽ không thay đổi. Ý nghĩa đây là một loại truyền thừa, cũng là một loại văn hóa đặc hữu của tổ chức Toa Lan đạo tặc.
Ngày hôm nay, tổng cộng có ba tên Toa Lan, hai lão tổ cảnh giới Thái Thượng đều đã gặp nạn. Mặc dù không chết đi nhưng đã mất đi sức chiến đấu, dũng khí cũng đã đi xuống.
Còn lại thủ lĩnh nhiệm kỳ kế của Toa Lan cũng bị Cổ Băng Băng hung hăng bức ép đến mức không thể hoàn toàn thi triển ra toàn bộ thần thông.
Sau khi tên Cổ Tổ Toa Lan xuất hiện thì cục diện trên chiến trường vẫn không có bất kỳ thay đổi nào.
Tên Cổ Tổ kia cũng không phải là người mà là một con quái vật khổng lồ, so ra còn lớn hơn một con Cổ thú.
Vừa ra tới nơi đã bị Linh Thông Thượng Nhân dùng đầu lâu của thủ lĩnh Toa Lan đánh cho một cái, bị thương nhẹ, cũng khơi dậy huyết tính, xông lên chiến đấu với Linh Thông Thượng Nhân.
Thủ lĩnh đời trước cùng thủ lĩnh hiện tại của Toa Lan đạo tặc đều chỉ còn lại nguyên thần đã bị thương, mặc dù đã sinh ra cơ thể mới nhưng chiến lực kém xa so với trước kia!
Một mình Sở Mặc đối chiến với hai người bọn họ.
Trận đại chiến này đã khiến cho hầu hết những cổ tộc trong thông đạo phải quan tâm. Ở thế giới trong Thông đạo, khoảng cách mặc dù xa xôi nhưng tin tức được truyền đi lại có rất nhiều biện pháp, có thể chớp mắt là tới. Cho nên, trận chiến bên này đã kinh động rất nhiều người
Thậm chí ngay cả một vài lão tổ cấp Cự Đầu, cũng rối rít xuất quan, chú ý tới trận chiến đấu này.
- Toa Lan đạo tặc có thể ở thông đạo tung hoành nhiều năm như vậy, há lại là một đám tiểu hài tử hồ đồ, thế lực của chúng có khả năng bị tiêu diệt sao?
- Bên trong Toa Lan đạo tặc có một tên đầu lĩnh đã đạt cảnh giới Thái Thượng, có khả năng không chỉ tồn tại một người. Đám tiểu hài tử này sợ là phải chịu thua thiệt.
← Ch. 2150 | Ch. 2152 → |