← Ch.0403 | Ch.0405 → |
- Được, ta lập tức qua đây.
Sở Mặc đứng dậy, nhìn Hứa Phù Phù:
- Ngươi đứng đây, yên tâm làm tân lang của ngươi. Ta đi tham dự hôn lễ của gia gia trước!
Hứa Phù Phù nói:
- Nói với gia gia thứ lỗi cho ta ta không qua đó được. Sở Mặc gật đầu, hắn đi ra cửa cùng Sở Yên.
Sở Yên đứng nép bên Sở Mặc, nhẹ nhàng nói:
- Công tử, Thí Thiên bên này, toàn bộ đã chuẩn bị xong, còn nữa, thiếp phát hiện một việc.
- Ừ?
Sở Mặc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Sở Yên, khẽ nhướng mày:
- Việc gì vậy?
- Trong mười tên đệ tử của Phiêu Diêu Cung, có gian tế.
Giọng Sở Yên chắc nịch. - Cái gì?
Sở Mặc lập tức đứng sững lại, ở đây vô cùng yên tĩnh, lại đều do người mình đứng gác. Cho nên, nói chuyện cũng rất thoải mái. Sở Mặc không hề nghi ngờ lời Sở Yên, mà còn hỏi:
- Phát hiện lúc nào vậy?
- Từ tối qua.
Sở Yên trả lời:
- Manh mối sớm đã có, nhưng vẫn không có cách nào khẳng định chắc chắn, bởi vì bọn chúng rất cẩn thận.
- Tất cả những vật truyền lại của Phiêu Diêu Cung đều nằm trongtay ta, hơn nữa ta đã xem rồi, những thứ truyền lại đó đều là thật.
Sở Mặc khẳng định chắc nịch, đương nhiên vì trong tay hắn có Thương Khung Thần Giám.
Sau khi Thương Khung Thần Giám hấp thụ một lượng lớn nguồn nguyên thạch thì sức mạnh đã tăng lên đáng kể so với trước kia. Muốn phân biệt những kế thừa của Phiêu Diêu Cung, thật không khó chút nào.
Sở Yên khẽ nói:
- Mục đích của chúng là tất cả những kế thừa. Chúng mang tới 2 phần kế thừa, chỉ là mồi nhử mà thôi. - Hai người đó là ai?
Sở Mặc thở dài 1 tiếng.
- Mạnh Nhất Lan và Ngô Nhất Cúc, hai người họ nói rằng mình từ Bạch Hổ đại lục tới.
Sở Yên trả lời.
Sở Mặc hơi phân vân, rồi nhăn mày hỏi:
- Bạch Hổ đại lục?
Hắn trước đây quả thực chưa từng hỏi kỹ những cô gái này từ đâu tới, nhưng nghĩ đi nghĩ lại có lẽ cũng không nằm ngoài hai đại lụcThanh Long và Chu Tước.
Bởi vì Bạch Hổ đại lục cách xa cả hai đại lục Thanh Long và Chu Tước. Ở giữa không chỉ cách một biển nước
Ở hai đại lục Thanh Long và Chu Tước này, nhìn thấy đối phương cũng không phải là chuyện hiếm.
Nhưng Thanh Long và Chu Tước đại lục nếu nhìn thấy người trên Bạch Hổ và Huyền Vũ đại lục thì rất khó khăn.
- Phải, điều này bọn họ cũng từng thừa nhận, mỗi người đều tựdựng lên những lý do hết sức đầy đủ.
Sở Mặc bình thản trả lời:
- Dù sao lại là những cảnh ngộ thê thảm ấy mà Nhưng thực tế, sau khi muội điều tra kỹ, hai người bọn họ căn bản không phải đến từ Bạch Hổ đại lục. Sự thực là Vận chuyển trận của Phiêu Diêu Cung năm đó đã không còn lại nhiều năng lực, cùng lắm cũng chỉ có để đưa họ tới Thanh Long đại lục mà thôi.
- Dối trá
Sở Mặc lẩm bẩm
Sở Yên nói:- Đúng vậy, họ đang nói dối, thật ra hai người bọn họ năm đó sau khi được đưa đi, đều đã được đưa tới gần Thiên Kiếm môn ở Thanh Long đại lục.
- Thiên Kiếm môn
Sở Mặc khẽ gật đầu, nói đến môn phái này, hắn chợt nhớ tới lần gặp Lãnh Thu Minh trên thảo nguyên, nhớ tới Hoàng Kim trưởng lão Triệu Thanh của Thanh Long đường, họ đều là người của Thiên Kiếm môn. Dường như thực lực chung của Thiên Kiếm môn chỉ kém Trường Sinh Thiên một chút xíu, ở Thanh Long đại lục cũng là 1 môn phái hùng mạnh. - Hai người họ thực tiếp gia nhập Thiên Kiếm môn, nhưng đều mai danh ẩn tích, chưa từng công khai thân phận của mình.
Sở Yên nói.
Sở Mặc nhìn Sở Yên vẻ khen ngợi, những tin tức này liên quan tới bí mật trong môn phái, Sở Yên lại có thể nắm rõ như vậy. Xem ra, uy lực của Thí Thiên bắt đầu dần lộ rõ rồi.
- Nếu chưa từng công khai danh tính, sao bây giờ lại
Sở Mặc nhìn Sở Yên.
Sở Yên cười mỉm:- Trong hai người nữ đó, Mạnh Nhất Lan là loại người không có chủ kiến, việc gì cũng đều nghe theo Ngô Nhất Cúc. Còn Ngô Nhất Cúc lại là một cô gái tâm địa thâm sâu. Dã tâm rất lớn. Trên thực tế, sau khi thiếp biết được ý đồ của cô ta, cũng giật mình khiếp sợ hồi lâu không thốt ra lời.
Sở Yên nhìn Sở Mặc, dịu dàng nói:
- Sau khi tin tức Công tử đây muốn thành lập học viện Hoàng gia Phiêu Diêu Cung truyền ra ngoài, Ngô Nhất Cúc bèn kéo theo Mạnh Nhất Lan, lấy cớ đi rèn luyện rồi rời khỏi Thiên Kiếm môn, đến Viêm Hoàng Thành này, tìm được chúng ta và gặp gỡ được những sư tỉ sư muội khác. Sau đó, khi đã hiểu rõ tâm tư của những người khác, NgôNhất Cúc liền lôi kéo Mạnh Nhất Lan, giả vờ theo những người khác. Nhưng trên thực tế, ả ta lại âm thầm dẫn dắt một đám cao thủ của Thiên Kiếm môn tới Viêm Hoàng Thành.
- Ả muốn làm gì?
Sở Mặc cau mày.
- Ả muốn giành lấy toàn bộ kế thừa của Phiêu Diêu Cung, sau đó trở thành Cung chủ mới của Phiêu Diêu Cung.
Sở Yên bình tĩnh trả lời.
- Hợp tác với Thiên Kiếm môn sao?
Sở Mặc thoáng tỏ vẻ giễu cợt trên khuôn mặt:
- Dựa vào sức của hai tiểu nữ tử đó Không sợ bị nuốt sống sao?
Sở Yên chăm chú nhìn Sở Mặc, khẽ trả lời:
- Nếu hai người bọn họ đã thành người của môn chủ Thiên Kiếm môn thì sao?- Là sao?
- Tâm địa của Ngô Nhất Lan rất thâm sâu.
Sở Mặc khẽ thở dài, nói:
- Nhiều năm trước, ả ta đã thầm qua lại với môn chủ Thiên Kiếm môn, và còn sinh ra một đứa bé trai, gửi nuôi ở nơi khác. Ả muốn đứa bé ấy sau này trở thành Cung chủ của Phiêu Diêu Cung. Như vậy, Thiên Kiếm môn chắc chắn sẽ ủng hộ ả Hơn nữa mức độ ủng hộ vô cùng mạnh.
Sở Mặc có chút kinh ngạc nhìn Sở Yên:
- Một việc bí mật như vậy sao các nàng điều tra được?Sở Yên khẽ cười:
- Điều này thật sự không phải vì bản lĩnh của Thí Thiên chúng ta to lớn, mà chỉ có thể nói cho dù lòng dạ Ngô Nhất Cúc có thâm sâu bao nhiêu, dã tâm lớn thế nào, nhưng ả ta rốt cuộc vẫn là một người mẹ.
Sở Mặc lim dim mắt, hỏi:
- Đứa trẻ đó ở Viêm Hoàng Thành sao?
- Công tử thật sáng dạ.
Sở Yên cười:
- Ngô Nhấ Cúc cho rằng đã che đậy rất kỹ, quả thật trước đây dù thiếp từng nghi ngờ tất cả bọn họ, nhưng lại chưa từng để ý hai ngườiđó. Cho tới một hôm, ả lấy cớ đi ra ngoài, lặng lẽ đi ra một nhà dân ở thành bắc
Sở Mặc trầm ngâm hồi lâu, rồi khẽ thở dài:
- Ngô Nhất Cúc Mạnh Nhất Lan Nói vậy là người của Thiên Kiếm môn lúc này đều đã tới Viêm Hoàng Thành?
Sở Yên gật đầu:
- Đúng vậy, nhưng không biết bọn chúng sẽ ra tay vào lúc nào?
- Bất luận ra tay vào lúc nào, mục tiêu của chúng là ta mới phải.
Ánh mắt Sở Mặc thoáng vẻ lạnh lùng:- Bởi vì Tiêu Nhất Nguyệt bọn họ dù đã nắm giữ kế thừa của Phiêu Diêu Cung, nhưng suy cho cùng vẫn là đồng môn, hơn nữa lại tương đối phân tán, trừ phi người của Thiên Kiếm môn có thể bắt được tất cả bọn họ.
← Ch. 0403 | Ch. 0405 → |