← Ch.0910 | Ch.0912 → |
- Muốn... ta, ta nằm mơ cũng muốn... được thế...
Trên mặt của Sở Mặc lập tức xuất hiện vẻ kích động. Phong Giang Hải thản nhiên nói:
- Bây giờ cơ hội của cậu đến rồi đấy, chỉ cần làm xong chuyện này, như thế sau này ta sẽ đích thân dẫn dắt cậu! Đến lúc đó, cho dù là những ca ca tỷ tỷ của cậu có muốn gây bất lợi cho cậu cũng không có cơ hội, càng không có lá gan đó.
Đôi mắt Sở Mặc đỏ lên, giả vờ sắp quỳ xuống với Phong Giang Hải. Phong Giang Hải khoát tay chặn lại, dùng lực nhẹ nhàng nâng Sở Mặc:
- Không cần làm nghi thức xã giao đó, cậu chỉ cần làm tốt chuyện này là đủ rồi.
Nói xong, thân hình Phong Giang Hải chợt lóe, lập tức biến mấttrước mặt Sở Mặc.
Sở Mặc cầm khối ngọc ngẫm nghĩ một chút, đẩy cửa, vào gian nhà tù này.
Nhà tù không lớn, liếc mắt một cái là có thể nhìn bao quát rồi. Nơi cuối cùng có một cái gường gỗ, có một nữ tử đang nằm. Nhìn thân hình và quần áo thì chính là Phương Lan.
Nhưng Sở Mặc vẫn dùng Thương Khung Thần Giám nhìn thoáng qua người này.
- Nguyên Anh sơ kỳ. Nam.
Thương Khung Thần Giám cho ra tin tức khiến trong lòng Sở Mặc lập tức lạnh lẽo. Giờ hắn mới hiểu được mình trăm phương nghìn kế vào hắc lao này sớm đã trúng kế của Phong Giang Hải.
Trước đó có người cố ý lộ ra tin tức Phương Lan bị nhốt trong hắc lao chính là vì hấp dẫn mình đến, sau đó lại phái người giả vờ đưa cơm càng vì mê hoặc mình thôi, làm mình nghĩ lầm Phương Lan thật sự bị giam ở đây.
Chẳng qua, Phong Giang Hải cũng không nghĩ tới Sở Mặc cũng cóthủ đoạn cao minh như vậy.
Trong lòng Sở Mặc tính toán một chút, sau đó ngồi đàng hoàng ở đó.
Dù sao Phong Giang Hải đã nói phạm nhân bị phong ấn, cũng không có khả năng tỉnh lại nói chuyện linh tinh. Như thế thì hắn chỉ cần yên lặng ngồi ở đây là đủ rồi.
Sở Mặc cũng cần có thời gian để biết rõ ràng xem Phương Lan rốt cuộc bị giam ở đâu.
Hắn cũng muốn hiểu rõ Hỏa Long Bôi kia là thế nào? Bản thân mìnhcần dùng thủ đoạn gì mới có thể thu phục được Hỏa Long Bôi? Sau khi thu phục được rồi thì có lợi ích gì.
Đồng thời, Sở Mặc còn cần nghiệm chứng một việc. Chính là hai người Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung... rốt cuộc có phải đã bán đứng hắn rồi không!
Nếu hai người kia thật sự bán rẻ hắn, như vậy, hắn cũng có đầy đủ thời gian chạy trốn từ đây, cùng lắm thì... đổi một thân phận khác.
Dù sao không quậy cho Linh Vận Môn này đến long trời lở đất thì sẽ tuyệt đối không bỏ qua. Sở Mặc lẳng lặng ngồi trong này hơn nửa canh giờ, bất chợt, có người trực tiếp đến mở cửa ra.
Sở Mặc ngẩng đầu, thấy Phong Giang Hải mặt không biểu cảm thì cuống quít đứng lên:
- Chưởng môn...
- Không có gì, ta tới xem một chút thôi.
Phong Giang Hải trầm giọng nói xong thì nhìn quét trong phòng một vòng, sau đó đi luôn.
Trong lòng của Sở Mặc thở phào một cái. Tên tu sĩ Nguyên Anhđỉnh này lòng nghi ngờ quá nặng, thực sự khiến hắn nhìn đủ rồi. Đồng thời Sở Mặc cũng cảm giác được Phong Giang Hải ở chỗ Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung hẳn là không có thu hoạch gì.
Nói cách khác, hai người kia không bán đứng hắn!
Sự thật cũng là như thế. Phong Giang Hải vừa mới rồi thật sự là đi gặp Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung, cũng nhìn thấy hộp đồ ăn mà Sở Mặc để lại nơi đó.
Nhưng hai người kia đối với sự xuất hiện của gã hoàn toàn không thèm nhìn tới. Kệ vấn đề của gã thế nào đều không trả lời gã một câu. Thật ra qua nhiều năm như vậy, Phong Giang Hải cũng sớm đã quen với những trường hợp như này rồi, gã cũng không trông mong hai người kia trả lời gã.
Nhưng thật ra đối với hai người kia cùng với việc Chu Thanh Vân xin cơm, Phong Giang Hải trong lòng ít nhiều thấy hơi kỳ quái.
Nhưng mà nghĩ lại cũng không kỳ quái lắm. Vì hai người kia đã mấy trăm năm... không ăn bất kỳ thực vật gì của nhân gian rồi.
Điểm đáng ngờ đó được giải trừ, Phong Giang Hải vẫn không thật sự yên tâm với Sở Mặc. Cho nên mới sau hơn nửa canh giờ lại quay trở lại. Nhưng mà bây giờ Phong Giang Hải đã hoàn toàn yên tâm.
Gã rời khỏi đó là bởi vì gã còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Gã phải luyện một viên Nhập Thần đan!
Trước đó Phong Giang Hải dùng công phu sư tử ngoạm với Huyết Ma Giáo, muốn tài nguyên, công pháp, vũ khí, tâm pháp... Huyết Ma Giáo trả thẳng cho một nửa.
Nhưng một nửa tài nguyên này đã đầy đủ để cho Phong Giang Hải luyện được một viên Nhập Thần đan rồi. Cái gọi là Nhập Thần đan ở Linh giới này thuộc loại đan dược cao cấp nhất, gần như không ai có thể thành công luyện ra được. Nhưng trong tay Phong Giang Hải lại có thêm phương pháp luyện Nhập Thần đan.
Năm đó tổ tiên của Phong gia dựa vào bản lĩnh đó mới thành công phi thăng lên Tiên giới. Sau này gã có phương pháp luyện đan nhiều thế hệ truyền cho con, cháu vợ cả. Đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều năm như vậy, Phong gia vẫn nắm trong tay căn cơ của Linh Vận Môn.
Bởi vì toàn bộ Linh Vận Môn... bí mật lớn nhất vẫn nằm trong tay của Phong gia. Phương pháp luyện Nhập Thần đan này thật ra lấy từ Hỏa Long.
Đây là bí mật lớn nhất của Phong gia, cũng là bí mật lớn nhất của Linh Vận Môn.
Phong Giang Hải biết rõ sự cường đại của Huyết Ma Giáo, trong lòng cũng vô cùng kiêng kỵ. Làm người kiêng kỵ với người khác đến trình độ nhất định chỉ có hai kết quả.
Một loại là trốn thật xa.
Một loại là giết người. Phong Giang Hải không muốn lựa chọn giết người, cũng không dám.
Nếu gã không biết lai lịch của Huyết Ma Lão Tổ thì... đại khái sẽ chọn giết người, nhưng gã lại biết rõ.
Cho nên gã muốn chọn trốn đi thật xa.
Một khi luyện thành công Nhập Thần đan, như thế việc gã vượt qua Thiên kiếp phi thăng Tiên giới sẽ tăng tỷ lệ lên ít nhất chắc chắn 7 phần.
Hơn nữa căn cơ của gã chẳng khác nào đã nắm chắc mười phần trở lên, gần như là tuyệt đối không có sai sót. Đến lúc đó, gã chỉ cần thành công phi thăng lên Tiên giới, coi như là hoàn toàn đoạt tuyệt quan hệ với chuyện này. Đến lúc đó cho dù Huyết Ma Gáo thẹn quá thành giận, muốn gây sự với Linh Vận Môn cũng không muốn vì chuyện này mà trả giá cao.
Dù sao Linh Vận Môn cũng chẳng phải là một con cá ngon lành gì.
Huyết Ma Giáo dù hống hách thế nào cũng không thể ngăn chặn người ta phi thăng đến Tiên giới chứ? Cảnh giới tới rồi thì không áp chế nổi, cũng không phải chuyện mà người ta có thể làm.
Phong Giang Hải đúng là có chủ ý đó. Hôm nay tứ tổ Lưu ThiênPhong của Huyết Ma Giáo lại thúc giục, tình thế đã gấp gáp hơn rồi. Nếu vẫn không thể quyết định, nếu chẳng may đến mức để Lão Tổ của Huyết Ma Giáo tự mình ra tay thì gã có khả năng là không còn bất cứ cơ hội nào nữa.
Cho nên, Phong Giang Hải cuối cùng cũng hạ quyết tâm, muốn phi thăng trước một bước. &
← Ch. 0910 | Ch. 0912 → |