← Ch.2603 | Ch.2605 → |
- Kết thúc... sau khi chúng ta gặp nạn, cũng sẽ đi tới luân hồi của thế giới cấp thấp!
- Trời ơi... Ta là sống mãi, ta là thần bất diệt. Ta không muốn chết... Ta không muốn đi luân hồi!
Có thân thể thần linh bị lực lượng nghiền nát, ở một khắc trước khi chết hô lớn.
Nhưng mà, tất cả những điều này đều chỉ là phí công, đều hoàn toàn không có một chút ý nghĩa nào.
Gần như chỉ ở trong khoảnh khắc, toàn bộ thần giới trực tiếp đổ nát!
Hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Trong này, có số lượng lớn gia tộc đỉnh cấp trong thần giới, thần linh cường đại, đã trực tiếp trốn xuống thế giới phía dưới trước!
Phản ứng của bọn họ quả thực nhanh đến mức độ không thể tưởng tượng nổi!
Bởi vì hiện tại ở dưới tình huống thần giới sụp xuống, hạ giới... Mới thật sự là nơi an ổn nhất!
Tuy rằng hạ giới khiến cho bọn họ chán ghét. Tất cả mọi thứ nơi đó đều khiến cho bọn họ cảm thấy khó thích ứng. Nhưng những thứ này... chung quy vẫn tốt hơn so với chết đi?
Bọn họ ở tại thần giới chính là bất tử, là vĩnh hằng là bất diệt. Nhưng mất đi thần giới, bọn họ... cũng là một sinh linh trong thế gian này! Bọn họ cũng sẽ chết, cũng sẽ gặp Kiếp!
Cho nên, trong thời gian ngắn nhất bọn họ nhất định phải biết rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Trong nháy mắt này, lực lượng phá hủy toàn bộ thần giới này rốt cuộc là từ đâu xuất hiện? Là ai dẫn phát tới tất cả những điều này!
Sở Mặc đứng ở chỗ Quy Khư. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, ở ngoài thế giới này... Có cái gì đó không đúng.
Không, không phải là có chút. Mà là rất không thích hợp!
Quả thực chính là rất không được bình thường.
Loại khí tức tử vong mãnh liệt này, gần như muốn đánh xuyên qua tường giới thế giới của năm đại thiên.
Cũng may đại thế giới năm đại thiên này tương đối cường đại, cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn. Nhưng ở bên ngoài thế giới này... Có thể chính là thế giới tư duy cao trong truyền thuyết kia, thần giới kia... đang phát sinh biến thiên cực lớn nào đó khó có thể dự đoán được.
Trong lòng Sở Mặc ít nhiều có chút suy đoán, nhưng hắn cũng không dám xác nhận.
Chỉ có điều, nếu quả thật giống như hắn đoán, vậy Sở Mặc quả thực muốn lớn giọng cười ba tiếng!
- Thoải mái! Sảng khoái! Quá sung sướng!
Hắn nhất định sẽ nói như vậy!
Những vị thần cao cao tại thượng, nếu như ngã vào phàm trần, hóa thành một đám sinh linh giống với thế giới này, bọn họ lại sẽ có phản ứng thế nào?
Mất đi tính mạng vĩnh hằng, còn cần đối mặt với lục đạo luân hồi, bọn họ sẽ sợ hãi sao?
Nhất định sẽ vậy!
Thậm chí sẽ sợ hãi đến tột đỉnh!
Chỉ có điều, hiện nay tất cả những điều này chỉ là một loại suy đoán của Sở Mặc. Chân tướng của sự tình thật sự như thế nào, vẫn cần thời gian đi nghiệm chứng.
Bởi vì loại chuyện này, toàn bộ quá trình duy trì liên tục mấy vạn năm thậm chí hơn mười vạn năm, đều là một việc rất bình thường.
Cho nên, tạm thời cứ như vậy đi.
Sở Mặc nghĩ, trực tiếp lắc mình, trở lại bên trong Sở thị vương tộc...
Trên thực tế, cũng không phải ai cũng có thể cảm ứng được loại biến hóa này. Chí ít, những tu sĩ cảnh giới Đại Tổ trong Sở thị vương tộc, hiện tại sẽ không có cảm ứng được có gì đặc biệt phát sinh. Bọn họ vẫn đang chúc mừng... Chúc mừng toàn bộ mạng lưới phù văn đã hoàn toàn bao trùm tới từng ngóc ngách trên đời này!
Toàn bộ công trình quả thực cực lớn, đến mức khiến cho người ta không thể tin tưởng được. Thậm chí ở trong mắt rất nhiều đại tu sĩ đỉnh cấp, đây cũng là một công trình Thần cấp khủng khiếp. Cũng chỉ có thần mới có thể làm được tới mức độ này. Những người đó thậm chí không có cách nào tưởng tượng được, Sở thị vương tộc bên này rốt cuộc làm sao làm được.
Quan trọng nhất chính là... công trình khủng khiếp như vậy, có thể liên hệ với toàn bộ sinh linh trí tuệ của thế giới năm đại thiên. Bản thân nó không biết tiêu hao bao nhiêu tâm huyết và tài nguyên. Nhưng nó lại là... Miễn phí!
Tuy nói sinh linh của năm đại thiên, bao gồm cả bên trong Nhân tộc, thật ra đều không có gian khổ như vậy. Bảo bọn họ lấy ra một ít tiền, gần như đều không có vấn đề. Nhưng đã có miễn phí, tất nhiên là một chuyện càng làm cho người ta cảm thấy vui vẻ. Hài lòng hơn, rất nhiều Nhân tộc hoặc là Thiên Nhân có lương tâm, đều ý thức được một vấn đề.
Đó chính là: Sở thị vương tộc vì thế đã phải bỏ ra trả giá lớn như vậy, lại cung ứng miễn phí cho bọn họ. Bọn họ có phải nên làm chút chuyện gì đó cho Sở thị vương tộc hay không?
Nhưng đối với Sở thị vương tộc mà nói, hình như lại không có vấn đề gì cần bọn họ giúp một tay.
Cứ như vậy, gần như toàn bộ sinh linh trong năm đại thiên, khi nhắc tới Sở thị vương tộc đều chỉ có một chữ được!
Đây là một loại danh vọng tương đối khủng khiếp!
Đối với bất kỳ một thế lực nào mà nói, muốn nhất, thật ra chính là loại danh vọng chung cực lớn này.
Nhưng không có thế lực nào, có thể như Sở thị vương tộc như vậy, chỉ nghiêm túc làm xong một việc, liền trực tiếp nhận được sự công nhận của tất cả sinh lọn trong toàn bộ năm đại thiên!
Sở Mặc trở lại Sở thị vương tộc, trực tiếp gây ra chấn động không nhỏ.
Những người đó căn bản không biết hắn từ chỗ nào trở về. Nhiều năm không gặp, mọi người tất nhiên vui vẻ gặp nhau một phen.
Cuối cùng, Sở Mặc và hai vị thê tử, còn có Ma Quân, Sở lão, Phiêu Linh Nữ Đế, các nàng ở Phiêu Miểu Cung, đám người lão tướng quân Phàn Vô Địch, tập chung lại một chỗ uống trà.
Sở Mặc rất thẳng thắn nói cho bọn họ nghe những gì mình trải qua trong mấy năm nay.
- Cái gì? Mấy trăm năm gần đây chàng... vẫn ở bên trong Sở thị vương tộc?
Thủy Y Y trợn tròn hai mắt, nhìn Sở Mặc, ít nhiều có chút bất mãn.
Mấy trăm năm!
Đó không phải là vài ngày, cũng không phải là mấy năm!
Mặc dù hiện tại bọn họ đều có thọ nguyên vô cùng dài lâu. Nhưng mấy trăm năm... cũng là một đoạn quang âm rất dài. Nếu không có bế quan tu luyện, mấy trăm năm cũng rất khó nhịn.
Cho dù có bản tin phù văn để giết thời gian, nhưng thời gian lâu dài cũng sẽ cảm thấy có chút không thú vị.
Nghĩ đến Sở Mặc lại ở bên trong Sở thị vương tộc mấy trăm năm không cólộ diện, mặc dù biết hắn nhất định là có nguyên nhân mới có thể làm như vậy, nhưng trong lòng Thủy Y Y vẫn cảm thấy có chút không vui.
Sở Mặc gật đầu, có chút áy náy nhìn Thủy Y Y. Sau đó hắn nói:
- Ta ở bên trong Quy Khư, làm một việc.
- Quy Khư?
Sở lão và Phiêu Linh Nữ Đế là người từ trong Quy Khư đi ra, nhất thời ánh mắt lộ ra ánh sáng, nhìn về phía Sở Mặc.
← Ch. 2603 | Ch. 2605 → |