← Ch.2418 | Ch.2420 → |
Loài người vừa đáng sợ vừa vô sỉ thế này đến cùng là đến từ đâu?
Trong biển tinh thần của người phụ nữ mặc đồ trắng, giây lát, dường như có một tia chớp lớn xẹt qua.
Nàng ngay lập tức hiểu được lai lịch của hai người. Là thế giới thân thể Cổ Thần!
Chắc chắn là nơi đó!
Thật là một tin tức rung trời chuyển đất, trước giờ trong toàn Tứ Đại Thiên chẳng ai tin rằng trong thế giới thân thể Bàn Cổ lại có thể sinh ra người mạnh mẽ đến thế.
Hơn nữa, trong thế giới thân thể Bàn Cổ không phải còn có thủ hạ tâm phúc của Tứ Đại Thiên Chủ canh giữ hay sao? Sao có thể có nhân vật như này chạy tới được? Chẳng lẽ những người Tứ Đại Thiên Chủ phái đi đều thất bại hay sao? Điều này sao có thể?
Trong lòng người phụ nữ tràn đầy sợ hãi. Đây không thể là sự thật.
Vù!
Hỗn Độn Hồng Lô đang luyện hóa lực lượng tinh thần lúc này lại phát ra tiếng vù vù hưng phấn.
Lực lượng này đúng là một trong những loại lực lượng tinh khiết nhất thế gian, đối với pháp khí như Hỗn Độn Hồng Lô chắc chắn là thuốc bổ cao cấp nhất, dù là dược gì cũng không thể bằng được lựclượng này mà!
Người phụ nữ mặc đồ trắng suýt nữa thì tức chết. Nàng huy động một lực lượng vô thượng, đánh bay Hỗn Độn Hồng Lô.
Nhưng Sở Mặc lúc này lại thừa cơ công kích không chừa điểm chết.
Cuối cùng tên nữ tu sĩ Thiên nhân này một thân lực lượng mười không còn tới một. Tuy nàng cũng mang đến cho Sở Mặc phiền toái không nhỏ, khiến cho thân thể Sở Mặc phải chịu thương tích vô cùng lớn, nhìn qua máu me đầm đìa, chật vật vo cùng, nhưng chính nàng cũng sắp phải ngã xuống. Nàng không cam lòng, nàng căm phẫn, thậm chí nàng còn có cảm giác điên cuồng.
Nàng không hiểu vì sao. Một tên loài người mà thôi, chỉ là một tên loài người bẩn thỉu chui ra từ thế giới thân thể Cổ Thần sao có thể có chiến lực đáng sợ như thế được?
Đến thời khác cuối cùng này, nàng cuối cùng cũng hiểu. Tên loài người này chỉ sợ đã được truyền thừa lại bộ phận lớn truyền thừa Bàn Cổ, mà chắc lý do hắn đến đây cũng là vì truyền thừa tinh thần của Bàn Cổ! Không phải do nàng ngu xuẩn đến bây giờ mới hiểu ra, mà chỉ có thể nói rằng quá khó tin. Khả năng này đối với bất cứ Thiên nhân nào đi nữa cũng là chuyện có xác suất nhỏ đến mức không thể làm nên chuyện.
Nhưng, hắn hết lần này tới lần khác lại tồn tại.
Cuối cùng, người phụ nữ Thiên nhân cường đại này bị Sở Mặc hoàn toàn đánh chết.
Hỗn Độn Hồng Lô vẫn đang không ngừng luyện hóa lực lượng thuần túy này. Bên kia, cuộc chiến giữa Vu Hồng và tên Thiên nhân còn lại cũng sắp đi đến hồi kết.
Lúc này Sở Mặc cũng không còn bao nhiêu sức lực mà đi giúp Vu Hồng, hắn thấy Vu Hồng đã chiếm được thượng phong, cũng đã an lòng, khoanh chân ngồi trên hư không, bắt đầu hấp thu luồng tinh khí gần như vô tận trong phiến hư không này.
Những luồng tinh khí này hầu như đều là những phần sót lại từ người phụ nữ Thiên nhân mới chết đi kia, bây giờ đều đã trở thành lực lượng thuần túy không còn chút thần thức nào. Trong khi hấp thu quả thật không gặp phải chút cản trở nào.
Cuối cùng, bên Vu Hồng cũng truyền tới tiếng kêu thê lương thảm thiết của tên Thiên nhân còn lại:
- Aaa!
Tên Thiên nhân kia cuối cùng cũng chính thức ngã xuống!
Trên người Vu Hồng đã đầy vết thương tích, nhìn qua cũng rất khủng bố.
Trong thân thể của y có rất nhiều chỗ đã có thể nhìn xuyên qua: Khắp nơi đều là lỗ thủng. Máu tươi chảy ra từ từng lỗ thủng trên cơ thể, sau đó lại đông lại trên người, bộ dạng y chật vật vô cùng.
Nhưng trên mặt Vu Hồng cũng vẫn mang nét mỉm cười, y nhìn Sở Mặc ở phía xa, hữu khí vô lực nói:
- Chủ thượng, ngươi nói xem... Nếu bây giờ lại nhảy ra một tên Thiên nhân nữa thì chúng ta nên làm gì đây?
Sở Mặc mở mắt ra nhìn y một cái, sau đó sắc mặt hơi đổi, mắng một câu:
- Đồ miệng quạ đen mà!
Trong lúc nói chuyện, thân hình Sở Mặc cũng lập tức biến mất tại chỗ, sau một khắc đã xuất hiện bên cạnh Vu Hồng, trong nháy mắt đã vận hành Bàn Cổ Thân Pháp đến mức tận cùng.
Thậm chí đến cả Hỗn Độn Hồng Lô hắn cũng không để ý, trước tiênmang Vu Hồng lập tức biến mất.
Hỗn Độn Hồng Lô liền hóa thành một ánh hào quang đuổi theo sau Sở Mặc.
Lúc này, từ sâu trong vũ trụ hư không lạnh lẽo như băng kia truyền tới một tiếng rít gào kinh khủng:
- Đồ vô sỉ các ngươi mau đứng lại cho ta!
Một lực lượng tinh thần mênh mông nháy mắt đã tràn ngập khắp không gian! Đó là một loại uy áp cường đại đến mức khó tin, tinh thần lực xuất hiện ở mọi ngóc ngách, gần như lập tức... đuổi theo Sở Mặc.
Sở Mặc vận hành Bàn Cổ Thân Pháp đến mức tận cùng, không ngừng đi xuyên qua rất nhiều vị diện.
Vũ trụ hư không phía sau hắn cũng sụp xuống từng mảnh từng mảnh!
Ùng, ùng!
Nơi Sở Mặc từng chạy tới đều nhanh chóng sụp đổ. May mà chỗ này không có ngôi sao nào, nếu không đến một ngôi cũng đừng mong may mắn mà thoát nạn. Vì đến cả vũ trụ.. Cũng phải thật sự vỡ nát!
Trong lòng Vu Hồng đang cực kỳ hận bản thân miệng quạ đen, nhưng đến lúc này đến một câu y cũng không nói ra lời.
Tôc độ của Sở Mặc cũng quá nhanh.
Hỗn Độn Hồng Lô miễn cưỡng mãi mới có thể bay tới phía sau Sở Mặc, được Sở Mặc ngoắc tay một cái, lưu loát thu lại. Nhưng chỉ với một chút trì hoãn đó, lực lượng kinh khủng phía sau đã tràn tới nơi, nháy mắt đã bao phủ lấy Sở Mặc.
Sở Mặc dường như đang trở thành một người lướt sóng, cố gắng chạy khỏi cơn sóng lớn, khó khăn hòng trốn thoát.
Sau đó, hắn liền khởi động ba Hồng Mông chi Khí trên người!
Những năm trước đây Sở Mặc cũng đã cso thể sử dụng Hồng Mông Chi Khí, nhưng chỉ là có thể khai thông, cũng chưa thể hoàn toàn khống chế chúng. Đạo hạnh của Sở Mặc tuy đã rất cao thâm, nhưng vẫn còn có chút khó hiểu Hồng Mông Chi Khí trong thân thể rốt cuộc là tồn tại như thế nào.
Năm xưa, khi Thái Thượng Vô Cực còn khống chế số mệnh của Thông đạo, trong thế giới Thông đạo vẫn còn không ít Hồng Mông Chi Khí, nhưng ngay cả Thái Thượng Vô Cực cũng chỉ có thể lờ mờ suy đoán mấy thứ Hồng Mông Chi Khí này đều là mấy khí thần bí được Bàn Cổ đại thần hấp thu rồi luyện hóa.
Mấy loại khí này có thể tăng số mệnh cho con người, có thể khiến năng lực lĩnh ngộ của con người trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng cụ thể còncó tác dụng kỳ diệu gì nữa thì cũng không thể giải thích cho rõ.
Bây giờ vì đang trong lúc nguy cấp, Sở Mặc đành bất đắc dĩ khởi động ba Hồng Mông Chi Khí trong thân thể lần nữa.
Mỗi lần hắn thử khởi động Hồng Mông Chi Khí, tuy nó có đáp lại, nhưng cũng chỉ là đáp lại, không còn cử động gì khác.
← Ch. 2418 | Ch. 2420 → |