Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thí Thiên Đao - Chương 0862

Thí Thiên Đao
Trọn bộ 2723 chương
Chương 0862: Hôm nay chúng ta đồng sinh cộng tử (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-2723)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thật ra Phương Lan tới Kim gia cũng chưa được vài ngày, nhưng vừa hay lúc này Vương Võ lại tới.

Trước đó Phương Lan đứng ở sau cửa, không bước ra. Nàng thật sự không muốn gặp lại người này, nhưng sau khi nghe những lời Vương Võ nói, Phương Lan cuối cùng cũng hiểu nàng không ra thì chắc chắn không xong việc.

Cho nên Phương Lan liền bước ra, ánh mắt nàng nhìn Vương Võgiống như nhìn một người đi đường xa lạ vậy.

- Ngươi tới đây làm gì?

Phương Lan lạnh lùng hỏi.

- Ta tới

Vương Võ cười cợt, nhưng đột nhiên như nhớ ra việc gì nên vẻ tươi cười của hắn dần tắt lim, thản nhiên nói:

- Ta hiện giờ là một đệ tử ngoại môn của Huyết Ma giáo. Lão tổ của ta đích thân chỉ tên, muốn nàng vào Huyết Ma Giáo! Đây là cơ hội một bước lên trời! Ta còn chưa kịp chúc mừng nàng!

- Lão tổ Huyết Ma giáo? Muốn ta vào Huyết Ma Giáo?

Phương Lan cau mày. Trên thực tế, nếu không phải vì lần này phát sinh việc này, nàng thậm chí còn không biết gì về Huyết Ma Giáo, chỉ nghe cái tên đã thấy không phải là nơi tốt đẹp rồi.

Nhưng hiện tại, Phương Lan lại ít nhiều biết được rằng Huyết Ma Giáo ở Linh Giới là một thế lực vô cùng hùng mạnh. Tuy nhiên trước nay đều rất khiêm tốn, cũng chưa từng làm ra việc gì đặc biệt khiến người người oán trách. Chỉ là gần đây dường như có chút khác biệt. Trước đây ở di tích của Thanh Hư Môn, mấy đệ tử của Huyết Ma Giáo đã chặn không cho tam đại gia tộc rời đi, cũng giết không ít người, trên tay đã dính nhiều máu tươi. Vương Võ gật đầu:

- Có lẽ gần đây nàng cũng nghe qua rồi, Huyết Ma Giáo là một môn phái thế nào, ta cũng không nói thêm.

- Mau khống chế thời gian!

Tên nam nhân mặt ngựa đứng bên Vương Võ nói nhỏ nhắc nhở:

- Còn hai nhà nữa đó.

- Khụ khụ

Vươgn Võ có chút ái ngại gật đầu:

- Cái đó sau hãy nói, hiện giờ nàng mau theo ta đi!Trong lòng Vương Võ hởi tức giận, nhưng hắn cũng không dám đắc tội tên mặt ngựa. Bởi vì người ta cũng là đệ tử ngoại môn của Huyết Ma giáo, hơn nữa đã là tu sỹ Kim Đan! Mạnh hơn hắn không chỉ là một chút, chỉ có điều lần hành động này, tứ tổ trao quyền cho hắn, để hắn phụ trách, cho nên gã mặt ngựa mới nhìn qua tưởng như nghe theo hắn chỉ huy.

Nhưng trên thực tế trong lòng Vương Võ hiểu rõ, nếu hắn thật sự dám chỉ huy người ta, chắc chắn bọn chúng sẽ lật mặt. Tới lúc đó, người mất mặt chính là hắn.

Phương Lan ánh mắt lạnh nhạt nhìn Vương Võ, cự tuyệt nói:

- Ta không đi. Ta không có hứng với Huyết Ma Giáo!

- Cái này không theo ý ngươi được!

Gã mặt ngựa lúc này mới tỏ ra mất kiên nhẫn, hắn nhìn Kim Minh:

- Mau đi chuẩn bị các thứ, ta cho ngươi thời gian một tuần hương để chuẩn bị. Nếu không thì đợi hoạ diệt môn đi!

- Ngươi đừng ép người quá đáng!

Một lão già đứng bên Kim Minh giận dữ quát lớn.

Tên nam nhân mặt ngựa cười nhạt, búng ra một ngón tay thì một tia lửa với tốc độ mà mắt thường không thể thấy được xuyên thẳng vào giữahai lông mày của lão già.

Phù!

Giữa đôi lông mày của lão đã bị xuyên thủng một lỗ, lão chết ngay tại trận.

Tất cả mọi người trước cửa Kim gia đều xôn xao nhốn nháo.

Kim Minh lập tức nổi điên lên, hắn như sắp phát điên, lao tới ôm lão già, lớn tiếng gọi tên người đó, nhưng người đó im bặt không phản ứng gì.

- Đó chỉ là cảnh cáo, tốc độ nhanh một chút, nếu không đã giết sạch cả nhà ngươi rồi!

Tên mặt ngựa âm trầm nói, đồng thời toả ra luồng khí thế của một tu sỹ Kim Đan Kỳ.

Cùng lúc đó, ba bốn tên khác trong đám người Vương Võ cũng toát ra khí thế Kim Đan.

Nhất thời, tất cả người đứng trước cửa nhà Kim gia đều run rẩy chân tay, có một cảm giác như bị quả núi lớn đè nén.

Kim Minh đứng đó giống như rơi vào một hố băng vậy. Lúc này Phương Lan chợt nắm chặt lấy tay Kim Minh, khẽ nói:

- Nghiệp này do ta tạo ra, xin lỗi! Hôm nay chúng ta sẽ đồng sinh cộng tử!

Nghe thấy câu này, sắc mặt Vương Võ lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Mặc dù trong lòng hắn đã không còn bất kỳ ý muốn nào đối với Phương Lan, nhưng đây dẫu sao cũng là người hắn từng yêu sâu sắc cũng là người con gái từng yêu thương hắn!

Kim Minh lúc đầu hơi sững sờ, sau đó vẻ mặt tỏ ra mừng rỡ, hắn nhìn Phương Lan mặt đang ửng đỏ vì xấu hổ, tinh thần hắn bỗng chốc tốt hẳn lên. Hắn nhìn về hướng đối diện Vương Võ đang lồng lôn, thản nhiên nói:

- Các ngươi nghe rõ chưa?

- Không biết sống chết!

Tên mặt ngựa lập tức định ra tay với Kim Minh.

Đồ to gan lớn mật, dám kéo tay của người mà lão tổ đã chọn sao?

Ngay lúc này vọng lại một âm thanh trong trẻo từ cách đó không xa:

- Mấy vị sư huynh sư tỷ các ngươi là do ta giết, ai cho phép các ngươi tới đây gây rối? Đồ thối tha không biết xấu hổ, mau cút khỏi CẩmTú Thành Còn nữa, mau về nói với tứ tổ của các ngươi, việc này là do Lục Thiên Minh ta làm, không liên quan gì tới người khác. Hôm nay ta nói trước, muốn báo thù thì đến Cẩm Tú Thành tìm ta, nếu như để ta biết các ngươi dám liên luỵ tới người khác, vậy thì đừng trách ta sau này gặp người Huyết Ma Giáo ở đâu, giết ở đó!

Tên mặt ngựa vừa rồi ra tay quá bất ngờ và bí mật, dẫn tới việc Sở Mặc định ngăn cản hắn cũng không kịp.

Lúc này lại thấy tên đó định ra tay với Kim Minh, Sở Mặc lập tức đứng lên, cất tiếng ngăn cản. Những người bên này đều đứng ngây ra như phỗng.

Tên mặt ngựa quay đầu lại nhìn thấy Sở Mặc, giọng âm trầm nói:

- Ngươi chính là Lục Thiên Minh?

Cái tên này, bọn chúng đã nghe nói qua, chính là một họ hàng xa của Lục gia. Hôm đó ở Lục gia, xảy ra xung đột với mấy vị sư huynh sư tỷ của Huyết Ma Giáo, sau đó ở ngoại thành Cẩm Tú Thành đã gây ra thiên kiếp, hại chết mấy vị đệ tử đích truyền của Huyết Ma Giáo.

Đám người Triệu Thanh trong Huyết Ma Giáo có thân phận địa vị rất cao, cái chết của bọn họ đã kinh động toàn bộ Huyết Ma Giáo. Đường đường là đệ tử thân truyền của ngũ tổ, không ngờ lại bị người ta tiêu diệt ở một nơi xa xôi ngoài Cẩm Tú Thành. Đây quả là một khiêu khích ác ý lớn nhất đối với Huyết Ma Giáo, chẳng khác nào cho Huyết Ma Giáo một bạt tai!

Mối thù này không chết không kết thúc.

Sở Mặc nhìn tên mặt ngựa:

- Nói nhiều lời vô ích vậy làm gì? Có phải ngươi cảm thấy ngươi còn mạnh hơn cả đám người Triệu Thanh kia không? Nếu không thì mau cút hết!Vương Võ đứng bên, cười nhạt:

- Các hạ quả là ngông nghênh. Trước đây ngươi dùng quỷ kế để ám toán sư huynh Huyết Ma Giáo chúng ta, lẽ nào bây giờ ngươi còn muốn dẫn động thiên kiếp nữa sao?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2723)