← Ch.0078 | Ch.0080 → |
Nữ trung niên vội vàng nói:
- Đừng giận, ông có giận mấy cũng vô dụng. Ông chỉ có một con gái, còn muốn như thế nào chứ? Cái quan trọng nhất bây giờ chính là nghĩ ra một biện pháp làm sao để tách con gái chúng ta khỏi tên tàn phế kia. Hơn nữa còn phải tận lực không làm thương tâm con gái chúng ta.
- Tôi biết rồi!
Nam trung niên cau mày trầm mặc, rít mạnh một hơi thuốc lá.
Trong phòng khách khói thuốc tràn ngập, trong lúc nhất thời chợt hoàn toàn im lặng, chỉ có tiếng "tách tách" của chiếc đồng hồ treo tường điện tử.
----- o O o -----
Sáng sớm hôm sau, Thành Thị 003 chìm vào không khí lạnh buốt, toàn bộ đều xơ xác tiêu điều. Trong thành thị chốc chốc truyền đến từng đợt tiếng gầm của quái thú làm người ta ớn lạnh. Nếu nói cơ sở Giang Nam Thị là một khu hoàn toàn mới, cả thành thị sinh cơ ngập tràn, thì vài chục năm trước, thành thị phồn hoa nhất Hoa Hạ, bây giờ lại biến thành hang ổ cho đám quái thú vui chơi, nơi này rải rác khắp nơi đều là những vết máu khô, thi thoảng lại thấy một vài thi hài.
Nơi này là hang quỷ!
Ở trong phòng trên căn nhà mười tám tầng đầy bụi bặm cũ nát, La Phong mình mặc quân phục tác chiến, một tay cầm ống nhòm trầm mặc dán mắt xuống phía dưới, một tay cầm một miếng thịt khô, cắn trọn một miếng, nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Nhai, nuốt.
Trong căn phòng hư hỏng vì năm tháng, chỉ có tiếng La Phong nhai, ngoài ra thì vô cùng yên tĩnh.
- Ục ục...
Lấy ra túi nước, La Phong uống nhấp một ngụm nhỏ, sau một lúc lâu lại uống thêm một ngụm nhỏ nữa.
Ở khu hoang dã, La Phong không mang theo nhiều thức ăn nước uống, do đó mỗi ngày đều phải tiết kiệm một chút.
"Lại bảy người cùng đi ra!" La Phong qua ống nhòm thấy rõ ràng trong màn sương sớm tràn ngập, bảy bóng người cùng ly khai chung cư sáu tầng. La Phong cau mày, không khỏi hơi tức giận vươn tay ném chiếc ống nhòm vào chiếc giường một bên.
La Phong xoa bóp vùng chung quanh mắt, cả ngày theo dõi mắt hắn đương nhiên mệt nhất.
"Mỗi ngày bảy người đều cùng đi ra, căn bản không cho ta một chút cơ hội nào." La Phong cau mày."Tiếp tục như vậy, một mạch duy trì tới khi tên thiếu gia đó chấm dứt kế hoạch huấn luyện, ta e rằng vẫn chỉ là đợi không công thôi! Rốt cuộc nên làm gì nhỉ?" La Phong bắt đầu nhanh chóng tự hỏi. Bây giờ mình căn bản không có cơ hội động thủ.
Chẳng lẽ cứ chờ đợi như vậy?
"Không có cơ hội."
La Phong mắt lóe sáng, rồi nghiến răng."Đã không có cơ hội, không đợi được cơ hội, ta sẽ tạo ra cơ hội!"
"Chúng không phải luôn luôn ở cùng nhau sao? Ta sẽ làm cho chúng phân tán ra!" La Phong nhè nhẹ đậy nút túi nước.
...
Đại khái ba giờ sau, bảy người tiểu đội Lôi Đình tiến hành săn bắt trên hang ổ quái thú ở vùng ngoại thành một cách vô cùng cẩn thận. Lúc thì tiến lên, lúc thì tránh né, rốt cục cũng trở lại chung cư sáu tầng lúc trước nghỉ ngơi.
"Hành động... bắt đầu!"
La Phong cả người võ trang, mỉm cười, đi thẳng ra khỏi phòng. Sau đó như một con vượn nhanh chóng nhảy xuống dưới lầu. Sau khi ra khỏi chung cư mười tám này, La Phong tuyệt không dám kiêu ngạo, mà bắt đầu vô cùng cẩn thận tiến hành tìm kiếm chung quanh.
Tránh né quái thú thì khó, tìm quái thú thì dễ!
Mười lăm phút sau, La Phong tìm tới một đám tộc quần chừng hai ba ngàn con quái thú nhà chó. Tộc quần đám quái thú nhà chó chiếm giữ một nhà xưởng của một công ty cơ giới cỡ lớn, bình thường căn bản không có vũ giả nhân loại nào dám đến khiêu khích một bầy quái thú khổng lồ như vậy, dù sao hai ba ngàn con quái thú quả là có sự uy hiếp rất đáng sợ.
- Vù vù...
Những con quái thú hình thể khổng lồ nằm dài trên nền khu xưởng, tiếng rì rầm vang vang, một mùi khai nồng đậm tràn ngập chung quanh.
"Chậc chậc... một bầy thú mạnh thật." La Phong nhìn xuyên qua khe hở tường viện vào trong."Bắt đầu thôi!"
Rồi đột nhiên...
- Hốn...
- Hống hống hống...
Cả bầy thú trong khu xưởng đều gầm lên điên cuồng. Vài chục con quái thú đột nhiên bị mất mạng, làm cho bầy thú khổng lồ này càng thêm phẫn nộ, cho rằng bị vũ nhục ghê gớm. Đến cả thủ lĩnh bầy thú, hai con quái thú Sư Ngao Khuyển cấp thú tướng cao cấp cũng gầm thét phẫn nộ, cả bầy thú lập tức điên cuồng truy đuổi.
"Chạy nhanh thật!"
Thuẫn bài sáu cạnh sau lưng La Phong được tinh thần niệm lực đẩy rất mạnh, thoáng cái La Phong đã hóa thân thành một trận cuồng phong, rít lên lướt đi.
Ầm ầm...
Trong tộc quần Sư Ngao Khuyển cũng pha lẫn một bộ phận Hổ Ngao Khuyển. Chỉ thấy bầy thú khổng lồ điên cuồng truy đuổi. Tốc độ chúng nhanh kinh người. Chạy một giây cũng đạt tới bảy tám mươi thước! Với tốc độ kinh người này, từ khu xưởng đó đến chung cư sáu tầng cách đó gần bốn dặm đường, cũng chỉ mất khoảng ba mươi giây!
Chỉ ba mươi giây!
La Phong lao đi như chớp, tiến thẳng vào giữa chung cư sáu tầng.
----- o O o -----
Lầu sáu chung cư sáu tầng, trong căn hộ bốn phòng ngủ hai phòng khách cổ xưa, bảy người tiểu đội Lôi Đình đang nghỉ ngơi. Kỳ thật khi cả bầy thú vừa mới gầm lên truy đuổi La Phong, bảy người tiểu đội Lôi Đình căn bản không hề cảnh giác gì... vì đầu tiên là cách tới bốn dặm, tiếp theo là cả Thành Thị 003 thì ở đâu mà không có tiếng quái thú gầm?
Nhưng qua mười mấy giây sau.
- Phía đông chúng ta tựa hồ phát sinh chiến đấu rồi.
Trung niên chột mắt cười nói.
- Chẳng cần xen vào việc của người khác, Thành Thị 003 ngày nào mà không phát sinh vài lượt vũ giả chiến đấu với bầy quái thú? Việc này khẳng định là một vũ giả nào đó trêu vào một bầy quái thú.
Đội trưởng Hổ Nha Phan Á tỏ ra rất điềm nhiên, thậm chí còn chẳng có dao động tâm tình gì. Dù sao hắn cũng đã là vũ giả mười mấy năm qua, việc bầy quái thú đuổi giết vũ giả xảy ra quá nhiều.
Nhưng vẻn vẹn chỉ nói với nhau có mấy câu.
- Bầy thú tựa hồ cách đây rất gần rồi!
- Tầng trệt mờ ảo hơi rung lên rồi.
Cơ hồ trong nháy mắt, bảy người tiểu đội Lôi Đình đều vọt tới cửa sổ phương bắc nhìn xuống dưới. Chỉ thấy giữa thang lầu chung cư sáu tầng, đang có một bầy vô số quái thú Sư Ngao Khuyển, cùng với vài con quái thú Hổ Ngao Khuyển điên cuồng xông lên thang lầu. Chỉ vài giây ngắn ngủi như vậy, cả chung cư đều rung lên, giống như động đất bình thường vậy. Vô số tiếng gầm gừ quái thú vang vọng khắp các ngõ ngách.
- Ầm!
Cửa phòng của bảy người tiểu đội Lôi Đình bị húc tung ầm ầm.
Những con Sư Ngao Khuyển hình thể hung tợn như xe việt dã địa hình hung tợn, liên tiếp vọt vào. Không chỉ riêng cửa phòng bị húc đổ sụp xuống, đến cả vách tường cũng bị sụp đổ. Cả chung cư không ngừng rung lên dưới sự giày xéo của trên một ngàn con quái thú, giống như cả chung cư có thể tùy thời sụp đổ.
Ở ngoài chung cư còn có một đám quái thú hai ngàn con Sư Ngao Khuyển, Hổ Ngao Khuyển căn bản không có biện pháp đi vào, chỉ có thể vây kín cả chung cư. Chỉ cần nghĩ tới tình cảnh một hai ngàn chiếc xe địa hình hung hãn trùng điệp vây kín chung cư, cũng có thể tưởng tượng sự đáng sợ khi chung cư bị đám quái thú vây như thế nào.
- Chuyện gì thế!
Thanh niên lai lập tức gầm lên, sắc mặt trắng bệch.
Bất cứ ai, khi mình ở trong tình cảnh trong một tòa nhà chung cư đang lắc lư như sắp sụp, còn có vô số quái thú xông vào trong phòng, ở dưới đất cũng có vô số quái thú vây quanh, đều sẽ phải kinh hoảng.
- Bảo vệ thiếu gia! Tiểu đội Hổ Nha, đoạn hậu!
Lão giả họ Lưu gầm thét.
- Tạch tạch tạch tạch...
Khẩu súng máy trong tay Đông Tử đã điên cuồng nổ vang, vỏ đạn điên cuồng bắn lên. Những tràng đạn mạnh mẽ bắn thẳng xuyên vào những con quái thú Sư Ngao Khuyển. Song làn sóng công kích của đám quái thú cho dù trúng đạn, vẫn theo quán tính mà xông lên. Tráng hán đầu trọc, nam tử một mắt, đội trưởng Hổ Nha Phan Á, chỉ có thể dựa vào binh khí lạnh đánh nhau với từng con quái thú một.
- Bùng!
- Bùng!
- Bùng!
Lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng đã bảo vệ thanh niên lai nhảy thẳng từ cửa sổ xuống.
- Chúng ta đi!
Đội trưởng Hổ Nha gầm một tiếng, là người dẫn đầu từ cửa sổ nhảy xuống.
- Đông Tử, nhanh.
Nam tử một mắt gầm lên.
Dù sao nói về tố chất thân thể, người sử dụng súng rất yếu. Tay súng Đông Tử cũng nghiến răng từ cửa sổ nhảy xuống, cuối cùng trung niên chột mắt và tráng hán đầu trọc, mới liên tiếp từ cửa sổ nhảy xuống. Kỳ thật độ cao sáu tầng lầu, thì vũ giả chiến tướng sơ cấp bình thường cho dù đeo phụ trọng mấy trăm cân cũng có thể tá lực mà nhảy xuống mà không bị thương.
Nhưng lần này phía dưới không phải là bình địa, mà là bầy quái thú trên một ngàn con!
...
Lầu hai chung cư, lúc này trong góc một vách tường đã sụp đổ, ở một góc rất khuất nơi lầu hai, La Phong đang co mình ở đó!
Lúc trước, khi La Phong xông lên lầu hai, nhảy vào một căn phòng, đã dựa vào tinh thần niệm lực khống chế những vách tường xi măng, những cái bàn cẩm thạch lơ lửng, rồi dùng chúng bịt chặt lấy phòng vệ sinh nơi mình nấp, hơn nữa còn làm cho sàn gác lầu ba hơi xệ xuống, cột xi măng sụp đổ. Nhất thời căn phòng trở nên hoang tàn, khi đám quái thú xông vào thậm chí còn chưa từng phát hiện ra La Phong.
Khi bầy quái thú phát hiện ra tiểu đội Lôi Đình trên lầu sáu, cả bầy quái thú đều chú ý hoàn toàn vào tiểu đội Lôi Đình.
Đứng trước cửa sổ buồng vệ sinh, La Phong nhìn như đóng đinh ra bên ngoài, tai cũng lắng nghe.
- Giao chiến rồi!
Tai La Phong thậm chí còn đều mơ hồ nghe được tiếng gầm phẫn nộ từ lầu sáu truyền xuống.
Ba đạo ảo ảnh nhanh chóng từ trên rơi xuống.
- Nhảy lầu rồi.
La Phong mắt lóe sáng, hai cây phi đao màu đen lập tức lơ lửng trước người hắn.
----- o O o -----
← Ch. 0078 | Ch. 0080 → |